Định Quân Hầu nhìn kỹ, nhanh chóng quên đi nỗi lưu luyến con gái, nghiêm mặt bẩm báo: "Là Ám Ảnh Hầu! Hắn là người liên lạc trung gian của những người còn sống sót!
Cũng không tính là người liên lạc, chẳng qua bình thường hắn thu tập tình báo rồi thông qua chút thủ đoạn để báo cho chúng ta biết. Trước đó, hắn chủ yếu liên hệ cùng Dân Sơn Hầu, hiện tại Dân Sơn chết rồi, đã lâu hắn không liên hệ chúng ta"
Tô Vũ nhíu mày: "Hắn tìm ngươi ư?"
"Đúng vậy!" Định Quân Hầu đáp: "Ngọc bội không dùng để đưa tin, cũng không có công năng đưa tin, khi ngọc bội sáng lên thì chứng tỏ Ám Ảnh Hầu muốn gặp ta. Sáng lên một lần là cần gặp, sáng lên hai lần là chứng tỏ gặp nguy hiểm, sáng lên ba lần nghĩa là hắn không xác định cần gặp ta hay không, để ta tự lựa chọn"
Rất nhanh, ngọc bội lại sáng lên, đây là lần thứ hai.
Chờ một lát, lại sáng lên một lần nữa.
Ba lần!
Định Quân Hầu giải thích: "Hắn đang thăm dò ta, muốn xem ta có phản bội hay không, nếu phản bội thì có bán đứng hắn không, hắn đang khảo nghiệm ta đây mà"
Tô Vũ hồi: "Ngươi mà phản bội, chủ động đáp ứng gặp thì chẳng lẽ hắn sẽ mắc câu ư?"
Định Quân Hầu thở dài: "Không còn cách nào khác, chỉ có thể liều, có khả năng hắn đã cảnh báo những người còn lại! Một khi hắn chết thì ngọc bội sẽ vỡ vụn, cộng thêm cảnh báo thì mọi người sẽ biết có khả năng ta đã phản bội! Chết một người tốt hơn là chết hết"
Tô Vũ ngẫm nghĩ, gật đầu: "Nếu người này không có vấn đề, vậy thì cũng là hạng người trung nghĩa quả quyết! Nhưng hắn chủ yếu liên lạc Dân Sơn Hầu, Dân Sơn Hầu chết rồi, hắn chưa hẳn đã là người tốt"
"Ám Ảnh Hầu à? Ta cũng biết một vị Ám Ảnh! Đại Minh phủ còn có Ám Ảnh vệ, nhưng đó là người tốt, ở đây thì không chắc"
Định Quân Hầu thanh minh thay đối phương: "Chắc không đến mức đó đâu..."
"Nói sau đi"
Tô Vũ hồi thẳng: "Ngươi muốn gặp hắn không?"
Định Quân Hầu suy tính một hồi: "Ta muốn gặp! Ám Ảnh vẫn luôn hành động bên ngoài, nắm giữ tình báo nhiều hơn ta nhiều, nếu hắn tới đây thì sẽ rất có ích cho Vũ Hoàng!"
"Nếu hắn có vấn đề thì sao?"
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Biết đâu hắn đang mang theo vô số cường giả chờ chúng ta thì sao?"
mu Định Quân Hầu nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy hẹn tại rìa Hỗn Độn Sơn, hắn mà phản bội chúng ta, mang người đến, vậy cũng phải xem bọn họ có gan tiến vào Hỗn Độn Sơn hay không!"
Điều này cũng đúng.
Tô Vũ gật đâu, lại hồi: "Vậy ngươi hẹn gặp hắn như thế nào?"
Định Quân Hầu đáp: "Tìm một chỗ bóp nát ngọc bội, vậy có nghĩa là gặp mặt ở đó, hắn có thể cảm ứng được. Khi gặp thì hắn sẽ cho ta một khối ngọc bội khác"
Hết sức phức tạp, hết sức phiền toái.
Thế nhưng Tô Vũ biết những người này cũng đành chịu, phương thức liên lạc Ám Ảnh Hầu đều là đơn hướng, cũng vì lo nếu xảy ra vấn đề thì những người khác sẽ bị liên luy.
Nhân tộc thượng giới đúng là vẫn luôn ở tình cảnh nước sôi lửa bỏng.
Tô Vũ cảm khái: "Vốn định chờ các ngươi đến hạ giới cứu chúng ta, hiện tại xem ra các ngươi mới là người gặp nguy hiểm, cần cứu vớt"
Định Quân Hầu hết sức xấu hổ, cười khan: "Vũ Hoàng nói đúng lắm, cái này... Kỳ thật cũng vượt quá dự đoán của chúng ta"
Trong lòng gã thở dài, chúng ta vẫn nghĩ các ngươi mới là người ở trong tình cảnh nước sôi lửa bồng đây!
Ai biết các ngươi sống tháng ngày tiêu dao, tại hạ giới đánh cho vạn tộc sợ hãi, còn suýt nữa diệt ba đại tộc, nhất thống vạn giới!
Nếu biết thế thì ta đã không cho nhiều người hạ giới như vậy, còn chết không ít người.
