Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2912 - Chương 2912: Nhân Tộc Thuần Huyết.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2912: Nhân Tộc Thuần Huyết.
 

"Đại Tần vương, Đại Hạ vương, Lam Thiên, hay cả ta, bọn ta đều không phải huyết mạch Nhân tộc!"

Lời này khiến đám Hầu thượng cổ đều chấn động.

Là sao?

Người khác thì thôi, còn Tô Vũ... tình huống như thế nào?

Ban đầu Đại Chu vương vốn chưa nghĩ tới, nghe hắn nói vậy mới bất chợt ngẫm lại, ánh mắt tức khắc trở nên khác thường.

Đúng vậy, Tô Vũ... không phải huyết mạch Nhân tộc thuần túy!

Huyết mạch hoạt tử nhân!

Khó trách Tô Vũ tức giận như thết Bởi vì một câu huyết mạch Nhân tộc tối cao của đám cổ lão thì Tô Vũ cũng sẽ bị nghi ngờ, bị phủ định, tất cả những gì hắn và đám người Đại Tần vương trả giá đều sẽ bởi vì vấn đề huyết mạch mà hóa thành bọt biển!

Hỏa Vân Hầu không nhịn được, truy hỏi thẳng: "Nhân Chủ có ý gì?"

Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Không gì cả, ta có huyết mạch Tử Linh, là hoạt tử nhân! Không tính là Nhân tộc thuần túy! Không chỉ vậy, dưới trướng ta có rất nhiều cường giả Tử Linh, bọn họ cũng không tính Nhân tộc! Ta vẫn luôn cảm thấy, lòng mang Nhân tộc thì chính là Nhân tộc! Nhưng hôm nay tranh luận một phen cùng chư vị, ta phát hiện ra có lẽ ta sai rồi!"

Mấy người triệt để biến sắc.

Hoạt tử nhân!

Đây là vị Nhân Chủ hoạt tử nhân đầu tiên.

Lúc bấy giờ, Lam Thiên đã ngo ngoe rục rịch, y truyền âm cho Tô Vũ: "Vũ Hoàng, nếu những người này có biểu hiện không ổn thì để ta giết bọn họ cho xong việc! Đám lão già này căn bản không biết ngươi đã làm cái gì vì Nhân tộc!"

Lam Thiên cảm thấy đám người kia thực đáng ghét!

Không có Tô Vũ, hạ giới còn Nhân tộc nữa không?

Chưa chắc!

Đại Chu vương nói là chờ vài thập niên, nhưng Nhân tộc có thể chờ đến vài thập niên sao?

Tình huống thượng giới như vậy, Bách Chiến mà thoát ra thì có lẽ cũng xong đời!

Cuối cùng, có lẽ chỉ mạch Ngục vương trở thành chủ đạo, chi mạch Ngục vương... ha ha, đó mới thật sự không phải là Nhân tộc thuần huyết, đến lúc đó sẽ vui lắm đây.

Lam Thiên lại truyền âm sang: "Vũ Hoàng, với suy nghĩ của bọn họ, có lẽ chúng ta và chi mạch Ngục vương đều là thứ không nên tồn tại"

Tô Vũ không đáp lại, lúc này hắn không muốn nói gì cả.

Đám cổ lão có thể tiếp thu hay không, có ý đối nghịch hay không, Tô Vũ lười quan tâm, phàm là người dám đối nghịch, vậy liền giết!

Hắn vốn không quá để ý chuyện mình là hoạt tử nhân, hôm nay hắn mới phát hiện là không thể.

Hắn không bận tâm nhưng nhất định đã có rất nhiều người canh cánh chuyện này.

Đại Chu vương đi bên cạnh cũng yên lặng trầm mặc.

Một đám người nhanh chóng bay về phía trước theo Tô Vũ.

Đám người Vân Thủy Hầu đều lâm vào trầm tư.

Tô Vũ... vậy mà không phải Nhân tộc thuần huyết!

Anh Vũ tướng quân cũng đang tiêu hóa sự thật này, Tô Vũ không phải Nhân tộc thuần túy, hắn là hoạt tử nhân, vậy... hắn có thể làm Nhân Chủ sao?

Không biết qua bao lâu, Anh Vũ tướng quân mới mở miệng: "Sao ngài lại biến thành hoạt tử nhân?"

