Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2826 - Chương 2826: Ngươi Là Người Xấu!.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2826: Ngươi Là Người Xấu!.
 

Trong Tử Linh trường hà, Vạn Thiên Thánh cười khẽ: "Gã có thể làm được sao?"

"Có thể!" Tô Vũ gật đầu: "Mặc dù Lưu Hồng còn trẻ nhưng mà đã có được đại đạo truyền thừa chân chính! Vả lại có Liệp Thiên bảng ở cạnh thì dù thật sự sắp chết cũng có thể dẫn gã trở về"

Nói xong, hắn hít sâu một hơi: "Không thể phí phạm lực lượng của một đạo, Mặc đạo bị gã chấp chưởng mà gã thì lại quá nhát gan, vừa rồi hẳn là gã đang trộm bắt Tử Linh quân chủ, đó cũng là một cách nhưng mà tốc độ như vậy thì quá chậm!"

Lưu Hồng hết sức nhát gan, vừa rồi ở gần Tử Linh thiên hà hẳn là cái tên này đang len lén bắt Tử Linh quân chủ, xâm chiếm lực lượng đại đạo của chúng để mở rộng lực ảnh hưởng của Mặc đạo.

Đây đúng là một biện pháp, thế nhưng lại quá chậm, mà Tô Vũ đã có Long Huyết Hầu đang làm việc này rồi nên không cần Lưu Hồng cũng làm như thế.

Biện pháp tiến bộ nhanh nhất là tăng tốc độ cảm ngộ đại đạo ngay tại nơi sinh tử giao nhau.

Vạn Thiên Thánh và Lam Thiên không nói gì thêm, đây là quyết định của Tô Vũ. Vả lại nếu Lưu Hồng mà thành công thì Nhân tộc sẽ có thêm một vị cường giả đỉnh cấp.

Rất nhanh họ đã trở lại địa điểm gặp Lưu Hồng trước đó, Lam Thiên nhanh chóng xé rách trường hà để đi ra.

Vừa khéo ở đây đang có người.

Nam vương và Lam Sơn Hầu đều đến, vừa rồi họ cảm ứng được khí tức sinh linh rất mạnh, đoán là có thể Tô Vũ ghé qua nên bọn họ mới kéo tới đây chờ đợi.

Bất quá vừa thấy người xuất hiện thì Nam vương liền giật mình: "Ngươi sao thế này?"

Lam Sơn Hầu cũng chấn động hô lên: "Bệ hạ!"

Tại sao lại như vậy?

Toàn thân Tô Vũ trắng toác từ đầu đến chân khiến cho mọi người nhìn mà tim đập nhanh vô cùng, đây là tao ngộ mối nguy rồi sao?

Tô Vũ xua tay: "Không có việc gì!"

Nam vương vừa lo lắng vừa kinh ngạc, ánh mắt bà lướt sang người phía sau Tô Vũ thì lại càng ngạc nhiên hơn: "Ngươi... Ngươi là ai?"

Lam Thiên cười ha hả đáp: "Lam Thiên, phó thự trưởng Thanh Ô thự!"

Nam vương biết Vạn Thiên Thánh nên không để ý, nhưng thấy Lam Thiên thì không khôi rung động.

Cái tên này... sao bên cạnh Tô Vũ lại có nhiều thêm một vị cường giả đỉnh cấp thế kia?

Bất quá Tô Vũ không có nhiều tinh lực để ở đây trò chuyện cùng mọi người, hắn vội nói: "Ta cần về Sinh Linh giới để chữa thương trước. Đúng rồi, tạm thời không cần quản Quy Khư chi địa!"

Tô Vũ đặn dò: "Mặt khác, đuổi hết những cường giả không ngoan ngoãn trong Tử Linh thiên hà tới Quy Khư chi địa đi!"

"Còn nữa, nếu thấy Quy Khư Chi Địa xảy ra đại chiến thì cũng không cần quản, mặc kệ bọn chúng! Đừng nghĩ chiếm tiện nghi gì hết, không có mệnh lệnh của ta thì không cho phép bất kỳ ai tiến vào Quy Khư chi địa tham chiến!"

