Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2907 - Chương 2907: Trả Nợ Ba Năm.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2907: Trả Nợ Ba Năm.
 

Không bao lâu, bọn họ đã tiếp cận Thần Hỏa Sơn.

Lúc này Anh Vũ tướng quân mới biết tới Thần Hỏa Sơn trước, nàng ngẫm nghĩ rồi nhắc nhớ: "Hỏa Vân Hầu tính tình táo bạo, thực lực lại cường đại hơn chúng ta"

Anh Vũ tướng quân có chiến lực Hợp Đạo tam đẳng.

Vân Thủy Hầu là tam đẳng đỉnh cấp, thậm chí tiếp cận nhị đẳng.

Đám Hầu sống sót đều không đơn giản.

Dù là Định Quân Hầu thì cũng là chiến lực Hợp Đạo tam đẳng.

Mà Hỏa Vân Hầu có khả năng tiếp cận nhị đẳng đỉnh phong, sắp bước vào lĩnh vực cường giả Thiên vương.

"Trấn Nam Hầu và Hỏa Vân Hầu đều rất mạnh, lúc trước Dân Sơn Hầu là Chuẩn vương cảnh chân chính, đáng tiếc ông ấy đã ngã xuống, trừ Dân Sơn Hầu ra thì Trấn Nam Hầu và Hỏa Vân Hầu ai mạnh hơn chưa nói trước được"

"Ám Ảnh Hầu là kê thân bí, có lẽ cũng có chiến lực tiếp cận Hợp Đạo đỉnh cấp.."

6 vị Hợp Đạo, thực lực Định Quân Hầu cùng Anh Vũ tướng quân tương đương, Ám Ảnh Hầu và Vân Thủy Hầu thì na ná nhau, còn lại hai vị khác cường đại hơn một bậc.

Tô Vũ khẽ gật đâu.

Người sống sót ít, nhưng đều là tỉnh nhuệ.

Tại Thần Hỏa Sơn này, hẳn là Hỏa Vân Hầu có thể chiến Thiên vương.

Tới gần Thần Hỏa Sơn, trong mắt Tô Vũ hiện lên Thiên Môn, trong Thần Hỏa Sơn có rất nhiều núi lửa, hỏa lực cường thịnh, Tô Vũ đảo qua một lượt, tiếp tục tiến về phía trước.

Vân Thủy Hầu không thích ứng lắm, Tô Vũ vừa định mở miệng thì Vân Thủy Hầu đã hiểu chuyện nói: "Ta đi theo cũng không sao"

Khéo hiểu lòng người!

Tô Vũ lại càng không thích!

Hắn quả thật không thích dạng nữ tử như thế, so ra thì Tô Vũ thích loại không đoán được hắn muốn làm cái gì hơn.

Anh Vũ tướng quân khá tốt, nói không ngừng, kẻ trầm mặc ít lời đều không dễ giao tiếp.

Giờ phút này đương nhiên Vân Thủy Hầu không biết Tô Vũ đang nghĩ cái gì.

Nàng yên lặng quan sát Tô Vũ, vị Nhân Chủ hạ giới này khiến nàng có cảm giác quen thuộc mơ hồ, dường như nhìn thấy Văn vương năm xưa, nhưng nàng cũng rất tinh tế, nhìn kỹ thì kỳ thật cũng không giống, chỉ là một loại cảm giác mà thôi.

Tô Vũ bỗng truyền âm hỏi: "Đại Chu vương, chúng ta liên thủ thì có bắt được Hỏa Vân Hầu không?"

"Khó!

Đại Chu vương truyền âm đáp: "Tại Thần Hỏa Sơn này thì rất khó! Đối phương có chiến lực tiếp cận Thiên vương, có điều nếu chỉ cầm chân hắn thì được!"

"Lam Thiên có thể tới bất cứ lúc nào"

Tô Vũ truyền âm: "Có phân thân tại đây, chủ thân có thể đến bất cứ lúc nào"

Đại Chu vương hít sâu, má nó, còn có thể chơi như vậy à?

Khó trách Tô Vũ cứ muốn mọi người mang theo một phân thân của Lam Thiên.

"Hơn nữa y nói, nếu Vân Thủy và Anh Vũ không quấy rối thì bắt lấy Hỏa Vân Hầu không thành vấn đề"

Tô Vũ mới vừa nói xong không lâu, bỗng nhiên hắn nhìn về một phương hướng.

