Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2844 - Chương 2844: Tính Kế Kẻ Đến Sau.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2844: Tính Kế Kẻ Đến Sau.
 

"Giết!"

Định Quân Hầu gầm thét, không được, dù cho biết không địch lại thì cũng không thể từ bồ.

Giết!

Giết ra ngoài, dù không thể giết ra thì cũng phải đánh chết một tôn Hợp Đạo, thậm chí mượn dùng lực lượng Hoa Cốc để đánh võ trận pháp, kinh động toàn bộ đóa hoa bên ngoài. Hầu hết đóa hoa trong Minh Nguyệt Hoa Cốc đều là cường giả mạnh mẽ.

Ngay khi gã đâm ra một thương chặn đánh Lam Thiên, bỗng nhiên một thân ảnh màu trắng hiện lên.

"Càn rỡ!"

Tiếng quát khẽ chấn động đại đạo, trước mắt Định Quân Hầu chợt hốt hoảng, chỉ thấy một hòn đá to đập về hướng chính mình.

"Trấn"

Tô Vũ gần giọng quát, ném hòn đá xuống.

Nhân Chủ ấn của hắn chưa hẳn có thể trấn áp Định Quân Hầu, nhưng nếu hòn đá nhỏ là đỏ mà thượng cổ Nhân Hoàng từng dùng thì khẳng định sẽ trấn áp được bọn gia hỏa này.

Quả nhiên... ầm ầm!

Một tiếng vang thật lớn truyền ra, đại đạo của Định Quân Hầu chấn động, cả người gã đều choáng váng, trong nháy mắt, gã đã bị Lam Thiên nắm ở trong tay, két một tiếng, bóp cho áo giáp của gã võ vụn.

Phốc!

Phun ra một ngụm máu tươi, Định Quân Hầu cầm thương muốn công kích, nhưng mà gã tự biết mình đã thảm bại.

Trường thương mới vừa vung lên, bỗng nhiên gã thấy hoa mắt, rất nhanh binh khí đã bị nam tử tóc trắng đoạt lấy.

"Lớn mật, gặp ta không quỳ bái mà còn dám phản kháng?"

Tiếng quát lại lần nữa chấn động đại đạo của Định Quân Hầu, trong nháy mắt, vô số Lam Thiên hóa thành tấm lưới lớn bao vây gã ở trong đó, Lam Thiên lớn tiếng phụ họa:

"Một tôn Hầu bé xíu mà lá gan không nhỏ, thấy Vũ Hoàng còn không mau quỳ bái, còn đám phản kháng sao?"

"Vũ Hoàng?"

Định Quân Hầu chấn động, cái gì cơ?

Những người này... hình như đều là Nhân tộc!

Nhưng Nhân tộc lấy đâu ra nhiều cường giả như vậy?

Gã còn chưa kịp nghĩ thêm bỗng nhiên trong lòng thoáng hoảng hốt, sóng cả dâng lên, nhịn không được nói: "Văn vương đại nhân?"

Đúng vào lúc này, một cây bút hiển hiện.

Tô Vũ cẩm bút trong tay, nháy mắt phác họa ra vô số thần văn, phong tỏa trọn vẹn đối phương.

Mà Định Quân Hầu lại vô thức thu hồi lực lượng giãy giụa.

Mang theo về mở mịt, mang theo sự rung động, mang theo lòng không dám tin.

Các ngươi là ai?

"Các ngươi là ai?"

Gã gầm lên, rốt cuộc các ngươi là aï?

Ba đại cường giả đều lợi hại hơn hẳn gã.

Bên ngoài còn có một vị Hợp Đạo thủ đại trận, bốn đại cường giả này từ đâu ra?

Gã không nhận ra bọn họ.

Tô Vũ lười nói nhiều, trước tiên cứ bắt người đã lại nói.

Từng đạo lực lượng phong ấn truyền ra từ trong Bút đạo, chỉ chớp mắt, Tô Vũ đã phong tỏa đại đạo của Định Quân Hầu trong tình cảnh gã đang bị Lam Thiên giữ chặt, mà kế bên, Đại Chu vương vẫn không ngừng lẩm bẩm cái gì đó.

Những người khác đều bị y khốn trụ, động một cái cũng không thể động.

Trong Bút đạo của Tô Vũ, từng đạo thần văn phong ấn xuất hiện, cấp tốc rơi vào cơ thể những người kia, từng vị cường giả đều bị khóa chặt.

Rất nhanh, Tô Vũ giương tay vô một cái, bắt hết cả ngàn người bỏ vào cử chưởng của chính mình!

