Cùng lúc đó.
Dưới một ngọn núi lửa.
Hôa Vân Hầu cả kinh, Ám Ảnh bay thẳng đến chỗ y!
Sao lại như vậy?
Ta trốn tại đây, sao Ám Ảnh lại biết?
Đi ngang qua ư?
Y vẫn luôn nhìn chằm chằm Ám Ảnh không rời mắt, lo rằng Ám Ảnh có vấn đề, hơn nữa vừa rồi hình như Ám Ảnh nói chuyện cùng ai đó ở bên ngoài, y càng thêm bất an, vậy nên khi Ám Ảnh bay thẳng đến đây, Hỏa Vân Hầu cực kỳ cảnh giác, không dám sơ suất.
Ám Ảnh Hầu cũng biết Hôa Vân Hầu chắc chắn sẽ cảnh giác nghi hoặc, cho nên hắn ta chỉ bay đến gần núi lửa thứ bảy thì ngừng lại.
Cường giả khai Thiên Môn nói rằng Hỏa Vân Hầu ở đây, thế thì nhất định là ở đây.
Hắn ta không hoài nghi, hắng giọng rồi lớn tiếng nói: "Vân Hỏa, đừng khẩn trương, nghe ta nói! Lúc trước ngươi bị vây khốn ở Thần Hỏa Sơn, bên ngoài có người tập kích Long tộc, đánh chết Huyết Long Hầu và 6 vị Hợp Đạo, vạn tộc rung chuyển nên nhờ đó ngươi mới được giải vây!"
"Hiện tại vị kia nhờ ta chuyển lời đến ngươi, ngươi nợ hắn một mạng, ngươi thừa nhận hay không?"
Dưới ngọn núi lửa.
Hỏa Vân Hầu không khỏi nhíu mày.
Nợ người một mạng, đối phương đánh chết sáu vị Hợp Đạo Long tộc, bao gồm cả một vị Chuẩn vương?
Thật hay giả?
Nhưng điều này rất hợp lý để giải thích vì sao đám người Đoạn Huyết Hầu đột ngột rút lui.
"Vân Hỏa, ta biết ngươi ở đây, đừng nghĩ nhiều, nếu muốn đối phó ngươi, nếu liên quan đến vạn tộc, giờ ta biết vị trí cụ thể của ngươi thì 3 vị Chuẩn vương cũng đủ để bắt sống ngươi mà không tổn thất chút nào! Dù ở đây ngươi mạnh hơn nữa thì cũng chỉ có thể so với Chuẩn vương, con át chủ bài lớn nhất chính là không ai biết chính xác ngươi đang ở đâu!"
"Hiện tại Định Quân, Vân Thủy và Anh Vũ đều đã đi theo vị kia. Đối phương bảo ta hỏi ngươi, ngươi nợ hắn một mạng, hắn muốn ngươi cống hiến cho hắn ba năm, ngươi có bằng lòng hay không?"
Hỏa Vân Hầu xác định mình đã bại lộ vị trí, hơn nữa nghe đến tên những người khác thì y càng thêm kinh ngạc. Rất nhanh, y đã xuất hiện ở ngoài núi lửa, nhìn về phía Ám Ảnh Hầu cách đó không xa, dò xét hỏi: "Cống hiến cho hắn ư? Hắn là ai? Những gì ngươi nói đều là thật?"
Ám Ảnh Hầu gật đầu: "Tất cả đều là thật! Ngày đó ta đã đi gặp Định Quân nhờ bọn họ tới cứu ngươi, vi thế vị kia mới dẫn người tập kích Long tộc, đám người Đoạn Huyết Hầu muốn ứng đối nguy cơ nên không thể không rút lui khôi đây!
"Hắn là ai?"
"Nhân Chủ!"
"Nhân Chủ?" Hỏa Vân Hầu bật cười: "Ngươi đùa gì vậy, đâu còn Nhân Chủ nữa.."
"Từ hạ giới!"
Khóe môi đang nhếch lên của Hỏa Vân Hầu chợt cứng lại.
Tô Vũ không nói rằng hắn đến từ hạ giới, nhưng Ám Ảnh đoán được.
Đám kia người đều đến từ hạ giới!
Nhân Chủ, Chuẩn vương, Định Quân Hầu đầu nhập...
Những người đó chắc chắn không phải dân thượng giới.
Ám Ảnh nhắc lại: "Vị kia đến từ hạ giới, hiện giờ ba vị Hầu khác đều đã đi theo hắn!
Hiện tại đối phương đang chờ ở ngoài Thần Hỏa Sơn, hắn muốn ngươi cống hiến ba năm để báo đáp ân cứu mạng, ngươi có nguyện ý không?"
Hỏa Vân Hầu xao động: "Ba năm? Ba năm để làm gì? Hắn tới từ hạ giới, hạ giới còn cường giả Nhân tộc nào sao?"
"Có!
Hỏa Vân Hầu nóng nảy hôi: "Rất mạnh ư?"
"Mạnh hơn ta một chút, không tới Chuẩn vương"
Hỏa Vân Hầu lập tức thất vọng, không tới Chuẩn vương!
"Vậy hắn giết Huyết Long Hầu như thế nào?"
"Dưới trướng hắn có cường giả Chuẩn vương"
"Hạ giới có Chuẩn vương?"
"Ra đời trong triều tịch này"
Hỏa Vân Hầu cả kinh: "Triều tịch này có Chuẩn vương ra đời, ngươi lại nói Nhân Chủ không phải Chuẩn vương, ngươi đùa à? Dù có Nhân Chủ thì cũng nên là cường giả Chuẩn vương kia chứ?"
