Chờ Tô Vũ đi rồi, Tứ Nguyệt mới lên tiếng: "Cự Trúc Hầu, ngươi bảo đối phương đến Nhân Sơn giết người, có phải là quá nguy hiểm rồi không?"
Dù không hợp tác thì cũng không cần hại chết bọn họ.
Cự Trúc Hầu ăn thịt, hàm hồ nói: "Nguy hiểm thì tự từ bỏ! Muốn tộc ta mạo hiểm mà hắn không mạo hiểm, như vậy sao được? Tay không bắt sói, dựa vào mấy câu nói mà đòi tộc ta đi theo sao?"
Ông vừa ăn vừa nhìn về phía Cửu Nguyệt, răn dạy: "Hạ giới là hạ giới, thượng giới là thượng giới! Ngươi cảm thấy hắn không gì không làm được, nhưng đó chỉ là ở hạ giới, ở thượng giới này có vô số cường giả, hắn có thể tiếp tục hô mưa gọi gió như dưới kia không?"
Cửu Nguyệt không phục: "Long tộc đã bị Vũ Hoàng giết!"
"Ngu xuẩn!
Cự Trúc Hầu hừ lạnh: "Đó là do các ngươi đánh cho Long tộc trở tay không kịp, về sau không thể nhân cơ hội đánh lén như thế nữa. Vạn tộc không có chuẩn bị thì hắn mới thành công, ngươi hỏi hắn xem, hắn có chắc làm ra chiến quả như vậy lần nữa không?
Long tộc tính cái gì, thực lực Long tộc còn không bằng một nửa tam đại tộc! Cũng chưa đến một phần ba!"
"Đánh được Long tộc thì có thể khai chiến với tam đại tộc sao?"
"Ngươi cho rằng còn nhiều thời gian lắm ư?"
Cự Trúc Hâu nhắc nhở: "Không có thời gian đâu! Cửa xuống hạ giới sắp hoàn toàn mở ra, tới khi đó, cái mà các ngươi gọi là ưu thế sẽ không còn!"
Hiện tại Nhân tộc có ưu thế là bởi vì Tô Vũ nắm giữ thông đạo phụ.
Nhưng chỉ cần thông đạo chính thức mở phong bế thì ưu thế này sẽ mất!
Cửu Nguyệt ngẫm nghĩ, hỏi lâu sau mới ương ngạnh đáp: "Không sao, ta tin tưởng Vũ Hoàng có thể thắng! Lão tổ, ngài ở thượng giới lâu rồi nên không hiểu, cũng chưa từng thấy! Hắn quả thật không gì không làm được! Một năm trước, Nhân tộc hạ giới không có một vị Hợp Đạo nào, vạn tộc lại có mười mấy vị Hợp Đạo cảnh, nghiền áp Nhân tộc hoàn toàn. Một năm sau, Nhân tộc đại thắng, hiện tại chỉ là chưa muốn kinh động thượng giới, bằng không thì đã thống nhất vạn tộc rồi!"
Cửu Nguyệt tự tin nói: "Ta tin rằng 10 ngày sau Vũ Hoàng sẽ tới, hơn nữa còn mang theo chiến quả kinh người!"
Cự Trúc Hầu không để tâm: "Nếu thật sự có thể thì đầu phục thôi, không sao cả. Nếu không được thì hắn cũng không còn lời gì để nói! Ngươi gấp cái gì?"
Cửu Nguyệt làu bàu vài tiếng rồi lại nhặt trúc lên ăn, không tiếp tục tranh luận nữa.
Tô Vũ ra khỏi Trúc Sơn.
Sau đó vô thanh vô tức biến mất.
Một lát sau, hắn hội hợp với đám người Lam Thiên, Lam Thiên vừa thấy người liền sốt sắng hỏi: "Con mèo béo giao cho chúng ta nhiệm vụ kìa, Vũ Hoàng, xử lý hắn không?"
Tô Vũ câm nín: "Cút đi!"
Lam Thiên cười ha hả: "Chỉ đùa chút thôi, đúng rồi, bắt được tiểu bảo bối rồi!"
Phía sau, Đại Chu vương dẫn Văn Khởi tướng quân đi tới.
Định Quân Hầu nhanh chóng đi theo, có phần sốt ruột: "Vũ Hoàng, Văn Khởi.."
Tô Vũ giơ tay, không cho gã cơ hội nói chuyện.
Nhìn thoáng qua Văn Khởi, giờ phút này, đại đạo của Văn Khởi bị thương, bị phong ấn, ánh mắt lộ về kinh sợ và nghi hoặc cùng với một ít hiếu kỳ, thấy Tô Vũ, ánh mắt gã láo liên, nhanh chóng nói: "Vũ Hoàng? Ta là Văn Khởi dưới trướng Trấn Nam Hầu, ta không có ác ý, ta cũng đang muốn tìm chư vị đại nhân, chỉ là không có cơ hội..."
Quả thật gã rất muốn tìm nhóm người này. Tô Vũ không nhiều lời, nhìn thoáng qua, Văn Minh Chí lập tức hiện lên rồi trực tiếp thu đối phương vào trong đó.
Thấy Định Quân Hầu còn muốn nói gì đấy, Tô Vũ liền nhíu mày chặn trước: "Tiểu nhân vật râu ria mà thôi, đừng xen vào! Cự Trúc Hầu cho ta một nan đề, nếu thành công thì bốn vị Thực Thiết tộc... Không, có thể là năm vị Hợp Đạo sẽ đầu phục, trong đó có hai vị cường giả cấp bậc Thiên vương, Tứ Nguyệt và Ngũ Nguyệt một vị Hợp Đạo nhị đẳng, một vị Hợp Đạo tam đẳng!"
