"Nhân Chủ, hiện tại chúng ta đi tìm Hỏa Vân Hầu hay Trấn Nam Hầu trước?"
Đội ngũ hai người biến thành bốn người.
Vân Thủy Hầu cùng Anh Vũ tướng quân không mang theo thuộc hạ, để đám thuộc hạ tiếp tục ẩn núp, dù sao hiện tại còn chưa xác định sẽ đồng hành cùng Tô Vũ bao lâu, có lẽ không mấy ngày nữa cả đám sẽ lại phải trốn chạy.
Anh Vũ tướng quân mới vừa hỏi một câu, Vân Thủy Hầu đã nhỏ nhẹ ngắt lời: "Vân Thủy tò mò một chuyện, ngài dùng cách nào để đến thượng giới vậy?"
Tô Vũ qua loa đáp: "Thông đạo của người truyền lửa"
Vân Thủy Hầu thấy hắn không nói địa chỉ cụ thể thì biết điều không hỏi tiếp, bộ dáng vẫn nhu nhu nhược nhược.
Tô Vũ lẳng lặng truyền âm cho Đại Chu vương: "Nhìn chằm chằm Vân Thủy Hầu, loại nữ nhân nhu nhược thế này khi tàn nhẫn thì sẽ đáng sợ hơn bất cứ ai khác!"
"Sao Vũ Hoàng biết?"
"Trong sách có ghi!"
Tô Vũ khinh thường, ngươi nghĩ là ta chưa từng đọc sách à?
Tô Vũ ta thật sự đã đọc qua vạn cuốn sách, Anh Vũ tướng quân thì còn dễ đối phó, Tô Vũ cảm thấy loại như Vân Thủy Hầu mới khó giải quyết.
Nghe câu hỏi vừa rồi xem, dùng cách nào đến thượng giới?
Ta phải đáp là từ Táng Hồn Sơn chắc?
Đây rõ ràng là muốn hỏi thăm vị trí cụ thể, ta có thể tiết lộ được sao?
"Quan hệ giữa nàng và Bách Chiến không tốt ư?"
Tô Vũ lại hỏi, Đại Chu vương truyền âm: "Bình thường, không thể nói là không tốt"
Tô Vũ gật đầu, chủ động mở miệng: "Anh Vũ tướng quân, nghe lời ngươi nói lúc trước thì có vẻ Bách Chiến vương từng dây dưa cùng nữ nhân nào đó, ngươi còn từng khuyên bảo hắn đúng không?"
Anh Vũ nghĩ đến chuyện đó lại thấy phẫn nộ, không khỏi hừ lạnh: "Còn có thể là ai, chính là tiện nhân yêu diễm Nguyệt La kia!"
Đại Chu vương nhíu mày, mở miệng hỏi: "Nguyệt La ư? Nguyệt La và Bách Chiến vương không có quá nhiều dây dưa chứ nhĩ?"
"Ngươi thì biết cái gì!"
Anh Vũ tướng quân khinh thường: "Nam nhân các ngươi chẳng biết gì cả! Bách Chiến và Nguyệt La đã thông đông từ lâu rồi, ta còn từng chứng kiến, khi đó ta đã khuyên hắn, nữ nhân Nguyệt La này quá mức yêu diễm, tốt nhất đừng trêu chọc, còn không bằng Vân Thủy Hầu.."
Vân Thủy Hầu nhíu mày nhìn nàng.
Anh Vũ tướng quân ho nhẹ một tiếng, sau đó lại nói: "Kết quả tên ngu ngốc Bách Chiến không coi lời ta nói ra gì, không thèm để ý tới ta! Nguyệt La là ai? Trước đó đã ái muội không rõ, vừa cự vừa nghênh vài vị thiên tài võ giả, nghĩ chúng ta ngốc chắc? Chẳng lẽ không nhìn ra tâm tư ả? Cuối cùng câu được Bách Chiến, khi đó thiên phú Bách Chiến mạnh nhất, kết quả bị Nguyệt La dụ dỗ, ta vừa thấy liền biết sớm hay muộn Bách Chiến cũng xúi quấy!
Đại Chu vương âm thầm phun tảo, lại đò hồi: "Nguyệt La... Ta nhớ là cuối cùng Nguyệt La không tham chiến đúng không? Không phải thực lực ả không mạnh sao?"
"Ha! Anh Vũ tướng quân cười lạnh: "Không tham chiến ư? Đương nhiên là không tham chiến, trận chiến cuối cùng, vì bảo hộ ả nên có lẽ Bách Chiến đã thu ả vào trong binh khí của chính mình! Sợ vạn tộc rung chuyển dẫn tới ngộ thương Nguyệt La, nếu tiện nhân Nguyệt La kia không chết thì hẳn đã bị phong ấn cùng Bách Chiến, nếu không thì chính là do Nguyệt La hãm hại!"
