Trên đỉnh núi.
Cự Nha Thú đang ngủ say, đồng thời cũng đang hấp thu lực lượng hỗn độn.
Hai cái răng lớn lóe lên hàn quang.
Bỗng nhiên, Cự Nha Thú mở hé mắt.
Ngay sau đó, một cái răng đột ngột bay ra!
Xé rách hư không!
Xuyên thấu không gian!
Trong nháy mắt nó đã lao ra khỏi ngọn núi.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn truyền ra, Tô Vũ vội né tránh nhưng lại phát hiện khó mà trảnh thoát, thế nên hắn dứt khoát nghênh đón đấm ra một quyền.
Không vận dụng lực lượng đại đạo, chỉ đơn thuần dùng lực lượng thân thể.
Đồng thời, Tô Vũ cấp tốc chạy trốn.
Trong lòng hắn không khỏi e sợ.
Nó quá nhạy cảm!
Tại đây, năng lực che lấp giảm xuống rất nhiều, mà bởi vì nắm giữ lực lượng đại đạo quá khác biệt với nơi đây nên Tô Vũ không dám bại lộ lực lượng Bút đạo, cho nên chỉ dùng lực lượng thân thể giao thủ cùng đối phương.
Oanh!
Phụt Cái răng bị Tô Vũ đánh chặn lại một chút, nhưng không hoàn toàn dừng lại, trong chớp mắt đã đánh tới lần nữa, lần này nó lập tức xuyên thấu cánh tay Tô Vũ.
Tô Vũ khẽ quát, điểm ra một bút.
Bịch một tiếng, đánh bay cái răng.
Sau đó hắn điên cuồng trốn chạy.
Nếu toàn lực ứng phó thì Cự Nha Thú không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng ngay khi Tô Vũ vận dụng Bút đạo thì hắn liền cảm nhận được trên vài đỉnh núi quanh đây có vài hình chiếu chấn động, rõ ràng cổ thú đã cảm ứng được có kẻ ngoại lai xâm lấn.
Nếu Tô Vũ tiếp tục dùng Bút đạo chiến đấu, dù giết được Cự Nha Thú thì cũng sẽ bị nhiều cổ thú khác tập kích.
Mấy phút đồng hồ sau.
Tô Vũ thu liễm khí tức, trốn vào trong một sơn cốc, vẻ mặt hết sức khó coi.
Trực giác của cổ thú quá nhạy bén!
Chưa hẳn Cự Nha Thú đã phát hiện ra mình, có thể là cảm giác được mối nguy hiểm ở gần hoặc có cảm giác bị nhìn trộm, vậy mà nó đã dứt khoát bắn một cái răng tới.
"Cái răng đó rất lợi hại, chỉ xét riêng uy lực thì chừng Hợp Đạo ngũ đẳng"
"Mà đây chỉ là một cái răng, nếu Cự Nha Thú thực sự chiến đấu thì e rằng sẽ có lực lượng Hợp Đạo tứ đẳng hoặc tam đẳng!"
Tiêu chuẩn tam đẳng là Hầu thượng cổ thế hệ trước, tỉ như Vẫn Tinh Hầu, Định Quân Hầu, Ma Đãng Hầu.
Tứ đẳng là thực lực Hợp Đạo lâu năm như Vượn Hoàng ở hạ giới.
Ngũ đẳng chỉ là chiến lực Hợp Đạo bình thường.
Lục đẳng là kẻ yếu trong Hợp Đạo, có thể là vừa tấn cấp, hoặc là tấn cấp bằng tam thân pháp, đều rất yếu.
Vậy mà một cự thú lại có chiến lực Hợp Đạo tam tứ đẳng, điều này hết sức đáng sợ.
"Nhưng cự thú sống quá lâu, tiến bộ dần dẫn đến bây giờ có chiến lực này cũng là bình thường"
Không ít cự thú Hỗn Độn Sơn tồn tại từ thời thượng cổ, thậm chí là thái cổ, có thực lực như vậy cũng chẳng lạ gì.
