Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2897 - Chương 2897: Mỗi Người Một Nhiệm Vụ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2897: Mỗi Người Một Nhiệm Vụ.
 

Tô Vũ thở dài: "Cấu kết thì chắc không đến mức đó, chỉ là muốn xem thủ đoạn của chúng ta và chi mạch Ngục vương thôi. Chúng ta vẫn luôn ở trong tối, Cự Trúc Hầu hy vọng chúng ta xuất hiện ngoài sáng, để xem có thể phân cao thấp với thế lực khắp nơi hay không!"

Tô Vũ lại nói: "Hắn hy vọng thấy được biểu hiện đáng tin hơn, Thực Thiết tộc không yếu, hai vị cường giả cấp bậc Thiên vương, Cự Trúc Hầu có tư bản để soi mói. Mọi người hãy thông cảm, dù sao nếu lựa chọn sai lầm thì chủng tộc sẽ hủy diệt, đây không phải chuyện đùa"

"Tại hạ giới, mọi người đều biết thủ đoạn của chúng ta. Nhưng ở thượng giới, nói thật, đánh thắng Long tộc chỉ là nhờ bọn chúng trở tay không kịp, thủ đoạn như vậy không biểu hiện ra được bản lĩnh thật sự của chúng ta!"

Cự Trúc Hầu không thấy được chỗ lợi hại của Tô Vũ, dù Cửu Nguyệt khoác lác nhiều hơn nữa thì cũng chỉ là lời phiến diện của Cửu Nguyệt.

Ông hy vọng đám người Tô Vũ thẳng thắn thể hiện ra bản lĩnh đánh bạo hạ giới.

Bởi vì hiện tại vạn tộc đều đang rất cảnh giác.

Đây cũng là thời điểm khảo nghiệm năng lực ứng đối, các loại thủ đoạn, sự quyết đoán, thực lực.

Đại Chu vương trầm giọng: "Vậy hiện tại có ba lựa chọn! Thứ nhất, Nhân Sơn. Thứ hai, đạo nguyên chi địa. Thứ ba, đại bản doanh tam tộc! Đánh nơi nào cũng là một vấn đề.

Nhân Sơn... Kỳ thật rất nguy hiểm, ta hy vọng đánh đại bản doanh của bọn họ hơn.."

Đại Chu vương lại nói tiếp: "Còn nữa, muốn đánh thì cũng phải có mục đích. Đánh vạn tộc không lý do, vạn tộc đều sẽ đoán mục đích của ngươi là gì? Chỉ là muốn khoe thực lực thôi sao? Ngươi điên à? Thằng ngốc cũng biết là có vấn để! Muốn đánh thì cũng phải có cớ, mục tiêu của chúng ta là gì, mục đích là gì?"

Đại Chu vương phân tích một lượt rồi chậm rãi nói: "Đánh đại bản doanh là để đánh chết cường giả đỉnh cấp, cướp lấy quy tắc chi đạo! Đánh Nhân Sơn là để ngăn cản hội nghị vạn tộc liên minh! Còn đánh đạo nguyên chi địa - nơi nguy hiểm nhất... Cái này ta không kiến nghị đánh, nếu đánh thì có thể lấy cớ giải phóng Bách Chiến vương!"

Phải lập mục tiêu trước!

Trước khi làm chuyện gì, nếu chính mình chưa có mục tiêu thì có vẻ quá mức cố tình, quá mức dối trá.

Mọi người đều nhìn về phía Tô Vũ.

Ý muốn hồi hắn xem nên đánh nơi nào?

Tô Vũ tự hỏi một lát, sau một lúc lâu mới đáp: "Thứ nhất ưu tiên đánh đạo nguyên chỉ địa, thứ hai là Nhân Sơn, thứ ba mới là đại bản doanh của bọn họ!"

Mọi người chấn động.

Đại Chu vương vốn lo lắng sẽ là cục diện này, vì vậy sắc mặt y có chút trầm trọng.

Y biết Tô Vũ gan lớn, đã nói có ba nơi để đánh, vậy khả năng hắn đi đạo nguyên chi địa sẽ lớn hơn.