Ý thức của bọn họ đều thanh tỉnh, nhưng lại không có cách nào phản kháng, cả đám đều lộ ra vẻ không cam lòng, phẫn nộ và sợ hãi.

Bạch phát ma vương kia rốt cuộc là ai?

Ánh mắt của họ không tốt như Định Quân Hầu, họ chỉ biết là vài vị cường giả đột kích đều mạnh mẽ đáng sợ.

Định Quân Hầu lợi hại như thế mà vẫn bị đối phương bắt lại trong giây lát, không thể địch lại bất cứ ai!

Điều đó không có khả năng!

Ổ trong số Hợp Đạo thì Định Quân Hầu cũng không phải kê yếu, dựa theo Tô Vũ phân chia thì gã phải đạt tới cấp bậc tam đẳng.

Nhất đẳng là Thiên vương, nhị đẳng Hợp Đạo đỉnh phong, tam đẳng cũng là Hợp Đạo với chiến lực mạnh đỉnh cấp!

Nhưng dù là Lam Thiên hay Tô Vũ thì đều có thể trấn áp Định Quân Hầu.

Lúc này, tất cả mọi người đều vô cùng tuyệt vọng.

Mà Tô Vũ lại khẽ nhíu mày nhìn về phía nơi xa, ngưng trọng nói: "Không tốt, động tĩnh hơi lớn, phiền toái rồi!"

Nói xong, hắn liếc qua Định Quân Hầu còn đang đờ đẫn, vội thúc giục: "Lam Thiên, bắt gã đi! Định Quân Hầu, yên tĩnh lại cho ta!"

Dứt lời, hắn liền vung tay lên, mấy đạo thân ảnh xuất hiện.

Định Quân Hầu nhìn qua bèn choáng váng, đây là...

"Ma Thập Cơ?"

Gã nhận ra gia hỏa này, là Hợp Đạo của Ma tộc triều tịch trước.

Ngay khi gã còn đang kinh ngạc, Tô Vũ đã đánh ra một chưởng.

Oành!

Một tiếng vang thật lớn, cường giả Ma tộc vừa hiện thân đã bị hắn vỗ cho chia năm xẻ bảy, khiến cho ba tôn Vĩnh Hằng đi theo cũng trực tiếp bị đánh thành thịt nát.

Văn Minh Chí xuất hiện, trang về Ma tộc vẫn còn, lúc này nó trực tiếp thôn phệ toàn bộ cả bốn người!

Ẩm!

Vùng trời đột nhiên hiện ra một đóa mây đen, cũng không phải là dị tượng quy tắc mà là bạo động khi đỉnh cấp cường giả ngã xuống, đại đạo đứt gãy.

Tô Vũ trực tiếp giết chết đối phương!

Giết một tôn Hợp Đạo và ba vị Vĩnh Hàng, thôn phệ hết thảy của đối phương, Tô Vũ cũng sợ phiền toái, sợ bọn gia hỏa này mang theo đồ vật gì hoặc là huyết mạch chỉ lực bị người ta truy tung ra.

Mới vừa lên thượng giới thì phải khiêm tốn một chút.

Chủ yếu bắt sống, giết thế là được rồi.

Giết người là vì điệu thấp, đúng vậy, chính là như thế.

Diệt sát mấy người xong, Tô Vũ liền nắm chặt hơn nghìn người, trong nháy mắt thu nhập vào bên trong Văn Minh Chí của mình, chen chúc một chút thì vẫn có thể đủ chỗ.

"Đốt!"

Hỏa diễm rợp trời bốc lên, phần thiên diệt địa!

Toàn bộ Hoa Cốc toát ra vô số hỏa diễm, khiến cho các đóa hoa trong nháy mắt đều bị thiêu rụi.

Đại Chu vương, Lam Thiên cũng dồn dập ra tay, đánh nát toàn bộ các đóa hoa lân cận, không lưu lại dấu vết gì, hỏa diễm đốt cháy sạch sẽ, khí tức phai mờ.

Đại Minh vương thu đại trận lại, gấp gáp nói: "Nhanh lên, hình như có người cảm ứng được động tĩnh rồi!"

"Không vội, xóa hết mọi dấu vết trước, không được lưu lại bất luận khí tức nào!"

Tô Vũ không vội, miễn cho gấp gáp quá lại phạm sai lầm.

Rất nhanh, mọi người liền chia nhau dọn dẹp hết thảy dấu vết, đốt cháy toàn bộ đóa hoa chung quanh, toàn bộ Minh Nguyệt Hoa Cốc thoáng cái đã trở thành vùng đất chết.

