"Đương nhiên phải nhanh hơn!"
Tô Vũ nhắc nhở: "Ngay từ đầu phải dốc toàn lực ứng phó! Không, không chỉ toàn lực ứng phó, tất cả mọi người đều thiêu đốt tinh huyết cho ta. Lấy việc thiêu đốt 5 giọt tinh huyết làm hạn định, vừa tới liền liều mạng! Lấy nhỏ thắng lớn, không liều chết thì sao được? Cũng miễn cho kéo dài lại mất mạng! Tất cả mọi người đồng loạt thiêu đốt, thiêu đốt xong chúng ta giết người, rút lui về sẽ suy nghĩ tiếp biện pháp khôi phục sau!"
Đám người cười khổ, thật hung ác!
Đi lên liền thiêu đốt tỉnh huyết, bạo phát đại chiêu... đây còn không phải đại chiêu, đây mới thực sự là chiến lược liều chết tác chiến!
"Có thể làm được không?"
Tô Vũ nhìn về phía mọi người, nghiêm túc nói: "Nếu không nỡ thiêu đốt tinh huyết, không nõ thụ thương... Vậy thì cứ nói ra!"
"Có thể!"
Hỏa Vân Hầu mở miệng nói thẳng: "Nếu thật sự có thể giết mấy tên Thiên Vương, đừng nói thiêu đốt tinh huyết, dù phải thiêu đốt tính mệnh thì cũng không thành vấn đề.
Nếu chúng ta chết trận mà có thể đổi lấy mấy vị Chuẩn Vương vẫn lạc, thế thì hết thảy đều đáng giá!"
"Có ý nghĩ như vậy là tốt nhất!"
Tô Vũ nhìn về phía mọi người, nửa ngày sau mới nói: "Đây cũng là lần thứ hai ta và các ngươi, cũng như ta cùng thế lực thượng cổ hợp tác với quy mô lớn! Các ngươi đang khảo sát ta, đồng dạng, ta đang khảo sát các ngươi!"
"Ta ở hạ giới đã tham dự chiến tranh lớn nhỏ vô số lần, chủ đạo rất nhiều lần, đều là bách chiến bách thắng! Ta không hi vọng lần đầu tiên ta thất bại lại là ở trên tay các ngươi!"
Thời khắc này, Tô Vũ không còn giữ về lạnh nhạt, cũng không còn thâm trầm xa cách, mà là rất trịnh trọng: "Ở dưới hạ giới ta đã khởi xướng mấy lần chiến tranh, chiến tranh quy mô lớn đâu tiên là diệt nhiều vị Hợp Đạo như Long Hoàng, Linh Hoàng, Kim Sí Đại Bằng Hoàng! Lần thứ hai bộc phát tại Tử Linh giới vực, đánh hạ Đông vương vực, Nam vương vực, Tây vương vực, đuổi Bắc vương đi. Lần thứ ba đã đánh chết nhiều vị cường giả như Minh Hoàng, Tam Đầu Ma Lang, Vẫn Tinh Hầu, Ma Đãng Hầu! Lần thứ tư, bắt sống đám Phượng Hoàng, Vượn Hoàng, Thiên Long Hầu!"
"Nếu tính cả ở thượng giới thì trận đánh Long tộc là trận chiến quy mô lớn lần thứ năm!"
Tô Vũ nhìn về phía mọi người, gần từng chữ một: "Năm lần, đánh giết không ít Hợp Đạo vạn tộc, bao gồm cả Tử Linh Hợp Đạo, số lượng vượt quá 30 vị! Mà bên ta, số lượng Hợp Đạo chết trận là không!"
Mấy vị Thượng cổ Hầu đều chấn động!
Tô Vũ lạnh lùng nói tiếp: "Không phải ta xem thường các ngươi, mà là trận chiến ở triều tịch thứ chín của các ngươi đã khiến ta cảm thấy bất an! Lực lượng dưới trướng ta đều là sau mỗi một lần thắng lợi mới tích lũy được, không phải ngay từ đầu liền có nhiều cường giả như thế! Tình hình hạ giới ra sao các ngươi đều biết, Bách Chiến không chết nên cản trở kẻ đến sau Hợp Đạo! Trước khi ta quật khởi, cả Nhân tộc chỉ có một vị Hợp Đạo duy nhất chính là Đại Chu vương!"
"Trong tình thế cả Nhân tộc chỉ có một vị Hợp Đạo, ta góp nhặt thực lực từng chút một cho đến hôm nay, cho nên ta không hi vọng hết thảy lại chôn vùi trong tay các ngươi!"
Giờ phút này, Hỏa Vân Hầu không hề dám tin, cẩn thận hỏi lại: "Thật sự không có Hợp Đạo nào chết trận ư?"
