Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2892 - Chương 2892: Chỉ Lợi Không Hại.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2892: Chỉ Lợi Không Hại.
 

Cửu Nguyệt vẫn hưng phấn tiếp tục kể: "Tuy thực lực hiện tại của chúng ta chưa đủ để địch lại các tộc thượng giới, nhưng lần này đến thượng giới chỉ mang 1/3 lực lượng hạ giới, nếu tất cả đều đến đây thì cũng có thể tranh cao thấp với các đại cường tộc một phen"

"Còn Bách Chiến... ý tứ của Vũ Hoàng là mặc kệ hắn, hắn dám trở lại thì cứ giết đi là xong!"

Cửu Nguyệt nói: "Các lão tổ, đây là thời đại mới rồi, hạ giới đã là Tân Vũ nguyên niên, không còn là thượng cổ, triều đại đã thay đổi triệt để!"

Tứ Nguyệt mờ mịt tiêu hóa số tin tức vừa nghe, hạ giới biến thành như vậy rồi sao?

Ngũ Nguyệt cũng chấn động, vội vàng hỏi: "Vậy thực lực Vũ Hoàng thế nào?"

Cửu Nguyệt cười cười: "Hợp Đạo đỉnh cấp!"

"Mới Hợp Đạo đỉnh cấp?"

Ngũ Nguyệt sửng sốt, sau đó không nhịn được mắng: "Vớ vẩn, là Chuẩn vương đúng không?

Cửu Nguyệt lắc đâu: "Không phải, là do Vũ Hoàng còn trẻ. Dựa theo cách tính của Nhân tộc thì mới 22 tuổi, nhưng dưới trướng hắn đã có mấy vị chiến lực Chuẩn vương rồi!"

Nghe vậy, Ngũ Nguyệt càng thêm kinh ngạc: "22 tuổi?"

Y hồ nghị: "Ý ngươi là 22 triều tịch?"

"Không phải, là 22 tuổi của Nhân tộc!"

Cửu Nguyệt hình dung cho y: "Bằng thời gian chúng ta ngủ một giấc, đúng, chỉ vậy thôi!"

Cửu Nguyệt ca ngợi: "Vũ Hoàng thiên phú dị bẩm, đối xử tử tế với các tộc, 19 tuổi Đằng Không, 21 tuổi Dung Đạo, 22 tuổi bước vào Hợp Đạo đỉnh cấp, ta nghĩ chắc chắn hắn sẽ sớm trở thành Chuẩn vương... Có khi mấy ngày tới là tấn cấp không chừng!"

Ba vị cường giả Thực Thiết tộc nhìn nhau, quá buồn cười!

Cửu Nguyệt đang gạt chúng ta đúng không?

Nhưng sau đó tất cả đều bình tĩnh lại, Tứ Nguyệt nhìn Tô Vũ, đoạn hỏi: "Hắn là cường giả tộc chúng ta sao?"

Cảm giác là đúng, mà cũng không phải.

Cửu Nguyệt cười đáp: "Xem như vậy đi... Tạm thời không nói đến Đại Trúc. Lần này ta tới đây là để trưng cầu ý kiến các vị lão tổ"

"Liên thủ cùng các ngươi?" Tứ Nguyệt trầm giọng: "Đúng không?"

"Không phải"

Cửu Nguyệt nói: "Là muốn hỏi xem các vị lão tổ có muốn mang Thực Thiết tộc di chuyển xuống hạ giới hay không, hiện tại thượng giới nguy hiểm, đại chiến sẽ mau chóng bùng nổ, ý chúng ta là di chuyển Thực Thiết tộc xuống hạ giới để chống lại thượng giới, lấy vách tường giới làm hạn định!"

Di chuyển tộc đàn hạ giới!

Tứ Nguyệt sửng sốt, không phải là yêu cầu giúp bọn họ giết người, Tứ Nguyệt nghiêm mặt: "Việc này rất trọng đại, ta không thể quyết định được. Hơn nữa ta cũng không biết lời ngươi nói là thật hay giả! Tuy rằng ngươi có Thực Thiết lệnh, nhưng... Ta sẽ mau chóng thông tri Cự Trúc Hầu trở vẻ!"