"Tuy rằng ta bất mãn với sự bảo thủ của Bách Chiến, nhưng nếu nói Bách Chiến là phế vật hoàn toàn thì cũng không đến mức!"
Anh Vũ tướng quân nhận xét công tâm: "Thực lực hắn rất mạnh, vài ba Chuẩn vương gặp hắn thì khẳng định sẽ bị hắn giết! Trận chiến cuối cùng, Bách Chiến dẫn 6 - 7 vị Chuẩn vương, mười mấy vị Hợp Đạo đỉnh cấp... Dù không thắng được thì cũng không có khả năng không giết được kẻ nào thì đã bị phong ấn!"
Anh Vũ tướng quân phân tích: "Kết quả các ngươi cũng thấy rồi, trận chiến cuối cùng, Bách Chiến lặng yên mất tích! Không có chút động tĩnh nào! Nếu Bách Chiến phản bội thì đã dẫn người quay đầu vây giết chúng ta, chắc chắn không một ai có thể sống sót!
Nhưng Bách Chiến lại lặng im biến mất rồi bị phong ấn, nên hắn không đến mức phản bội, nhưng nhất định đã bị người hãm hại trong tình huống không hề phòng bị!
"Trừ Nguyệt La ra, ta không nghĩ ra ai khác"
Anh Vũ tướng quân khẳng định chắc nịch: "Tuyệt đối là Nguyệt La, Bách Chiến không hề phòng bị ả, thậm chí còn cho ả ẩn thân ở trong binh khí của mình, hoặc có lẽ không phải binh khí, mà là một kiện Thiên binh không gian đơn độc được cất giấu bên người, nếu Nguyệt La có vấn đề thì Bách Chiến chắc chắn bị hại!"
Sắc mặt Đại Chu vương biến ảo, hồi lâu sau y mới thở dài một tiếng: "Nếu thế... Hắn bị phong ấn, về mặt tình cảm thì có thể tha thứ!"
Bên cạnh có một vị cường giả ẩn núp, còn là cường giả chỉ mạch Ngục vương.
Không hề phòng bị!
Vậy khi đối phương phản bội, chắc chắn Bách Chiến sẽ trúng bẫy.
Nếu không dù vạn tộc có mạnh thế nào, không chết 2 - 3 vị Chuẩn vương thì khó mà phong ấn được Bách Chiến.
Tô Vũ chỉ yên lặng lắng nghe, không chen vào.
Thú vị!
Nguyệt La!
Cường giả chỉ mạch Ngục vương sao?
Nếu kẻ đó có thể phong ấn Bách Chiến thì nói rõ đối phương không phải người bình thường, chỉ sợ thực lực không yếu, che giấu thực lực trước mặt Bách Chiến cũng không đơn giản.
Nguyệt La, Tử Yên...
Tô Vũ nghĩ tới chính mình, bỗng nhiên muốn cười, hiện tại ta cũng mang theo một nữ nhân chỉ mạch Ngục vương, hơn nữa cũng rất mạnh, thực lực Thiên vương.
Tính ra thì chằng khác Bách Chiến lắm.
Chỉ khác là Bách Chiến mang theo để bảo hộ, còn Tô Vũ mang theo để làm bom.
Nếu Tây vương phi không bị phong ấn, lại tiềm tàng trong Văn Minh Chí, vậy ở thời khắc mấu chốt, dù Tô Vũ có chiến lực Thiên vương, khi giằng co cùng cường địch thì cũng dễ dàng bị ả ta bẫy chết.
"Thua không oan!"
Tô Vũ cảm thán trong lòng, Bách Chiến thua không oan chút nào, đang đại chiến lại mang theo một nữ nhân bảo hộ bên mình, không hại ngươi thì hại ai!
Nguyệt La!
Tô Vũ nhớ kỹ cái tên ấy, có lẽ có thể bớt thời giờ hỏi Tây vương phi một chút.
Có khi còn là thân thích của Tây vương phi cũng không chừng!
Trên đường đi, Vân Thủy Hầu rất hiếm nói chuyện.
Tô Vũ cũng im lặng, Đại Chu vương luôn ít lời lại thành nói nhiều, hàn huyên cùng Anh Vũ tướng quân, chủ yếu vẫn là thám thính tình huống, Tô Vũ không thích hợp để hỏi, Đại Chu vương thì không ngại.
Thượng giới trôi qua 6000 năm, rất nhiều tình báo đã quá hạn.