Phụt Tô Vũ cố nén hồi lâu nhưng cuối cùng vẫn nhịn không được, hắn nôn ra một ngụm máu.
Phía sau, phân thân của Lam Thiên đã suy yếu hơn rất nhiều.
Không cường đại như trước nữa.
Đi bao xa rồi?
Không biết, dù sao họ đã đi qua Bút đạo và Nhân đạo, qua rất xa rồi, con đường huyết sắc còn đang lan tràn, nhưng lại chậm chạp không nhìn thấy điểm kết thúc.
Vạn Thiên Thánh và Tô Vũ đều đã đột phá cực hạn của mình.
Vượt qua nơi họ đến trước đó trong thời không trường hà.
Tô Vũ thổ huyết, phía sau, Vạn Thiên Thánh cấp tốc bay tới, quát: "Để ta, ngươi đi khôi phục nhanh lên!"
Tô Vũ không cậy mạnh, vội lui ra phía sau.
Lam Thiên phiên bản tiểu thiếu nữ mỉm cười cổ vũ: "Hai vị ca ca đều lợi hại quá à! Cố gắng lên!"
Hai người không thèm để ý tới y.
Trên thực tế, Lam Thiên tiêu hao còn lớn hơn họ nhiều, phân thân không ngừng phát nổ phải lên đến chừng bảy, tám ngàn!
Bây giờ mỗi bước đi của Lam Thiên đều cực kỳ khó khăn!
Liệp Thiên bảng vốn sáng bóng cũng dản dần mờ đi.
Lam Thiên nhìn Liệp Thiên bảng, lẩm bẩm: "Vạn Pháp Đồ Lục có hiệu quả che trời, một khi mất đi uy năng thì thời không trường hà sẽ chủ động gạt bỏ ta, sẽ không để cho ta mỡ đạo nữa! Phân thân của ta mà chết hết hoặc là Đồ Lục hao hết lực lượng, vậy thì lần này ta sẽ mở đạo thất bại!"
Lam Thiên tươi cười: "Hai vị, tiếp theo vừa đi vừa nói! Nhớ hết những gì ta được học, nhận thấy, cảm ngộ, hãy nhớ cho kỹ! Nếu ta chết thì hi vọng có kẻ kế thừa y bát của ta.
Phân thân của Lam Thiên còn chưa dứt lời thì đã trực tiếp nổ tung, rất nhanh lại một Lam Thiên khác xuất hiện, mặt y vẫn không đổi sắc, tiếp tục nói: "Ta tên là Lam Thiên, sinh năm 275 An Bình lịch... "
"Lam Thiên!"
Tô Vũ hô một tiếng, Lam Thiên cười duyên bĩu môi: "Đáng ghét, chờ người ta nói xong đã mà!"
Được rồi, Tô Vũ im miệng tức thì.
Ngươi lợi hại! Ngươi thích nói gì thì nói đi!
"Tính ra thì năm nay ta đã 78 tuổi, 18 tuổi ta gia nhập Đại Hạ Văn Minh học phủ, khi đó là phủ trưởng Diệp Bá Thiên chấp chưởng học phủ"
"Ta và Liễu Văn Ngạn, Hồng Đàm ở cùng một thời đại, ta lớn hơn họ vài tuổi"
"Ta trải qua thời kỳ huy hoàng nhất của Ngũ Đại, đáng tiếc là vẫn khó thoát khỏi cái chết.. "
"Sau khi Ngũ Đại vẫn lạc, ta cảm thấy tu luyện hay nghiên cứu ở học phủ sẽ không thể cứu vớt thiên hạ, cứu vớt thế giới này... Ta cũng có lý tưởng cao thượng"
Lam Thiên cười nói: "Khi đó Thiên Thánh muốn cài người vào vạn tộc và Vạn Tộc giáo, ta liền lựa chọn trốn đi ở thời điểm này. Lúc ấy, ta cảm giác sự vô lực rất sâu sắc, càng hiểu rõ vạn tộc thì càng thêm tuyệt vọng, ta tuyệt vọng bởi vì thời đại này sao lại tầm thường đến vậy. Ta tuyệt vọng bởi vì vạn tộc không diệt Nhân tộc chỉ bởi vì Nhân tộc còn có giá trị lợi dụng.. "
Lam Thiên nói về lịch sử cuộc đời y, về hết thảy những gì y đã trải qua.
Thậm chí bao gồm một số bước ngoặt trong đời.
Tại sao y lại chọn lựa như vậy?
Bởi vì y không nhìn thấy hi vọng!
Càng hiểu rõ vạn tộc thì càng tuyệt vọng.
Vĩnh Hằng tính là gì?
Vạn tộc nhiều lắm!
Nhân tộc có mấy chục vị Vĩnh Hằng, nhưng nhiêu đó không đủ để cứu vớt Nhân tộc, thế là trong cơn tuyệt vọng, y đã hạ quyết tâm lựa chọn bước theo con đường mà trước đó đã từng nghĩ đến nhưng không dám đi.
Ta muốn phân thân ngàn vạn!
Muốn đánh bại vạn tộc thì chỉ có đi sâu vào hiểu rõ bọn chúng.
Ta là Lam Thiên, ta cũng là vạn tộc.
Ngay từ đầu, y chỉ là vì nghiên cứu nhược điểm của vạn tộc, nhưng lại luôn cảm thấy có phần ngăn cách, dù cho phân thân thì cũng không thể coi như người thật mà dùng.
"Về sau ta cảm thấy làm thế là không được!"
"Thế là ta lựa chọn tiến thêm một bước, ta đem phân thân của mình tiến hành cải tạo triệt để, ta cắt biển ý chí ra... May mà bản tôn vẫn không chết!"
