Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2887 - Chương 2887: Càng Mạnh Càng Tốt.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2887: Càng Mạnh Càng Tốt.
 

"Thực lực của Cự Trúc Hầu và hai vị đạo chủ Tứ Nguyệt, Ngũ Nguyệt như thế nào?"

Định Quân Hầu ngẫm nghĩ rỏi đáp: "Cự Trúc Hầu có thể phong Hầu, thực lực đương nhiên là không yếu, lần trước gặp hắn, đại khái có lực lượng Hợp Đạo nhị đẳng, hiện tại thì ta không rõ. Tứ Nguyệt và Ngũ Nguyệt, hai vị này trước đó đều có thực lực Hợp Đạo tam đẳng, tương đương ta.."

Nói đến đây, gã chẩn chờ một chút: "Thực Thiết tộc Tam Nguyệt có khả năng còn sống!"

Cửu Nguyệt nghỉ hoặc nhìn về phía gã.

Định Quân Hầu giải thích: "Nhất Nguyệt là Hoàng tộc ngươi, đã biến mất theo thượng cổ! Nhị Nguyệt cũng biến mất ở thời kỳ kia.."

"Đã chết!"

Tô Vũ bình tĩnh ngắt lời: "Hẳn là bị Ngục vương giết!"

"co Định Quân Hầu đành phải tiếp tục nói: "Sau thượng cổ, Tam Nguyệt vẫn còn sống. Bất quá không lâu sau cũng đã biến mất, nhưng không nghe nói hắn ngã xuống, cho nên ta hoài nghi Tam Nguyệt còn sống, có khả năng đang bế quan ở đạo nguyên chi địa!

Cụ thể có phải hay không thì có lẽ chỉ trưởng bối tộc ngươi mới rõ. Đạo nguyên chi địa tràn đầy lực lượng quy tắc, ẩn nấp ở đó thì rất khó tìm"

Định Quân Hầu tiếp tục nói: "Nếu Tam Nguyệt còn sống, vậy Tam Nguyệt tuyệt đối có chiến lực Thiên vương!"

Cửu Nguyệt nghỉ hoặc: "Thật sự còn sống sao? Nếu còn sống, vì sao triều tịch trước cường giả tộc ta hạ giới lại chưa từng nhắc tới?"

"Đó chỉ là suy đoán của ta, cụ thể thì ta đâu rõ. Nhưng Thực Thiết tộc từng trợ giúp chúng ta, vậy mà Thần Ma lại rất kiêng kị, chưa từng nghe nói động thủ với tộc các ngươi"

Định Quân Hầu phân tích: "Thực Thiết tộc là minh hữu với Nhân tộc, điểm này Thần Ma Tiên đều biết, vậy mà những năm gần đây không hề tấn công Thực Thiết tộc, cho nên ta hoài nghi có lẽ Tam Nguyệt từng xuất hiện làm mấy đại tộc kiêng kị, bằng không thì đã đối phó với bọn họ từ lâu rồi"

Tô Vũ khẽ gật đầu: "Sống là tốt nhất!"

Hắn lại nói: "Cho nên vẫn cần phải đến bái phỏng Thực Thiết tộc!"

Dứt lời, hắn sờ sờ cằm: "Có Cửu Nguyệt ở đây, muốn gặp mặt hẳn là không khó, nhưng muốn làm đối phương hoàn toàn đi theo chúng ta thì không dễ"

Cửu Nguyệt chen vào: "Vũ Hoàng, ta có thể khuyên bảo!"

Y vui vê vỗ cái móng vuốt dày cộp vào lỏng ngực, sang sảng nói: "Ở hạ giới, tộc ta đã thành minh hữu của Nhân tộc, hiện tại là do tin tức chưa truyền lên mà thôi, một khi truyền lên thì thể nào người ở trên đây cũng chỉ có thể lựa chọn như thế!"

Tô Vũ mỉm cười nhìn y: "Khó mà nói trước! Thôi, dù sao cũng phải thử một chút xem sao!"

Gặp minh hữu, làm thực lực phe mình cường hãn hơn, sau đó, có lẽ chính mình còn phải nhúng tay vào vấn đề Hỗn Độn Sơn này.

Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi nói: "Chúng ta còn phải đi xuống hạ giới một chuyến, giết hết đám Thiên Long Hầu cho xong việc!"

Mọi người kinh ngạc nhìn hắn, sao bỗng nhiên lại muốn giết Thiên Long Hầu?

Tô Vũ không để ý đến bọn họ, chỉ tự lẩm bẩm: "Cứ chờ đã, ta còn phải hạ giới một chuyến để mang nhiều cường giả hơn đi lên! Phía trên rất náo nhiệt, có rất nhiều cường giả, ta thích nơi này, bây giờ cũng là thời cơ đục nước béo cò tốt nhất!"

Định Quân Hầu ngập ngừng hỏi: "Vũ Hoàng, Nhân tộc hạ giới còn bao nhiêu Hợp Đạo cảnh?"

Tô Vũ liếc mắt nhìn gã: "Không nhiều lắm, không mạnh hơn ngươi nhiều thì chỉ có Vạn phủ trưởng, Hồng Mông trấn thủ, Đại Tân vương, Đại Hạ vương, Bánh Nhân Đậu, Phì Cầu, Mệnh Hoàng Vô Mệnh cùng với vài vị Tử Linh Hầu... Ngoài ra thì đều hơi yếu hơn ngươi một chút"

Vẻ mặt Định Quân Hầu ngây ngốc.

Không còn lời gì để nói.

Không mạnh hơn ta bao nhiêu mà ngươi đếm được bao nhiêu người rồi?

