Tô Vũ mặc kệ, tiếp tục nói: "Ta nói sơ qua về tình huống, đại đạo của 6 người này đều đang phong tỏa Bách Chiến, Bách Chiến cũng đang chống cự, cho nên thực lực của 6 người bọn họ nhất định sẽ bị kiểm chế một chút!"
Nghe thế, mấy người đều an tâm hơn.
Hỏa Vân Hầu vốn tính khí nóng nảy thì giờ phút này cũng đã bình tĩnh, y nói: "Thế thì mới có hi vọng! Bất quá dù đại đạo của 6 vị Thiên Vương đang cần phong tỏa áp chế Bách Chiến vương, thực lực e là cũng không thể yếu hơn ta! Ta và Chu Thiên Sinh có lẽ xử lý được 1 vị... không, 2 vị. Còn lại 4 vị khác thì 7 người phe ta có thể đối phó được không?"
Hỏa Vân Hầu ngẫm nghĩ rồi lại bổ sung thêm: "Dù có thể thì cũng không có khả năng đánh giết đối phương!"
"Trong tình huống thực lực tương đương nhau, cầm cự, đánh bại, giết chết là ba loại khái niệm hoàn toàn khác biệt. Thực lực tương đồng, dưới đa số tình huống thì muốn cấp tốc đánh giết đều phải là ba giết một!"
Đây là kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm mà có.
Thực lực đồng dạng thì sẽ chênh lệch không lớn, muốn cấp tốc đánh giết đối phương thì cần 3 vị cường giả cấp độ ngang nhau đi vây giết, như vậy mới có thể mau chóng lấy mạng kẻ kia.
Ý của ông không phải là hai vị Thiên Vương đấu với nhau thì không phân được sinh tử, nhưng mấu chốt là cần thời gian.
Đều là Thiên Vương, có lẽ đại chiến ba ngày thì mới có thể phân ra sinh tử.
Cái tiền đề này đều xây dựng ở tình huống đơn đấu hoặc là không có bất kỳ người nào nhúng tay.
Hỏa Vân Hầu dù sao cũng là Hợp Đạo đỉnh cấp, tại Thần Hỏa Sơn thậm chí có thể chiến Thiên Vương cảnh, giờ phút này, y nặng nề nói: "Ta có thể đối phó một vị, Chu Thiên Sinh đối phó một vị, Vân Thủy liên thủ với Anh Vũ có lẽ có thể đối phó một vị.
Ám Ảnh liên thủ với Định Quân, có thể đối phó một vị. Đại Minh vương và Tinh Hồng cộng thêm Trọng Minh... đại khái sẽ rất khó, bất quá cũng có thể ngăn cản một vị. Có điều tính như vậy thì lực lượng của chúng ta còn chưa đủ!"
Ám Ảnh Hầu cũng góp ý: "Hoặc là Vân Thủy mang theo Tinh Hỏng, Định Quân phối hợp với Trọng Minh và Anh Vũ, còn ta thì cùng với Đại Minh vương... Cách này có thể giúp điều chỉnh, nhưng đối phương có 6 vị Thiên Vương, độ khó vẫn quá lớn!"
Thực lực không đủ!
Đây là điểm thứ nhất, điểm thứ hai, Ám Ảnh Hầu phân tích: "Tổ hợp như thế này thì dù đối phương bị Bách Chiến vương kéo lại, chúng ta cũng chỉ có thể đối kháng, không thể đánh giết, một khi bị dây đưa, Đạo Nguyên chi địa không phải địa bàn của chúng ta, rất nhanh chúng ta sẽ bị cường giả vạn tộc vây giết!"
Nói tới nói lui, tóm lại là vẫn không có cách nào để đánh!
Vô luận bọn hắn tính toán ra sao cũng đều không tìm ra được cách.
Tô Vũ sở sờ cằm, suy tính một chút rồi hỏi: "Các ngươi cảm thấy, nếu ta đi cứu Bách Chiến thì Trấn Nam Hầu có nghe lời không?"
Cả đám ngạc nhiên, đồng loạt nhìn về phía hắn.
Vân Thủy Hầu nói khẽ: "Trấn Nam Hầu bị Nhân Chủ giam giữ, có lẽ đang tràn đầy oán khí. Bất quá nếu bảo là đi cứu viện Bách Chiến vương thì hẳn là ông ta sẽ nguyện ý! Lúc trước Trấn Nam Hầu cũng là người tin tưởng ủng hộ Bách Chiến vương nhất, nếu là có ông ấy ủng hộ thì chúng ta sẽ có thêm lực lượng để đối phó với sáu vị Thiên Vương!"
