Định Quân Hầu lại không quá thoải mái, gã dè dặt hỏi: "Vũ Hoàng, vì sao không liên thủ chi mạch Ngục vương đối phó vạn tộc?"
Liên thủ cùng vạn tộc đối phó chỉ mạch Ngục vương, gã có phần không chấp nhận được.
Tô Vũ cười nói: "Đừng coi chỉ mạch Ngục vương là Nhân tộc, cứ nghĩ đó là một chủng tộc đi! Đương nhiên phải diệt sát chủng tộc mạnh nhất trước! Chi mạch Ngục vương còn đáng sợ hơn, khó giải quyết hơn vạn tộc! Đồng tộc ư? Đừng coi là thật, một mạch này đều là tạp huyết, từ mười vạn năm trước đã cấu kết với Ma Hoàng, ngươi còn coi trọng nữa à?"
"Tạp huyết?" Định Quân Hầu ngẩn ra: "Là tạp huyết?"
"Đương nhiên!"
Tức khắc, Định Quân Hầu cả giận mắng: "Tạp huyết đều đáng chết!"
Đúng vậy, đám đồ cổ chính là như thế.
Tô Vũ lười nói thêm, một câu tạp huyết đã đủ chọc tức đám đồ cổ này.
Quả nhiên, ngay sau đó Định Quân Hầu không còn ý kiến nữa, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tạp huyết nên diệt, tộc chúng ta huyết mạch cao quý, chỉ mạch Ngục vương đều là huyết mạch tạp huyết, đi chết hết đi!"
Đánh bọn họ!
Dù phải liên thủ vạn tộc thì cũng không sao.
Dù sao vạn tộc là địch nhân công khai, còn tạp huyết thì không thể tha thứ!
Một đám người đều câm nín trợn trắng mắt.
Lão gia hỏa này thay đổi nhanh thật.
Tô Vũ trở tay lật thịt nướng, rồi lại nói: "Không bàn đến chuyện này nữa, đó đều là chuyện tương lai! Hiện tại việc cấp bách là một khi vạn tộc đạt thành nhất trí, đối phó Hỗn Độn Sơn, nói thật, khu vực ngoài Hỗn Độn Sơn chắc chắn không thể ngăn được!
Chẳng những không ngăn được mà một khi vạn tộc đánh bất ngờ, đám cổ thú kia trí tuệ không đủ cao, chết chắc rồi!"
Tô Vũ tiếp tục: "Còn nữa, chỉ mạch Ngục vương có kẻ tu lực lượng hỗn độn, dù không tu luyện thì cũng có đại trận che giấu, đây là điều chắc chắn, vậy ở Hỗn Độn Sơn, có khả năng vạn tộc không đấu lại được bọn họ!"
Tô Vũ nhìn về phía Đại Minh vương: "Ngài có thể nghiên cứu ra phương pháp phá giải đại trận phong tỏa của chúng không?"
Đại Minh vương hít sâu một hơi: "Ý Vũ Hoàng là.."
Tô Vũ nói: "Thời khắc mấu chốt, phá trận pháp của chi mạch Ngục vương, không thể để bọn họ chiếm hết tiện nghi, ngài làm được không?"
Đại Minh vương nhíu mày: "Cái này không dễ phá! Đương nhiên, thiên hạ không có trận pháp nào là không thể phá! Chắc chắn là có biện pháp, ta cần nghiên cứu một chút, nhưng chưa chắc đã có thành quả trong thời gian ngắn"
"Tạm thời không vội, vạn tộc muốn đối phó Hỗn Độn Sơn cũng không phải chuyện một sớm một chiều"
"Kế tiếp chúng ta phải rút lui khôi đây. Lam Thiên, báo tin cho đám người Hạ Long Võ, không cần về Hỗn Độn Sơn nữa, vừa định lấy nó làm hang ổ, giờ sợ là phải đổi chỗ khác rồi!"
Lam Thiên gật đâu.
Đại Chu vương bèn hỏi: "Vậy sắp tới chúng ta nên làm cái gì?"
Mọi người đều quan tâm nhìn về phía Tô Vũ.
