Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2924 - Chương 2924: Chiến Lực Thiên Vương.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2924: Chiến Lực Thiên Vương.
 

Trong Bút đạo.

Trước đó, Tô Vũ đã bao trùm khoảng chừng 75%.

Giờ phút này, sau khi Tô Vũ cảm ngộ đại đạo thì khu vực hắn bao trùm bắt đầu lan ra.

Tốc độ lan tràn không nhanh như trước kia nhưng lại lan ra cực kỳ rõ rệt, hiển nhiên Tô Vũ đang dung đạo.

76%, 77%...

Dần dần, khu vực mà Tô Vũ bao trùm tiếp cận 80%, mà dựa theo hắn suy đoán, đến 80% thì hắn sẽ có chiến lực Thiên Vương.

Không biết qua thêm bao lâu.

Một tiếng nổ ầm vang!

Đại đạo của Tô Vũ lan tràn phóng lên, nhất cử xông phá một giới hạn, vượt qua 80% rồi tiếp tục lan rộng thêm một đoạn nữa, có điều rất nhanh tất cả cảm ngộ đều biến mất!

Cùng lúc đó.

Ở nơi bóng đêm vô tận.

Cường giả áo trắng lại quay đầu, lúc này y thực sự đã hơi hoảng hốt.

Đệch!

Vì sao ta cảm giác chỉ trong một cái nháy mắt, gia hỏa kế thừa Bút đạo lại có cảm ngộ rồi?

Tình huống gì thế này?

Nơi này có tốc độ thời gian trôi qua chênh lệch rất lớn với vạn giới sao?

Chẳng lẽ một cái chớp mắt đã đi qua trăm năm ngàn năm à?

Không đến mức đó chứ!

Nếu thực như thế thì vạn giới chẳng phải là đã trôi qua trăm vạn, ngàn vạn năm rồi ư?

"Không đến mức ấy đâu nhỉ"

"Nếu thực như thế... Nhiều năm trôi qua như vậy... Không có khả năng... không thể nào...:

Cường giả áo trắng thoáng chấn động, không có khả năng lại lâu như vậy!

Ngàn vạn năm thì đã sớm trải qua thương hải tang điền vô số lần.

"Khi đó Võ Hoàng cũng nên chết già rồi, nhưng ta cảm thấy lão vẫn còn sống"

Thì thầm một tiếng, cường giả áo trắng chỉ có thể suy đoán khả năng là gia hỏa kế thừa Bút đạo lại có thêm cảm ngộ mới.

Bút đạo tiến thêm một bước.

Lúc này, Tô Vũ xếp bằng ở phía dưới dòng nước, thu nạp vô số quy tắc chỉ lực, khí tức cũng theo đó mà được tăng cường!

Cảm ngộ đại đạo có chỗ tốt ở ngay tại điểm ấy.

Cảm ngộ được thì cảnh giới đi lên, ngươi có thể thu nạp càng nhiều quy tắc chỉ lực, cấp tốc làm bản thân mạnh lên.

Mà tại Hỗn Độn Sơn, Tô Vũ đã từng gặp qua đám cổ thú.

Cổ thú muốn tăng cường thực lực sẽ phải chậm hơn nhiều.

Đại đạo không được uẩn dưỡng, vô cùng hỗn tạp, muốn tăng lên thì cần nuôi nấng từng chút một mới được.

"Có chiến lực Thiên Vương rồi sao?"

Hồi lâu sau, Tô Vũ mở mắt, trong mắt chứa đựng một vòng tinh quang.

Bây giờ hắn đã có thể địch nổi Thiên Vương chưa?

Còn chưa giao chiến nên hắn cũng không dễ phán đoán.

Nhưng chính hắn có thể cảm nhận được bản thân khống chế lực lượng đại đạo lại mạnh thêm ba phần, đừng thấy nó tiến bộ không lớn, nhưng đến phần cuối của Bút đạo thì tiến bộ một chút cũng đã là tăng lên rất nhiều.

Tô Vũ ngồi xếp bằng, tiêu hóa hết thảy những gì mà hắn đạt được.

Rất nhanh, hắn đứng dậy bay về hướng lối đi.