Tô Vũ nhíu mày: "Liệu hắn có bán đứng ta không? Tỉ như đại chiến được nửa chừng lại phần chiến, hoặc là dứt khoát nói ra thân phận của ta. Khi ta đối phó với hắn đã dùng Nhân Chủ Ấn, một khi hắn bán đứng ta thì kế hoạch của ta liền phá sản"
Kỳ thật Tô Vũ không quá nguyện ý dùng Trấn Nam Hầu, nhưng muốn thuận lợi đánh giết đối thủ thì có lẽ cần phải mượn dùng lực lượng của vị này.
Dù sao đây cũng là một vị Hợp Đạo đỉnh cấp!
Hỏa Vân Hầu trấn an: "Không đến mức đó, Trấn Nam không phải phản đỏ, nếu hắn là phản đồ thì đã sớm làm phản rồi chạy theo vạn tộc từ lâu! Ta biết Nhân Chủ có lẽ còn nhiều thành kiến đối với chúng ta, nhưng những thành kiến này đều là đối nội, nếu như đối ngoại... Ta tin tưởng Trấn Nam Hầu vẫn sẽ xuất thủ, không chút chùn bước!"
"Có lẽ Trấn Nam Hầu có rất nhiều khuyết điểm, kiệt ngạo, không phục quản giáo, không muốn tiếp nhận những người khác giống loài, nhưng hiện tại là đi giải cứu Bách Chiến vương, thế thì Trấn Nam Hầu tất nhiên sẽ đốc toàn lực ứng phó!"
Tô Vũ trầm mặc một hỏi, một lát sau lại nói: "Ý tưởng của ta là lần chiến đấu này không xa rời nhau để tránh xảy ra bất trắc! Là đoàn chiến!"
"Đoàn chiến?"
Mọi người cực kỳ bất ngờ, cũng hơi khó hiểu.
Ngay cả Đại Chu vương cũng nhịn không được nói: "Chuyện này... Ý của ngài là 6 vị Thiên Vương tập trung đến cùng một chỗ, hoặc là chúng ta dứt khoát dẫn dắt bọn họ tập trung đến cùng một chỗ? Vũ Hoàng, như vậy thì khi bọn hắn liên thủ sẽ phát huy ra thực lực càng mạnh hơn! Tách ra thì chúng ta còn có hi vọng, một khi tập trung lại thì một tia hi vọng cũng chẳng có"
Y hơi khó hiểu trước quyết định của Tô Vũ. Tô Vũ muốn tập trung lại để tiêu diệt bọn họ?
Ý nghĩ ấy quá mức hão huyền!
Tô Vũ nhấn mạnh: "Phải tập trung tiêu diệt! Tập trung lại thì dù cho có vài người riêng lẻ xảy ra vấn đề thì còn có cơ hội bổ cứu! Nếu không một khi phân tán ra, một phương xuất hiện sai lầm, bị một vị Thiên Vương phá vây, hoặc là đánh chết nhóm đó, vậy thì toàn bộ chiến cuộc đều sẽ sụp đổ!"
"Nếu Trấn Nam Hầu cũng xuất thủ... Ta còn lo lắng gia hỏa này sẽ chẳng quan tâm gì mà chạy đi cứu Bách Chiến! Nhưng nếu tập trung lại thì một khi ông ta rời đi.. "
Tô Vũ híp mắt cười: "Vậy thì mấy vị có khả năng đều phải chết sạch, ông ta sẽ lựa chọn sóng vai tác chiến với các vị hay là vẫn đi cứu viện Bách Chiến?"
Mấy người liếc nhìn nhau, Ám Ảnh Hầu nói thay Trấn Nam Hầu: "Dù sao chúng ta cũng là bằng hữu nhiều năm"
Tô Vũ khẽ cười: "Các ngươi tự tin như vậy?"
Mấy người không lên tiếng đáp lại.
Tô Vũ không bàn thêm về chuyện này nữa, chỉ tiếp tục nói về trận chiến sắp tới: "Mặt khác, đừng quá bi quan, không cần thiết! Ta đã để các ngươi xuất thủ thì tất nhiên không phải là để các ngươi đi tìm chết!"
Hắn nói tiếp: "Bọn họ bị Bách Chiến kiểm chế là một điểm, dù cho không bị kiểm chế thì ta cũng có thể làm suy yếu lực lượng của chúng! Nếu Bách Chiến kiểm chế thì thực lực bọn họ sẽ tụt xuống Hợp Đạo đỉnh cấp, cũng chính mà cấp độ nhị đẳng mà ta nói.
Vậy thì ta lại làm cho chúng suy yếu lần nữa, có thể chúng sẽ rơi xuống tình trạng tam đẳng, đương nhiên, cái này ta chưa thí nghiệm qua, chỉ có thể nói là có lẽ... phàm là chuyện "có lẽ' thì tính nguy hiểm vẫn rất lớn!"
"Dù sao chúng ta chưa từng giao thủ, thực lực cụ thể thế nào còn phải xem xét cụ thể!"