Bạt Quật còn đang nghĩ ngợi thì hư không chợt rung động, Đoạn Huyết Hầu đã trở lại.
Đoạn Huyết Hầu nhìn lướt qua bốn phía, thấy thiếu đi không ít người, chỉ còn 3 tộc Thần Ma Tiên, cộng thêm chính lão thì tổng cộng có 11 vị Hợp Đạo cảnh.
Một vị Chuẩn vương, mười vị Hợp Đạo.
Không ngoài ý muốn, chỉ là có chút hậm hực.
Trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có thêm viện quân nữa.
Dù là bản thổ Ma tộc thì cũng sẽ không phái viện quân tới.
Thậm chí hội nghị đang khẩn cấp triệu lão trở về để thương nghị chuyện Long tộc suýt nữa đã bị diệt.
Đối phương thế tới rào rạt, vừa tái xuất đã diệt Long tộc để chấn nhiếp, long trời lở đất, hội nghị Ma tộc yêu cầu lão trở về thương nghị đối sách, cùng với định ra chiến lực đối phó Hỗn Độn nhất tộc này.
"Đại nhân!"
Mọi người đều nhìn về phía Đoạn Huyết Hầu, Đoạn Huyết Hầu nhìn thoáng qua Thần Hỏa Sơn nơi xa, nhíu mày, sau một lúc lâu mới nói: "Hẳn là các ngươi đều đã biết chuyện. Các ngươi nói xem, lần tập kích Long tộc này có phải là một phương thức giải cứu Hỏa Vân Hầu hay không? Nếu chúng ta tiếp tục vây công, đối phương có tới Thần Hỏa Sơn không?"
Mọi người trầm mặc, cái này không dễ đoán.
Có điều đúng là thời cơ quá trùng hợp.
Đoạn Huyết Hầu than nhẹ, lại nói: "Phạm vi trốn của Hỏa Vân Hầu đã bị chúng ta khoanh vùng chỉ còn một khu vực nhỏ!"
Lão chỉ vào một khu vực trong Thần Hỏa Sơn, khu vực các núi lửa bùng nổ, đại khái có mười mấy ngọn núi, Đoạn Huyết Hầu nói: "Hắn chắc chắn ở ngay trong những ngọn núi kia, chỉ là mười mấy đỉnh núi nhỏ mà thôi, chúng ta bao vây tra xét, sớm muộn gì hắn cũng sẽ bại lộ tung tích, muốn trốn cũng không thể trốn!"
Đã sắp thành công vây giết Hỏa Vân Hầu lại đột ngột xảy ra biến cố Long tộc khiến lão cực kỳ phẫn nộ.
Lúc này, một Hợp Đạo Thần tộc già cả nhẹ giọng nói: "Đoạn Huyết Hầu, nếu muốn tấn công thì không phải là không thể. Chỉ sợ Hỏa Vân Hầu cá chết lưới rách, kích nổ toàn bộ Thần Hỏa Sơn, khi đó các tộc đều sẽ gặp phải tổn thất"
Thần Hỏa Sơn rất phù hợp với Hỏa Vân Hầu.
Một khi bị kích nổ, có lẽ sẽ có Hợp Đạo chết, hơn nữa không chỉ một người.
Lão ta tiếp tục nói: "Tộc ta đưa tin, nói là hy vọng tiến hành hội nghị vạn tộc trước, thương thảo việc Hỗn Độn Sơn, giờ phút này nếu xảy ra tổn thất thảm trọng ở Thần Hỏa Sơn thì kế hoạch đối phó Hỗn Độn Sơn sẽ bị quấy nhiễu. Hỗn Độn Sơn có không ít cổ thú Hợp Đạo"
Đoạn Huyết Hầu nhíu mày, cường giả Thần tộc lại nói: "Chúng ta đều biết rõ về Nhân tộc, kê đã biết không đáng sợ, chỉ sợ địch nhân mình không biết! Nếu chọn giữa tiến công Hỗn Độn Sơn và Thần Hỏa Sơn... Dù tiến công Hỗn Độn Sơn sẽ tổn thất lớn thì chúng ta cũng nên đối phó Hỗn Độn Sơn trước!"
Đoạn Huyết Hầu thở dài, gật đầu đáp: "Nói không sai! Xem ra các ngươi cũng thu được tin tức gọi người trở về, đúng không?"
"Đúng vậy"
"Đi đi!"
Đoạn Huyết Hầu xua tay, cường giả hai tộc Thần Tiên không nói gì, trong tộc quả thật đã đưa tin bảo bọn họ mau về tộc.
