Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2937 - Chương 2937: Thành Kiến Của Tô Vũ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2937: Thành Kiến Của Tô Vũ.
 

Cuối cùng, Tô Vũ nghiêm túc nhìn về phía mấy người Định Quân Hầu: "Những người khác đi theo ta nam chinh bắc chiến nhiều lần, bọn hắn sẽ nghe lệnh! Các ngươi thì ta không quen, dựa theo thủ đoạn bảo đảm thì ta không muốn để cho các ngươi tham chiến! Tại hạ giới, cường giả ta không quen thì dù đầu nhập dưới trướng của ta, ta cũng sẽ khảo sát rất lâu!"

"Hiện tại, ta không có thời gian khảo sát các ngươi!"

"Cộng thêm tình thế bây giờ gấp rút, ta cần sự trợ giúp của các ngươi, cho nên ta chỉ có thể mang các ngươi đi tham chiến!"

"Đây là hành động rất mạo hiểm, thậm chí còn mạo hiểm hơn cả chuyện giết Thiên Vương, bởi vì ta tồn tại thành kiến đối với các ngươi, đối với những người còn sống sót từ triều tịch thứ chín, đây là chuyện không cách nào tránh khỏi!"

Tô Vũ nghiêm mặt: "Bởi vì các ngươi đem đến cho ta cảm giác quá ngu xuẩn! Đây là do chính các ngươi tạo thành chứ không phải ta áp đặt cho các ngươi, ta không biết các ngươi thật sự ngu xuẩn hay là vì thế cục không cách nào khống chế... Trận chiến này, yêu cầu duy nhất của ta chỉ có một, nghe lệnh làm việc!"

"Hiện tại, các ngươi là tướng lĩnh dưới trướng của ta, ta bảo các ngươi giết ai thì giết kẻ đó, không nên hỏi nhiều, cũng đừng chất vấn, trên chiến trường chỉ có ta mới được quyền ra lệnh!"

"Dù cách lúc giải phong cho Bách Chiến chỉ còn một bước, dù rõ ràng chỉ cần một người đi qua liền có thể giải phong cho hắn... Nhưng nếu các ngươi dám can đảm không tuân theo lệnh của ta mà tự tiện hành động, ta sẽ giết không tha!"

Tô Vũ lần lượt cảnh cáo!

Hắn rất lo lắng!

Lo lắng bọn gia hỏa này không nghe lời, lo lắng ở thời khắc mấu chốt, nếu thấy Bách Chiến sắp giải phong, đám người này sẽ mặc kệ chiến cuộc để chạy tới cứu đối phương, vậy thì sẽ dẫn đến toàn bộ chiến cuộc mất khống chế.

Loại tình huống đó có khả năng xảy ra không?

Rất có khả năng!

Tô Vũ hít sâu một hơi: "Không cần biết các ngươi cảm thấy thế nào, đừng cảm thấy Bách Chiến giải phong xong thì chúng ta liền thắng! Đừng nghĩ cái gì mà thả Bách Chiến ra thì một mình hắn sẽ có thể giết ba, năm Thiên Vương. Các ngươi không cần suy nghĩ gì hết! Các ngươi cũng đừng bận tâm những thứ này, điều duy nhất phải làm chính là nghe lời!"

Tô Vũ quát: "Có thể làm được không?"

Mấy vị Hầu thượng cổ bị sát khí của hắn xung kích, ai nấy đều bị trấn trụ.

Định Quân Hầu vội vàng nói: "Ta nhất định sẽ nghe lệnh làm việc, trên chiến trường chỉ có quân lệnh, đây cũng là thứ năm đó khi chinh chiến vạn giới mọi người đều biết!"

Anh Vũ tướng quân cũng nghiêm mặt đáp: "Năm xưa bọn ta cũng từng nam chỉnh bắc chiến, chinh phạt hơn vạn giới, trên chiến trường tuyệt đối không kháng lệnh"

Tô Vũ nhìn từng người một, Hỏa Vân Hầu cũng cam đoan: "Tuân lệnh! Ta từng là thống soái một phương, xin Nhân Chủ cứ yên tâm!"

Hắn lại nhìn qua Ám Ảnh Hầu.

Ám Ảnh Hầu thấp giọng nói: "Mạt tướng sẽ nghe lệnh"

Lại nhìn tới Vân Thủy Hầu, nàng vừa định nói chuyện, Tô Vũ bỗng nhiên lên tiếng trước: "Vân Thủy Hầu, tâm tư của ngươi là nặng nhất, người cũng là người thông minh, ta không hi vọng ngươi làm ra chuyện gì ngu xuẩn! Lòng nữ nhân là thứ khó dò. Ta mặc kệ bất cứ cái gì khác, ta chỉ biết, ngươi phải nghe lệnh! Không chỉ vậy, ta nói thẳng luôn. Nếu Anh Vũ gặp nguy hiểm, sắp chết trận, không có mệnh lệnh của ta thì không được nghĩ cách cứu viện! Những người khác cũng tương tự, vô luận ai sắp chết, không có lệnh thì không được từ bỏ địch nhân của mình để tới tìm cách hỗ trợ. Dù có chết thì cũng phải ngăn chặn đối thủ của mình cho ta!"

"Đầu là các vị cổ lão đã sống hơn mười vạn năm, nếu ngay cả đạo lý này cũng không hiểu... vậy thì tự mình xéo đi!"

Lần đầu tiên Vân Thủy Hầu lộ ra vẻ đắng chát, nàng ngập ngừng hỏi: "Nhân Chủ không yên tâm về ta sao?"

Tô Vũ yên lặng nhìn nàng.