"Được!"

Cửu Nguyệt cười nói: "Cứ vậy đi, chúng ta tạm thời sẽ không rời đi, lão tổ nhanh gọi Cự Trúc Hầu trở về đi, còn Văn Khởi và Trấn Nam Hầu thì cứ kệ bọn họ! Thủ hạ của Bách Chiến toàn mãng phu, đừng để ý tới mấy người đó!"

Nghe thế, Tứ Nguyệt dở khóc dở cười.

"Vũ Hoàng cũng là thái độ này ư?"

"Đương nhiên!"

Cửu Nguyệt nói: "Bách Chiến chính là cái hố to, ý Vũ Hoàng là dù hắn ta ra ngoài thì cũng chỉ kéo thù hận của vạn tộc, đừng để ý đến hắn ta, hiện giờ là tân triều rồi!"

Ánh mắt Tứ Nguyệt không ngừng biến hóa, sau đó nói: "Ta sẽ mau chóng thông tri Cự Trúc Hầu trở vẻ!"

So với thái độ ứng đối Văn Khởi tướng quân ban nãy thì có vẻ coi trọng hơn nhiều!

Trong đại điện, Tứ Nguyệt Ngũ Nguyệt Viên Nguyệt đều lộ vẻ ngưng trọng.

Gia hỏa hạ giới lên đây.

Thú Hoàng Thực Thiết tộc đương nhiệm tự mình tới thượng giới khuyên bảo, hơn nữa đã tham dự trận chiến tại hạ giới, tin tức còn chưa truyền rộng, một khi truyền ra chỉ Sợ sẽ có cường giả vạn tộc tới cửa gây sự.

Cửu Nguyệt cũng tham dự trận chiến diệt Long tộc.

Giờ phút này, mấy đầu Thực Thiết Thú đều đang tự ngẫm dự tính tương lai, không biết bước tiếp theo nên đi như thế nào.

Chỉ cần vô ý một chút thôi là sẽ có nguy cơ tộc đàn bị hủy diệt.

Bỗng dưng, cây trúc trong tay Tô Vũ rung động một chút, một đạo ý chí lực nhàn nhạt tràn ra.

"Bắt được rồi!"

Văn Khởi tướng quân đã bị bắt.

Động tĩnh không lớn, Tô Vũ cũng không cảm nhận được.

Cũng đúng, một tên mới vừa thăng cấp Hợp Đạo ngũ lục đẳng có thể tránh được Lam Thiên ra tay sao?

Tứ Nguyệt cảm nhận được cỗ dao động kia, lại nhìn về phía Tô Vũ lần nữa, ánh mắt lộ tinh quang, mở miệng hỏi: "Tiểu đạo hữu hình như tuổi không lớn? Là cường giả tân sinh của tộc ta ư?"

Tô Vũ mỉm cười hôi: "Tứ Nguyệt tiền bối, khi nào Cự Trúc Hầu mới trở về?"

Hắn không trả lời câu hỏi của đối phương.

Tứ Nguyệt lộ về ngưng trọng nhìn Tô Vũ: "Đạo nguyên chi địa cách nơi đây khá xa, khi nhận được tin tức, nếu Cự Trúc Hầu không bận chuyện gì thì sẽ chạy về trong một ngày"

Một cường giả cấp bậc Thiên vương mà phải mất một ngày để di chuyển, hiển nhiên khoảng cách rất xa.

Tô Vũ khẽ gật đầu, cười nói: "Vậy chờ Cự Trúc Hầu tiền bối trở về rồi bàn chuyện sau"

Tứ Nguyệt đã mơ hồ đoán được nên không hỏi lại, ông ngẫm nghĩ rồi nói: "Văn Khởi bị bắt rồi phải không?"