Hóa ra dù là tại hạ giới, thực lực ta cũng chỉ xếp sau top 10 thôi ư?

Tô Vũ không lòe gã, đương nhiên Tô Vũ cũng lười nói nhiều, hắn vừa lật thịt vừa bảo:

"Điều động quá nhiều người hạ giới đi lên thì ta cũng lo sẽ xảy ra phiền toái! Cứ chờ đi, không được thì xử lý đảm Phượng Hoàng trước!"

"Biện pháp tốt nhất vẫn là các trấn thủ đều tấn cấp Hợp Đạo, như vậy có thể giải phóng một ít chiến lực mạnh mẽ"

Tô Vũ nhất định phải nhúng tay vào loạn cục Hỗn Độn Sơn.

Bằng không nếu hai phe không đánh nhau, vậy thì mất bao nhiêu công sức của hắn.

Tốt nhất là có thể ẩn núp vào đội ngũ vạn tộc, giúp bọn họ tìm được chi mạch Ngục vương.

Tô Vũ cũng muốn nhân cơ hội tra xét nội tình!

Mà trà trộn vào thế nào cũng là một nan đề.

"Chi mạch Ngục vương..." Tô Vũ than nhẹ: "Có lẽ có người biết Ngục vương giết Nhị Nguyệt, nếu thế có khả năng lấy cớ này để xen lẫn vào đội ngũ đối phó chỉ mạch Ngục vương. Thực Thiết tộc..."

Hắn nhìn về phía Cửu Nguyệt, Cửu Nguyệt trố hai mắt to nhìn lại hắn như muốn nói:

Đừng nhìn ta, nhìn ta làm gì?

Ở thượng giới, lời ta nói không tính!

Tô Vũ không quản y, nhanh chóng đứng dậy nói: "Không nên chậm trễ việc này, thu thập mọi thứ rồi rút lui thôi! Ngoài ra đừng động đến những thứ ở đây, một khi vạn tộc tới càn quét, có lẽ sẽ phát hiện ra ngọn núi này, nếu có người phát hiện ra đại trận thì như vậy cũng có thể làm bọn họ càng chắc chắn rằng chi mạch Ngục vương ở trong Hỗn Độn Sơn!

"Thuận tiện để bọn họ nhìn thấy đại trận đó đi, không chừng có thể tìm ra phương pháp phá giải, phá vốn liếng dừng chân tại đây của chi mạch Ngục vương!"

"Đại Minh vương, ngài để lại chút dấu vết cho bọn họ, chỉ dẫn về hướng chi mạch của đám tạp huyết kia!"

"Rõ!"

Đại Minh vương nhận lệnh.

Rất nhanh, một đám người thu thập đồ đạc xong, trả lại Đạo Thủy Sơn bộ dáng hệt như khi An Bắc Hầu từng sống ở đây.

Tô Vũ ra khỏi động, quay đầu lại nhìn thoáng qua chỗ sâu bên trong Hỗn Độn Sơn, hắn mỉm cười, hiện tại hắn hy vọng chi mạch Ngục vương thật mạnh, nếu yếu thì vạn tộc không coi trọng đâu.

Càng mạnh càng tốt!

Càng mạnh, vạn tộc càng kiêng kị!

Cùng lúc đó.

Một nơi sâu trong Hỗn Độn Sơn.

Vô số ngọn núi lớn hình thành một hêm núi bao la, từ trên không nhìn xuống thì hềm núi này thực bình thường, không có bất cứ điều gì khác lạ.

Nhưng trong hạp cốc mơ hồ có trận pháp dao động.

Dưới trận pháp gần như là một quốc gia!

Có vô số Nhân tộc!

Thậm chí có các tòa thành nhỏ đứng sừng sững trên mặt đất.

10 vạn năm!

10 vạn năm đủ để thay đổi rất nhiều thứ, đủ để biến ngàn người thành tỉ người, đương nhiên cũng có khả năng hoàn toàn diệt sạch.

Nhưng tại đây, tại nơi thế ngoại đào nguyên này, người sẽ chỉ càng ngày càng nhiều.

Lúc bấy giờ, trong một đại điện đột nhiên truyền đến tiếng quát khẽ: "Tra, là ai đã ra ngoài "Lão tổ...

Ị?

"Nhanh tra xét! Ta muốn nhìn xem có phải có người ra ngoài hay không!"

Trong đại điện truyền đến một tiếng quát lạnh, lộ vẻ không vui: "Ngoài Hỗn Độn Sơn đã xảy ra chuyện, hình như là người của chúng ta tập kích Long tộc!"

"Này.."

"Nhanh tra đi!"

"RõP?

Tức khắc có người lĩnh mệnh đi tra xét xem có cường giả nào ra ngoài hay không.

Mà trong đại điện, chủ nhân thanh âm kia lộ vẻ phẫn nộ.

Đáng chết!

Là người của chúng ta ra ngoài sao?

Còn chưa tới thời cơ chín muôi, sao có thể lộ liễu như thế?

Tập kích Long tộc, việc này sẽ khiến vạn tộc cảnh giác, rốt cuộc là do tên khốn nào làm?

Trong tộc có quá nhiều cường giả, không phải toàn bộ đều ở đây, cụ thể có phải người phe mình làm hay không thì lão cũng không dám nói chắc, chỉ có thể tra xét kĩ càng thì mới có biết được tình huống.

"Đồ khốn kiếp!

Chữi nhỏ một tiếng rồi im bặt, nếu ta tra ra được là ai làm thì ta tuyệt đối sẽ không tha cho hắn!

Bình Luận (0)
Comment