Người còn chưa xuất hiện thì đã có âm thanh vang dội truyền đến: "Ma Thiên, cuốn lấy hắn"
Một tôn cường giả lạnh lùng đưa tin đến!
Giữ chân Bách Chiến!
Không thể để gia hỏa ấy thoát đi.
Mà Bách Chiến vẫn đang điên cuồng oanh kích chợt biến sắc, đáng chết!
Bọn gia hỏa này đều ở xung quanh!
Hắn muốn rút lui nhưng Ma Thiên bên dưới lại phóng ma khí ngút trời, trong nháy mắt đã phản công Bách Chiến!
Vị này cũng là chí cường đỉnh cấp.
Bách Chiến vương vẫn chưa triệt để giải thoát, giao thủ với lão cũng chỉ miễn cưỡng có thể áp chế, có thể thấy được Bách Chiến mạnh đáng sợ nhường nào, nhưng mà cũng chỉ là miễn cưỡng trấn áp.
Giờ phút này, hắn bị đối phương phản kích, nhất thời cũng hoàn toàn không cách nào rút tay ra ngoài làm cái khác.
Mà bên phía Tô Vũ, Đạo Vũ cùng Huyết Ma tụ hợp lại cùng một chỗ ngay lập tức.
Sắc mặt hai người trắng bệch.
Một hỏi chấn động, một hỏi kinh hỉ.
Một mặt là chấn kinh vì 6 vị Thiên Vương đều bị giết, chấn kinh vì Bách Chiến thật sự có thể chạy ra ngoài, một mặt khác lại mừng rỡ vì dù sao Phong Ấn sơn cũng là địa bàn của bọn hắn, mấy vị nhiều năm không hỏi thế sự cuối cùng cũng xuất hiện rồi!
Đều đang nhanh chóng chạy đến!
Mà Đại Chu vương cấp tốc tụ tập lại đều lộ ra vẻ khẩn trương.
Không có quá nhiều mừng rỡ!
Mặc dù đã giết chết 6 vị Thiên Vương, nhưng hiện giờ hình như lại có càng nhiều cường giả chạy đến.
Họ rất sốt ruột.
Đám người nhao nhao nhìn về phía Tô Vũ, làm sao bây giờ?
Hiện tại trốn thế nào?
Không trốn thì không còn kịp nữa mất!
Giết mấy người kia cũng đã đủ.
Về phần Bách Chiến... chẳng có cách nào, họ không thể xen vào.
"30 giây!"
Tô Vũ nhìn những đại đạo kia, nhìn tốc độ di chuyển của họ, nhanh nhất là gia hỏa trỗi dậy từ trong đất, chỉ sợ trong vòng 30 giây lão ta sẽ có thể đến bên này.
Đạo Vũ và Huyết Ma đều không dễ giết.
Hắn quay đầu nhìn xuống phía dưới, nhìn về phía Bách Chiến.
Tô Vũ híp mắt lại, sau một khắc, hắn quát lên: "Bách Chiến vương, Nguyệt La đại nhân đang chờ ngươi trở về, nhanh chóng rút lui!"
"Nguyệt La?"
"Gàooo!"
Đột nhiên, Bách Chiến vương phát ra thanh âm như dã thú gào thét, Ma Thiên Hầu vốn đang cầm chân hắn bất chợt bị hắn điên cuồng bộc phát đánh cho ngã xuống, không ngừng thổ huyết!
Giờ phút này, hai mắt Bách Chiến huyết hồng, tựa hồ sắp phát điên!
Nguyệt La!
Những người này là do Nguyệt La phái tới?
Không!
Hắn nhận ra Định Quân Hầu, chẳng lẽ đám Định Quân Hầu cũng đều bị Nguyệt La thu nạp rồi?
"Là Nguyệt La phái các ngươi tới?"
Hắn gào thét một tiếng, lòng đầy phẫn nộ, điên cuồng.
Những người này là do Nguyệt La phái tới ư?
Dĩ nhiên Tô Vũ không quan tâm tới hắn ta.
Ngươi điên lên là tốt nhất!
"Bày trận!"
Tô Vũ hét to, Đại Minh vương mới thổ huyết không nói hai lời, lập tức bắt tay vào bày ra một đại trận mới.
Đại trận này vừa xuất hiện thì Bách Chiến vương có vẻ cũng đã nhận ra, điên cung gào thét: "Các ngươi thật sự là do ả phái tới, Định Quân, các ngươi đám phản bội bản vương!"
Định Quân Hầu thầm mắng một tiếng!