Lam Thiên cười xán lạn, nhưng Tô Vũ nghe mà lạnh cả người.
Cắt chém biển ý chí!
Thế mà cũng không chết?
Cái tên này đúng là quái vật!
Lam Thiên nói tiếp: "Lần đâu tiên ta thử cắt chém biển ý chí thì rất đau, rất thống khổi Ta cho là ta phải chết chắc rồi, nhưng rất nhanh ta lại phát hiện mình vẫn còn sống! Vì sao không chết thì cái này phải ghi chép lại, ghi chép thật rõ ràng, là ý chí, là tinh thân, là một loại chấp nhất cùng tán đồng!"
Lam Thiên nghiêm túc nhấn mạnh: "Đúng vậy, là tán đồng! Lần đầu ta cắt chém biển ý chí là vì để hóa thành Ma tộc, cho nên khi đó, ta hết lòng tin rằng ta là Ma tộc! Ta biết hết thảy về bọn chúng, thậm chí cả cấu tạo thân thể cũng đều là Ma tộc, mọi thứ của ta đều thuộc về Ma tộc, cho nên ta cắt chém biển ý chí xong liền trở thành một tôn Ma tộc chân chính!"
Tô Vũ như có điều suy nghĩ, phía trước, Vạn Thiên Thánh ho ra máu: "Ý chí, tinh thần là trọng yếu, nhưng cắt chém biển ý chí thì theo lý thuyết tất nhiên sẽ dẫn đến hai phần biển ý chí đều sụp đổ, dù cho ý chí lực cường đại tới đâu cũng sẽ sụp đổ, vì sao ngươi lại giữ được bản tính?"
"Ngốc quát!"
Lam Thiên bĩu môi khinh thường: "Hết thảy đều có khả năng! Ngươi làm không được không có nghĩa là ta cũng vậy. Vũ ca ca có thể thử cắt chém biển ý chí xem sao, cắt chém thành hai nữa, sau đó cấp tốc tu bổ một chút, chỉ cần ngươi có một viên thần văn với tính tu bổ đủ mạnh thì hi vọng thành công sẽ rất lớn.. "
Dứt lời, y lại bày ra dáng vẻ kiều mị: "Thiên Thánh thật là ngốc, kỳ thật ngươi cũng có thể thử một chút, ngươi có phục chế thần văn, mặc dù uy lực không mạnh nhưng ngươi có khả năng thử cắt chém một nửa rồi phục chế một nữa, sau đó nửa thật nữa giả thử nghiệm dung hợp! Chỉ cần gắng gượng qua ải thứ nhất, chờ đợi chậm rãi dung hợp là được, giả cũng có thể biến thành thật!"
Lòng Vạn Thiên Thánh khẽ động, ông thừa nhận: "Có lý!"
Ông chợt nghĩ đến một chuyện, vội hỏi: "Ngươi còn bao nhiêu phân thân?"
"Hơn một ngàn"
Vạn Thiên Thánh nhíu mày, rất nhanh lại nói: "Không có việc gì, ngươi tiếp tục cắt chém biển ý chí chế tạo phân thân đi, ta giúp ngươi phục chế phân thân thử xem sao.
Nếu không được thì cứ dựa theo ngươi nói, nửa thật nữa giả!"
Ông sợ phân thân còn lại của Lam Thiên không đủ dùng!
Trên thực tế, một ngàn là quá ít. Đến bây giờ hoàn toàn không thấy dấu hiệu mở đạo thành công, mà phân thân của Lam Thiên đã chết tới 8 9 phần!
Phía sau, Tô Vũ hiểu ý, vội vàng thúc giục: "Vậy cũng được, phủ trưởng phụ trách gia tăng số lượng phân thân! Ta phụ trách cường hóa phân thân của y, chữa trị cho chúng!"
Dứt lời, Tô Vũ khẽ quát một tiếng, một viên thần văn bùng nổ!
Khép lại!
Phân thân bị tổn hại của Lam Thiên nhanh chóng khép lại thương thế, Tô Vũ thầm vui vẻ, suýt nữa quên mất chúng ta là Văn Minh sư!
Ta có rất nhiều thần văn!
Ta biết rất nhiều lực lượng đại đạo!
Vì sao nhất định phải cố chống đỡ làm gì?
Mà Vạn Thiên Thánh cũng bùng nổ thần văn có tác dụng phục chế, trong nháy mắt có thêm một phân thân của Lam Thiên, mà phân thân này trông hệt như hàng thật, bất quá Lam Thiên lại nhíu mày, mở miệng nói: "Không được, như thế này đi, ngươi đừng phục chế cả người! Phân thân của ta thụ thương, ngươi giúp ta phục chế cánh tay hay chân gì đó, như thế có thể trì hoãn thương thế, trì hoãn thời gian bùng nổ!"
"Cũng được!"
Vạn Thiên Thánh gật đầu, trên thực tế cả Tô Vũ và ông đều biết đây chỉ là uống rượu độc giải khát!
Bởi vì sử dụng thần văn cũng đang làm hao phí thực lực của bọn họ.
Vốn là ngăn cản sóng lớn đã cực kỳ gian nan.
Hiện tại còn phải đi giúp Lam Thiên khôi phục phân thân, như vậy sẽ chỉ làm bọn họ càng thêm khó khăn.
Thế nhưng tất cả mọi người đều ăn ý không lên tiếng.
Tối thiểu chúng ta có thể thấy một tia hi vọng, thấy một chút khả năng khai đạo thành công!
Ai bảo con đường Lam Thiên lựa chọn quá khó khăn làm gì!