Mà trong Nhân Hoàng trường hà.
Tô Vũ cấp tốc dung nhập những trang sách kia vào Văn Minh Chí của mình, những trang sách này có đẳng cấp rất thấp, đều chỉ là Địa giai mà thôi, so với binh khí bây giờ mà Tô Vũ dùng thì yếu nhược hơn nhiều.
Lần này Vạn Thiên Thánh đưa tới ngàn trang!
Tâm tình của Tô Vũ không tệ, dung hợp những trang sách này xong hắn bèn chạy tới hạ nguồn, bây giờ cả thể xác và tinh thần của hắn đều rất mỏi mệt, nhưng tâm tình thì lại rất tốt nên có thể che lấp hết thầy.
"Ta phải đi nhổ lông đê!"
Tô Vũ cực kỳ vui sướng, nhổ lông dê của Nhân Hoàng đi, kiếm một ít quy tắc vô chủ, thậm chí là những lực lượng đại đạo kia.
Cách này còn nhanh hơn so với việc mình chôn trang sách trong các đại đạo ở thời không trường hà nhiều.
Ở dưới kia, Tô Vũ còn phải lặng lẽ yên lặng hấp thu.
Mà ở trên đây thì hắn có thể hút không chút kiêng ky.
Tô Vũ bay cực nhanh, trên đường hắn lại thấy được khu vực phong ấn Bách Chiến vương. Khi đi ngang qua, có vẻ Bách Chiến vương cũng cảm nhận được, vị này vừa muốn giãy giụa, kết quả Tô Vũ chỉ lóe lên một cái rồi biến mất, người lại đi mất rồi!
Bách Chiến vương vừa vùng vẫy một hỏi, rất nhanh, hắn ta liền bất lực, chỉ đành lựa chọn yên lặng.
Hắn cũng tự hoài nghỉ liệu có phải là mình cảm ứng sai hay không.
Không bao lâu sau, Tô Vũ đi đến nơi trường hà đứt gãy, trực tiếp nhảy xuống!
Mặc dù chút nữa không thể đi lên thì cũng chẳng sao, lát nữa hắn sẽ lại xé rách ô lưới để ra ngoài là được!
Đến bên trên ô lưới, bởi vì trang sách tương đối yếu ớt nên trước tiên Tô Vũ dùng trang sách hấp thu quy tắc chỉ lực để uẩn dưỡng nó, nơi này có quá nhiều quy tắc chỉ lực nên uẩn dưỡng rất nhanh, trang sách cũng dần dần được cường hóa.
Văn Minh Chí làm hạch tâm, những trang sách này đều là phụ kiện, chủ thể cường đại nên hạn mức của những trang sách này đều cao lên rất nhiều.
Dần dần, từng tờ từng tờ đều biến hóa thành Thiên binh.
Mà Tô Vũ cũng bắt đầu tìm kiếm một chút đại đạo thuộc tính nho nhỏ, chuẩn bị thu nhập sách vào trang sách của mình, quá mạnh thì Tô Vũ lo lắng sẽ no bạo Văn Minh Chí, yếu một chút là được.
Từng đại đạo thuộc tính tạo thành tiểu long, bị trang sách của Tô Vũ thôn phệ sạch sẽ.
Có cái rất nhỏ, không hề lớn chút xíu nào, nhìn y hệt như cá chạch.
Dạng đại đạo này nếu truyền xuống thì chỉ có thể làm thành hình thức ban đầu của đại đạo để uẩn dưỡng, ai dung hợp dạng đại đạo như vậy thì chỉ sợ sẽ là Vĩnh Hằng yếu nhất trên đời, còn nếu nắm giữ đại đạo như thế thì hiển nhiên sẽ trở thành chủ nhân quy tắc yếu ớt nhất.
Thậm chí sẽ xuất hiện tình huống chủ nhân quy tắc không địch lại Vĩnh Hằng.
Đương nhiên, Tô Vũ chẳng quan tâm.
Hắn chỉ cần không ngừng thôn phệ là được, hấp thu rồi đặt vào Văn Minh Chí, chế tạo ra một tờ một đạo, một tờ một thế giới!
Đợi đến khi vạn đạo tụ tập, hắn sẽ hợp vạn đạo vì Vũ Trụ Văn Minh Chí, tự mình mở ra đại đạo!
Khi đó, những đại đạo này tự nhiên đều sẽ trở nên cường đại.
Lúc bấy giờ, Tô Vũ say sửa ăn trộm đến quên cả trời đất.
Dù sao Nhân Hoàng cũng không quản, nếu để tiện nghỉ lại cho vạn tộc thì quá là lãng phí. Không bằng cho ta còn hơn!
Từng đầu tiểu long bị hắn lấy đi, nếu như lúc này Tô Vũ cứ mặc kệ thì có lẽ mấy ngàn năm tiếp theo, vạn tộc sẽ chẳng thể được đại đạo quy tắc vô chủ giáng lâm.
Mà Văn Minh Chí cũng càng ngày càng cường đại.
Bây giờ Tô Vũ dùng binh khí phần lớn đều là sử dụng Văn Mộ Bia.
Có đôi khi hắn sẽ dùng Nhân Chủ ấn.