Giờ phút này, trên một ngọn núi lửa, Ám Ảnh Hầu cũng cảm nhận được chút động tĩnh, có người đang nhìn trộm hắn ta.

Tô Vũ không buồn che giấu.

Ở đây trừ Ám Ảnh Hầu ra thì không còn người khác.

Phía núi lửa bên kia, Ám Ảnh Hầu cả kinh, sao vị này lại tới đây?

Lúc trước Tô Vũ bảo hắn ta đi liên hệ các vị Hầu khác, đầu tiên hắn ta nghĩ tới Hỏa Vân Hầu, hẹn Hỏa Vân Hầu gặp mặt tại đây, chỉ là đối phương còn chưa xuất hiện mà thôi.

Cảm nhận được khí tức Tô Vũ, Ám Ảnh Hầu chân chờ một chút, cuối cùng vẫn nhanh chóng bay xuống, thân thể hóa thành cái bóng.

Một lát sau, Ám Ảnh Hầu hiện lên, có chút kinh ngạc.

Vân Thủy và Anh Vũ cũng đang ở đây!

Cách một khoảng cách, hắn ta đã chủ động lên tiếng: "Vô Danh đạo hữu!

Tô Vũ nhìn Ám Ảnh Hầu, cười cười: "Ngươi đang chờ Hỏa Vân Hầu?"

"Đúng vậy"

"Hiệu suất chậm quá"

Tô Vũ bảo hắn ta liên hệ những người khác, đến bây giờ hắn ta còn đang chờ ở Thần Hỏa Sơn, Tô Vũ thì đã kéo được hai vị Hợp Đạo tới đây rồi.

Cái này gọi là hiệu suất!

Ám Ảnh Hầu hành sự không lớn mật như Tô Vũ, khi di chuyển hắn ta đều rất cẩn thận, cũng vì thế nên mới có thể luôn hành động mà còn sống được đến hôm nay.

Tô Vũ giao nhiệm vụ chưa được bao lâu, còn chưa đến hai ngày.

Vậy mà hai vị Hợp Đạo đã đi theo hắn.

Ám Ảnh Hầu bất đắc dĩ, đành phải nói: "Ta sợ gây ra chú ý nên mới cẩn thận đề phòng"

Còn có một điều là hắn ta không biết vị trí ẩn thân cụ thể của các vị Hầu khác.

Chỉ biết vị trí đại khái, cho nên muốn gặp mặt cũng khó khăn.

Hắn ta hỏi: "Đạo hữu tới đây là vì muốn tìm Hỏa Vân Hầu sao?"

Tô Vũ khẽ gật đâu: "Ngươi đi vào gặp Hỏa Vân Hầu đi, bảo hắn rằng hắn nợ ta một mạng, bản thân hắn có lẽ không biết, nhưng ngươi biết! Ngoài ra ta không muốn nhiều lời, hắn phải cống hiến cho ta ba năm, đi đi!"

Ám Ảnh Hầu trầm ngâm một lát, trầm giọng nói: "Nếu Vô Danh đạo hữu muốn thu phục Hỏa Vân Hầu thì ta cảm thấy nên dùng thủ đoạn hòa hoãn hơn một chút... Dùng ân đòi báo đáp thì..."

Tô Vũ bình tĩnh ngắt lời: "Không cần thiết hòa hoãn gì cả. Cứ trực tiếp nói là có ân cần báo đáp! Không cần hắn thần phục ta, nghe nói Hỏa Vân Hầu tính tình nóng nảy, nóng tính cũng không sao, người nóng tính bình thường đều ngay thẳng! Nếu nóng tính nhưng lại không ngay thẳng... Người như vậy, ta cần hắn để làm gì?"

Lời này không có gì sai.

Lúc bấy giờ, cả Vân Thủy Hầu lẫn Anh Vũ tướng quân đều thấy có điểm ngoài ý muốn, có cảm giác... vị này không giống trước đó.

Anh Vũ tướng quân nhìn Ám Ảnh Hầu, thận trọng hồi: "Các ngươi đã gặp mặt rồi à?"

Nàng cảnh giác: "Ám Ảnh Hầu, ngươi là người bên kia ư?"

Cái gì bên kia?

