Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2903 - Chương 2903: Mua Một Tặng Một.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2903: Mua Một Tặng Một.
 

Anh Vũ tướng quân thấy bọn họ trao đổi, lại thương tiếc nói: "Tô Vũ, ngươi còn trẻ, hẳn là thiên phú không tôi, đừng quá mức ngu xuẩn tin tưởng tất cả, tin rằng Bách Chiến trở về thì ngươi có thể thu phục hắn, hoặc là mong hắn làm tay đấm của ngươi... Không có chuyện đó đâu. Người trẻ tuổi luôn cảm thấy mình thiên hạ đệ nhất, không gì không làm được, chỉ là trò cười mà thôi!"

"Nếu ta là ngươi, dù thế nào thì cũng sẽ kiên trì đến cuối, sẽ không chủ động đi cứu Bách Chiến!"

Tô Vũ gật đâu: "Có đạo lý!"

Anh Vũ tướng quân thấy hắn đồng ý với lời mình nhắc nhở thì nhẹ nhàng thở ra, nhưng lại cảnh giác nhìn Đại Chu vương: "Người này không phải người tốt!"

Tô Vũ tiếp tục hùa theo: "Không sai, quả thật không tính là người tốt!"

Đại Chu vương cười khổ: "Ta trung thành như vậy, sao lại không phải người tốt?"

Hành trình thu phục đang êm đẹp, sao lại thành buổi họp phê phán chính mình và Bách Chiến rồi?

Tô Vũ ngẫm nghĩ, tươi cười nói: "Có lẽ ngươi đúng, cho nên hiện tại ta cần trợ lực, nếu không ta không thể cãi lời những người đó, không phải sao? Không bằng Anh Vũ tướng quân rời núi trợ giúp ta một lần, cũng tránh cho Nhân tộc rơi vào tay Bách Chiến lần nữa"

Với những người khác nhau phải dùng sách lược khác nhau.

Anh Vũ tướng quân nhìn vào ánh mắt trong veo sáng sủa hắn, lại nhìn Đại Chu vương đang xụ mặt đứng bên cạnh, nghiêm nghị nói: "Người này ở bên cạnh ngươi, lòng mang ý xấu, ngươi sẽ không có khả năng phát triển được thế lực của chính mình!

Tô Vũ mỉm cười: "Cho nên càng cần Anh Vũ tướng quân tới tương trợ ta! Đương nhiên, tuy rằng Đại Chu vương lòng mang ý xấu, nhưng hiện giờ đã bị ta thu mua, y sẽ mắt nhắm mắt mở, có một số việc sẽ không quản"

"Hơn nữa không phải Bách Chiến còn chưa được giải phong sao?"

Anh Vũ tướng quân nhíu mày: "Vậy hiện tại đưới trướng ngươi có bao nhiêu cường giả?

Mấy vị Chuẩn vương?"

"Chuẩn vương.."

Tô Vũ tính toán, Phì Cầu, Nam vương, Lam Thiên, ba vị. Vạn Thiên Thánh, lão Quy, Đại Chu vương thì còn thiếu một chút, nhưng lão Quy cũng sắp rồi.

Tô Vũ cười nói: "Tạm thời chỉ có ba vị"

"Có ai ủng hộ ngươi không?" Anh Vũ tướng quân hỏi. "Ba vị không ít, còn nhiều hơn ta tưởng tượng! Bao gồm những ai, ta có quen không?"

Ba vị Chuẩn vương không có khả năng vô duyên vô cớ xuất hiện.

Có lẽ nàng có quen biết!

Để xem có đáng tin hơn Bách Chiến hay không!

"Đương nhiên có người ủng hộ ta"

Tô Vũ cười tủm tỉm: "Nếu không ta cũng không đảm đương nổi chức vị Nhân Chủ. Có hai vị có lẽ ngươi không quen, nhưng có một vị hẳn là ngươi biết, Nam Thiên vương Tử Linh giới vực, ngươi biết không?"

"Nam Thiên vương?"

Anh Vũ tướng quân giật mình, có Tử Linh Thiên vương ư?

Nàng cổ quái hỏi: "Người ủng hộ ngươi là vị Nam Thiên vương này? Nếu là bà ấy thì có thể lý giải, dù sao bà ta sinh tồn ở Tử Linh giới vực, không quan hệ gì nhiều với sinh linh giới, nhưng sự ủng hộ của Nam vương chỉ hữu hạn, bà ấy vốn không thể ra khỏi địa bàn Tử Linh"

Tô Vũ mỉm cười: "Nhưng dù sao cũng là Chuẩn vương"

Điều này cũng đúng.