Rất nhanh, 6 vị Hợp Đạo liền rời đi.
Thấy thế, Bạt Quật hết sức bất đắc dĩ: "Đại nhân, Vậy... Chúng ta.."
"Từ bỏ!"
Đoạn Huyết Hầu nhìn thoáng qua Thần Hỏa Sơn, chán nản nói: "Bọn họ đều không muốn khai chiến, chẳng lẽ tộc ta đơn độc hành động ư? Hỏa Vân Hầu chiến lực không yếu, dù là ta thì cũng chưa chắc có thể áp được hắn tại Thần Hỏa Sơn này!"
Lão nói: "Đi về thôi, không cần để người lại nơi đây, tránh bị tập kích. Kế tiếp có khả năng các tộc sẽ tổ chức vây quét Hỗn Độn Sơn!"
Bạt Quật hít hà một hơi: "Phải động thủ với Hỗn Độn Sơn sao?"
"Xem tình huống, còn thiếu chút tình báo!"
Đoạn Huyết Hầu nói: "Chỉ cần xác định được đám người kia đến từ Hỗn Độn Sơn thì chắc chắn sẽ ra tay, dù tổn thất thì cũng phải hành động. Trước giờ chúng ta mặc kệ Hỗn Độn Sơn là bởi vì đám cổ thú kia ngoan ngoãn không ra ngoài, chỉ ở trong khu vực ngọn núi. Nhưng hiện tại trong Hỗn Độn Sơn còn có Hỗn Độn nhất tộc, thực lực không rõ, dù thế nào thì cũng không thể để chủng tộc ấy tiêu dao bên ngoài!"
"Lúc trước những kẻ kia không động thủ với vạn tộc, trong lòng mọi người đều hiểu mà không nói ra, hơn nữa cũng cho rằng nhân số của đối phương không nhiều lắm, nhưng bây giờ Long tộc suýt nữa bị hủy, Chuẩn vương bị giết, đã động đến điểm mấu chốt!
Không giải quyết chi mạch này thì trừ tam đại tộc, các tộc khác đều không dám xuất động"
Phải khai chiến!
Đoạn Huyết Hầu xác định, một khi xác định được đối phương thật sự đến từ Hỗn Độn Sơn thì các tộc sẽ mau chóng đạt thành nhất trí, giải quyết cường địch!
Trước kia mọi người không có hứng thú động đến Hỗn Độn Sơn.
Nhưng nếu cần thiết, vạn tộc không phải là không thể giải quyết mấy chục cổ thú Hợp Đạo vòng ngoài!
Bạt Quật không nói về Thần Hỏa Sơn nữa, so với Thần Hỏa Sơn thì Hỗn Độn Sơn mới là hiểm địa chân chính, vô cùng nguy hiểm, cường giả vô số.
"Đại nhân, chúng ta về thôi"
Đoạn Huyết Hầu gật đầu, lại nhìn thoáng qua Thần Hỏa Sơn nơi xa, cắn răng nói: "Đi thôi, dù mục đích của bọn họ có phải là giải vây cho Hỏa Vân Hầu hay không thì đều thành công rồi!"
Đoạn Huyết Hầu cực kỳ bất đắc dĩ, vung tay lên, nhanh chóng dẫn người rút lui.
Đúng hay không thì cũng vậy.
Hiện tại vạn tộc không còn tâm tư để ý đến nơi đó nữa.
Hơn nữa nếu bị người tập kích khi vây công Hỏa Vân Hầu, vậy lại càng nguy hiểm.
Các tộc khác không muốn, Ma tộc cũng không muốn tổn binh hao tướng tại đây.
Rất nhanh, đám người hội tụ đều đã rời đi hết.
Giờ phút này, trong Thần Hỏa Sơn.
Một cường giả tóc đỏ như lửa bỗng nhiên nhíu mày, một đám cường giả Vĩnh Hằng cảnh gần đó đều đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần liều mạng cá chết lưới rách, đang thương nghị làm cách nào để kích nổ toàn bộ Thần Hỏa Sơn, dù chết thì cũng phải nổ chết đám khốn kiếp kia.
Một nữ Vĩnh Hằng có mái tóc cực dài như ngọn lửa thiêu đốt, nóng nảy nói: "Đại nhân, đừng suy xét nữa, hai vị Vĩnh Hằng một tổ! Phân biệt thủ 22 ngọn núi lửa, chỉ cần địch nhân vừa đến thì lập tức kích nổ, nổ chết đám vạn tộc ấy đi!"