Vân Thủy Hầu thở dài: "Ta sẽ tuân lệnh, Nhân Chủ yên tâm đi"

Dứt lời, nàng lại nói: "Nhân Chủ tràn đây thành kiến đối với nữ giới, chuyện này thật sự không thích hợp"

Ở bên cạnh, Anh Vũ tướng quân nhíu mày, có hả?

Không có mài!

Là Vân Thủy Hầu suy nghĩ nhiều rồi đúng không?

Sao ta không có loại cảm giác này nhỉ?

Vân Thủy Hầu không muốn giải thích, ngươi không có cảm giác là bởi vì... người ta vốn không xem ngươi là nữ nhân.

Tô Vũ lười nói thêm, hắn trực tiếp phong bế Văn Minh Chí.

Đương nhiên là hắn có thành kiến, ai bảo ngươi một mực nhu nhu nhược nhược, yêu kiều dịu dàng, khiến cho ta nhìn rất không yên lòng.

Về phần Anh Vũ thì cứ coi nàng ta thành nam nhân là được, rất tốt.

Dưới trướng hắn không phải không có nữ tướng, nhưng mà dáng về nhu nhu nhược nhược như Vân Thủy thì thật sự không có ai.

Lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lam Sơn Hầu là khi nàng ta đang giết cho thiên địa biến sắc, Nam vương cũng là chúa tể một phương, lại còn có ngoại hình Tử Linh nên hắn hoàn toàn không có cảm giác gì nhiều.

Vân Tiêu thì không cần phải nói, nàng ta suốt ngày hung hăng đòi giết người, chưa giết được Hàm Hương thì cả ngày chửi mắng.

Duy chỉ có vị Vân Thủy này đem đến cho Tô Vũ cảm giác đây thật sự là nữ nhân, quá đáng sợi Phải nhắc nhở thêm vài câu mới được!

Thu thập hết mọi người vào trong Văn Minh Chí xong, không cần Tô Vũ nhắc nhở thì Đại Chu vương đã phát động thần văn chữ "Tĩnh", che đậy một bộ phận khí tức, Đại Minh vương cũng trực tiếp bày ra đại trận thu liễm trong trang sách.

Mà Tô Vũ cũng bày thêm một tầng lực lượng phòng ngự và che giấu bên ngoài Văn Minh Chí.

Các cường giả tới gần nhau thì đại đạo sẽ có dao động, rất dễ dàng bị phát hiện.

Bất quá đối với Tô Vũ mà nói, một khi mở Thiên Môn ra, tới gần hay không tới gần đại đạo của đối phương thì hắn đều thấy rõ môn một, tự nhiên là có thể tránh khỏi vấn đề này.

Rất nhanh, Tô Vũ hóa thành một bóng đen, hoàn mỹ dung nhập vào hư không.

Màn sáng bị hắn xuyên thấu, trong nháy mắt Tô Vũ đã chui vào Đạo Nguyên chi địa.

Phong Ấn sơn.

Vì để phong ấn canh giữ Bách Chiến mà các tộc đã bỏ ra tâm sức rất lớn.

Không chỉ như vậy, năm đó vốn chỉ có sáu tôn Thiên Vương ngụy đạo tọa trấn phong tỏa, bất quá từ khi người của Ngục vương nhất mạch tới cứu viện một lần thì vạn tộc lại tăng cường thêm 2 vị cường giả, hiển nhiên 2 vị này còn mạnh hơn sáu người kia nhiều.

Bởi vì sáu vị kia còn phải phong tỏa Bách Chiến.

Lúc trước, nếu một vị Thiên Vương đỉnh cấp còn có hi vọng đột nhập vào thì hiện tại, một vị Thiên Vương tới cũng tương đương với tự tìm cái chết.

Đừng nói một người, dù là hai ba người thì cũng khó mà sống sót được.

Bốn năm vị thì may ra đủ nhìn, nhưng muốn đối phó với cả tám vị thì quả thật là chuyện khó như lên trời.

Tám vị Thiên Vương tọa trấn, một khi xuất hiện biến cố, trong hai phút đồng hồ, bên trong sẽ có cường giả đỉnh cấp đến cứu viện.

Nếu thật sự có thể vượt qua liên thủ của tám vị Thiên Vương, cường giả như thế chỉ sợ cũng chưa chắc sẽ âm thầm đến đây nghĩ cách cứu Bách Chiến.

Trực tiếp đánh tới luôn cho rồi!

Giờ phút này, Phong Ấn sơn hoàn toàn yên tĩnh.

Tám vị Thiên Vương bình thường đều dốc lòng tu luyện, sẽ rất ít khi rời khỏi nơi bản thân tĩnh tu.

Bốn phương tám hướng xung quanh Phong Ấn sơn do sáu vị Thiên Vương lấy vị trí cố định tiến hành phong ấn.

Hai vị còn lại có đôi khi sẽ tuần tra xung quanh một chút.

Hôm nay, lại là ngày tuần tra thông thường của một vị Thiên Vương.

Mấy hôm trước, Bách Chiến bạo động, bọn họ cũng lo lắng Bách Chiến sẽ tiếp tục giãy giụa.

Vị Thiên Vương đi tuần tra này tu chân đạo, không phải cấp độ mà mấy vị Thiên Vương khác có thể so.

So với mấy người tuổi già sức yếu kia thì nhìn y có về trẻ trung hơn rất nhiều, còn có khí tức tràn đầy sức sống, không đến nỗi quá mục nát.

Y đạp không lướt đi, khiến cho từng đợt quy tắc chỉ lực bạo động.

Rất nhanh, y bay đến sườn núi, dừng lại ở một bình đài.

Bình Luận (0)
Comment