Có lẽ không cần ta phái người xuống, không sớm thì muộn vị này cũng tự tìm đường lên đây!
Tô Vũ không quan tâm gã nghĩ gì, hắn nói: "Hai ngày nữa rồi gặp, đừng vội vã, chờ đám người Hạ Long Võ đi xa đãi!"
"Được"
Định Quân Hầu thoải mái đáp ứng, Tô Vũ nói tiếp: "Hai ngày tới ta sẽ dò xét tình huống xung quanh, trước tiên làm quen các bạn hàng xóm, nếu xảy ra vấn đề thì trực tiếp mang các bạn hàng xóm ra chơi đùa cùng chúng ta!"
Mọi người im lặng, Đại Chu vương khuyên nhủ: "Cẩn thận một chút, mượn sức nhưng đừng để mình chịu thiệt!"
Lực lượng cổ thú không đễ mượn.
Tô Vũ trấn an: "Yên tâm, ta cũng nên làm lại nghề cũ rồi"
Định Quân Hầu nghỉ hoặc, nhưng đám người Đại Chu vương thì biết Tô Vũ có ý gì.
Nghề cũ?
Không phải gạt thì là lừa, không phải lừa thì là giả mạo, chỉ vậy thôi.
Tô Vũ lập nghiệp bằng đống vốn liếng ấy.
Cũng không biết nó có hữu dụng với cổ thú hay không.
Mấy người không nhiều lời, dù sao thì Tô Vũ cũng có Thiên Môn, không tự chơi chết chính mình được.
Đám người Hạ Long Võ rời đi không lâu, Tô Vũ cũng ra khỏi Đạo Thủy Sơn.
Đạo Thủy Sơn xem như đỉnh núi nhỏ nhất quanh đây, cạnh nó có mấy ngọn núi cao hơn vạn mét.
Mà đây mới chỉ là bên ngoài.
Tô Vũ đi đến ngọn núi cao cách Đạo Thủy Sơn gần nhất, hắn mở Thiên Môn, thấy trong ngọn núi kia có cường giả, những cường giả này đều có chút kết nối với lực lượng hỗn độn nơi đây. Hư ảnh bắn ra, người bình thường không nhìn thấy, Tô Vũ thì lại thấy Tõ.
Trong ngọn núi này hẳn là có một cự thú với hai chiếc răng lớn, cụ thể tên gọi là gì thì Tô Vũ không biết.
Đặc điểm đặc biệt nhất chính là hai cái răng cực kỳ sắc bén, cảm giác hơi giống voi, nhưng nó thẳng hơn một chút.
Rất nhanh, Tô Vũ đã cẩn thận tiến đến gần quan sát.
Trên núi không có cổ thú khác, không có hư ảnh bắn ra, có lẽ có một vài cổ thú nhỏ yếu tồn tại, nhưng trên không trung có hư ảnh thì chứng tỏ là có Hợp Đạo cảnh tồn tại.
Có cường giả như vậy tọa trấn nên cổ thú bình thường không dám tới gần.
Quan sát thêm một lát, Tô Vũ nhìn thấy một cột sáng xám tại đỉnh núi.
Nhìn kỹ, đó thật ra là lực lượng hỗn độn bị hấp thu hình thành khí lưu.
"Ö đỉnh núi, hóa ra là để hấp thu lực lượng hỗn độn nhanh hơn"
Tô Vũ quan sát tỉ mỉ, hắn đã thấy cự thú kia.
Nó đang ở đỉnh núi!
Thân thể cực kỳ to lớn, khí tức cường hãn vô biên, không phải lực lượng đại đạo như tu giả bình thường mà là toàn thân tràn ngập lực lượng hỗn độn.
"Cổ thú... đại đạo... Thời không trường hà... Lực lượng hỗn độn..."
Xem ra Cự Nha Thú này không tu đại đạo thông thường, dường như chỉ đơn thuần cường hóa nhục thân.
Vậy cũng là thân thể đạo sao?
"Vậy thân thể đạo tu từ loại lực lượng hỗn độn này khác gì với thân thể đạo của Nhân tộc? Có ưu điểm khuyết điểm gì không?"
Tô Vũ tự hỏi.
Hoang Thiên Thú cũng vậy, nó tu luyện thân thể đạo, liên kết với thời không trường hà.
Mà hình như Cự Nha Thú này lại không như vậy.
Vậy vì sao Hoang Thiên Thú lại muốn kết nối với thời không trường hà?
Tô Vũ nghỉ hoặc.
Tới thượng giới, bí ẩn lớn nhất ở trong Hỗn Độn Sơn, thu hoạch lớn nhất cũng ở trong Hỗn Độn Sơn, dù mới đến đây không lâu nhưng Tô Vũ đã cảm nhận được một loại hệ thống khác biệt.
Không theo đạo trong thời không trường hài!
Đối với Tô Vũ mà nói thì đây là một cảm ngộ cực kỳ trọng yếu.
Tô Vũ im lặng tìm chỗ kín đáo để suy tư, không vội tới gần.
Hắn cần quan sát tình huống rõ ràng trước rồi mới quyết định.