"Chúng ta hoàn toàn không biết gì về đạo nguyên chi địa! Đại Chu vương nhắc nhở:

"Dù Định Quân Hầu biết thì cũng là chuyện của 6000 năm trước, 6000 năm đủ để thay đổi tất cả! Ta thấy đạo nguyên chi địa là nơi nguy hiểm nhất! Có lẽ ở đó số Thiên vương thậm chí vượt qua hai bàn tay!"

Tô Vũ gật đâu: "Ta biết"

"Biết mà ngài còn.."

Tô Vũ mỉm cười: "Không vội!"

Tô Vũ phân công: "Lam Thiên, mấy ngày tới ngươi phụ trách tra xét tình báo về đạo nguyên chi địa, cả Nhân Sơn và đại bản doanh tam tộc, tất cả đều phải thám thính rõ ràng!"

"RõØP?

Lam Thiên không đùa giỡn như mọi ngày, y lộ vẻ trịnh trọng.

"Đại Minh vương!"

"Có!"

Tô Vũ nhìn Đại Minh vương, suy xét một chút mới mở miệng nói: "Ngài và phân thân của Lam Thiên đến Hỗn Độn Sơn đi!"

"Đến Hỗn Độn Sơn làm ra chút động tĩnh, sẽ có nguy hiểm! Đầu tiên là hấp dẫn lực chú ý của vạn tộc, tốt nhất là hấp dẫn vài cổ thú ra ngoài, dù không ra thì cũng phải gây ra chút rung chuyển! Ngài am hiểu trận pháp, Lam Thiên am hiểu đục nước béo cò, tốt nhất là giết 1-2 cổ thú, dùng để chế tạo đại trận che chắn"

Tô Vũ chẩn chờ một chút rồi nói: "Hai người các ngài chưa chắc đã đủ... Tỉnh Hồng, ngươi đi theo hỗ trợ!"

Tinh Hỏng gật đầu: "Rõ!"

Tô Vũ nhìn qua mấy người còn lại, Cửu Nguyệt không có ở đây, vậy chỉ có Đại Chu vương, Định Quân Hầu, Trọng Minh.

"Định Quân Hầu"

Định Quân Hầu nhìn Tô Vũ, Tô Vũ cũng nhìn gã, hồi lâu sau mới cất tiếng: "Ngươi sợ chết không?"

Định Quân Hầu muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn thành thật đáp: "Sợ, nhưng ta sống đủ rồi, không sợ nữa!"

Tô Vũ mỉm cười: "Cho ngươi một nhiệm vụ, ngươi có thể hoàn thành không?"

"Xin Vũ Hoàng cứ phân phó!"

"Tập kích tiểu tộc! Chỉ có ngươi và Trọng Minh!"

Định Quân Hầu khẽ biến sắc.

Tô Vũ nhẹ giọng nói: "Tập kích tiểu tộc! Không nhất định phải giết Hợp Đạo, giết Vĩnh Hằng, Nhật Nguyệt đều được! Ngươi là người quen ở đây, giết vài người rồi lưu lại cảnh cáo, sẽ diệt sát toàn bộ những kẻ dám tham dự hội nghị vạn tộc!"

Tô Vũ nhắc nhở: "Rất nguy hiểm! Ngươi biết nguy hiểm thế nào đúng không? Chỉ cần vô ý một chút ngươi sẽ bị phát hiện rồi bị giết chết! Hơn nữa, ta cảm thấy trí tuệ ngươi không đủ cao, có lẽ sẽ bị người ám toán.."

Định Quân Hầu bất đắc dĩ: "Vũ Hoàng, ta chạy trốn rất giỏi đấy, không thì sao có khả năng sống đến bây giờ! Chỉ là bên cạnh Vũ Hoàng có quá nhiều người tài ba, không cần ta bày mưu tính kế mà thôi!"

Coi khinh ai thế?

Khinh bỉ trắng trợn mài!

Tô Vũ phì cười: "Ít nói nhảm đi, ngươi đám không? Trừ đại tộc, những chủng tộc như Minh tộc, Phượng tộc cũng không dễ chọc, chủ yếu là nhằm vào chủng tộc không vượt quá ba vị Hợp Đạo, giết cho bọn họ không dám tham gia hội nghị vạn tộc, khiến bọn họ không thể không phòng thủ! Khiến vạn tộc cảm thấy chúng ta không hy vọng bọn họ liên hợp lại!"