Tô Vũ tự ngẫm một lúc mới đáp: "Mục tiêu của ta rất đơn giản, lần này ta muốn đi đạo nguyên chi địa nhìn xem... Đương nhiên sẽ rất nguy hiểm, ta không nhất định phải đi!
Bất quá cứ coi tình hình đã. Thứ hai, gặp minh hữu thượng giới một lần!"
Cửu Nguyệt đang gặm trúc, nay nghe thế liền giật mình nấc nghẹn một cái, sau đó buông trúc xuông quay sang nhìn chằm chằm hắn.
Tô Vũ mỉm cười: "Cửu Nguyệt, ngươi không nghe lầm, ta chuẩn bị đi gặp minh hữu, đầu tiên chính là Thực Thiết tộc!"
"Thực Thiết tộc ngươi có mấy vị Hợp Đạo ở thượng giới?"
Cửu Nguyệt lập tức đáp: "Theo ta được biết là ba vị, có gì thay đổi không thì không biết! Tứ Nguyệt Ngũ Nguyệt, còn có Cự Trúc Hầu đều tồn tại từ trước, hình như chưa chết, nếu mà có người chết thì chúng ta đã cảm ứng được"
Ba vị Hợp Đạo, không yếu!
Ở thượng giới, nghe nói Hống tộc có hai vị Hợp Đạo, bất quá một vị đã chết, chỉ còn lại một vị.
Đương nhiên, những người này đều nói đến chuyện triều tịch trước, nếu sau này ra đời thêm Hợp Đạo thì bọn họ ở hạ giới chưa chắc đã biết.
Nếu không đi cùng một đạo, vậy lại càng không thể biết được.
Ngũ Hành tộc thượng giới cũng hệt như dưới hạ giới, đều không có vị Hợp Đạo nào.
Thực lực Thực Thiết tộc không yếu. Có thể có Hợp Đạo lưu thủ tại hạ giới, kỳ thật thực lực đều không quá yếu.
Bao nhiêu năm trôi qua, có lẽ Thực Thiết tộc đã có tân Hợp Đạo ra đời.
Đương nhiên, đây đều là suy đoán.
Tô Vũ híp mắt, hỏi: "Nếu ta khuyên bảo tộc ngươi rời khỏi thượng giới, cùng ta hạ giới, chuyện này có khả năng không?"
Cửu Nguyệt ngu ngơ đáp: "Không rõ lắm, có khi có hy vọng đấy! Ö thượng giới, hẳn là số lượng tộc nhân không nhiều, tộc ta không sinh sản nhanh như Long Phượng, Long tộc sinh sản nhiều năm như vậy mới có được trăm vạn sinh linh, tộc ta còn ít hơn, chỉ có mấy vạn... Nếu muốn mang mọi người cùng rút lui thì không phải là không thể"
Tô Vũ sờ cằm, nếu có thể kéo ba vị Hợp Đạo Thực Thiết tộc xuống, vậy dù mấy năm nay Thực Thiết tộc không có Hợp Đạo ra đời thì cũng đã có 5 vị Hợp Đạo cảnh!
Gặp minh hữu, cùng một vài cường giả thượng giới đạt thành nhất trí, đây chính là mục đích Tô Vũ mang theo đám người Cửu Nguyệt tới đây lần này.
Không thể trốn tránh mãi không gặp.
Định Quân Hầu im lặng lắng nghe, bất quá nghe hỏi lâu vẫn không nhịn được chen vào:
"Vũ Hoàng, nếu gặp mặt Thực Thiết tộc, vậy... vì sao không gặp đám người Hỏa Vân Hầu?"
Dù sao cũng là người một nhà mà!
Tô Vũ bình thản đáp: "Ta đã bảo Ám Ảnh đi báo cho những người khác, có gặp hay không tùy bọn họ! Chẳng lẽ ta còn phải cưỡng ép gặp mặt nữa à?"
Ngươi đã cưỡng ép gặp ta đấy!
Định Quân Hầu nghĩ trong lòng, nói như thể không phải ngươi cưỡng ép gặp ta vậy.