"Tâm tình tốt nên biến cho vui"

Anh Vũ câm nín, buồn bực hỏi: "Hiện tại ngài vẫn chưa thể chặt đứt thông đạo Tử Linh sao?"

"Không muốn!"

Tô Vũ thản nhiên đáp: "Ta thích làm hoạt tử nhân"

"Nhưng mà.."

Anh Vũ có chút ngại ngùng hỏi: "Ngài không cảm thấy như vậy thì sẽ có người phản đối ngài sao?"

"Sẽ không"

Tô Vũ bật cười: "Ngươi hỏi Đại Chu vương xem, mấy tỷ sinh linh Nhân tộc có ai phản đối ta không?"

"Không hề!" Đại Chu vương liền đáp.

Anh Vũ nghỉ hoặc: "Bọn họ biết ngài là hoạt tử nhân không?"

"Đương nhiên là biết!"

Tô Vũ mỉm cười.

Đại Chu vương cất tiếng: "Sao có thể không biết? Vũ Hoàng quật khởi không phải ở Nhân tộc, mà là 36 cổ thành! Thu phục 36 cổ thành, sau đó mới trở về Nhân tộc, nhất thống chư thiên!"

Đám cổ lão đều ngẩn ra: "Nhân Chủ không quật khởi từ Nhân tộc, không phải lớp cường giả thế hệ trước nâng đỡ Vũ Hoàng trở thành Nhân Chủ ư?"

"Vì sao ta cần phải trông chờ ai đó nâng đỡ?"

Tô Vũ cao ngạo đáp: "Chính mình tự lấy tới không phải đáng giá hơn sao? Khi ta bước lên ngai vàng, không ai đám phản đối, không ai có thể phản đối! Kể cả Đại Chu vương, dù ban đầu y đích thật chỉ coi ta là con rối, nhưng hiện tại cũng phải nghe lời, không phải sao?"

Đại Chu vương phụ họa: "Đương nhiên, Vũ Hoàng năng lực hơn xa người khác, trừ Vũ Hoàng ra thì chục tỷ thương sinh Nhân tộc còn lại không một ai xứng đáng!"

Thật buồn nôn!

Mấy vị Hầu thượng cổ không nói gì, vị thủ hạ của Nhân Hoàng này thật không biết xấu hổi Nịnh hót như vậy khiến bọn họ còn thấy xấu hổ thay.

Anh Vũ tướng quân nhíu mày: "Vậy là... không ai dám phản đối Vũ Hoàng, kể cả ba vị Chuẩn vương mà ngài nói đều nghe ngài?"

"Đương nhiên!

Tô Vũ cười hỏi: "Vì sao không? Lam Thiên là Chuẩn vương, Lam Thiên nghe lời ta không?"

"Có chứ"

Lam Thiên cười hì hì: "Tất cả đều nghe Vũ Hoàng! Kẻ nào không nghe, giết!"

Dứt lời, Lam Thiên nhìn thẳng vào mắt Anh Vũ, chất vấn nàng ta: "Vì sao ngươi lại nghĩ như vậy? Vì sao sinh ra tâm tư như vậy? Vì sao lại cảm thấy có người dám không tuân lệnh Vũ Hoàng? 3 vị Chuẩn vương... Ngươi nói đến ta, chó nhà Văn vương, và cả Nam vương sao? Chúng ta đương nhiên đều nghe Vũ Hoàng!"

Anh Vũ hơi xấu hổ.

Không phải ngươi thảm lắm à?

Không phải thuộc hạ không nghe ngươi sao?

Không phải thế lực của Bách Chiến rất cường đại ư?

Anh Vũ bất đắc dĩ, mà Vân Thủy Hầu lại chú ý đến việc khác, nhẹ giọng hỏi: "Chó nhà Văn vương?"

"Đúng"

Tô Vũ khẽ gật đâu: "Phì Cầu, ngươi biết không?"

"Không thân" Vân Thủy Hầu đáp: "Nhưng ta từng nghe người ta nhắc đến, hóa ra nó đã bước vào Chuẩn vương cảnh"

Vân Thủy Hầu không nhắc lại chuyện huyết mạch nữa, hiểu chuyện chuyển sang đề tài khác: "Vậy trừ Chuẩn vương ra, Nhân tộc còn Hợp Đạo đỉnh cấp nào không?"

