Nghỉ ngơi một lát, rất nhanh Tô Vũ lại bước vào thời không trường hà.
Ngày xưa khi chạy tới Bút đạo còn có chút khó khăn, hiện tại thì lại vô cùng dễ dàng.
Tô Vũ cấp tốc tiến vào nhánh sông, đặt chân lên Bút đạo, đủ loại cảm ngộ ập tới.
Bút đạo thiện về tấn công và phong cấm.
Kỳ thật con đường này chưa hẳn thích hợp với Tô Vũ, thế nhưng Tô Vũ có ý cảm ngộ vạn đạo, không am hiểu sâu cũng không có nghĩa là không biết.
"Bút đạo chỉ là do Văn vương tự gọi mà thôi, nếu như không coi là bút thì cũng có thể hiểu thành tiến lên, không ngừng hướng về phía trước! Kí hiệu '+ ' này vốn là hàm nghĩa vô hạn!"
Mỗi người đều có cảm ngộ riêng, lần này Tô Vũ đã thoát một chút ra khỏi tư duy của Văn vương.
Văn vương nói, Bút đạo am hiểu phong ấn cùng công phá, thật sự là như thế sao?
Vậy cũng chưa chắc!
Mang theo cảm ngộ của riêng mình, Tô Vũ một đường tiến thẳng về phía trước, quy tắc đại đạo rung chuyển giống như đang nhảy cẵng lên hoan hô.
Thời khắc này, cuối cùng Tô Vũ cũng thoát khỏi ảnh hưởng từ Văn vương.
Văn vương tuy rất vĩ đại, nhưng suy nghĩ của y không có nghĩa là suy nghĩ của Tô Vũ.
Nghiêm ngặt trên ý nghĩa mà nói, Tô Vũ cũng không phải là truyền nhân chân chính của Văn vương, hắn tự đánh giá mình quy về truyền thừa của Thời Gian sư thì thích hợp hơn.
Có một chút cảm ngộ đặc biệt thuộc về mình, Tô Vũ một đường di chuyển tương đối thông thuận, lần này hắn đi tới khoảng 75% đại đạo, dung đạo cũng đạt đến 75%.
Cảm ngộ quy tắc càng sâu hơn!
Có lẽ khác với cảm ngộ của Văn vương, thế nhưng lực lượng đại đạo biến hóa bao nhiêu cũng không rời khỏi bản chất, có thể dùng góc độ khác biệt để giải thích.
Khi Tô Vũ đi ra khỏi thời không trường hà, lão Quy thầm hốt hoảng, lúc này lão mơ hồ cảm thấy Tô Vũ khả năng là đã đạt đến cấp độ khiến cho mình rung động, tuy rằng vẫn chưa vượt qua lão Quy nhưng đã cấp tốc tiến sát đến gần với cảnh giới của lão!
Tô Vũ cũng cảm thấy có lẽ bây giờ hắn đã chính thức bước vào lĩnh vực Hợp Đạo nhị đẳng.
Lão Quy, Thiên Cổ, Đại Chu vương, Giám Thiên Hầu...
Bọn họ là nhị đẳng đỉnh cấp, dĩ nhiên, theo hắn thì có lẽ lão Quy, Giám Thiên Hầu hay kể cả Thiên Cổ đều đã vượt qua phạm vi ấy, mơ hồ đều đang phát triển về cấp Thiên vương.
Thế nhưng Tô Vũ tự tin mình sẽ đuổi theo rất nhanh!
Cường giả đỉnh cấp ở hạ giới đều đã bị hắn cấp tốc vượt qua.
"Hẳn là không thua kém Bánh Nhân Đậu đâu nhĩ?"
Tô Vũ thầm nghĩ, có lẽ còn kém một chút? Mặc kệ nó!