"Chủ động nhường cho cường giả trong Tử Linh thiên hà một thông đạo, thậm chí là chủ động nói cho chúng mau cút tới Quy Khư chi địa, như vậy thì ta sẽ không tiêu diệt bọn chúng, bằng không, sớm muộn gì ta cũng tiêu diệt toàn bộ những kẻ trong thiên hà!"

Tất cả mọi người nghiêm túc lắng nghe, thời khắc này Tô Vũ tạo cho họ cảm giác khác biệt với trước rất nhiều.

Trước đó, tuy rằng Tô Vũ làm việc rất đáng tin cậy, nhưng dù sao trên người vẫn mang hơi thở cuồng nghịch, hung hăng, bá đạo. Mà nay chút xông xênh tuổi trẻ ấy đã mất sạch, một thân tuyết trắng của hắn không hiểu sao lại mang đến cho mọi người cảm giác càng thêm sâu lắng cùng cao ngạo.

Tô Vũ không quản suy nghĩ của bọn họ, thương thế của hắn thật sự không nhẹ, cả Vạn Thiên Thánh và Lam Thiên cũng đều bị thương rất nặng, việc quan trọng bây giờ là cần quay về Sinh Linh giới vực để chữa thường và củng cố cảnh giới, không có thời gian nán lại đây thêm.

Dặn dò xong những việc này, Tô Vũ đạp không rời đi!

Lam Thiên và Vạn Thiên Thánh cũng lập tức theo sau, trong nháy mắt ba người đã tan biến ngay tại chỗ.

Chờ bọn họ đi rồi, Lam Sơn Hầu nhịn không được bèn xuýt xoa: "So với trước đó thì bộ dáng này của bệ hạ hình như càng thêm đẹp mắt... Cũng càng có mị lực hơn!"

Hai mắt Lam Sơn Hầu sáng bừng, mang theo về sùng bái hệt như fan não tàn.

Nam vương liếc mắt lườm qua, không thèm để ý, có điều bà cũng lên tiếng cảm khái:

"Hai vị cường giả vừa mở đạo liền có chiến lực Hợp Đạo đỉnh cấp, thời đại này... thật thú vị"

Bà có thể nhìn ra hai người kia đều vừa khai đạo không lâu.

Nhưng mà một vị lại có chiến lực đỉnh cấp Hợp Đạo, một vị thậm chí có chiến lực Thiên vương, quả là đáng gờm!

Sinh Linh giới vực.

Huyết lộ biến mất.

Chư thiên vạn giới kỳ thật đều đang chờ mong xem sẽ là kết quả như thế nào. Nhưng rốt cuộc lại không có động tĩnh gì.

Người đâu rồi?

Ở đâu?

Tô Vũ tựa như đã biến mất.

Đông Liệt cốc.

Đại Chu vương cũng đang rất sốt ruột. Hiện tại Lam Thiên thế nào, rốt cuộc y có thành công không?

Huyết lộ biến mất, thế nhưng người cũng không thấy, chết rồi sao?

Hẳn không có đâu, nếu chết rồi thì phải có động tĩnh rất lớn, nhưng cho đến bây giờ vẫn chẳng có chút động tĩnh gì, đại biểu rằng bọn họ còn sống. Bất quá nếu sống sót thì vì sao còn chưa trở về?

Ngay khi bọn họ còn đang ngẫm nghĩ, bỗng nhiên ở vùng trời Tinh Thần Hải có một đường huyết vân to lớn hội tụ, không phải dị tượng ngã xuống mà càng giống như quy tắc trừng phạt!

Mà ngay một khắc này, một bóng người hiển hiện, lớn tiếng cười nói: "Ai nha, còn có trừng phạt nữa à? Tản đi, đừng trừng phạt ta, ta đâu có làm chuyện xấu, thật là.."

Dứt lời, bóng người nọ liền phân tán ra, trong nháy mắt giữa đất trời đều là Lam Thiên.

Vô số Lam Thiên!

Những Lam Thiên này có thân ảnh tan biến trong tiểu giới, có thân ảnh thì chui vào Tinh Thần Hải, có một số lại tán loạn vào trong cổ thành, lóe lên một cái rồi biến mất, không một ai có thể bắt được thân ảnh của y.

Sau một khắc, một Lam Thiên phiên bản nữ vô cùng xinh đẹp dẫn dắt huyết vân hiện lên ở Đông Liệt cốc.