Tô Vũ lại cười nói: "Trừ ngươi ra, còn ai không ủng hộ Bách Chiến tiếp tục thống nhất Nhân tộc không? Chỉ khi các ngươi trợ giúp ta thì ta mới có hy vọng... Dù sao ta cũng không muốn làm con rối. Anh Vũ tướng quân, hiện tại ta chính là lãnh tụ chính thông của mấy tỷ sinh linh Nhân tộc, chiếm cứ đại nghĩa, vẫn còn cơ hội. Nếu không tranh thủ một chút vậy thì sẽ chẳng có chút cơ hội nào, đợi tới khi Bách Chiến thoát ra rồi nhất thống Nhân tộc lần nữa, tới lúc đó ta sẽ rất phiền toái"

Anh Vũ tướng quân đáp: "Chuyện này phải xem thực lực bản thân ngươi, thực lực ngươi không đủ thì ráng tranh thủ mau chóng phát triển, bằng không giấy giụa thế nào cũng đều vô dụng!"

Tô Vũ nói: "Ta cũng sắp bước vào cảnh giới Chuẩn vương, có lẽ không đến mấy tháng nữa, đợi đến khi Bách Chiến giải phong thì ta cho rằng mình vẫn có thể tranh một trận!"

Anh Vũ tướng quân hơi do dự, rối rắm.

Tô Vũ lại nói: "Không thì ta chỉ có thể chắp tay nhường lại, giao mấy tỷ Nhân tộc cho Bách Chiến..."

"Không thể!"

Anh Vũ tướng quân vội quát: "Bách Chiến chỉ làm được tướng, tuyệt đối không thể làm soái! Giao Nhân tộc cho hắn thì chắc chắn lại là một lần thảm bại nữa!"

Nàng do dự một hồi, rồi cắn răng nói: "Ta có thể trợ giúp ngươi, nhưng ta không thể mang người của mình đi, để cho bọn họ tiếp tục sinh tồn ở Nhất Tuyến Hạp vậy! Ngoài ra, Trấn Nam Hầu, Định Quân Hầu, Ám Ảnh Hầu, Hỏa Vân Hầu, đám nam nhân ngu xuẩn đó đều như Bách Chiến, chỉ biết dùng nắm tay nói chuyện! Chỉ có Vân Thủy Hầu thì ta có thể thử thuyết phục, Vân Thủy Hầu cũng chướng mắt Bách Chiến. Nàng là người ngưỡng mộ Văn vương!"

Ánh mắt Tô Vũ quỷ dị nhìn về phía Đại Chu vương.

Đám nam nhân ngu xuẩn các ngươi chỉ biết duy trì Bách Chiến.

Nhìn xem, Anh Vũ tướng quân người ta nói, nữ nhân các nàng không ủng hộ kia kìa.

Hình như gần đây ta thu phục hơi nhiều nữ tướng.

Nam vương, Lam Sơn Hầu đều là những người ngưỡng mộ Văn vương.

Xem ra Văn vương được không ít cô nương yêu mến.

Quan trọng hơn là hình như người mê luyến Văn vương đều chướng mắt Bách Chiến, kỳ thật Bách Chiến không tệ lắm, giờ phút này, Tô Vũ còn thấy hơi tội nghiệp hắn ta, gia hỏa đáng thương, vì sao nữ nhân chán ghét ngươi như vậy?

Mãng phu thì không xứng có người nguyện trung thành sao?

Anh Vũ tướng quân vốn không muốn rời núi, nhưng nghe nói cần ngăn cản Bách Chiến, nhìn xem, nàng động tâm rồi, còn tích cực nguyện ý giúp mình đi thuyết phục Vân Thủy Hầu rời núi tương trợ...

Đây xem như mua một tặng một đúng không?

Nguyên nhân chính là bởi vì Bách Chiến muốn giải phong, các nàng không muốn Nhân tộc bị Bách Chiến khống chế lần nữa.

Đại Chu vương cũng thấy đau đầu.

Y truyền âm cho Tô Vũ: "Vũ Hoàng... Nữ nhân không thể nói lý, điểm này Vũ Hoàng nhận xét đúng lắm"

Tô Vũ phì cười, truyền âm đáp: "Không đâu, hiện tại ta cảm thấy nữ nhân không tồi, ở thời khắc mấu chốt thì bọn họ đáng tin cậy hơn các ngươi nhiều"

Cút mợ ngươi đi!

Đại Chu vương phun tào trong lòng, chẳng qua những người này nguyện ý nghe ngươi thôi, ngươi nhìn xem, nếu đám nữ nhân cũng não phẳng, kiên quyết duy trì Bách Chiến thì chắc chắn ngươi sẽ mắng tám đời tổ tông nhà họ!

Anh Vũ tướng quân thấy hai người truyền âm liền cảnh giác: "Các ngươi."