Một người cũng không?
Không có khả năng đó!
Tô Vũ lạnh lùng đáp: "Ngài cảm thấy ta có cần phải lừa gạt các ngươi không? Chính vì thế, nếu coi đây là lần thứ sáu, ta hi vọng cũng là toàn thắng! Bởi vì chúng ta bây giờ đang ở chỗ tối, nếu xung đột chính diện rồi xuất hiện tổn thương thì ta có thể tiếp nhận, nhưng âm thầm tập kích, địch nhân không biết thực lực của ngươi, không biết thân phận của ngươi, không biết lai lịch của ngươi, nếu như vậy lại vẫn xuất hiện tổn thất lớn. Thế thì một khi ứng chiến chính diện, còn đánh thế nào?"
Nhiều lần chiến đấu liên tiếp đều là đánh úp bất ngờ.
Đến bây giờ, nội tình của Tô Vũ vẫn chưa bị bại lộ.
Anh Vũ tướng quân hít sâu một hơi, kích động hỏi: "Nói cách khác, vị Chuẩn Vương Lam Thiên này mới tấn cấp không lâu? Không phải là khi triều tịch bắt đầu thì đã tấn cấp Chuẩn Vương?"
Lam Thiên lúc lắc ngón tay bé xíu trước mặt nàng: "Đúng rồi, ngay trước khi lên đây thì mới tấn cấp, trước lúc đó người ta còn là Nhật Nguyệt mà!"
Mấy người càng thêm chấn động, thật hay giả vậy?
Đại Chu vương gật đầu nói khẽ: "Trước đó Lam Thiên đích thật chỉ là Nhật Nguyệt cảnh, kiếp nạn y mở đạo đã vượt quá tưởng tượng! Là Vũ Hoàng bệ hạ tự thiêu đốt mười vạn năm thọ nguyên trợ giúp y mở đạo thành công, tấn cấp lĩnh vực Thiên Vương"
"... Khó trách cảm giác như ngài sắp chết!"
Anh Vũ tướng quân kinh ngạc nhìn hắn, vừa kinh ngạc lại vừa không dám tin: "Ngài không muốn sống nữa sao? Ngài... Ngài lại vì người khác mở đạo mà thiêu đốt mười vạn năm thọ nguyên?"
Điên rồi!
Khó trách cái tên Lam Thiên này đối với Tô Vũ là nói gì nghe nấy.
Trước đó, mọi người còn cảm thấy nghỉ hoặc không thôi.
Bởi vì trước ngày hôm nay, Tô Vũ vẫn còn chưa đạt tới mức Chuẩn Vương.
Trong khi một vị Chuẩn Vương hàng thật giá thật lại ngoan ngoãn nghe lời Hợp Đạo, bảo làm cái gì thì làm cái đó.
Có thể trực tiếp trở thành Chuẩn Vương ở triều tịch này liền biết là thiên phú cao bậc nào, khó đến mức độ nào.
Thế nhưng Lam Thiên lại tuân theo Tô Vũ một phép, không hề phản bác gì.
Trước đó không hiểu, hiện tại thì họ đã hiểu.
Kê sĩ chết vì tri kỹ!
Quân lấy quốc sĩ đối đãi ta, ta tất đem mạng báo ân!
Trong nhân sinh có thể gặp được một vị quân chủ như thế, nếu đổi thành chính mình thì chỉ sợ cũng sẽ lấy cả tính mạng ra để đền đáp!
Ánh mắt Anh Vũ tướng quân cực kỳ phức tạp: "Nếu có ai thiêu đốt mười vạn năm thọ nguyên vì ta, đừng nói mười vạn chỉ cần một vạn năm, một ngàn năm thôi, ta đều nguyện ý lấy thân báo đáp"
Mặt Tô Vũ đen thui, cũng lười tiếp lời.
Lời này có ý gì?
Nhìn ta làm gì?
Ta không cần, cũng không có thọ nguyên để hao phí cho ngươi đâu.
Giờ khắc này, tâm tình mọi người đều vô cùng phức tạp.
Hiện tại, cuối cùng họ đã hiểu vì sao người hạ giới cung kính nghe lời đối với vị Vũ Hoàng trẻ tuổi này như thế.
Có thể ngược gió lật bàn, liên tiếp nhiều lần thắng trận, đánh giết mấy chục Hợp Đạo, quân ta lại không tổn hại một người, dạng quân chủ thế này mà còn không nguyện ý đi theo thì còn muốn theo ai?
Nhất thời, mấy người đều rơi vào trầm tư.
Ngẫm lại thì Tô Vũ mạnh hơn Bách Chiến nhiều.