Tô Vũ nhìn cánh tay mình, bị cái răng kia xuyên thủng khiến xương cốt cũng gãy mất.
Răng rất lớn, suýt nữa trực tiếp đánh gãy rời cánh tay của hắn.
So về cường độ thân thể thì Tô Vũ mạnh hơn không ít cường giả Hợp Đạo, nhưng so với đám cường giả thuần túy tu thân thể Hỗn độn đạo này thì chênh lệch không nhỏ.
"Lực lượng hỗn độn còn mang một ít khả năng ăn mòn"
Tô Vũ cẩn thận cảm thụ, lực lượng hỗn độn bị cự thú tinh luyện bám vào vết thương, Tô Vũ cảm thấy nó ẩn chứa đủ loại lực phá hoại.
"Thậm chí có chút cảm giác như tử khí!"
Thật thú vị, trong hỗn độn có tử khí!
Quả nhiên vạn đạo bao hàm cả tử đạo.
Vậy có lẽ tử khí đạo của Tử Linh trường hà bắt nguồn từ vạn đạo, biến hóa bao nhiêu cũng không thể rời khỏi bản chất, kỳ thật là sản phẩm cùng hệ thống với thời không trường hà.
"Hàng xóm mới không thân thiện chút nào"
Tô Vũ lắc đầu, muốn lừa dối thì cũng phải gặp mặt trò chuyện trước.
Gặp được mà không nói chuyện, lập tức động thủ như vậy hết sức phiền toái.
Rất giống phong cách của Bạch Phong! Dù ngươi giỏi ăn nói thế nào cũng vậy, lão tử không buồn để ý đến ngươi, thấy ngươi là trực tiếp đấm cho một quyền, thế thì kiểu gì ngươi cũng sẽ phải ăn hành.
"Quả nhiên, thủ đoạn hay nhất để đối phó với kẻ lừa đảo chính là không cần để ý, trực tiếp đánh hắn!"
Tô Vũ cười tự giễu: "Phát hiện ra ta, cảm ứng được ta, nguyên nhân chính là bởi vì Bút đạo, dù ta có che giấu thì cũng có hư ảnh đại đạo"
"Phải có đại trận của chi mạch Ngục vương thì mới có thể hoàn toàn che đậy loại dao động này, cũng có khả năng bùng nổ toàn bộ thực lực mà không cần lo lắng bị cổ thú khác cảm ứng được rồi nhằm vào ta"
"Hoặc là dứt khoát tu Hỗn độn đạo"
Tô Vũ tự hỏi, kỳ thật Văn Minh Chí đang đi theo hướng mở lại hỗn độn.
Có lẽ, bây giờ mình có khả năng tu Hỗn độn đạo.
"Lực lượng vạn đạo hỗn tạp là Hỗn độn đạo"
"Chải vuốt rõ ràng sẽ thành vạn đạo"
"Có lẽ Lam Thiên có thể thử vạn đạo hỗn tạp một chút, nếu có ích cho y thì ta đây có thể thử"
Nghĩ vậy, Tô Vũ bỗng nhiên hô lên: "Lam Thiên?"
Hắn chỉ thử thăm dò hô một tiếng.
Hắn đến đây, Lam Thiên có đi theo không?
Nói thật, nếu y không dùng lực lượng đại đạo thì khó mà phát hiện ra được.
Chỉ khi hắn khai Thiên Môn, Lam Thiên dùng lực lượng đại đạo thì hắn mới có thể phát hiện.
Thế nhưng Lam Thiên không ngốc, không có khả năng dùng lực lượng đại đạo tại đây.
"Lam Thiên?"
Tô Vũ lại hô một tiếng, không ai đáp lời, Tô Vũ phì cười, kêu gọi: "Ra nói chuyện phiếm vài câu đi!"
Dứt lời, cách hắn không đến ngàn mét, một hòn đá nhỏ bỗng nhiên lộ ra hai mắt, Lam Thiên hàm hậu cất tiếng: "Vũ Hoàng gọi ta làm gì?"
Tô Vũ nhìn hòn đá nhỏ kia, trong lòng không ngừng chửi má nó.