Thời gian ở thượng giới và hạ giới hẳn là giống nhau, bất quá ở trong thời không trường hà thì quá khó xác định, có đồng nhất hay không cũng khó nói. Hy vọng là đừng đi qua nhiều ngày, vậy thì sẽ không tốt lắm.

Đã hẹn một tiếng sau gặp lại, ai biết hiện tại đã trải qua bao lâu.

Hạ giới.

Thời gian xác thực đã trôi qua khá lâu, Vạn Thiên Thánh lấy một ngàn trang sách đến rồi ngồi đây chờ đợi đã hơn ba giờ đồng hỏ.

Tô Vũ nói một tiếng sau gặp lại nhưng đến bây giờ hắn vẫn chưa xuất hiện, Mệnh Hoàng có về hơi lo lắng, nói khẽ: "Phải chăng Vũ Hoàng gặp phiền toái gì?"

Dù sao Đạo Nguyên chi địa vẫn đang là địa bàn của vạn tộc.

Tỉ mỉ nghĩ lại, khả năng Tô Vũ nắm giữ được Đạo Nguyên chi địa sẽ không lớn.

Dù Mệnh Hoàng không biết ở Đạo Nguyên chi địa rốt cuộc có bao nhiêu cường giả, nhưng ông cũng biết Thiên Vương ở đó rất nhiều.

Vạn Thiên Thánh bình tĩnh đáp: "Chớ vội!"

Mới trôi qua ba giờ thôi.

Nếu ba ngày sau, Tô Vũ còn không có động tĩnh thì ông mới phải lo lắng, khi đó, ông sẽ lập tức dẫn người lên thượng giới tìm Tô Vũ.

Hiện tại ông vẫn còn kiên nhẫn chờ tiếp.

Gió to sóng lớn gì đều đã trải qua, bất quá mới chỉ mấy giờ Tô Vũ chưa lộ diện mà thôi.

Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên không gian chợt dao động một thoáng.

Vạn Thiên Thánh ngưng trọng, ông không lên tiếng.

Mệnh Hoàng cũng thế.

Họ không chủ động chào hỏi đề phòng trên kia không phải Tô Vũ mà là người khác.

Chờ đợi một hỏi, trong hư không lại lần nữa hội tụ ra hình dáng một khuôn mặt, so với trước đó thì rõ ràng hơn rất nhiều, mơ hồ trong đó đã có thể nhìn thấy tướng mạo của Tô Vũ, mới chỉ mấy tiếng mà thực lực của Tô Vũ lại cường đại hơn không ít.

Đương nhiên, lúc này Vạn Thiên Thánh và Mệnh Hoàng cũng không nghĩ nhiều.

Họ chỉ biết là cuối cùng thì Tô Vũ cũng đã xuất hiện.

Quả nhiên, sau một khắc, trong hư không truyền đến giọng nói của Tô Vũ: "Vạn phủ trưởng có ở đây không?"

"Gót"

Vạn Thiên Thánh đáp một tiếng, trong tay ông nhanh chóng xuất hiện một quyển sách đã được nén lại một chỗ, ngưng trọng hỏi: "Trực tiếp ném lên sao?"

"Chờ ta một lát!"

Không gian trong thông đạo kịch liệt nổi lên sóng gió.

Mơ hồ có thể nhìn thấy lôi đình lấp lóe!

Mà đúng lúc này, trước ánh mắt ngạc nhiên của Vạn Thiên Thánh, trong lối đi bỗng hiện ra một hòn đá, nó trực tiếp trấn áp toàn bộ dao động xuống!

Lôi đình bị dập tắt, dao động tiêu tán.

Tô Vũ vội quát: "Đưa ra!"

Vạn Thiên Thánh dùng sức ném đi, quyển sách được nén lại kia lao lên phía trước, một đường cực kỳ thông suốt.

Phía dưới, Mệnh Hoàng nhìn mà kinh ngạc không thôi.

Trấn áp!

Đây là cái gì?

Ông không biết hòn đá kia là cái gì, nhưng ông biết đó ắt là chí bảo, lối đi lên thượng giới này dù có là cấp bậc Thiên Vương thì vẫn gặp phải nguy hiểm tới tính mạng như thường. Kết quả một hòn đá bé nhỏ thế mà lại trấn áp được hết thảy!

