Tô Vũ tiếp tục quan sát, lần này, bỗng nhiên sắc mặt hắn lại biến đổi, sau đó hắn lập tức trốn chạy, cùng lúc đó, một thanh âm nhàn nhạt truyền đến: "Đạo hữu phương nào lại dòm thiên mệnh của ta? Tộc ta là phe trung lập, không tham dự bất luận phân tranh gì. Còn mong đạo hữu nghĩ Kĩ rồi hãng làm!"
Tô Vũ trốn đi ngay nhưng vẫn biết đó là người nào!
Thiên Mệnh Hầu!
Năm đó vị này thậm chí đã từng chặn đánh Bách Chiến vương!
Lại là một vị cường giả tuyệt thế có thể phát hiện ra Thiên Môn.
"Trên núi một tên, trên trời cũng có một tên.. "
Thiên Mệnh Hầu ở trên trời, Tô Vũ đã thấy được, lão xây một tòa nhà từ đám mây, ẩn giấu rất sâu, cường giả bình thường căn bản không thể nhìn thấy.
Tô Vũ điên cuồng trốn chạy, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng.
Địa phương quỷ quái này thật sự là không dễ nhìn trộm.
Thiên Môn mà cũng bị phát hiện nhanh như vậy.
Thiên Mệnh Hầu cũng là sự tồn tại tiếp cận chủ nhân quy tắc, hiển nhiên vị trước đó cũng thế.
"Loại tồn tại này còn có bao nhiêu nữa?"
Đổi một nơi khác, Tô Vũ mở Thiên Môn tiếp tục nhìn trộm, hôm nay dù cho bị người ta phát hiện rồi bị đuổi giết thì hắn cũng phải nhìn một chút xem Đạo Nguyên chi địa rốt cuộc có bao nhiêu cường giả.
Trong lòng hắn thầm ước lượng một mức độ.
Không thì chết cũng không biết chết như thế nào.
Ví như những vị cường giả này, nếu để người khác đến dò xét tình báo thì đều chỉ là nói nhảm, người ta căn bản chẳng phát hiện được sự tồn tại của bọn họ!
Ngươi đi đến trước mặt đối phương, ngươi cũng chưa hẳn có thể phát hiện ra hắn.
"Trấn Nam Hầu còn muốn tới cứu người... Cứu cái rắm ấy!"
Tô Vũ chửi thầm một câu, tiếp tục quan sát, lần này hắn dường như thấy được một ngọn núi lớn, sau một khắc, sắc mặt hắn trở nên trầm trọng!
"Thật là nhiều!"
Hắn thấy được một đám cường giả hội tụ.
Nhìn kỹ thì có tới tám đầu đại đạo vô cùng cường đại xuyên qua thiên địa!
Tô Vũ hơi kinh ngạc.
"Nơi Bách Chiến bị phong ấn!"
Trong đó có 6 đầu đại đạo cường hãn, nhưng ở trong mắt Tô Vũ thì mấy đầu đại đạo ấy tương đối phù phiếm, 2 đầu đại đạo khác thì ngưng kết hơn nhiều. Rất rõ ràng, ở đây có 6 vị ngụy đạo và 2 vị chân đạo đang giữ trách nhiệm canh giữ Bách Chiến.
"8 vị cường giả!"
"Chỉ sợ đều là Thiên Vương.. "
Tô Vũ hít sâu một hơi!
Thật giỏi!
Với thế trận này mà Trấn Nam Hầu cũng dám cấu kết với Thực Thiết tộc để tới cứu người?
Muốn chết thì có!
Tô vũ không thấy được đại đạo của Bách Chiến, có lẽ là đã triệt để bị phong ấn.
"Trọn vẹn 8 vị Thiên Vương"
Tô Vũ nhíu mày, Đạo Nguyên chi địa có tới hơn 10 vị Thiên Vương!
Bên ngoài Đạo Nguyên chi địa thì các tộc cũng có mấy vị, tối thiểu cũng phải lên đến con số 10.
Tô Vũ không khỏi ê răng, không phải nói Thiên Vương ở trên thượng giới không có quá nhiều sao?
Ở đâu ra nhiều Thiên Vương thế này?
Ở thời của Bách Chiến hình như cũng chẳng có bao nhiêu vị Thiên Vương tham chiến mà.
"6000 năm qua chẳng lẽ có rất nhiều người tấn cấp?"
Tô Vũ thầm nghĩ, tiếp tục dò xét bốn phía, chẳng những hắn muốn tra rõ thực lực cường giả ở nơi phong ấn Bách Chiến mà hắn còn muốn tra xét cụ thể sự phân bố cưởng giả xung quanh, cùng với tuyến đường có thể trốn chạy để tránh đi cường giả đỉnh cấp.
Bằng không đụng phải những lão già tiếp cận chủ nhân quy tắc kia thì mới là thực sự xui xẻo.
Nếu không có Thiên Môn, Tô Vũ cảm thấy, dù cho đến mức độ Thiên Vương thì đều phải chết!