"Đúng"

"Dù sao gã cũng là đại tướng dưới trướng Trấn Nam Hầu, Thực Thiết tộc và Nhân tộc là minh hữu từ thượng cổ đến nay, bắt gã, Trấn Nam Hầu mà biết chỉ sợ sẽ không vui"

Tô Vũ cười nói: "Một cá nhân không đại biểu được cả Nhân tộc! Nhân tộc là một chủng tộc chứ không phải một người! Trong thời đại này, khi Nhân Hoàng chưa trở về thì người đại biểu cho Nhân tộc vốn không phải Trấn Nam Hầu!"

Tô Vũ lại nói: "Thiên hạ này do thực lực định đoạt! Trấn Nam Hầu không đủ mạnh, cho nên lời hắn nói không tính!

Lời Trấn Nam Hầu nói không là gì cả!

Kỳ thật Tứ Nguyệt đã cơ bản đoán được Tô Vũ là ai, hoặc là người của Vũ Hoàng, hoặc là bản thân Vũ Hoàng.

Nhắc tới Trấn Nam Hầu mà đạm nhiên như thế, dù không phải bản nhân Vũ Hoàng thì cũng là chiến tướng đắc lực dưới trướng hẳn.

Tứ Nguyệt trầm mặc một hỏi, cuối cùng vẫn nói: "Kỳ thật tộc ta vẫn luôn âm thẩm trợ giúp Nhân tộc, nhưng trợ giúp cũng hữu hạn! Không có khả năng mặc kệ tất cả mà giúp đỡ, lần này Văn Khởi đến đây, chúng ta cũng chưa chắc đã tin lời gã nói là thật!"

"Giải cứu Bách Chiến đâu đơn giản như vậy! Đạo nguyên chi địa phức tạp vô cùng, có vô số cường giả, dù Thực Thiết tộc dốc hết sức lực thì cũng khó giải cứu được Bách Chiến, còn có khả năng sẽ diệt tộc!"

"Minh ước, trợ giúp, hợp tác, đều là có điều kiện"

Tứ Nguyệt nói thẳng: "Sở dĩ đến bây giờ tộc ta còn trợ giúp Nhân tộc không đơn thuần bởi vì cái gọi là minh ước thượng cổ, mà là do có rất nhiều nguyên nhân. Thứ nhất, Cự Trúc Hầu và Nhân tộc có giao tình. Thứ hai, tộc ta tin rằng các cường giả sẽ trở về, kể cả đám người Văn vương. Thứ ba, mấy tộc Thần Ma Tiên muốn xưng bá chư thiên, chúng ta lại không muốn, bọn ta vốn có thù oán"

Vị Tứ Nguyệt - Thực Thiết Hoàng sau thượng cổ - ổn trọng hơn Cửu Nguyệt nhiều.

Ông chậm rãi nói: "Chúng ta có thể âm thầm hỗ trợ Nhân tộc, nhưng toàn diện duy trì thì có thể mang đến cho tộc ta cái gì? Là hủy diệt hay là cái khác? Lời Văn Khởi nói tràn ngập yếu tố không xác định, một khi không giải phóng được Bách Chiến, vậy tộc ta sẽ phải thừa nhận áp lực cực lớn ư? Thậm chí là hủy diệt?"

Tô Vũ gật đầu: "Văn Khởi là kẻ lừa đảo, không có bản lĩnh thật! Gã chỉ muốn đánh cuộc!

Đương nhiên gã cũng không có con át chủ bài nào đủ để thuyết phục mọi người, chính vì không có biện pháp nên muốn đánh bạc ở đường cùng mà thôi"

Văn Khởi có thể lấy ra cái gì?

Mấy vị Hợp Đạo?

Trừ điều đó ra thì hình như chẳng còn gì cả.

Kê như vậy không lừa gạt thì có thể làm gì?

Lừa gạt thành công là tốt nhất, ít nhất là có chút hy vọng. Thậm chí dù lừa gạt thất bại thì có lẽ Thực Thiết tộc cũng sẽ không làm gì gã. Tổng thể mà nói thì không thiệt thòi gì, nguowic lại nếu thành công thì sẽ giải phóng được Bách Chiến, đó là kiếm lời lớn!

Việc chỉ lời không lỗ như vậy thì tội gì mà không làm.

Bình Luận (0)
Comment