Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2829 - Chương 2829: Công Kích Lần Nhau.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2829: Công Kích Lần Nhau.
 

Tô Vũ trầm ngâm chốc lát mới hỏi: "Hiện tại có thể đi lên bằng lối đi này không?"

"Có thể!"

Sơn Khải đáp: "Theo ta phán đoán thì thông đạo đó vẫn tính là vững chắc, đĩ nhiên khẳng định sẽ có nguy hiểm. Triệu Xuyên hạ giới đã tổn thất rất lớn, đi lên có lẽ còn khó hơn một chút!"

Tô Vũ nhẹ nhàng gõ vào thành ghế, mở miệng: "Loại thông đạo này ta đã từng quan sát qua, nó là do nhiều quy tắc tạo thành. Không gian chỉ lực, lực lượng thời gian, sức phòng ngự, lực truyền tống, sức áp chế, trận pháp... cường giả xây dựng chủ đạo nhất định rất lợi hại, hoặc là nói nó do nhiều vị chủ nhân quy tắc cùng nhau xây dựng!"

"Lối đi của người truyền lửa do người nào xây dựng?"

Tô Vũ nhìn về phía Đại Chu vương, Đại Chu vương liền đáp: "Cụ thể thì ta không biết, nó được truyền thừa từ thượng cổ Nhân Hoàng, có thể là Nhân Hoàng hoặc là cường giả dưới trướng Nhân Hoàng xây dựng, người bên ngoài chắc chắn không biết đến"

Tô Vũ suy tính một lúc rồi nói: "Vậy thì triệu Đại Minh vương, Tiểu Chu vương, Diệt Tàm vương, Hồ Hiển Thánh... tới đây tập hợp đi!"

Lòng Đại Chu vương khẽ động, vội hỏi: "Vũ Hoàng muốn phái người lên thượng giới ư?

Chỉ phái người thì được, còn đích thân Vũ Hoàng thì đừng đi. Cường giả ở thượng giới rất nhiều, trước tiên hãy lấy dò xét làm chủ!"

Y lo lắng Tô Vũ muốn trực tiếp mang theo người lên đó.

Quá nguy hiểm, thượng giới tồn tại không ít cường giả đỉnh cấp.

Tô Vũ lại không cho là đúng: "Vì sao ta không thể đi? Vốn là bắt buộc mạo hiểm, ta không đi thì sao biết rõ tình huống cụ thể? Được rồi, muốn khuyên can thì ngươi không cần nói nữa"

Đại Chu vương hết sức bất đắc dĩ: "Ta không dám ngăn cản Vũ Hoàng, nhưng nếu ngài đi thì ta cũng muốn đi cùng. Ta và Định Quân Hầu bọn họ có quen biết, tốt xấu gì có thể biết thêm một chút tình huống, không đến mức hai mắt mù mờ, cái gì cũng không TÕ:

"Không thể!"

Vạn Thiên Thánh đột ngột lên tiếng phản bác: "Đại Chu vương thì thôi đi. Ngài và các cường giả thượng giới có quen biết chưa hẳn đã là chuyện tốt! Họ vừa nhìn liền biết chúng ta đến từ hạ giới, không có Đại Chu vương thì chúng ta còn có thể giả mạo thành thế lực tứ tán nào đó! Triệu Xuyên cũng đã nói, Nhân tộc ở thượng giới chạy loạn, chia làm nhiều cỗ thế lực, ngươi không biết ta, ta không biết ngươi, thậm chí chúng ta có khả năng giả mạo thành người dưới trướng Dân Sơn Hầu, dù sao Dân Sơn Hầu cũng bị giết rồi!"

Đại Chu vương nhíu mày: "Nhưng Vũ Hoàng chưa quen thuộc với cuộc sống trên kia... "

Vạn Thiên Thánh ngắt lời: "Chính là vì chưa quen cuộc sống trên kia nên mới càng đáng sợ! Sợ là sợ đến thượng giới lại vô pháp kịp thời cứu viện, một khi có người cấu kết với kẻ phản bội, nội bộ xảy ra chuyện thì lại càng phiền toái hơn!"