Dù nghĩ thế nhưng gã cũng không dám tùy tiện nói ra miệng, suy xét một chút mới cất tiếng: "Năm xưa Cự Trúc Hầu Thực Thiết tộc từng giúp ta một lần, nhưng.."
Gã nhìn Tô Vũ, lại nhìn Cửu Nguyệt, chân chờ một chút rồi nói: "Nhưng Ngũ Nguyệt đạo chủ của chủng tộc này không quá thân thiện với Nhân tộc"
Tô Vũ nhớ lại mấy chuyện mà Lục Nguyệt ở dưới hạ giới từng kể, không khỏi hừ lạnh một tiếng: "Đáng lắm! Người ta là Hợp Đạo, giao con trai cho các ngươi, trong vòng 3 ngày đã khiến con người ta chết trận, nếu là ta thì đánh các ngươi cũng là bình thường, còn đòi bọn họ phải thân thiện với ngươi nữa ư?"
Cửu Nguyệt đính chính: "Vũ Hoàng, người chết trận là ông nội ta, Thất Nguyệt!"
Ngươi nhớ lầm rồi!
Tô Vũ ngẩn ra, sau đó bất đắc dĩ nói: "Không phải tằng gia gia ngươi bảo con trai Ngũ Nguyệt đạo chủ cũng chết trận sao? Chết trận ở triều tịch thứ ba"
"Đúng vậy!"
Cửu Nguyệt ngẫm nghĩ rỏi gật đầu: "Cũng đúng, triều tịch thứ 3, con trai của Ngũ Nguyệt tiên tổ cũng chết trận, sau đó mới là ông cố ta Lục Nguyệt tiếp chưởng Thực Thiết tộc"
Tô Vũ âm thầm nhẹ nhàng thở phào.
Ngại quá, nhớ lầm rồi!
Tên các ngươi... Không phục không được.
Chết trận ở triều tịch thứ chín là Thất Nguyệt, nhưng con trai Ngũ Nguyệt cũng chết trận ở triều tịch thứ ba, vậy thì Ngũ Nguyệt căm thù Nhân tộc cũng không kỳ quái.
Nghe thế, Định Quân Hầu hơi lộ vẻ xấu hổ, lúng túng giải thích: "Thất Nguyệt chết trận, đây là... chuyện chúng ta không dự đoán được"
Gã vẫn cố giải thích vài câu: "Lúc ấy tình huống tương đối loạn, hơn nữa... Hơn nữa vị Thất Nguyệt kia tới Nhân tộc cũng không nói mình là hoàng tử, chúng ta đều cho rằng hắn là Thực Thiết tộc Vĩnh Hằng cảnh bình thường. Mãi đến khi hắn chết trận thì chúng ta mới biết đó là hậu duệ của Lục Nguyệt"
Tô Vũ tức giận mắng: "Dù là Vĩnh Hằng bình thường thì Thực Thiết tộc đã nguyện ý tham chiến, mới có 3 ngày mà các ngươi nhẫn tâm tiễn người ta đi chết à?"
Không còn lời gì để nói.
Định Quân Hầu thở dài một tiếng, sau một lúc lâu mới nói: "Kỳ thật năm đó xong việc chúng ta cũng tự kiểm điểm, chỉ là khi đó quá mức đắc ý, cảm thấy không có minh hữu thì Nhân tộc cũng có thể chiến thắng vạn tộc... Kết quả, hại minh hữu, cũng tự hại chính mình!"
Trận chiến triều tịch thứ chín, minh hữu của Nhân tộc tổn thất thảm trọng, dẫn tới triều tịch hiện tại, trước khi Tô Vũ xuất thế, gần như không có vạn tộc nào dám đến trợ giúp Nhân tộc.
Tô Vũ lười quản, hắn nói: "Nếu Cự Trúc Hầu Thực Thiết tộc từng trợ giúp các ngươi thì chứng tỏ vẫn có lòng muốn giúp Nhân tộc..."
Tô Vũ hỏi: "Thực lực của Cự Trúc Hầu và hai vị đạo chủ Tứ Nguyệt, Ngũ Nguyệt như thế nào?"