Một Văn Minh Chí nho nhỏ lại phong ấn ba vị cường giả.
Tô Vũ nói những người khác thích phong ấn cường giả, thực ra hắn cũng chẳng khác gì, phong ấn có đôi khi còn khiến người ta tuyệt vọng hơn là trực tiếp giết chết.
Tô Vũ thật sự không biết mình đã ở trong Đạo Nguyên chi địa bao lâu.
Hắn thôn phệ vô số quy tắc chỉ lực để cường đại trang sách, có không ít trang sách thậm chí đều tăng đến mức độ Thiên binh. Tô Vũ cũng không ngừng dung nhập vô số bảo vật để cường hóa Văn Minh Chí của mình.
Lần này đi lên đây hắn không mang theo bảo vật gì.
Nhưng mà giết Hợp Đạo, diệt Long thành nên hắn lại thu về rất nhiều bảo vật, dù sao Tô Vũ cũng không định lưu lại, giờ phút này hắn cứ coi như là vật liệu mà ném vào Văn Minh Chí, cường hóa những trang sách này.
Trên Văn Minh Chí, kim văn cũng càng ngày càng nhiều.
Dần dần, thậm chí bắt đầu hiện ra 170 đạo kim văn.
Dù Văn Minh Chí đạt đến 170 đạo kim văn thì lực sát thương có cảm giác như vẫn chưa đủ. Nó có thể xem là đỉnh cấp trong số Thần binh nhưng mà vẫn khuyết thiếu lực sát thương, có điều Tô Vũ lại không quá để ý.
Văn Minh Chí còn chưa tới thời điểm thuế biến.
Thật sự đến ngày đó, Tô Vũ tin tưởng nó nhất định sẽ mạnh đến mức đáng sợ.
Một tờ một giới!
Lúc đó mới là thời điểm Văn Minh Chí cường đại thực thụ.
Thẳng đến khi thu dọn hầu hết tiểu long bên trên ô lưới xong, Tô Vũ mới thở phì phò, cười một tiếng rồi chuẩn bị rời đi.
Lúc này, trên người hắn toát ra một cỗ ma khí.
Đầy hương vị Ma tộc, khuôn mặt bị làm cho hư ảo, hắn xé rách ô lưới, cấp tốc chui ra!
Ẩm!
Ngay khi Tô Vũ vừa đi ra thì hắn cũng phải sửng sốt một chút, chiến đấu thế mà còn đang tiếp tục.
Hình như vẫn là những người kia!
Đương nhiên, người của Tiên tộc thì không còn ở đây nữa, không biết là bị giết hay là đã chạy trốn.
Nhưng lực lượng đại đạo trước đó hiện tại đã thay đổi chủ nhân, bây giờ nó đang ở trên tay Ma tộc.
Tô Vũ đã cảm ứng được!
Vào lúc này bên phía Ma tộc chỉ có hai người, đối phó với Ma tộc là hai vị Thần tộc, một vị Phượng tộc và một vị Minh tộc.
Chó cắn chó!
Mà nhìn thấy Tô Vũ xuất hiện, mấy người cũng khẽ giật mình.
Cường giả Ma tộc ư?
Trước đó, cũng chính là khoảng bảy, tám tiếng trước đã có một vị cường giả Tiên tộc hiện thân, kết quả tên kia lại chạy mất. Hai người của Tiên tộc không địch lại bọn hắn nên cuối cùng lựa chọn vứt bỏ đại đạo để thoát đi.
Bây giờ lại có Ma tộc xuất hiện.
Cảm giác khí tức của vị này rất cường đại!
Cường giả Ma tộc đỉnh cấp sao?
Đối phương cũng coi trọng lực lượng đại đạo này ư? Thế nhưng hôm nay chỉ là đại đạo không trọn vẹn xuất hiện, dạng cường giả như vậy sao có thể để ý loại đại đạo tầm thường này?
"Đại nhân!"
Hai vị cường giả Ma tộc cực kỳ mừng rỡ.
Trong lòng họ mặc dù cực kỳ nghi hoặc không rõ đây là vị cường giả nào, bất quá Đạo Nguyên chi địa có một đống cổ lão, chính ngay bản thân các tộc cũng rất khó biết được tộc mình ở Đạo Nguyên chi địa ẩn giấu bao nhiêu vị cường giả.
Tựa như Nhân tộc cũng không biết ở Đạo Nguyên chi địa còn có cường giả Nhân tộc đang ngủ say nào hay không.
"6 tên... "
Tô Vũ nhìn thoáng qua, ở đây có 6 vị Hợp Đạo.
Nếu hắn liên hiệp với hai vị Ma tộc để xuất thủ, có lẽ hắn có thể xử lý hết mấy người khác.
Bất quá nhìn kỹ lại... Tô Vũ thầm mắng một tiếng.
Cảm giác đều còn thừa lực.
Rõ ràng bọn họ không hề tử đấu!
Đám gia hỏa ở Đạo Nguyên chi địa này đều 'chơi đùa' mà thôi!