Đại Chu vương biến sắc, cả giận quát: "Vạn Thiên Thánh, ngươi đang hoài nghỉ ta?"

Vạn Thiên Thánh thản nhiên đáp: "Nào có. Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc! Không làm việc trái với lương tâm thì không sợ quỷ gõ cửa! Lo lắng này không phải chỉ mình ta. Một khi lên thượng giới, nói câu hơi khó nghe, trên không chạm trời dưới không chạm đất, nhỡ đâu Đại Chu vương làm phản thì sao? Bại lộ tin tức của Vũ Hoàng, liên lạc với lão già thượng giới đánh giết Vũ Hoàng, chẳng lẽ không tồn tại khả năng như vậy à"

Đại Chu vương phẫn nộ: "Nói bậy nói bạ! Ta chính là người truyền lửa, truyền thừa ngọn lửa Nhân tộc, sao ta lại làm phản được?"

"Truyền thừa ngọn lửa thượng cổ chứ không phải là ngọn lửa thay thế ngày nay! Đây là Tân Vũ lịch, không phải là Vĩnh Yên lịch, mong rằng Đại Chu vương đừng nhớ nhầm!"

"Hèn mạt!"

Đại Chu vương thật sự tức giận, không ngờ Vạn Thiên Thánh lại công khai bày tỏ ý nghi ngờ y, nếu y không giải thích rõ thì những người khác sẽ nhìn y thế nào?

Đám lão bằng hữu như Đại Tần vương, Đại Hạ vương đều có mặt ở ngay đây.

Đây cũng không phải là bí mật bàn bạc!

Nghiêm chỉnh mà nói, lần triều hồi này nếu bị Vạn Thiên Thánh giội nước bẩn, y lại không phản bác thì chẳng phải là có tật giật mình?

Lúc bấy giờ, những người khác đều yên lặng vây xem, nhất thời không ai lên tiếng.

Đáng tiếc, Vạn Thiên Thánh lại còn có người giúp đỡ, ở một góc hẻo lánh, một vị lão đầu lén lén lút lút đứng dậy, ngữ trọng tâm trường nói: "Đại Chu vương, chúng ta nói chuyện thì bình tĩnh nhẹ nhàng mà nói, bày sự thật, giảng đạo lý, đàm chứng cứ. Thiên Thánh chỉ nói đó là một loại khả năng, đâu có bảo ngươi chính là phản đô, ngươi kích động như vậy làm gì?"

Đại Chu vương thầm mắng tám đời tổ tông của đối phương, cố gắng đè nén cơn giận của mình xuống: "Lam Thiên, các ngươi nghi ngờ ta, vậy thì chứng cứ đâu?"

Lam Thiên hóa thành lão đầu, tỏ về vô tội: "Chứng cứ? Chứng cớ gì cơ? Ai nghi ngờ ngươi đâu? Đã bảo đó chỉ là một loại khả năng thôi mà"

"Đó chính là vu oan!"

Đại Chu vương lạnh lùng nói: "Ta cũng hoài nghi ngươi từ lâu, ngươi chui vào vạn giới nhiều năm qua, có lẽ đã sớm cấu kết cùng vạn tộc rồi không chừng!"

Lam Thiên cười khẽ: "Làm sao có thể, chúng ta nói chuyện phải có chứng cứ đàng hoàng"

"Vậy ngươi vu oan ta, chứng cứ đâu?"

Lam Thiên gật đầu, cười nói: "Có lý! Xem ra là không thể tùy tiện vu oan người khác được!"

Dứt lời, Lam Thiên bày ra dáng về hiên ngang lẫm liệt mà nhìn Tô Vũ: "Thế này đi, để tỏ lòng trong sạch của ta, ta sẽ rộng mở biển ý chí, Vũ Hoàng cứ việc tìm tòi, dò xét. Nếu có dị thường øì thì trực tiếp diệt sát ta cho xong việc!"

