Đại Chu vương trình bày: "Hiện giờ nắm giữ quy tắc đại đạo chỉ sợ là rất khó! Nhẫn đạo của ta đã đi đến cuối! Nếu muốn tiến thêm một bước thì chỉ là hy vọng xa vời! Nhưng mấy năm nay, không phải là ta không thu hoạch được gì! Nhẫn đạo không chỉ có một loại mà là rất nhiều loại!
Y nhìn về phía Tô Vũ: "Ta bắt người khác chịu đựng là một loại nhẫn! Tự mình ẩn nhẫn cũng là một loại nhẫn! Học theo Hồng Mông, bất động như núi cũng là một loại nhẫn!"
Tô Vũ minh bạch.
Đại Chu vương tiếp tục nói: "Năm xưa ta đảm nhiệm chức vụ văn thư ở dưới trướng Nhân Hoàng, kiến thức nhiều, nghe cũng nhiều..."
"Không che giấu nữa à?"
Tô Vũ nghiền ngẫm nhìn y, Đại Chu vương cười khổ: "Không phải giấu giếm, chỉ là... Có một số việc không cần thiết phải đề cập"
Đại Chu vương hắng giọng, tiếp tục kể: "Năm đó có một lần Văn vương và Nhân Hoàng nói chuyện với nhau, ta ở ngay bên cạnh, bọn họ nói đến đại đạo, từng nói rằng loại hình tương đồng kỳ thật có thể tương hợp!
"Chẳng hạn như đao đạo, trường đao đạo, đoản đao đạo, đại đao đạo, lưỡi lê đạo...
Những cái này cuối cùng đều có thể sáp nhập! Bản chất là giống nhau, hơn nữa khoảng cách giữa các đại đạo không xa, ở ngay trong một khu vực, bởi vì khu vực này thích hợp sáng lập đao đạo nhất!"
Tô Vũ khẽ gật đầu.
Đại Chu vương lại nói: "Nhẫn đạo cũng vậy, kỳ thật ta cũng đang cảm ngộ nhẫn đạo khác, cũng có chút thu hoạch! Cho nên ta muốn thử xem có thể hiểu thêm một loại nhãn đạo, tương hợp hai đạo hay không, như vậy ta sẽ mau chóng dùng một nhẫn đạo khác bước vào Hợp Đạo, nếu có thể liên thông hai đạo thì coi như tương đương với đại đạo cường đại, ta sẽ có thể bước vào cái gọi là lĩnh vực Chuẩn vương!"
"Sáng lập đại đạo ở thời không trường hà thì ta không đủ sức. Nhưng nếu đào ra một rãnh nước nối liền giữa hai loại nhẫn đạo thì ta tin mình sẽ làm được!"
Y trông mong nhìn Tô Vũ: "Vũ Hoàng, ngài... chưa từng dẫn ta đến thời không trường hà để ta kiến thức đại đạo mỹ lệ, nếu có thể thì mong ngài hãy dẫn ta đi một chuyến, ta cảm thấy... Ta có hy vọng tấn cấp!"
Tô Vũ cười như không cười: "Ai bảo ngươi không thành thật, ta cảm thấy ngươi không đáng tin cậy cho nên mới không muốn mang ngươi đi"
Đại Chu vương ai oán: "Ta thật sự không phải người xấu, ta chỉ lo liệu lý niệm người truyền lửa, đây cũng là lý niệm của Nhân Hoàng, mục đích của ta là truyền lửa, không phải là nguyện trung thành với vị Nhân Chủ nào"
"Hiện tại thì sao?"
Tô Vũ nhìn thẳng vào mắt y, Đại Chu vương không dám tránh né, chỉ khẽ thở dài: "Hiện tại... Ta đã dao động. Có lẽ triều tịch này là cơ hội cuối cùng, cho nên ta hy vọng mình có thể cường đại hơn một chút để cống hiến nhiều hơn vì Vũ Hoàng"
Tô Vũ bật cười: "Nói thật hay nói dối đấy?"
"Nói thật"
Tô Vũ cười ha hả: "Thôi, mặc kệ thật giả, ngươi cũng giúp ta không ít, đợi đến khi tìm được thời không trường hà ở đây, hoặc là về hạ giới thì ta sẽ dẫn ngươi đi xem đại đạo.
Hai đạo hợp nhất, sáng lập liên kết giữa hai đại đạo, đây cũng là lần đầu tiên ta nghe nói vậy, có lẽ sẽ mang đến cho ta một chút cảm ngộ"
Đạo có bản chất tương đồng có thể hợp nhất, đây là lần đầu tiên Tô Vũ biết điều đó.
Nhẫn đạo của Đại Chu vương rất đặc thù, nhưng hiển nhiên chủ nhân sáng lập nhẫn đạo năm xưa không đủ cường đại, đạo mà đối phương sáng lập ra rất nhỏ yếu.
Như vậy dù tu luyện tới cuối đường cũng chỉ có thể là Hợp Đạo đỉnh phong, khó àm tấn cấp Thiên vương cảnh.
Trừ khi Đại Chu vương trực tiếp khống chế đại đạo, trở thành chủ nhân quy tắc!
"Đa tạ Vũ Hoàng!"
Đại Chu vương cảm tạ, cũng nhẹ nhàng thổ ra.