"Năm xưa Ngục vương nhất mạch từng cho người tới cứu viện, họ đã tránh đi như thế nào? Hay là người tới vô cùng cường đại, cũng tiếp cận cảnh giới chủ nhân quy tắc rồi?"
Hắn tiếp tục dò xét nơi phong ấn Bách Chiến, phụ cận không có người nào khác.
Một đường càn quét, khóe miệng Tô Vũ bỗng nhiên giật một cái.
Ngay tại lúc hắn nhìn về phía bên kia, bỗng nhiên mắt hắn tối sẩm lại, một cây trúc khổng lô tới tận trời đập thẳng về phía hắn.
Tô Vũ cấp tốc biến mất!
Cây trúc lớn kia nện xuống nhưng không có bất kỳ dao động gì.
Trong chớp mắt, nó cũng liền tan biến.
Vô thanh vô tức!
Mà Tô Vũ chạy trốn ra ngoài tận mấy vạn mét mới dám dừng lại, sắc mặt hắn trắng bệch, mọe nó!
Cây trúc lớn!
Vừa nhìn thấy cây trúc lớn, hắn liền không nhịn được nghĩ đến một chuyện, Thực Thiết tộc.
Đừng nói với ta, vị này chính là Thực Thiết tộc Tam Nguyệt, cường giả tiếp cận chủ nhân quy tắc cảnh mà người ta đồn rằng lão đã chết nhé?
Xem ra Tam Nguyệt còn sống rất khỏe mạnh Nhất Nguyệt và Nhị Nguyệt đều là chủ nhân quy tắc, Tam Nguyệt thì sắp tiếp cận cảnh giới này, Thực Thiết tộc quả thật rất mạnh!
Nơi xa.
Trên một tòa núi lớn mọc đầy cây trúc, một vị Thực Thiết Thú to lớn đang ngồi trên đó gặm trúc xanh trong tay, dáng vẻ hơi vụng về, giờ phút này, lão nhìn thoáng qua một phương hướng, vừa ăn lại vừa ngẫm nghĩ.
"Thuật pháp nhìn trộm? Mệnh tộc? Thần tộc? Tiên tộc? Hay là... Nhân tộc?"
Thực Thiết Thú to lớn tiếp tục nhai nhôm nhoàm, lão lười suy nghĩ tiếp.
Ngươi nhìn ta thì ta sẽ nện ngươi!
"Làm càn, tên đạo chích phương nào, đỏ hỗn trướng, dám can đảm nhìn trộm bản tọa?"
Một tiếng quát chói tai, xung kích vào biển ý chí của Tô Vũ.
Tô Vũ tiếp tục trốn chạy!
Đây là vị cường giả tiếp theo mà hắn phát hiện ra sau Tam Nguyệt.
Thiên Môn thông thường đều là mọi sự thuận lợi thì hôm nay đã bị phát hiện 4 lần!
Tô Vũ bất đắc dĩ, khóc không ra nước mắt.
Bọn gia hỏa này không phải đều có cảnh giới chủ nhân quy tắc đó chứ, chỉ là không thể đột phá, cho nên mới cắm mãi ở cấp bậc Chuẩn Vương đỉnh phong?
"Không thể xem tiếp nữa... "
Lúc này Tô Vũ đã nhìn chung quanh nơi phong ấn một lượt rồi, hơn nghìn dặm địa giới đều đã bị hắn quét sạch một mảnh.
Đạo Nguyên chi địa quá lớn, hắn vẫn còn chưa xem xong.
Nhưng không thể nhìn trộm thêm nữa!
Liên tiếp thấy được 4 vị đỉnh cấp tồn tại, có lẽ đã bị họ nhận ra lẫn nhau, nếu còn nhìn tiếp rất có thể sẽ gây nên một chút bạo động, đối phương thậm chí sẽ hoài nghi.
"Còn may, phụ cận xung quanh nơi giam giữ Bách Chiến có về cũng chỉ có bốn vị này.
Nếu cây trúc lớn là của Tam Nguyệt thì không cần phải để ý đến. Thiên Mệnh Hầu là phe trung lập, đại khái cũng sẽ không quản. Còn lại hai vị... Chỉ cần tránh đi hai vị này thì sẽ không thành vấn đề"
"Bất quá, cường giả như thế mà xuất thủ thì tốc độ sẽ cực nhanh!"
"Một khi họ am hiểu không gian chỉ thuật thì có lẽ lại càng nhanh hơn!"
Tô Vũ quan sát một lượt, cân nhắc hỏi lâu, sau đó hắn cẩn thận sử dụng hòn đá nhỏ giữ yên quầng sáng, nhanh chóng bay ra ngoài.
Ở trong Đạo Nguyên chi địa này bị đè nén quá nặng.
Cường giả cực nhiều!
Dù thực lực Tô Vũ đã tăng lên một đoạn không nhỏ nhưng giờ phút này lòng hắn vẫn sợ hãi không thôi.
Tuy trước đó hắn còn tự luyến Đạo Nguyên chi địa là địa bàn của mình, đáng tiếc sự thật vẫn là bị bọn gia hỏa vạn tộc chiếm cứ, xem ra muốn thu hồi thì chẳng dễ dàng chút nào.