Về phần thực lực... Kỳ thật ngay khi biết Tô Vũ đã bước vào lĩnh vực Chuẩn Vương thì những ý nghĩ trước đó của mọi người đều đã phai nhạt.
Hắn quá mạnh, thiên phú mạnh, tiến bộ nhanh, trong khoảng thời gian ngắn đã bước vào Chuẩn Vương, vậy thì muốn đạt đến trình độ của Bách Chiến chẳng lẽ lại xa xôi lắm sao?
Mấy người đều hiểu chỉ cần Tô Vũ không chết, chủ nhân quy tắc thì chưa chắc nhưng đến mức độ của Bách Chiến thì hẳn là không có vấn đề gì.
Cho đến lúc này, Anh Vũ tướng quân cũng nhịn không được nói: "Ta cảm thấy dù Bách Chiến thật sự được cứu ra thì cũng đấu không lại Vũ Hoàng! Nếu không cứ thuận tiện giải phong hắn là được rồi, cho hắn đánh cùng vạn tộc. Hắn căn bản không có hi vọng đấu với ngài"
Trước kia nàng còn cảm thấy Tô Vũ đấu không lại Bách Chiến, hiện tại ngẫm nghĩ kĩ thì liệu Bách Chiến có thể đấu được với Tô Vũ sao?
Thực lực cường đại thì thế nào?
Một khi Tô Vũ được nhiều người ủng hộ, tỉ như mấy vị Tam Nguyệt thì Bách Chiến căn bản không làm gì được hắn, mà còn bị vạn tộc vây công, trừ phi Bách Chiến đầu nhập vạn tộc.
"Tùy hắn đi!"
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Phải xem vận khí của hắn thế nào! Nếu may mắn tự nhiên là hắn có thể chạy thoát, còn nếu xui xẻo thì đành chịu. Dù sao ta cũng không cố ý đi cứu hắn! Đương nhiên, khẩu hiệu của chúng ta vẫn là cứu viện Bách Chiến!"
Mấy người cười khổ, được rồi, lần này thì họ đều biết khẩu hiệu chỉ là khẩu hiệu, đừng coi là thật làm gì.
"Không nói nhiều nữa, kế hoạch cụ thể mọi người đều biết cả rồi"
Tô Vũ nói: "Ta đi gặp Trấn Nam Hầu xem tình huống ra sao, nếu hắn không đáp ứng, vậy thì nhóm 9 người các ngươi thực hiện, nếu hắn đáp ứng thì có thể nhiều thêm hai người!"
Đám người khẽ gật đầu, thêm hai người là tốt nhất, thật sự không được thì cứ dựa theo kế hoạch của Tô Vũ cũng có hi vọng thành công rất lớn.
Không ngờ Hỏa Vân Hầu đã thay đổi thái độ, y chợt mở miệng: "Nếu hắn không đáp ứng thì Vũ Hoàng chớ phóng xuất, miễn cho xảy ra vấn đề không đáng, nhất là quấy nhiễu kế hoạch của chúng ta!"
Vân Thủy Hầu và Anh Vũ tướng quân đều liếc mắt nhìn y, ôi chao, đúng là nam nhân!
Trước đó còn một bộ bất đắc dĩ, hiện tại... Ha ha, lập tức liền thay đổi sắc mặt, thậm chí còn chủ động dặn Tô Vũ đừng thả người miễn cho quấy nhiễu kế hoạch, hiển nhiên, đây là vì cảm thấy Trấn Nam Hầu có thể sẽ phá hư đại kế.
Ám Ảnh Hầu cũng nói: "Tính cách Trấn Nam Hầu cực kỳ thẳng thắn, nếu không đáp ứng thì ông ấy sẽ trực tiếp cự tuyệt! Văn Khởi thì thôi đi, gã là túi khôn của Trấn Nam Hầu, cứ tiếp tục phong ấn gã, tránh cho Văn Khởi lại gieo ý nghĩ xấu vào đầu Trấn Nam Hầu! Có đôi khi một vài chủ ý không nhất định là do Trấn Nam Hầu nghĩ ra, có thể là do Văn Khởi gợi ý!"
Ám Ảnh Hầu lại nói: "Nhân Chủ mặc kệ Văn Khỡi, chỉ cần đi gặp Trấn Nam Hầu là được, tốt nhất là đừng cho Văn Khởi cơ hội nói chuyện!"
Ám Ảnh Hầu cũng bắt đầu bày mưu tính kế cho Tô Vũ!
Trước đó, mấy vị này còn chưa quay ngoắt thái độ như vậy.
Tô Vũ có hơi cạn lời, các ngươi quả nhiên trở mặt thật nhanh.
Lười nhiều lời thêm nữa, Tô Vũ hiển hiện Văn Minh Chí, trong nháy mắt đã biến mất.