Ở thời đại này, y cảm thấy mình chỉ là Hợp Đạo đỉnh phong thì không đủ dùng, nếu không bước vào lĩnh vực Thiên vương thì kiểu gì y cũng sẽ dần dần bị đào thải, tiềm lực nhẫn đạo hơi kém, hiện tại xem ra nếu y không thử thì có khi cả đời chỉ là Hợp Đạo đỉnh phong.
Hai người đang trò chuyện, mặt nước phía trước chợt đao động một thoáng.
Rất nhanh đã có hai nữ tử xuất hiện.
Anh Vũ tướng quân anh khí bức người, người bên cạnh nàng lại nhu hòa hơn rất nhiều, mềm nhẹ như mặt nước, mà giờ phút này, Anh Vũ tướng quân nhanh chóng giới thiệu với nữ tử bên cạnh: "Vân Thủy, đây là Nhân Chủ Tô Vũ! Hắn rất đáng thương, bị người ta coi là con rối! Nhưng hắn còn trẻ, có lòng muốn trọng chấn cục diện Nhân tộc, chỉ là hiện tại người giúp hắn quá ít, chúng ta rời núi tương trợ, chưa chắc có thể áp đảo thế lực Bách Chiến, nhưng ít nhất có thể giúp quyền hạn của hắn lớn hơn, có nhiều hy vọng trở thành Nhân Chủ chân chính hơn!"
Anh Vũ tướng quân giới thiệu cho Vân Thủy Hầu xong lại quay sang nói với Tô Vũ:
"Nhân Chủ, đây là Vân Thủy Hầu! Có ta và Vân Thủy Hầu tương trợ thì ngươi sẽ có thêm một chút hy vọng!"
Anh Vũ tướng quân cảm khái: "Nhưng mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên! Nhân Chủ có thể thoát khỏi thân phận con rối hay không thì phải xem chính ngươi!"
Nàng có hơi thổn thức.
Chỉ có nàng và Vân Thủy Hầu, e rằng sẽ rất khó khăn.
Chỉ có thể nói rằng, tẫn nhân sự nghe thiên mệnh!
Vân Thủy Hầu lẳng lặng quan sát Tô Vũ, lại nhìn Đại Chu vương, ánh mắt lộ về nghi ngờ nhàn nhạt.
Anh Vũ nói với nàng ta vị Nhân Chủ Tô Vũ này rất thảm.
Tuổi tác còn trẻ nên bị đám người Chu Thiên Sinh ức hiếp, chỉ là con rối trong tay đám cổ lão. Nhưng trong nháy mắt vừa rồi khi các nàng xuất hiện, nàng ta rõ ràng nhìn thấy Chu Thiên Sinh thi lễ với Tô Vũ, cảm giác kính sợ có thừa.
Thầm nghĩ vậy, Vân Thủy Hầu hơi khom người chào hỏi: "Vân Thủy bái kiến Nhân Chủ!
Tô Vũ mỉm cười: "Khách khí! Vân Thủy Hầu nguyện ý rời núi tương trợ, ta cũng có thêm hy vọng!"
Vân Thủy Hầu nhỏ nhẹ đáp: "Nhân Chủ quá khen. Nhân tộc suy thoái, vốn nên một lòng đối ngoại. Ta cùng Anh Vũ không phải là muốn phản đối Bách Chiến, Bách Chiến cũng là một viên mãnh tướng, nếu hắn nguyện ý chinh chiến vì Nhân tộc thì đó chính là phúc của tộc ta. Chỉ là Bách Chiến tuy thực lực cường đại, bất quá không giỏi bày mưu tính kế, cũng không thích nghe ý kiến của chúng ta.."
Nàng ta than nhẹ: "6000 năm trước đại bại, Nhân tộc mười người không còn một, chúng ta chỉ không hy vọng Nhân tộc cứ như vậy mà hủy diệt! Nếu Bách Chiến giải phong, chúng ta vẫn sẽ nguyện ý chống cự vạn tộc, chỉ là không hy vọng bị Bách Chiến điều khiển như trước"
Tô Vũ nói: "Đương nhiên!"
Việc nhồi!
Hai người này cảm thấy mình bất lực, kệ đi, các ngươi thích nghĩ thế nào thì nghĩ.
Sau một thời gian thì các ngươi tự nhiên sẽ biết Nhân tộc nghe ai.
Hiện tại nói nhiều cũng vô dụng.
Đúng là nữ nhân, chỉ nguyện ý tin tưởng điều mình muốn tin tưởng, bây giờ mà giải thích thì nói không chừng bọn họ sẽ tưởng hắn đang giả vờ gồng lên vì sĩ diện!
Đại Chu vương đứng bên cạnh, trong lòng cảm khái vô hạn.
Nhân duyên của Bách Chiến với nữ nhân không tốt chút nào!
Hai vị nữ tướng sống sót đều phần đối ngươi, thật đáng thương!
Tô Vũ cười nói: "Vậy không nhiều lời nữa, chúng ta đi tìm Hỏa Vân Hầu cùng Trấn Nam Hầu thôi, giải quyết hai vị đấy xong thì xem như không còn phiền toái gì khác!"
Tô Vũ vừa lòng, nhanh chóng dẫn người rời đi.