Ám Ảnh Hầu chữi thầm trong lòng, Anh Vũ tướng quân lại hồi: "Nhân Chủ mà tranh vị trí chủ nhân Nhân tộc cùng Bách Chiến thì ngươi ủng hộ ai?"

"Nhân Chủ?" Ám Ảnh Hầu giật mình.

Tô Vũ chưa từng bại lộ thân phận với hắn ta, hiện tại nếu hắn ta dám đổi ý, vậy... Đừng hòng thoát được!

Cho nên hắn cũng không ngại Anh Vũ tiết lộ thân phận của mình.

Thấy Ám Ảnh Hầu ngạc nhiên nhìn mình, Tô Vũ mỉm cười: "Ta là chủ nhân Nhân tộc hạ giới, Ám Ảnh Hầu kinh ngạc lắm sao?"

Ám Ảnh Hầu chấn động.

Nhân Chủ!

Đương nhiên là ta kinh ngạc rồi.

Nhưng hắn ta biết nhiều hơn đám người Anh Vũ, vị này... Không dễ chọc, nói trở mặt liền trở mặt!

Hơn nữa tâm tư âm trầm, dưới trướng còn có nhiều cường giả.

Còn khai Thiên Môn!

Thiên Môn... Nhân Chủ... Rất nhanh Ám Ảnh Hầu đã bình thường trở lại, Nhân Chủ khai Thiên Môn, thế thì mọi chuyện đều có thể lý giải.

Ám Ảnh Hầu cẩn thận nói: "Có chút kinh ngạc thôi. Ám Ảnh bái kiến Nhân Chủ! Lúc trước ta không biết thân phận Nhân Chủ nên nói năng không cẩn trọng, xin ngài thứ lõi!"

Tô Vũ khẽ cười: "Khách khít Đi thôi, Hỏa Vân Hầu đang ở dưới ngọn núi lửa thứ 7, đi gặp hắn đi, nói rằng hắn nợ ta, trả ba năm là đủ"

"Nếu hắn không đáp ứng thì sao?"

Ám Ảnh Hầu chân chờ, Tô Vũ bình tĩnh nói: "Vong ân phụ nghĩa, nợ mạng không trả, ngươi cảm thấy nên làm thế nào?"

Ám Ảnh Hầu giật thót, không nhịn được phóng thích ý chí lực tra xét tứ phương.

Hắn ta muốn biết gia hỏa có vô số phân thân kia có tới hay không.

Vị Nhân Chủ này khai Thiên Môn, Hỏa Vân Hầu trốn được vạn tộc, lại không thoát được hắn, một khi vị kia tới, cộng thêm những người ở đây, Hỏa Vân Hầu mà thật sự không nghe lời thì y cầm chắc sẽ chết!

Hơn nữa hắn ta biết lúc trước Định Quân Hầu là bị bắt đi!

Sau đó đã ngoan ngoãn làm việc cho vị Nhân Chủ này.

Rất rõ ràng đối phương không phải người đơn giản!

Ám Ảnh Hầu nghĩ đến đây thì vội đáp: "Ta hiểu rồi, ta lập tức đi gặp Hỏa Vân Hầu!"

"Làm phiền!"

"Không dám nhận!"

Ám Ảnh Hầu nhanh chóng biến mất.

Anh Vũ tướng quân kinh ngạc hỏi Tô Vũ: "Ngươi quen hắn à? Gia hôa này rất âm trầm, vậy mà hôm nay lại có vẻ rất dễ nói chuyện"

Tô Vũ mỉm cười: "Hắn không biết ta phản đối Bách Chiến, cho nên cho mặt mũi mà thôi, nếu biết rồi thì có lẽ sẽ không khách khí với ta nữa"

"Cũng đúng!"

Anh Vũ gật đầu: "Đám người kia làm gì có não, biết rồi có lẽ sẽ phản đối ngươi. Đúng rồi, ngươi nói ngươi cứu Vân Hỏa, chính là chuyện Long tộc sao?"

Tô Vũ thừa nhận: "Không sai, ta dẫn người giết cường giả Long tộc nên bên này mới có cơ hội giải trừ khốn cảnh. Hỏa Vân Hầu nợ ta một mạng, không phải sao?"

"Đương nhiên!"

Anh Vũ cảm thấy Tô Vũ nói rất có lý.

Bình Luận (0)
Comment