Tô Vũ cẩn thận nghĩ lại, trên đại thể hắn liền minh bạch. Nơi đây có không ít quy tắc vô chủ, đại đạo cũng thường xuyên xuất hiện, nếu mỗi lần đều tử đấu rồi có Hợp Đạo vẫn lạc thì vạn tộc đã sớm chết hết rồi.
Qua nhiều năm như thế, cường giả ở nơi đây thì chỉ sợ cũng đều có ăn ý.
Nói là tranh đoạt thì chủ yếu vẫn lấy luận bàn làm chủ, xác suất hạ tử thủ sẽ không lớn.
Nhất là hôm nay lại chỉ là một đại đạo không trọn vẹn, càng không đáng để những người này liều chết đánh một trận, đại đạo hoàn chỉnh và cường đại thì may ra "Nếu ta hạ tử thủ thì quá đáng nghi!"
Tô Vũ oán thầm một câu, hắn tặc lưỡi, lớn tiếng quát: "Một đám tiểu bối vô tri, xéo đi!
Một đại đạo không trọn vẹn mà cũng dám quấy rây ta nghỉ ngơi, muốn tranh đoạt thì cút xa một chút!"
Quả nhiên, lời này vừa nói ra, mặc dù Tô Vũ không tham chiến, nhưng mấy vị Hợp Đạo kia dường như cũng không thấy khó hiểu gì.
Hiển nhiên là vị này không hứng thú xen vào.
Hai vị cường giả Ma tộc chỉ thấy thất vọng và bất đắc dĩ, nhưng cũng chỉ đành cấp tốc thừa cơ trốn chạy.
Đáng tiếc là họ không quen biết!
Nếu biết thì còn có thể nhờ vị cường giả này hỗ trợ, e rằng đối phương chính là Chuẩn Vương cảnh.
Mà Tô Vũ ép bọn hắn rời đi xong thì khẽ nhíu mày.
Thật đúng là nghe lời!
Nếu như là sinh tử vật lộn thì chỉ sợ chúng sẽ không nghe lời như thế, bảo cút liền cút, hiển nhiên, đám người kia chỉ xem như một lần cướp đoạt thông thường mà thôi.
"Do đó, dù ta ném ra tám hay mười đại đạo không trọn vẹn thì cũng khó có thể khiến bọn gia hỏa tự giết lẫn nhau, các tộc phân tranh đều nằm trong phạm vi khống chế nhất định, đại khái là cao tầng đều có một vài hiệp nghị"
Có chút xíu thất vọng nho nhỏ, bằng không, Tô Vũ thật sự đã chuẩn bị làm như vậy.
Ném ra một ít đại đạo không trọn vẹn để bọn gia hỏa này tự diệt lẫn nhau!
Nghĩ đến đây, Tô Vũ mở Thiên Môn ra nhìn quanh bốn phía. Không nhìn còn đỡ, vừa nhìn liền âm thẩm kinh hãi.
Chỉ một mảnh khu vực nhỏ này, ngoại trừ mấy Hợp Đạo mới rồi thế mà còn có thể nhìn thấy vết tích của hai vị Hợp Đạo đại đạo.
Hắn tiếp tục càn quét, bỗng nhiên, ánh mắt khẽ biến đổi.
Nơi xa, trên một ngọn núi cao, một đầu đại đạo cực kỳ cường đại rung chuyển, ngay khi Tô Vũ mở Thiên Môn để dò xét thì đại đạo ấy bỗng nhiên dao động, thanh âm nhàn nhạt thuận theo lực lượng đại đạo lan tràn về hướng Tô Vũ: "Đạo hữu là người phương nào, cớ sao nhìn trộm ta? Đạo hữu, dò xét bí mật của người khác là điều cấm ky!"
Tô Vũ cấp tốc biến mất ngay tại chỗ!
Trong lòng hắn không tránh khỏi kinh hãi.
Vị kia có thực lực gì?
Hắn mở Thiên Môn để nhìn trộm đại đạo vô số lần mà đây là lần đầu tiên bị người ta cảm ứng được.
Đó là một tòa núi cao, phía trên có một tôn cường giả, Tô Vũ không nhìn cẩn thận nhưng hắn biết ở đó có một vị cường giả tuyệt đỉnh!
"Tiếp cận chủ nhân quy tắc rồi sao?"
"Hay là như thế nào?"
Tô Vũ thầm kinh hãi, thật là mạnh, ta đã đến mức độ này mà mở Thiên Môn nhìn trộm vẫn bị phát hiện.
May mắn là khoảng cách cực xa, nếu không có thể sẽ bị đối phương tìm hiểu ra nguồn gốc, trực tiếp đánh qua.
"Không thể khinh thường người trong thiên hạ!"
Trước đó Tô Vũ còn cảm thấy mình mở Thiên Môn nên mọi việc đều thuận lợi.
Hôm nay thực lực của hắn lại tăng tiến một bước, hắn cảm thấy dù là ở thượng giới thì mình cũng có thể muốn xem ai liền xem kẻ đó, nhưng giờ phút này, Tô Vũ mới biết mình sai rồi, dù cho có chiến lực cấp Thiên Vương rồi mở ra Thiên Môn thì hắn vẫn có thể bị người ta phát hiện như thường.