"Ta muốn tự chứng minh mình trong sạch! Đại Chu vương vu oan ta, ta cảm thấy ta không làm gì sai cả, nếu y cứ khăng khăng như vậy thì ta chỉ có thể làm thế!"

Mọe nó, đám khốn kiếp! Đại Chu vương âm thẳm giơ ngón giữa một vạn lần!

Những người này, hiện tại ai ai cũng tính toán như một đám lão tiền bối.

Còn là người sao?

Còn bày ra dáng vẻ oan uống đó với ta!

Y vừa muốn lên tiếng thanh minh thì Tô Vũ đã bình tĩnh cất lời: "Đủ rồi, yên tĩnh một chút cho ta! Con đường tu luyện thì người nào mà không có chút riêng tư? Tu đến trình độ này mà còn mở biển ý chí cho người ta xem thì còn tu luyện làm gì?"

Nghe vậy, Đại Chu vương nhẹ nhàng thở ra, vừa định nói tiếp thì Tô Vũ đã thản nhiên giành trước: "Ta sẽ mang Đại Chu vương, Đại Minh vương và Lam Thiên cùng đi! Vạn thự trưởng ở lại trấn thủ! Đại Tần vương, Đại Hạ vương không cần đi, hai vị hãy hiệp trợ Vạn thự trưởng chấp chưởng vạn giới. Lần này chủ yếu mang Vĩnh Hằng và vài vị Hợp Đạo. Mang Vĩnh Hằng đi là vì muốn thử xem có cơ hội giúp các vị tấn cấp hay không, còn Hợp Đạo thì chỉ cần có thể hợp lại diệt sát một vị Thiên vương là được"

Mọi người hít khí, lời này nghe như giết Thiên vương là chuyện cực kỳ đơn giản.

Đại Chu vương, Lam Thiên, Tô Vũ, Đại Minh vương, dựa theo phép tính này thì chỉ có 4 vị Hợp Đạo cảnh, vậy mà có thể diệt sát Thiên vương sao?

Thanh âm của Lam Thiên trong nháy mắt trở nên u oán: "Vũ Hoàng, nhất định phải dẫn y theo à?"

Tô Vũ giải vây giúp Đại Chu vương: "Đại Chu vương và người thượng giới có quen biết là chuyện tốt, tối thiểu thì cũng có cái giảm xóc! Còn có thể giúp chúng ta hiểu rõ một chút nội tình, dù sao đám Triệu Xuyên cũng không phải cao tầng"

Dứt lời, Tô Vũ lại nói: "Nhân số tận lực khống chế trong vòng 30 người, nhiều quá sẽ không tốt, hoặc là khoảng 20 người càng tốt hơn!"

Suy nghĩ một chút, Tô Vũ lại dặn dò: "Mặt khác, đi triệu Thực Thiết tộc Cửu Nguyệt, Hống tộc Thôn Thiên, Không Gian Cổ Thú tộc Không Không, Mệnh tộc Trường Hà, hộ tống họ lên thượng giới!"

Đại Tần vương liền hồi: "Mang bọn họ theo ư? Chuyện này liệu có thích hợp không?"

Tô Vũ khẽ cười: "Nếu có cơ hội thì để bọn họ chứng đạo ở thượng giới đi, Trường Hà và Thôn Thiên đều chưa chứng đạo, dĩ nhiên phải xem tình huống lại nói! Chủ yếu là vì dự phòng chuyện ngoài ý muốn phát sinh, tránh xung đột với các tộc liên minh ở trên kia mà thôi"

"Thời khắc mấu chốt, có lẽ ta sẽ liên lạc với mấy tộc này, khi đó cần người đứng giữa ra mặt, bằng không chẳng lẽ lại trực tiếp tìm tới cửa sao?"

Đại Tần vương suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng đúng.

"Tạm thời cứ như vậy đi, bảo bọn họ mau tới Đông Liệt cốc, ngoài ra bảo mấy tộc này mang theo tín vật hoặc là ấn tộc trưởng"

"Vâng!"

Mọi người đáp lời, Tô Vũ đã dứt khoát muốn đi thì không ai có thể ngăn được.

Bình Luận (0)
Comment