Tô Vũ than thở: "Hắn đang khuyên ta đừng phân biệt Nhân tộc, Bách Chiến không phải địch nhân, bảo ta đừng quá mức tín nhiệm Anh Vũ tướng quân.."

Anh Vũ tướng quân cả giận lườm Đại Chu vương: "Quả nhiên hắn sẽ quấy nhiễu ngươi!

Chính vì thế càng không thể để Bách Chiến đắc thế lần nữa! Tô Vũ, ta có thể rời núi trợ giúp ngươi, nhưng ta có điều kiện!"

"Mời nói!"

"Một khi Bách Chiến trở về, ngươi mà đấu không lại hắn, không thể khống chế Nhân tộc thì khi đó, ta sẽ rời đi!"

Nàng lạnh lùng nói: "Ta không muốn chịu chết vô ích! Bách Chiến vĩnh viễn chỉ biết một chiêu, dùng nắm tay đánh chết địch nhân... Đối phương không chết thì chính là hắn chết, nhưng thời đại thay đổi rồi, vạn tộc có vô số Hợp Đạo. Hắn có thể đánh chết bao nhiêu người? Để hắn nắm giữ Nhân tộc, sớm hay muộn Nhân tộc cũng sẽ bại!"

Tô Vũ đáp ứng: "Được, một khi Bách Chiến thoát ra, ta mà đấu không lại hắn, bị hắn đoạt quyền thì ngươi có thể đi bất cứ lúc nào"

Anh Vũ tướng quân nhẹ nhàng thở phào: "Ngươi vẫn rất sáng suốt!"

Nàng lại nói: "Ít nhất bây giờ người còn danh nghĩa Nhân Chủ, vẫn có cơ hội, thừa dịp Bách Chiến chưa giải phong thì hãy ráng bồi dưỡng thế lực cho mình, áp chế những kẻ phản đối, như vậy ngươi mới có hy vọng giành thắng lợi!"

Tô Vũ mỉm cười: "Không sai, ta rất tán đồng điểm này!"

Anh Vũ tướng quân cực kỳ hài lòng, nàng cảm thấy vị tân nhân chủ này khá hơn Bách Chiến nhiều, ít nhất rất chịu khó tiếp thu ý kiến của người khác.

Bách Chiến chỉ là một kẻ mọi rợ bảo thủ, là mãng phu, vũ phu!

Nói gì cũng không nghe, mà hắn chỉ không nghe lời mình nói, còn đám lão nam nhân kia bảo gì thì Bách Chiến đều tin, Bách Chiến đúng là ngu ngốc!

Trong lòng nàng lại mắng lần nữa.

Nhân Chủ...

Nàng nhìn Tô Vũ, hy vọng Nhân Chủ thế hệ này không phải bao cỏ là được.

Chắc chắn nàng sẽ phải rời núi.

Không có khả năng ở mãi trong Nhất Tuyến Hạp!

Kỳ thật đối phương là Nhân Chủ, hơn nữa còn tới tận nơi yêu câu nàng đi theo nên kiểu gì nàng cũng phải rời núi, chẳng qua nàng hy vọng có thể tranh thủ chút điều kiện có lợi cho mình, hiện tại xem ra hiệu quả không tệ!

Nếu có thể tiếp thu... Vậy là tốt rồi.

"Ta phải dàn xếp tướng sĩ đưới trướng, các ngươi ra ngoài chờ ta, một canh giờ sau ta sẽ tới tìm các ngươi!"

Anh Vũ tướng quân nói: "Sau khi rời khỏi đây, ta sẽ mang các ngươi đi tìm Vân Thủy Hầu. Còn vài vị khác thì ta kiến nghị không cần đi tìm, đều là đám phiền toái, tìm được xong thì chắc chắn đám gia hỏa ấy sẽ lôi kéo các ngươi đi cứu Bách Chiến, đó là chịu chết!"

Tô Vũ thoải mái: "Hành sự tùy theo hoàn cảnh đi, hiện tại nhiều người nhiều sức, có lẽ có thể dùng tạm trước, có Anh Vũ tướng quân ở đây cũng có thể khắc chế một chút, tránh cho bọn họ gây chuyện, không phải sao?"

"Có lẽ!"

Anh Vũ tướng quân không tỏ ý kiến, ai biết được.

Có lẽ có thể dùng tạm.

Tô Vũ cười cười: "Ta ra ngoài đây"

Hắn không ở lâu. Anh Vũ không định mang theo tướng sĩ dưới trướng cũng là chuyện tốt, dù sao Nhất Tuyến Hạp khá an toàn, người bình thường không dám tự tiện xông vao.

Bình Luận (0)
Comment