Dứt lời, nàng đứng dậy: "Cùng lắm thì đồng quy vu tận, chúng ta mà chết thì ít nhất có thể giết được mấy tên Hợp Đạo tại đây, còn nếu ra ngoài thì không đáng một đồng!"
"Từ từ!"
Hồa Vân Hầu nhíu mày, quát: "Gấp cái gì!"
Y chẩn chờ: "Hình như đám người bên ngoài đi hết rồi"
Nữ tử nóng tính kia phun tào: "Lạt mềm buộc chặt mà thôi. Trò mèo! Muốn làm chúng ta mất cảnh giác chứ gì, đám ngu xuẩn! Đại nhân, cẩn thận bọn họ quay lại tấn công, đại nhân không thể thiếu cảnh giác, ta cảm thấy chúng ta nên lập tức vào vị trí, chuẩn bị kích nổ bất cứ lúc nào!"
Hỏa Vân Hầu trầm mặc một hôi, khẽ gật đầu, cũng không phải là không có khả năng.
Không thì tại sao vạn tộc đột nhiên bỏ chạy hết?
Suy xét một chút, y nhắc nhở: "Đừng gấp, cũng không cần vội vã kích nổ, Thần Hỏa Sơn là căn cứ của chúng ta, không có mệnh lệnh của ta thì bất kỳ ai cũng không được tự ý hành động"
Dứt lời, y liền đi vòng ra ngoài cẩn thận tra xét, hỏi lâu sau, y quay về, khó hiểu nói: "Đi hết thật rồi, không còn kẻ nào"
"Chắc chắn là chúng đang âm thầm chờ chúng ta xuất hiện!"
Cũng có khả năng này.
Hỏa Vân Hầu gật đầu: "Tất cả cẩn thận đi, hình như ngoại giới mới có rung chuyển, cũng không biết là xảy ra đại sự gì"
"Cái này gọi là đương đông kích tây!"
Nữ nhân kia cười lạnh: "Cố ý gây ra động tĩnh khiến chúng ta cho rằng bên ngoài xảy ra chuyện, bọn chúng không thể không rút lui, trên thực tế là để khiến chúng ta mất cảnh giác, nhân cơ hội chém giết chúng ta!"
Rất có đạo lý, Hỏa Vân Hầu nghiền ngẫm: "Ngươi nói không sai, có khả năng như vậy!"
Y phân phó: "Mọi người cẩn thận, giải tán trước đi, đừng cho đối phương cơ hội một lưới bắt hết! Ta sẽ ở đây quan sát thêm"
"Rõ!"
Đám người nhanh chóng tản đi.
Chờ bọn họ đi rồi, Hỏa Vân Hầu mới lâm vào trầm tư suy nghĩ.
Kế sách ư?
Đi hết rồi ư?
Nếu mà là kế sách thì đúng là quá khinh thường y rồi.
Y ngu xuẩn vậy sao?
Thấy các ngươi đi rồi liền tin là thật?
Thật cổ quái!
Lần này vạn tộc đột kích, y đã chuẩn bị đồng quy vu tận, thế mà bỗng nhiên bọn họ lại rút quân, khó hiểu thật!
"Phải lập tức tắt lửa"
Nghĩ tới chuyện này, y vội vàng phóng về phía dung nham bên dưới, má nó, vạn tộc không tới, ta còn đang thúc hỏa ở đây, nếu không tắt thì Hỏa Vân Sơn nổ đến nơi mất.
"Đang êm đẹp, sao lại đi rồi?"
Hỏa Vân Hầu hết sức bất đắc dĩ, y cũng không biết có phải kế sách hay không, nếu đúng thì hiện tại dập tắt Hỏa Vân Sơn - núi lửa trung tâm Thần Hỏa Sơn - muốn khởi động lại thì sẽ cần hao phí không ít thời gian.
"Chẳng lẽ vạn tộc đã biết cho nên cố ý?"
"Chờ ta dập tắt rồi lại đến giết ta?"
"Vậy thì phiền toái!"
Hỏa Vân Hầu vọt tới phía dưới Hỏa Vân Sơn, y chẩn chờ, có điều nhìn ngọn lửa đang hừng hực cháy bên trong ngọn núi, sau khi suy xét, cuối cùng y cắn răng hạ quyết định: "Chờ một chút, chờ gần nổ thì lập tức tắt!"
Y quyết định chờ.
Vạn tộc đột ngột rút lui khiến y trở tay không kịp!