Âm!

Sau một khắc, cuốn sách biến mất, hòn đá nhỏ cũng biến mất.

Lôi đình cấp tốc bộc phát!

Nhưng mà giờ phút này đã không còn bóng dáng của Tô Vũ nữa.

Hắn đã rút lui!

Lối đi trên không trung dần dân an tĩnh trở lại.

Tốc độ cực nhanh.

Tích tắc sau, thông đạo đã tan biến.

Vạn Thiên Thánh và Mệnh Hoàng đều nhẹ nhàng thở ra, Mệnh Hoàng lẩm bẩm: "Vũ Hoàng nói khắp cả thượng giới đều là bảo vật. Vạn thự trưởng cảm thấy liệu có tin được không?

Ông cũng không phải không biết gì về tình hình ở thượng giới.

Bảo bối dĩ nhiên là có, nhưng cũng không tới tình trạng nơi nơi đều xuất hiện.

Dù cho có thì Nhân tộc ở thượng giới bị người người kêu đánh, làm sao có thể đoạt bảo được?

Còn nữa, sao Tô Vũ lại đến được phụ cận cổng thượng giới thế này?

Bây giờ Mệnh Hoàng vừa kinh ngạc lại vừa nghi hoặc, còn có phần bội phục không nói ra được.

Thật lợi hại!

Đi lên nửa tháng mà ngươi liền mò ra được cả cổng thông đạo.

Hiển nhiên, Tô Vũ đã bước vào Đạo Nguyên chi địa.

Đây chính là hang ổ của đám lão già vạn tộc!

Nếu không có bất ngờ gì thì Thiên Mệnh Hầu của Mệnh tộc cũng đang ở nơi này.

Vạn Thiên Thánh cười khẽ: "Đối với hắn thì khắp nơi đều là bảo vật, nhưng nếu chúng ta đi, có lẽ khắp nơi lại đều là nguy cơ!"

"Cũng phải"

Mệnh Hoàng khẽ gật đầu, lại nói: "Thự trưởng cảm thấy, hiện tại thế cục ở thượng giới như thế nào?"

"Không rõ lắm" Vạn Thiên Thánh lắc đâu: "Không vội, Vũ Hoàng đã đi lên, nhìn bộ dạng này của hắn thì cũng không định trở về trong thời gian ngắn, thế cục hẳn là còn tạm ổn, nếu không đã sớm chủ động xuống dưới rồi"

Tô Vũ không báo tin tức gì xấu, vậy thì phần lớn đều là tin tức tốt, chỉ là Tô Vũ cũng lười nói về những tin tốt mà thôi.

Mệnh Hoàng gật đầu.

Ông ta nhìn thoáng qua trên không rồi lại nhìn phương xa, nói khẽ: "Gần đây ta cảm giác tam đại giới vực có một số biến động, có lẽ họ đã có thêm vài cường giả, phải chăng là sinh ra Hợp Đạo rồi?"

Tam đại giới vực đã phong bế, nhưng gần đây Mệnh Hoàng xem trộm thiên cơ, mặc dù không nhìn kỹ thì cũng có thể cảm giác được khí vận của những nơi này cường thịnh hơn một chút.

Cách ngày Tô Vũ rời đi mới nửa tháng mà thôi, tam giới khả năng đã có thêm Hợp Đạo, chuyện này cũng không hề tốt đẹp gì cho cam.

Vạn Thiên Thánh không quá để ý, chỉ nói: "Bình thường thôi, ở thời khắc nguy cấp, chung quy sẽ có một ít bộc phát! Chờ Vũ Hoàng trở về, đó sẽ là lúc tiêu diệt toàn bộ tam đại giới vực, còn hành động ra sao thì chờ quyết sách của hắn đã, hiện tại chúng ta không cần đụng tới bọn họ"

"Vậy thì cứ nghe Vạn thự trưởng"

Mệnh Hoàng không nhiều lời, Tô Vũ lên thượng giới cứ như cá gặp nước, cũng không cần ông quá mức lo lắng cho hắn.

Bình Luận (0)
Comment