Nhưng binh khí chứng đạo của hắn là Văn Minh Chí, một nguyên nhân là bởi vì hắn cần trấn áp cường giả, một nguyên nhân khác là bởi vì nó chưa đủ cường đại nên mới bị hắn gác lại không sử dụng.
Rất nhanh, Văn Minh Chí lại cấp tốc lớn mạnh hơn một vòng!
Không gian bên trong Văn Minh Chí.
Tây vương phi khẽ nhíu mày.
Tô Vũ đang làm cái gì?
Ä không cảm ứng được cụ thể nhưng ả có thể cảm giác được không gian ả đang bị giam càng ngày càng vững chắc.
Nếu như trước kia ả còn có hi vọng đánh vỡ phong ấn thì hiện tại ả phát hiện không gian này lại quá mức kiên cố, có lẽ ả không cách nào phá vỡ được, thậm chí đại đạo của ả cũng càng lúc càng xa xôi, đã đến mức độ không cách nào cảm ứng nổi.
"Chẳng lẽ thực lực của tên Tô Vũ kia lại tiến bộ hơn, hay là bảo vật trấn áp ta cường đại hơn rồi?"
Tây vương phi cau mày.
Còn nữa, rốt cuộc thì hắn đã đưa mặc ngọc ra ngoài hay chưa?
"Thời gian quá ngắn, có lẽ hắn còn chưa kịp thực hiện"
Từ lần Tô Vũ tìm nàng tới nay cũng chưa được mấy ngày, có lẽ Tô Vũ vẫn chưa liên hệ được với thượng giới.
"Không vội, chờ thêm một chút!"
"Lần trước Tô Vũ nói Tiên Chiến Hầu muốn hạ giới nhưng bị người ngăn trở, chắc hẳn ở Hỗn Độn sơn có cường giả đã nhận ra điều không thích hợp, bắt đầu rời núi"
Ä nghĩ đến những chuyện này, mơ hồ có phần chờ mong, chờ mong tộc nhân tới cứu mình!
Cũng không biết là ai sẽ đến nhỉ?
Nghĩ đến đó, ả chợt nghĩ tới đáng vẻ tự tin của Tô Vũ thì không khỏi cười lạnh một tiếng.
Tô Vũ, ngươi còn quá ngây thơ, quá trê tuổi!
Thế giới này phức tạp hơn ngươi tưởng tượng nhiều.
Tộc ta có vô số cường giả, ngươi sẽ không thật sự cho rằng ta là Thiên Vương, cũng là người mạnh nhất trong tộc đấy chứ?
"Cũng tốt, hắn không giết mình thì mình sẽ có cơ hội!"
Tây vương phi không suy nghĩ thêm nữa, không gian cường hóa thì cứ cường hóa đi thôi, dù sao ả tạm thời không định cưỡng ép chạy trốn, trên thực tế thì việc này quá khó.
Mà mặt sau của sách phong cũng có một không gian.
Giờ phút này, có hai người đang bị trấn áp ở trong đó.
Ban đầu Văn Khởi còn thử phá vỡ không gian vài lần, nhưng rất nhanh gã đã quyết định từ bỏ, bởi vì gã cảm ứng được không gian giam cầm đang ngày một cường hóa hơn. Gã chắn nần nói: "Hầu gia, không có cách nào phá võ"
Không gian quá mức cường đại!
Trấn Nam Hầu nhíu mày: "Bọn gia hỏa này rốt cuộc muốn làm cái gì?"
Một lời không hợp liền bắt nhốt mình.
Tiến đến xem xét, Văn Khởi tới còn sớm hơn cả ông.
Văn Khởi thở dài: "Không rõ nữa, hắn không cho ta cơ hội nói chuyện, ta còn tưởng rằng bọn hắn muốn tra hỏi gì đó, kết quả lại không hỏi gì hết đã nhốt luôn ta lại!"
Trấn Nam Hầu nhíu mày, hỏi lâu sau mới nói: "Đối phương có Nhân Chủ ấn, còn có cả Bút đạo, đại khái là Nhân Chủ của hạ giới, người thừa kế của Văn vương!"
Dù là người thừa kế của Văn vương mà một lời không hợp liền bắt nhốt người thì Trấn Nam Hầu vẫn nổi nóng.
Nhân Chủ hạ giới đi lên bằng cách nào thì chưa nói, nhưng mà hắn trực tiếp bắt nhốt mình thì lại là tình huống như thế nào?
Ông cũng không nhận ra đối phương!
Hai người liếc nhau, đều rất bất đắc dĩ.
Trốn cũng trốn không thoát, quả thực là không có cách nào.
Địa phương quỷ quái này rốt cuộc là ở đâu?
Trước đó bọn họ còn thấy không gian trong binh khí không quá mạnh, vẫn có cơ hội phá vỡ, nhưng bây giờ thì nó đã mạnh vượt quá sức bọn họ rồi.
Hiện tại hai người rõ ràng có thể cảm nhận được lực trấn áp ngày một cường đại, cảm ứng đối với đại đạo ở ngoại giới cũng càng thêm yếu ớt, rất nhanh có thể sẽ không cảm ứng được nữa. Nếu thật sự đến lúc đó thì không cần phong ấn, hai người sẽ bị áp chế xuống thành Nhật Nguyệt cảnh.