Dù sao Tô Vũ cảm thấy mình bây giờ đã mạnh hơn mấy vị Đại Tần vương một ít, quả nhiên vũ phu chính là vũ phu, tăng trưởng rất chậm, nào giống người đọc sách chúng ta, tùy ý cảm ngộ một lần đều có thể mạnh đến mức độ này!
Tô Vũ tươi cười nhìn Vạn Thiên Thánh vừa xuất quan nơi xa, cả hai liếc nhìn nhau, khóe môi đồng loạt nhếch lên.
Sau pha hộ đạo đầy nguy hiểm ấy, cả hai người đều có thu hoạch, cụ thể Vạn Thiên Thánh thu hoạch như thế nào thì Tô Vũ không có quá nhiều cảm ứng, thế nhưng nhìn bộ dáng lão Vạn cười âm hiểm thế kia hiển nhiên là thu hoạch không nhỏ.
Người đọc sách chúng ta có chuyện vui mà giấu ở trong lòng cũng là lẽ thường, đừng cố gắng dò xét làm gì.
Sau một khắc, hai người vượt qua thời không, quay về Nhân cảnh.
Tô Vũ đang muốn tìm Triệu Xuyên để đi xem con đường dẫn lên thượng giới!
Mà ngay một khắc này.
Sâu trong bóng đêm vô tận.
Ánh mắt cường giả áo trắng trở nên dị dạng, cái quỹ gì vậy?
Rõ ràng người thừa kế Bút đạo kia hôm trước mới vừa tăng lên một đoạn, chưa qua bao lâu, kẻ này lại tăng lên một đoạn dài nữa!
"Bút đạo... dễ cảm ngộ như vậy sao?"
Cường giả áo trắng có phần hốt hoảng, kì quái, là ta cảm giác sai rồi đúng không?
Cũng phải, khoảng cách quá xa, chắc chắn là ta cảm ứng sai rồi.
Than nhẹ một tiếng, y cảm thấy có lẽ là do mình quá mệt mỏi.
Nơi xa, tiếng nổ vang rền lại nổi lên.
Cường giả áo trắng thoải mái cười một tiếng, vung vẩy hai tay, tiếp tục đi chiến đấu thôi!
Tên đáng chết, ta không dễ chịu thì ngươi cũng đừng hòng thoải mái, thật sự coi ta là quả hồng mềm à?
Mang theo sát khí mãnh liệt, cường giả áo trắng cấp tốc tan biến!
Những gì diễn ra trong bóng đêm vô tận, dĩ nhiên Tô Vũ sẽ không biết.
Thời khắc này Tô Vũ đã về tới Đông Liệt cốc.
Khi Đại Chu vương bọn họ thấy Tô Vũ thì đều kinh ngạc, làm sao lại thành dáng vẻ này rồi?
Đỉnh cấp cường giả tự nhiên càng có thể nhận ra được nhiều vấn đề.
Đương nhiên, thực lực yếu thì sẽ nhìn không ra cái gì, chỉ cảm thấy phong thái của Vũ Hoàng hiện giờ hết sức phong tao, thế mà lại biến mái tóc thành màu trắng, tóc trắng mày trắng, đây là khai khiếu chuẩn bị đi thông đồng nữ nhân đúng không?
Nói thật lòng thì thật sự trông rất đẹp.
Có lẽ rất nhanh sẽ tạo thành trào lưu khắp chư thiên, ít nhất nội bộ Nhân tộc sẽ có vô số nam nhân bắt chước theo phong cách này của Tô Vũ.
Tô Vũ không để ý ánh mắt của người khác, hắn tươi cười đi lên bậc thang hành cung, lúc này phía dưới đã có không ít cường giả tụ tập.
Không chỉ mấy vị Đại Chu vương mà Sơn Khải cũng có mặt.