Tô Vũ nghiêm nghị: "Không thể từ bỏ cỗ thế lực như vậy! Thậm chí thực lực bọn họ còn cường đại hơn chúng ta!"
Còn Văn Khởi thì mặc kệ gã đi!
So với Thực Thiết tộc thì gã không đáng giá nhắc tới.
Tô Vũ thuật lại lời Cự Trúc Hầu nói, nghe xong, Đại Chu vương và Đại Minh vương liền thấy đau đầu.
Lần thứ ba ra tay!
Lúc này không như trước, vạn tộc đã có chuẩn bị.
Hơn nữa còn không phải diệt sát Hợp Đạo tiểu tộc mà là Hợp Đạo tam đại tộc, hiện tại Hợp Đạo tam đại tộc hoặc là ở trong đạo tràng, hoặc là ở Nhân Sơn, không thì cũng ở đạo nguyên chi địa.
Đều là nơi vô cùng nguy hiểm!
Giết ít nhất ba vị Hợp Đạo tại đó, một khi bị chặn lại thì đám người Tô Vũ đều sẽ xong đời.
Mấy người Đại Chu vương nhìn về phía Tô Vũ, việc này không dễ.
Tô Vũ đang vuốt cằm tự hỏi.
Không thể xúc động, bởi vì chỉ cần sơ ý thì hoàn toàn có khả năng toàn quân bị diệt.
Cự Trúc Hầu... hai điều kiện ông ta đưa ra khiến Tô Vũ cảm thấy thật sự khó khăn.
Đại Chu vương thấy Tô Vũ tự hỏi thì cũng lâm vào trầm tư suy nghĩ, hỏi lâu sau mới mở miệng: "Vũ Hoàng, hiện tại vất vả lắm mới khiến vạn tộc chú ý tới Hỗn Độn Sơn. Một khi ra tay, trừ khi chúng ta có thể tiếp tục che giấu tung tích, nếu không sẽ khiến Hỗn Độn Sơn có cơ hội giảm xóc"
Nhất là nếu để thân phận bại lộ, vậy thì bố cục bày ra khi đánh Long tộc sẽ không còn..
Vạn tộc sẽ biết thượng giới còn một cỗ thế lực khác.
Y lại nói: "Hơn nữa dù đánh thì vạn tộc cũng sẽ nghĩ, vì sao Hỗn Độn Sơn liên tiếp ra tay, có thể có bẫy hay không?"
"Ngoải ra ta cảm thấy một mạch Hỗn Độn Sơn chắc chắn có tai mắt ở thượng giới!"
Đại Chu vương nói thẳng: "Giả mạo một lần còn được, hai lần ba lần, một khi đối phương tra ra thân phận chúng ta... Vậy sẽ rất phiền toái"
Dù sao cũng không dễ!
Ra tay sẽ dễ bại lộ thân phận, hơn nữa cũng quá mạo hiểm.
Lần này Cự Trúc Hầu đã cho Nhân tộc một nan đề thật lớn.
Đại Minh vương lên tiếng: "Ta cảm thấy hiện tại không nên động thủ, dễ mất đi toàn bộ ưu thế vừa lập nên. Cự Trúc Hầu đưa ra điều kiện như thế, hơn nữa thời hạn còn là 10 ngày, ta cảm thấy vị này không đơn giản là muốn xem thực lực chúng ta!"
Còn khó hơn dự đoán.
Giết 3 Hợp Đạo, có thể làm không?
CóI Hơn nữa hy vọng còn không nhỏ.
Có thể để Tô Vũ, Lam Thiên và Đại Chu vương, mỗi người đi đánh lén một tên, đánh lén xong liền chạy, như vậy là hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng mục tiêu quá rõ ràng lại khiến chuyện này trở thành sơ hở.
Bởi vì giết 3 Hợp Đạo không có ý nghĩa lớn.
Vạn tộc không ngốc, thấy tình huống như thế, dù ban đầu muốn đánh Hỗn Độn Sơn thì cũng phải suy xét lại xem còn muốn đánh hay không!
Bởi vì cách làm này giống như có kẻ thứ ba gây ra hơn!
Tinh Hồng cũng nói: "Cự Trúc Hầu có ý gì? Vũ Hoàng nên nói rõ với hắn mới đúng, hiện tại không phải là thời điểm thích hợp..."
Tô Vũ lắc đâu: "Sai rồi, hắn là người thông minh! Cự Trúc Hầu, một vị cường giả rất có trí tuệ, giết ba Hợp Đạo có lợi gì cho hắn không? Nếu chỉ đơn thuần xem thực lực, chẳng lẽ chúng ta không giết được ba Hợp Đạo sao? Kỳ thật hắn biết, cũng biết chúng ta vu oan Hỗn Độn Sơn, thậm chí còn chủ động đề cập!"
"Cự Trúc Hầu là muốn xem năng lực ứng đối của chúng ta, chuyện này chỉ cần vô ý một chút thì sẽ hồng bét!"
Tô Vũ thở dài, giết Hợp Đạo không khó, mấu chốt là kế hoạch của hắn đã bị quấy rây.
"Vậy lão mèo béo kia rốt cuộc muốn làm cái gì?"
Lam Thiên khó chịu: "Sao ta cứ có cảm giác như hắn hy vọng chúng ta gây chuyện để cho chi mạch Ngục vương một cơ hội, khiến chi mạch Ngục vương có thời gian ứng đối, lão mèo béo này cấu kết với chi mạch Ngục vương sao?"
"Cấu kết?"
Đại Chu vương khẽ nhíu mày, nhìn về phía Tô Vũ: "Lam Thiên nói chưa chắc đã sai!"
Giờ phút này bảo bọn họ ra tay, thật sự có về không có ý tốt.