Ngươi thật sự ở đây à?
Ta chỉ thử chút thôi mà.
Hòn đá kia mọc ra hai chân, nhanh chóng chạy về phía Tô Vũ, khí tức không mạnh, cực kỳ mồng manh, y chạy đến chỗ Tô Vũ, nhỏ nhẹ hỏi: "Vũ Hoàng, có việc gì không?"
Tô Vũ bất đắc dĩ, dở khóc dở cười: "Ngươi phân thân như vậy được à?"
Phân thân thành tảng đá?
Ta phục rồi!
"Thử thôi, nơi này bài xích đại đạo nghiêm trọng, ta đang cảm ngộ lực lượng hỗn độn, để các phân thân cảm ngộ sẽ tốt hơn là một mình ta thử"
Được rồi, ngươi thắng!
Tô Vũ hỏi: "Thương Sinh đạo của ngươi có thể bao dung loại lực lượng hỗn độn này không?"
Tảng đá Lam Thiên đáp: "Tạm thời không thể, cái gọi là Hỗn độn đạo chính là vạn đạo hỗn tạp, của ta thì là vạn đạo chải vuốt rõ ràng, nếu muốn trở thành Hỗn độn đạo thì điều kiện tiên quyết chính là phải nhiễu loạn lực lượng đại đạo ta đang nắm giữ, nhưng như thế lại dễ xảy ra xung đột, dẫn đến phân thân bạo liệt.."
Lam Thiên giải thích đơn giản, sau đó nói: "Cái này cần điều chỉnh, Hỗn độn đạo hẳn là các loại lực lượng hỗn loạn tạo thành. Vũ Hoàng có thể mở ra Thiên Môn quan sát, phân tích các loại lực lượng phối trộn như thế nào, cuối cùng có thể hình thành lực lượng cùng loại với lực lượng hỗn độn!"
Tảng đá Lam Thiên kết luận: "Thiên hạ đại đạo biến hóa bao nhiêu cũng không rời bản chất, đến từ hỗn độn thì cũng có thể trở lại hỗn độn!"
Tô Vũ suy tư, gật đầu: "Ngươi nói không sai"
Lam Thiên lại nói: "Lực lượng hỗn độn chưa hẳn đã tốt, Vũ Hoàng đừng cảm thấy con đường này mạnh! Người xưa chải vuốt lực lượng đại đạo đương nhiên là có lí do, lực lượng chải vuốt ra lại có thể trở về hỗn độn bất cứ lúc nào, mà hỗn độn lại không phải lúc nào cũng có thể tách biệt thành vạn đạo lực lượng"
"Cái gọi là hỗn độn chỉ là cảm ngộ đại đạo không sâu, không thể chải vuốt, đám man thú này tuy có về mạnh nhưng IQ rất thấp, thực lực tăng lên chỉ là nhờ năm tháng dài lâu mà thôi"
Tô Vũ lại gật đâu.
Lam Thiên tiếp tục nói: "Trong cảm thụ của ta, đây thật ra là một quá trình, từ hỗn độn đến vạn đạo, lại từ vạn đạo trở về hỗn độn, cuối cùng quy về hỗn độn kỳ thật cũng là một quá trình mạnh mẽ. Thế nhưng nếu tóm tắt quá trình chải vuốt vạn đạo, vậy chứng tỏ là ngươi còn chưa hiểu đạo"
Tô Vũ mỉm cười: "Lam Thiên đạo hữu quả nhiên có đạo căn"
Tô Vũ nghe hiểu lời Lam Thiên nói.
Có thể đưa vạn đạo về cội nguồn, trở thành Hỗn độn đạo, đây gọi là bản sự!
Nếu chỉ đơn thuần dùng lực lượng hỗn độn, vậy thì đó là không hiểu, chỉ có thể làm bừa.
Nếu nói là có thể dùng lực lượng vạn đạo thì đó chỉ là khoa trương, ngoại trừ đại đạo mình quen thuộc, còn các đại đạo khác đều không hiểu rõ, tính hạn chế quá lớn.