Y phụ trách âm thầm theo dõi đám Triệu Xuyên, nay thấy Tô Vũ cho gọi mình liền nhanh chóng tiến lên báo cáo: "Hỏi bẩm Vũ Hoàng, lối đi lên thượng giới trong hư không vô tận đã được định vị! Thế nhưng ta không tùy tiện đi dò xét bởi vì lo lắng đối diện có người của Định Quân Hầu, những ngày gần đây chỉ cho người một mực canh giữ!"
"Theo chúng ta quan sát thì lối đi này một tháng mới hiện ra một lần, bình thường đều sẽ ẩn vào hư không, không thể cảm giác ra được! Cũng không cách nào tiến vào hay rời đi, nói cách khác, mặc kệ là xuất nhập thì đều cần thời hạn một tháng!"
Tô Vũ hài lòng gật đầu.
Sơn Khải tiếp tục nói: "Bên trong lối đi cũng tồn tại hàng loạt mối nguy, chẳng hạn như cương phong, lôi đình, quy tắc.. "
Tô Vũ trầm ngâm: "Nó khác gì với lối đi ở Mệnh giới?"
Nếu đều gặp nguy hiểm vậy thì điểm khác nhau ở đâu?
Sơn Khải không biết, nhưng Đại Chu vương lại nắm rõ, nghe Tô Vũ hỏi y bèn chủ động lên tiếng: "Hỏi bẩm Vũ Hoàng, lối đi ở chỗ Mệnh tộc là chủ đạo, cũng là nơi mà vạn tộc đều biết rõ, còn lối đi mà chúng ta tìm ra là do Nhân tộc vụng trộm xây dựng. Bên kia có thể dung nạp chủ nhân quy tắc, nhưng thông đạo trộm xây này thì lại không thể!
Nói cách khác, chủ nhân quy tắc không có cách nào tiến vào lối đi này!"
Cũng đúng, nhưng dù sao đây cũng không phải thời thượng cổ, lấy đâu ra chủ nhân quy tắc? Hiện tại xem ra hai bên không có gì khác biệt quá lớn.
Nhưng ở thời thượng cổ có không ít chủ nhân quy tắc, người truyền lửa nắm giữ lối đi này mà muốn tập kích thì sẽ không có cửa, bởi vì không đến mức độ chủ nhân quy tắc thì ngươi tập kích ai?
Đương nhiên, đó là thời xa xưa rồi.
Bây giờ, sự khác biệt ấy không còn nữa.
Đại Chu vương tiếp tục nói: "Kiếp nạn trong lối đi này sẽ ít hơn so lối đi chính! Bởi vì lối đi chính đã từng nhằm vào chủ nhân quy tắc, thời kì đỉnh phong mà chủ nhân quy tắc dám cưỡng chế xông qua cũng sẽ bị đánh chết"
"Còn lối đi mà chúng ta nắm giữ thì xem như phiên bản yếu hơn, hiện tại quy tắc chỉ lực trong lối đi chính có thể đánh chết Hợp Đạo, như vậy lối đi nhỏ sẽ có lực lượng trừng phạt yếu hơn một nửa, rất khó đánh chết Hợp Đạo!"
Tô Vũ khẽ gật đầu, đám Triệu Xuyên có thể xuống đây chính là bởi vì nguyên nhân này, bằng không Vĩnh Hằng mà đi từ Mệnh tộc xuống thì sớm đã bị nghiền thành tro bụi.
Đại Chu vương nói: "Còn có một chuyện, hiện tại cửa vào lối đi chính có khả năng do vạn tộc nắm giữ, mà lối đi phụ thì do Định Quân Hầu khống chế. Bản thân Định Quân Hầu chỉ là Hợp Đạo, dưới trướng còn có Hợp Đạo hay không rất khó nói. Nếu chúng ta lựa chọn tiến vào từ đây thì giữ được bí mật là tốt nhất, thậm chí là nên chủ động bắt giữ Định Quân Hầu!"
Tô Vũ khen ngợi: "Nói không sai, Đại Chu vương cân nhắc thật chu đáo"
Đại Chu vương mỉm cười không đáp.