Định Quân Hầu ghi nhớ, ngẫm nghĩ rồi hỏi: "Không đuổi giết Hợp Đạo à?"

"Đương nhiên!

Tô Vũ đả kích: "Ngươi liên thủ cùng Trọng Minh cũng chẳng mạnh lắm, gặp Hợp Đạo nhị đẳng đã khó có thể ngăn cần rồi, nếu bị Hợp Đạo tóm được, vậy các ngươi chết chắc! Phải tránh Hợp Đạo, giết kẻ dưới Hợp Đạo, giết càng nhiều càng tốt!"

"Không giết Hống tộc, Không Gian Cổ Thú tộc, Mệnh tộc, còn lại tùy ý!"

Định Quân Hầu gật đầu, lại hỏi: "Vậy nếu có thể giết Hợp Đạo thì sao?"

"Bồ qua!"

Tô Vũ giải thích: "Bởi vì khả năng cao đó chính là bẫy, ngươi cảm thấy có thể giết, nhưng ta lại không thấy thế. Nếu mà có cơ hội bày ra trước mắt ngươi thì quá nữa là giăng bẫy chờ ngươi nhảy vào. Nhớ kỹ, mục tiêu của ngươi không phải giết Hợp Đạo, mà là gây hỗn loạn, khiến tiểu tộc cảm thấy bất an!"

"Ta hiểu rồi!"

Định Quân Hầu minh bạch. Đây cũng là lần đầu tiên gã nhận nhiệm vụ riêng từ Tô Vũ, Trọng Minh là thuộc hạ của gã, không phải người ngoài.

"Mỗi người mang theo một Lam Thiên!"

Trong nháy mắt, sắc khác mọi người liền trở nên khác thường.

Tô Vũ cười nói: "Thượng giới không dễ đưa tin, ta lo rằng đưa tin sẽ bị chặn lại, dù sao hệ thống truyền tin tại thượng giới không do chúng ta dựng nên, quá dễ bị vạn tộc giữ lại phá giải! Mỗi người mang một Lam Thiên là được, chỉ là mấy cái phân thân mà thôi, Lam Thiên không thiếu mấy cái này, cũng tiện hỗ trợ, liên hệ lẫn nhau, ở trong phạm vi nhất định thì Lam Thiên có thể cảm giác được phân thân của mình"

Định Quân Hầu không muốn lắm, bởi vì Lam Thiên quá biến thái.

Nhưng Tô Vũ đã nói vậy thì gã cũng không có biện pháp.

Lam Thiên tươi cười xán lạn, ngay sau đó hóa thành bé gái bé tí xíu, nhảy lên trên lưng Định Quân Hầu, Định Quân Hầu mặt xám như tro, ta không thích nít ranh, mời cút!

Tô Vũ bật cười: "Đừng náo loạn, hóa thành cái khác đi!"

Bé gái Lam Thiên không vui chu chu miệng, có điều rất nhanh y lại hóa thành một cây linh thảo cắm trên đầu Định Quân Hầu.

Định Quân Hầu bất đắc dĩ.

Thật đáng ghét!

Bên cạnh những người khác cũng có thêm vài thứ, có cục đá, có cỏ cây, Tinh Hồng là thảm hại nhất, trên đỉnh đầu có thêm một con cóc!

Tinh Hồng cảm thấy tên khốn Lam Thiên kia đang cố ý ám chỉ chính mình.

Ta không phải cóc!

Lão tử là quái đầu cá, hiển nhiên, lần trước ăn sâu ở Táng Hồn Sơn đã khiến gia hỏa Lam Thiên này nhớ kỹ, cảm thấy y chính là con cóc.

"Được rồi, hành động đi, nhiệm vụ của Định Quân Hầu là nguy hiểm nhất, mà ngươi cũng không che giấu được khí tức, tự cầu nhiều phúc đi"

Định Quân Hầu có cảm giác hơi thê lương, sao ngươi lại nói như thể ta chắc chắn sẽ chết vậy?

Không bao lâu, mọi người chính thức phân tán.

Bình Luận (0)
Comment