Làm xong xuôi, Đại Chu vương bỗng khẽ cười, giọng đầy âm hiểm: "Lão Chu, để đại trận lại đi, chúng ta chừa cho đám gia hỏa đến sau chút đồ tốt để chơi"

Đại Minh vương nhe răng: "Đại trận phải bỏ tiền đó... "

"Bớt nói nhảm!"

"Được rồi!"

Đại Minh vương bất đắc dĩ, đành phải hiển hiện đại trận ra.

Tô Vũ vừa nghe liền hiểu ý, không định ngăn cản, thậm chí hắn còn giúp đỡ áp súc lực lượng trong đại trận, vô số nguyên khí bị hắn áp súc, hàng loạt quy tắc chỉ lực bị hắn nén chặt lại.

Bên kia, Lam Thiên cười hì hì nói: "Ta lưu lại vài phân thân chơi, tìm cơ hội tốt nhất nổ chết bọn chúng"

Dứt lời, y nhanh chóng hóa thành một đóa hoa cháy đen tàn khuyết không đầy đủ, cười sung sướng nói: "Khẳng định bọn chúng sẽ tới tìm tòi, xem xét chỉ còn lại mỗi một đóa hoa tàn bại này thì sẽ đến gần tìm hiểu. Ha ha, chôn đại trận bên trong phân thân của ta đi!"

Đại Minh vương nghe vậy liền cấp tốc động thủ.

Trong chớp mắt, đại trận hóa thành một viên câu, bị phân thân đóa hoa tàn bại của Lam Thiên nuốt vào, phân thân của y chôn giấu vào lòng đất, âm thanh vọng lên: "Ta ẩn giấu thế nào? Chế tạo chút độ khó để bọn hắn tìm hồi lâu mới có thể tìm được ta, bằng không thì sẽ không chân thực"

Tô Vũ cười một tiếng, gật đầu, Lam Thiên quả nhiên rất biết cách chơi.

Tuỳ tiện tìm được lại không dễ dàng khiến cho người ta tin tưởng, chế tạo chút ít độ khó như thế ngược lại càng thêm chân thực.

Tô Vũ bắt lấy Định Quân Hầu, nhắc nhở gã: "Đừng giãy giụa, chớ có lộn xộn, bằng không thì ngươi sẽ bị ta coi thành phản đồ mà xử quyết!"

Lúc bấy giờ, Định Quân Hầu đã bị phong tỏa, thế nhưng gã còn có thể nhìn và cảm nhận được.

Gã vừa kinh hãi lại vừa khó hiểu nhìn mấy người kia hành động.

Bốn đại cường giải Vừa hiện ra liền tập kích gã, sau đó thanh niên tóc trắng giết chết một vị Hợp Đạo Ma tộc, hiện tại hình như còn đang muốn tính kế những người khác.

Đều là Nhân tộc!

Vũ Hoàng... Văn vương... Lam Thiên...

Định Quân Hầu thật sự không biết bây giờ mình nên suy nghĩ cái gì, gã hết sức kích động, xen lẫn cả nghi hoặc và sợ hãi.

Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì được không?

Là Nhân tộc sao?

Là Nhân tộc thì vì sao lại muốn tập kích ta?

Nếu không phải Nhân tộc... Nhưng rõ ràng mấy vị này đều là người, ngoại trừ gia hỏa cấp Thiên vương kia, gã không nhìn thấu được vị này.

Mờ mịt, lo lắng rồi lại xen lẫn từng tia hi vọng.

Gã không đám hỏi cũng không dám nói, chỉ có thể yên lặng chờ đợi.

Tối thiểu trước mắt thì mấy vị này không có ý định giết mình.

"bi thôi!"

Tô Vũ hô một tiếng, rất nhanh, mọi người tụ hợp lại.

Đại Chu vương dùng thần văn gợn sóng, không gian bị xé rách, Tô Vũ hiển hiện hòn đá nhỏ để trấn áp không gian dao động.

Bốn người thuấn gian truyền tống rời đi.

Chỉ trong tích tắc họ đã xuất hiện cách đó ngàn vạn dặm, mà hòn đá trong tay Tô Vũ phát ra từng đợt gợn sóng, trấn áp sạch sẽ dao động không gian khi vừa mới truyền tống.

Không gian rất nhanh đã khép lại!

Kể từ đó, dẫu có muốn truy tung cũng không có cách nào truy tung được.

Nơi này tập hợp một nhóm Nhân tộc tinh nhuệ nhất, làm sao có thể bị người đuổi kịp đơn giản như vậy.

Bình Luận (0)
Comment