Tô Vũ tươi cười: "Đương nhiên, không phải có Đại Chu vương đây sao?"

"Còn có Vạn thự trưởng thực lực không khác Đại Chu vương lắm"

"Còn có Đại Tần vương, Đại Hạ vương không thua kém gì Vân Thủy Hầu ngươi"

Vân Thủy Hầu và mấy người khác yên lặng lắng nghe, đây là cơ hội tìm hiểu về thực lực Nhân tộc hạ giới tốt nhất.

Hỏa Vân Hầu nghe vậy thì hơi nhướng mày: "Nói như vậy, Nhân tộc tại hạ giới không có nhiều thực lực đỉnh cấp?"

Tô Vũ đáp: "Tạm được! Ta còn vài cấp dưới không phải Nhân tộc, bao gồm Hồng Mông tướng quân tiếp cận Chuẩn vương, Lam Sơn Hầu tại Tử Linh giới vực, Phệ Thần tộc Bánh Nhân Đậu.." Tô Vũ chỉ kể ra vài người tiêu biểu.

"Tổng thể mà nói thì thực lực không tôi, đương nhiên là không thể so với thượng giới, thượng giới nhiều cường giả, đánh 1 trong 3 đại tộc thì còn có chút hy vọng, đánh cả 3 tộc thì chính là muốn tự diệt vong!"

Mấy người tiếp tục tiêu hóa tin tức Tô Vũ lộ ra.

Bỗng nhiên, Ám Ảnh Hầu chợt biến sắc: "Nhân Chủ, hiện tại chúng ta đi đâu?"

"Đạo Nguyên chi địa!"

"Không thể!"

Ám Ảnh Hầu thay đổi sắc mặt: "Nơi đó quá nguy hiểm! Một đám cường giả đỉnh cấp của vạn tộc đều ở trong đấy, chúng ta tiến vào Đạo Nguyên chi địa, nếu mà bị phát hiện thì chắc chắn sẽ chết!"

Anh Vũ tướng quân kinh ngạc: "Qua bên kia? Ngài muốn giải phong Bách Chiến sao?

Không phải ngài nói ngài sẽ không nghe lời Bách Chiến ư?"

Vì sao phải đến đó?

Tô Vũ cười đáp: "Thăm dò mà thôi, hoảng cái gì?"

Có thể không hoảng hốt sao?

Hỏa Vân Hầu nóng nảy: "Đạo Nguyên chi địa không chỉ có 1 - 2 vị Chuẩn vương, số lượng thậm chí vượt qua 2 bàn tay! Đến đó, tuy chúng ta cũng có Chuẩn vương, nhưng một khi bị bao vây thì chắc chắn phải chết!"

"Ta biết"

"Biết mà ngài còn đi.."

"Các ngươi đi theo là được!" Tô Vũ bình tĩnh ngắt lời. "Đừng hỏi mãi không dứt, ta khai Thiên Môn, nhìn được nhiều hơn các ngươi!"

Đám người này lắm vấn đề thật.

Nếu là đám người Vạn Thiên Thánh thì chắc chắn sẽ không hỏi gì.

Nói đi là đi!

Lúc này bọn họ mới nhớ tới chuyện Tô Vũ đã khai Thiên Môn, dù thế bọn họ vẫn lo lắng sốt ruột không thôi.

Vân Thủy Hầu lại nhìn về phía Anh Vũ tướng quân, ánh mắt lộ vẻ trách móc.

Không phải ngươi nói Nhân Chủ sẽ nghe theo kiến nghị của mọi người à?

Anh Vũ tướng quân cũng dùng ánh mắt đáp lại, thật mà, lúc trước hắn tiếp thu kiến nghị đấy, ta bảo hắn đi tìm ngươi, thu phục ngươi, hắn không phản bác chút nào!

Hai người nhìn nhau vài lần, đều lộ vẻ bất đắc dĩ.

Gia nhập trận doanh của vị này quá qua loa, tình huống hiện tại như vậy, muốn chạy...

Không dễ dàng.

Trấn Nam Hầu đã trực tiếp bị trấn áp!

Hiển nhiên đối phương không đơn thuần muốn thu phục bọn họ, mà là muốn dọn dẹp trở ngại, phòng ngừa bọn họ cản đường.

Bình Luận (0)
Comment