Đám người Tô Vũ ở tại chỗ chờ đợi một ngày.
Tinh Hồng, Đại Minh vương tới trước, sau đó Định Quân Hầu và Trọng Minh mới lần lượt chạy đến tụ hợp, khí tức của họ dao động lợi hại, xem ra mấy ngày nay tình hình không quá tốt đẹp.
Ngoại trừ Cửu Nguyệt không có ở đây thì những người khác đều đã đến.
Bên phía Tô Vũ có 7 vị Hợp Đạo cảnh.
Vân Thủy Hầu, Anh Vũ, Ám Ảnh Hầu, Hỏa Vân Hầu, tổng cộng là 4 vị, cộng lại thì cũng có 11 tôn cường giả Hợp Đạo.
Nhưng mà cấp bậc Thiên Vương thì chỉ có Tô Vũ và Lam Thiên.
Đại Chu vương, Hỏa Vân Hầu là Hợp Đạo đỉnh phong, cũng chính là nhị đẳng, Vân Thủy Hầu và Ám Ảnh Hầu thì tiếp cận thực lực này.
Anh Vũ tướng quân và Định Quân Hầu đều là tam đẳng.
Đại Minh vương, Tinh Hồng, Trọng Minh mới tấn cấp Hợp Đạo chưa quá lâu, không tính là Hợp Đạo lục đẳng yếu nhất nhưng cũng chỉ ở khoảng ngũ đẳng mà thôi.
Thực lực như vậy mà muốn giết 8 vị Thiên Vương thì quả là người si nói mộng.
Đi chịu chết thì không sai biệt lắm!
Lúc trước khi đối phó với Đông Thiên Vương, nhiều vị Hợp Đạo liên thủ mà kém chút cũng bị lão ta giết sạch sành sanh.
Trong sơn cốc.
Nghe thấy Tô Vũ nói muốn giết 8 vị Thiên Vương, Định Quân Hầu không ngừng hít khí, bất quá gã hoàn toàn không lên tiếng can ngăn hay phản bác.
Đi theo Tô Vũ đánh Long tộc một lần, gã biết Tô Vũ cực kì cảnh giác, cũng không phải là loại người điên cuồng không cần mạng.
Hắn đã nói như thế thì khẳng định là đã nắm chắc.
Mà Đại Minh vương và Tinh Hồng thì đều giữ yên lặng, chờ đợi Tô Vũ đưa ra kế hoạch tác chiến.
Mấy vị Anh Vũ liếc qua đám người Đại Minh vương mới tới, thấy mọi người nghe Tô Vũ bảo muốn giết 8 vị Thiên Vương đều không nói chuyện thì không khỏi âm thầm kinh hãi. Lực khống chế của Tô Vũ quả nhiên không hề tầm thường.
Dù sao họ cũng là Hợp Đạo cảnh, nghe từ mặt chữ thì đây chính là nhiệm vụ đi chịu chết.
Kết quả lại không có Hợp Đạo nào phản bác hay chất vấn.
Bao gồm cả Định Quân Hầu cũng không lên tiếng.
Đến giờ khắc này, Anh Vũ tướng quân rốt cuộc không còn tin nổi vào những gì mình tưởng tượng trước đó nữa.
Cái gì mà khôi lỗi cơ chứ?
Nói nhảm!
Đương nhiên, không bài trừ là lần này Tô Vũ chỉ dẫn tâm phúc của hắn tới.
Anh Vũ tướng quân chỉ có thể tự an ủi bản thân một phen: "Có lẽ hắn không quản lý được hạ giới, khắp nơi đều là kẻ phản đối hắn, hắn vẫn rất đáng thương!"
Thậm chí nàng còn não bổ đến thảm cảnh Tô Vũ bị xa lánh nên chỉ có thể chạy đến thượng giới, không lăn lộn nổi ở hạ giới được nữa.
Đương nhiên, đó cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi.
Mục đích là để an ủi bản thân, để không tới nỗi cảm thấy mình quá ngu.
Người đều đã đến đông đủ.
Tô Vũ cũng không nói chuyện phiếm cùng bọn họ, giờ phút này, trên mặt đất bắt đầu hiển lộ một bộ địa đỏ.
Địa đỏ dần dần mở rộng từng chút, trông cực kỳ chân thực, chỉ là kích thước thu nhỏ lại vô số lần.
"Ta lấy tỉ lệ một phần vạn, tại đây có thể nhìn thấy Đạo Nguyên chi địa"
Trên bản đô, hang động, dòng sông, rừng cây... đều hiện ra, hết thầy đều trông rất sát thực tế.
Đám người nhao nhao nhìn chằm chằm vào địa đồ.
Tô Vũ điểm xuống một điểm đỏ trên đó, đoạn giải thích: "Đây là vị trí của chúng ta bây giờ, mọi người đều thấy rõ ràng, cũng phải ghi nhớ kỹ, đều là Hợp Đạo cảnh, đừng nói với ta không xác định được phương vị gì đó"
Đám người yên lặng quan sát, không một ai cất lời.
Rất nhanh, Tô Vũ lại vung tay lên, một tòa núi cao bị hắn nhuộm đỏ, trở nên vô cùng nổi bật.
Hắn nói: "Mục tiêu của chúng ta là nó!"
Ám Ảnh Hầu nhìn thoáng qua, phân biệt một lúc rồi mỡ miệng nói: "Đây là Thái Cổ sơn, nghe đồn nó đã tồn tại từ thuở Thái Cổ... "
"Bây giờ nó được gọi là Phong Ấn sơn!" Tô Vũ ngắt lời. "Theo ta biết thì Bách Chiến vương bị phong ấn ở nơi này"
Mấy người biến sắc.