Đại Chu vương kinh ngạc nhìn chằm chằm y.

Lam Thiên lại cười yêu mị một tiếng: "Có muốn tới chơi đùa với lôi kiếp không?"

Imắng.

Một đám người nhìn y, không nổi lên chút hứng thú nào, chúng ta không hứng thú chơi với nó đâu, ngươi thích thì tự chơi đi!

Đại Hạ vương và Đại Tần vương đã đứng đợi ở đây từ lâu, lúc này Đại Tần vương vội hỏi:

"Ngươi thành công rồi sao?"

"Đương nhiên!"

Lam Thiên cười hì hì hóa thành một tiểu nữ hài, một tay vung vẩy một cây kẹo que, cực kỳ trung nhị mà hô: "Thương sinh à, giao phó lực lượng cho ta đi, ta và các ngươi là cùng một bọn mà, ai về nhà nấy, không nghịch nữa!"

Âm âm!

Huyết vân bỗng nhiên bắt đầu tiêu tán, hóa thành mấy chục đạo quy tắc chỉ lực, có vẻ như chính nó cũng đang mơ hồ không biết rốt cuộc nên công kích ai.

"Tản đi, Vũ Hoàng ca ca nói đừng tiêu hao lực lượng lôi kiếp!"

Lam Thiên dứt lời liền nhảy lên cao, chui vào trong huyết vân, đưa tay vỗ vỗ nó tựa như đang trấn an tiểu hài tử, dần dẫn từng đạo huyết vân chậm rãi tiêu tán, cảnh tượng đó khiến mọi người bên dưới không rét mà run.

Lam Thiên vui vẻ nhìn xuống, đột nhiên giơ tay chỉ vào một thân ảnh: "Ngươi làm gì vậy?

Y tức khắc tan biến rồi lại xuất hiện trước mặt một người, cái đầu nho nhỏ chỉ cao tới eo đối phương, trong tay cầm kẹo que tóm lấy eo người nọ, giọng điệu nhõng nhẽo vang lên: "Nói, ngươi đang làm cái gì?"

Bị y tóm lấy không phải ai khác mà chính là Tiểu Chu vương, sắc mặt Chu Thiên Nguyên ngơ ngác, thấy mọi người nhìn chằm chằm mình thì đành phải khai báo: "Ta....

ta đang truyền tin cho Phá Long, nói rằng các ngươi đã trở về.. "

"ôP"

Lam Thiên cầm kẹo que cắn một miếng, đột nhiên biến mất ngay tại chỗ, một lát sau, y tan biến theo tuyến đường nào đó rồi trở về rất nhanh, điểm ngón tay vào eo Chu Thiên Nguyên, ra vẻ hờn dỗi: "Người xấu, lần sau không cho nói Lam Thiên là biến thái nữa, ta sẽ tức giận đó! Không ngờ ngươi lại nói với nhi tử ngươi rằng đại biến thái Lam Thiên đã trở về, ngươi thật là xấu xa!"

Chu Thiên Nguyên kinh hoảng mà nhìn y, Lam Thiên cười hì hì bảo: "Sao thế? Ta vừa mới đi theo đường ngươi đưa tin, sớm đã chạy tới giữ lại tin tức kia rồi, con của ngươi không nghe được đâu! Lần sau không cho phép nói như vậy nữa, nhớ chưa, ta là hảo hài tử đó!"

Chu Thiên Nguyên há miệng thật lớn, hốt hoảng nhìn về phía Đại Chu vương bên kia, Đại Chu vương cũng chấn động: "Ngươi... Ngươi có thể giữ lại tin đã truyền đi ư?"

"Thì sao?"

Lam Thiên tươi cười hớn hở: "Chỉ cần ta chạy nhanh thì vạn giới đều là ta, thương sinh đều là ta, đương nhiên là ta có khả năng tủy thời giữ lại rồi! Mọi người phải ngoan ngoãn á, không cho phép mắng ta, cũng không cho phép truyền tin tức lung tung!"

Một đám người kinh ngạc, chuyện này... mẹ nó, còn có thiên lý không?

Về sau chúng ta đưa tin nói gì thì cái tên này đều có thể biết được ư?

Đáng sợ quá đi!

Bình Luận (0)
Comment