"Cái này thì ta không rõ lắm, có lẽ Định Quân biết rõ hơn"
"Định Quân đang ở đâu?"
Ám Ảnh Hầu lắc đầu: "Không biết, không tới, chỉ thấy Vân Thủy và Anh Vũ, cùng với Chu Thiên Sinh năm xưa, lúc trước là Vĩnh Hằng, nhưng hiện tại hẳn là Hợp Đạo đỉnh cấp, không biết có phải ẩn giấu thực lực hay không"
Ám Ảnh nhận ra Đại Chu vương, không ai biết thân phận thượng cổ của Đại Chu vương, nhưng thân phận triều tịch trước và hiện tại thì chênh lệch không nhiều.
Hỏa Vân Hầu nhíu mày: "Hắn bảo ta cống hiến ba năm thôi sao? Còn nói gì khác nữa không?
"Không có!"
Ám Ảnh Hầu nói: "Vị này hành sự khó lường, cụ thể nghĩ gì thì ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ mới gặp qua một lần thôi! Gặp một canh giờ, Long tộc liền suýt diệt vong, hành sự quả quyết, ngày đó ta cũng bị dọa cho kinh sợ"
Hỏa Vân Hầu khó hiểu: "Đối phương có vấn đề gì sao?"
Ám Ảnh Hầu trầm mặc một hồi mới mở miệng: "Đại khái vậy, ngày đó gặp mặt, tuy rằng nói chuyện không nhiều nhưng người này cho ta cảm giác... Duy ngã độc tôn, bá đạo vô cùng, khiến ta nghĩ tới vài người, vài việc. Hắn nói thì ta phải làm, nhất định phải làm, không làm được thì liền không có giá trị tồn tại trong mắt hắn!"
Hỏa Vân Hầu chấn động, sắc mặt thay đổi: "Là sao? Nếu ta không cống hiến cho hắn thì hắn sẽ giết ta à?"
"Có khả năng!"
Ám Ảnh Hầu nhìn y: "Khả năng rất lớn, ngươi cũng biết Định Quân mà, hắn không phải người tốt tính, nhưng lần trước ta gặp Định Quân lại thấy gã cực kỳ cung kính với đối phương. Hơn nữa, ngày hôm trước ta mới gặp người dưới trướng hắn, vị cường giả Chuẩh vương kia phái ta đi hẹn các ngươi gặp mặt... Vậy mà bây giờ Vân Thủy và Anh Vũ đều xuất hiện bên cạnh hắn, hiển nhiên là lại xảy ra biến cố, vị này cần chúng ta đi theo, hoặc là... đừng chắn đường hắn!"
Ám Ảnh Hầu hít sâu một hơi: "Hai ngày, chỉ hai ngày thôi mà Vân Thủy cùng Anh Vũ đều rời núi, thần phục. Hai ngày còn không đủ thời gian cho ta tìm được các nàng...
Vân Hỏa, ngươi hiểu ý ta không?"
"Có"
Ánh mắt Hỏa Vân Hầu biến ảo: "Ngươi muốn nói là hắn có thể phát hiện ra ta bất cứ lúc nào, có thể giết ta bất cứ lúc nào, đúng không?"
"Đúng vậy"
Hỏa Vân Hầu hơi khó chịu: "Hắn là Nhân tộc, ta cũng là Nhân tộc, dù hắn là Nhân Chủ đương nhiệm nhưng ta cũng là Hầu thượng cổ!"
"Ngươi nợ hắn một mạng!"
Ám Ảnh Hầu nhắc nhớ: "Không chỉ mình ngươi mà những người dưới trướng ngươi đều nhờ hắn nên mới có thể sống sót, hiện tại hắn muốn ngươi đền ơn, ngươi vẫn chưa hiểu sao?"
Hỏa Vân Hầu bực bội: "Ta không quen hắn! Gia hỏa này không biết nói lời khách khí à?
Dù sao ta cũng là lão tiền bối, thế mà hắn lại ép ta cống hiến cho hắn, không nghe lời liền giết, đối phương có ý gì?"
Y cảm thấy vị tân nhân chủ kia hoàn toàn không hề tôn trọng chính mình!
Chẳng thèm nói lời khách sáo!
Vừa tới đã bảo Ám Ảnh uy hiếp mình, y thật sự không thoải mái.
Ám Ảnh Hầu nhẹ giọng nói: "Tình huống hạ giới thế nào, ngươi biết mà, hắn có thể từ hạ giới lên đây thì vốn dĩ không cần ta nhiều lời. Hẳn là ngươi cũng có thể cảm nhận được vài điều mới đúng"
Hỏa Vân Hầu cau mày, sau một lúc lâu mới nói: "Vậy ý ngươi là ta nên cống hiến ba năm cho đối phương?"
"Tự ngươi quyết định đi"
Hỏa Vân Hầu hùng hùng hổ hổ, ta quyết định cái píp!
Một hỏi lâu sau, y có chút bất lực nói: "Cứ cảm thấy không phải là chuyện tốt... Sớm biết vậy thì còn không bằng để Đoạn Huyết Hầu bao vây tiễu trừ ta cho rồi! Thôi, ba năm đúng không, ba năm cũng không quá dài! Được rồi, ta an bài một chút rồi tự mình qua đó, má nó, chưa gặp nhưng đã có cảm giác gia hỏa ấy không dễ ở chung"
Ám Ảnh Hầu không đáp.
Hỏa Vân Hầu nhanh chóng biến mất.
Hắn cũng không định dẫn người đi, tuy rằng Thần Hỏa Sơn bại lộ, nhưng thuộc hạ ở đây ẩn thân vẫn sẽ tốt hơn, đi theo vị tân nhân chủ không biết tình huống kia, quỷ mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.