Anh Vũ tướng quân nhíu mày: "Nơi phong ấn Bách Chiến? Ý của Nhân Chủ là mục tiêu của chúng ta lần này là giải phong cho hắn ta?"
Nàng nói thẳng: "Nếu muốn giải phong thì cũng không phải là không được, Bách Chiến dù sao cũng là Nhân tộc! Thế nhưng nếu vì Bách Chiến mà bảo chúng ta đi chịu chết thì ta không đồng ý!"
Thật sự có thể giải phong cho Bách Chiến thì cũng không phải là không được.
Nhưng bây giờ chỉ vì giải phong cho Bách Chiến mà phải đối phó với 8 vị Thiên Vương, đây rõ ràng chính là nhiệm vụ đi thí mạng, nàng kiên quyết không đáp ứng.
Mấy người khác đều giữ yên lặng, không một ai nói chuyện.
Giải phong cho Bách Chiến... Bách Chiến vương vốn là nơi ký thác tinh thần của họ trước kia.
Nhưng bây giờ, mắt thấy thế cục đã chuyển biến tốt, đột nhiên lại phải đi chịu chết vì Bách Chiến thì nhiều ít gì họ vẫn không chấp nhận nổi.
Tô Vũ không để ý, chỉ tiếp tục nói: "Bốn phía xung quanh Phong Ấn sơn có 8 vị cường giả cấp Thiên Vương! Trong đó 6 vị phụ trách đại đạo khóa lại Bách Chiến, hai vị khác hẳn là lực lượng cơ động!"
Tô Vũ điểm xuống từng điểm đỏ ở bốn góc, mở miệng nói: "Đây là vị trí của bọn họ, đương nhiên, vị trí này lúc nào cũng có thể biến động, nhìn xem là được, 8 người đều ở đây, dù tách ra thì cũng có thể tụ hợp trong chớp mắt"
Đám người quan sát cẩn thận, đều yên lặng nhớ kỹ trong lòng.
8 vị Thiên Vương!
Số lượng thật đáng sợ!
Bách Chiến thế mà bị 8 vị Thiên Vương phong tỏa!
"Khẩu hiệu của chúng ta là giải cứu Bách Chiến!"
Nghe Tô Vũ nói thế, Lam Thiên bỗng nhiên bật cười khúc khích.
Tô Vũ trừng mắt liếc y một cái, Lam Thiên lập tức hóa thành dáng vẻ tiểu nữ hài, y phát hiện Tô Vũ có độ tha thứ đối với tiểu nữ hài cao hơn một chút, rất nhanh, Lam Thiên phiên bản bé con cười rộ lên nói: "Ta biết rồi, khẩu hiệu là giải cứu Bách Chiến, hiểu rồi!"
Cũng chỉ là khẩu hiệu mà thôi!
Tô Vũ không thèm để ý tới y, chỉ nói: "Nhớ kỹ, chúng ta là Hỗn Độn nhất tộc! Năm xưa Hỗn Độn tộc đã từng đến giải cứu một lần nhưng thất bại, cho nên hiện tại chúng ta đến nghĩ cách cứu viện cho Bách Chiến lần thứ hai!"
"Còn nữa, người sắp đặt và nghĩ cách cứu viện lần này tên là Tử Yên, mọi người hãy nhớ cho kỹ!"
Tô Vũ nhấn mạnh: "Đều nhớ kỹ đến chết cho ta! Trong quá trình đại chiến nếu như không kịp thanh lý hiện trường, nhất định sẽ có một ít ý chí lực lưu lại, cường giả chân chính có thể thông qua chút ý chí lực đó để quay lại một vài tin tức mà chúng ta nhớ kỹ nhất!"
"Đương nhiên, thường thì sẽ bị người quấy nhiễu, bị người lừa gạt, mọi người cũng không quá coi là thật, nhưng mà có tin tức còn hơn không. Tử Yên là kẻ chủ mưu của chúng ta, điểm này thì các ngươi phải một mực nhớ kỹ!"
Tử Yên!
Mấy người đều nhớ kỹ cái tên ấy, Tử Yên!
Đại Chu vương thì đã hiểu Tô Vũ lại muốn quăng nồi cho người nào.
Tây vương phi!
Hỗn Độn nhất tộc, Tử Yên, đây là mục đích lần xuất thủ sắp tới.
Về phần giải cứu Bách Chiến, Đại Chu vương chỉ muốn mắng: Thúi lắm!
Chính như Tô Vũ nói, khẩu hiệu hô hào cho có là được, đừng coi là thật.
Tô Vũ phân công: "Lần này, ta và Lam Thiên chỉ phụ trách đối phó hai vị Thiên Vương có tính cơ động! Sáu vị còn lại thì giao cho các ngươi!"
Một đám người, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sắc mặt ai nấy đều rất mê mang.
Ở đây có không ít người, ngoại trừ Tô Vũ và Lam Thiên thì bọn họ có tổng cộng 9 vị!
Mấu chốt là, ngươi xác định 9 người chúng ta có thể đánh lại 6 vị Thiên Vương kia ư?
Đại Chu vương bọn họ hiển nhiên không yếu, lấy Đại Chu vương và Hỏa Vân Hầu làm hạch tâm, đối kháng 2 vị Thiên Vương thì còn có hi vọng, nhưng đây lại là 6 vị... tốt nhất vẫn nên rửa sạch cổ chờ bị giết thì hơn!