Điên rồi à?
Ai phản bội ngươi?
Lão tử cũng không biết tình huống gì hết, không phải chúng ta đã cố gắng cứu ngươi ra sao?
Ngươi còn truy căn tìm gốc làm gì?
Gã không suy nghĩ quá nhiều, mà Đại Minh vương đã bày ra đại trận, lần này ông phong tỏa khu vực của Tô Vũ. Đại Minh vương biết tâm tư của hắn, bày trận chỉ sợ là muốn đối phó với hai vị kia!
Mà Đạo Vũ và Huyết Ma đều chấn kinh!
Đạo Vũ lộ vẻ chấn động, cả giận quát: "Các ngươi điên rồi? Không muốn sống nữa?"
Mấy vị cường giả đã sắp chạy tới!
Y không ngăn cản đám Tô Vũ cũng coi như không tệ, thế mà những người này còn muốn đối phó với y!
Điên rồi sao?
Chúng ta dễ dàng đối phó như vậy?
Mấy vị đỉnh cấp sắp sửa chạy đến nơi rồi kia kìa!
Dựa theo ý nghĩ của Đạo Vũ, hiện tại những người này nên cuống cuồng trốn chạy mới đúng.
Tô Vũ chẳng thèm để ý tới y, mà đám người Hỏa Vân Hầu thấy tình hình này thì đều biết được tâm tư của Tô Vũ. Đại Chu vương cũng phải kinh hồn táng đảm, Tô Vũ còn muốn giết hai tên kia ư?
Vậy thì có còn kịp chạy trốn nữa không?
Dù cho kinh hãi tột độ, nhưng y cũng biết tại chiến trường này, chỉ có nghe lệnh Tô Vũ thì mới có cơ hội sống sót.
Mà ánh mắt Tô Vũ lại lộ ra về tàn nhẫn!
Bỗng nhiên, Văn Minh Chí hiển hiện.
Lần này hắn không giải phong cho Tây vương phi, mà là trực tiếp xé trang bìa của Văn Minh Chí xuống!
Trang bìa này... hắn dứt khoát từ bỏ!
Về sau sẽ chế tạo lại!
Không chỉ là trang sách, mà Thánh Hóa ấn cũng lập tức hiển hiện.
Đây mới là chí bảo chân chính!
Là do Văn vương lưu lại để đối phó Võ Hoàng.
Võ Hoàng là ai?
Lão chính là chủ nhân quy tắc hàng thật giá thật!
Thánh Hóa ấn bị Tô Vũ lấy ra, bắn mạnh về phía hai vị Thiên Vương.
"Giết!"
Tô Vũ quát to một tiếng!
Thánh Hóa ấn bay lên, tức khắc bộc phát ra một cỗ lực lượng thánh đạo, trong hư không tựa hồ vang lên thanh âm hùng vĩ: "Thần phục!"
Đây chính là giọng nói của Văn vương!
Trấn áp hết thảy!
Đạo Vũ và Huyết Ma đều rất cảnh giác, giờ phút này họ cũng chỉ còn có thể liều lĩnh thiêu đốt tỉnh huyết, vốn còn muốn đánh tới hướng Tô Vũ, tốt xấu gì cũng đại chiến một trận, làm gì thì cũng có thể kéo dài tới lúc mấy vị chí cường đuổi tới.
Thế nhưng vừa nghĩ như vậy, bỗng nhiên ánh mắt hai người trở nên mê mang.
Thần phục!
Đúng vậy, thần phục!
Duy nhất chỉ còn lại ý nghĩ này.
Chúng ta phải thần phục!
Mà bên cạnh Tô Vũ, các vị Đại Chu vương đều cấp tốc xuất thủ. Nhẫn đạo của Đại Chu vương phát huy tới cực hạn, càng làm cho hai vị Thiên Vương đỉnh cấp thêm phần mờ mịt.
Hai vị cường giả chỉ còn lại phản ứng theo bản năng.
Tô Vũ vẫy tay một cái, trong tích tắc hòn đá nhỏ đã trấn áp đè xuống!
Hết thầy đều nhanh đến tột đỉnh.
Thế nhưng đây là vị cường giả Thiên Vương chân đạo, dù có mê mang thì khi ngươi công kích đối phương, đối phương cũng có bản năng phản ứng đánh trả, đánh quá hung ác thì thậm chí hai vị này còn có thể tỉnh táo lại.
Bìa của Văn Minh Chí đã bị Tô Vũ xé xuống.
Mấy chữ to phía trên cũng bị Tô Vũ rút đi.