Bên phía Tô Vũ, Đạo Vũ lao đến ngay tức thì, không chỉ như vậy, y còn quát lớn: "Ngăn chặn bọn hắn!"
Hiện tại tình thế đã thay đổi, là bên phía y muốn ngăn chặn nhóm Tô Vũ.
Ma Thiên Hầu sắp sửa xuất hiện.
Lúc trước lựa chọn phong ấn tại đây cũng là bởi vì nơi này có một vị chí cường đang ngủ say, chỉ là vài ngàn năm trước chưa kịp vận dụng nên mới để đám người kia bỏ chạy mà thôi.
Chạy một lần không đủ, thế mà còn dám tới lần thứ hai?
3 giây!
Đúng lúc này, Tô Vũ cấp tốc phán đoán, tính toán thì đã đi qua 3 giây.
"Trấn!"
Hắn quát to một tiếng, đây cũng là tín hiệu giữa bọn họ.
"Giết!"
Đại Chu vương vốn còn đang hô hào, giờ khắc này, y trực tiếp thiêu đốt tinh huyết, gào thét một tiếng, Nhẫn đạo phát huy tới cực hạn, động tác của bốn vị Thiên Vương rõ ràng đều đã trì trệt Hỏa diễm rợp trời cũng dâng lên trong nháy mắt!
Nhóm Anh Vũ tướng quân đồng loạt bộc phát, toàn lực liều mạng ứng phó.
Vốn mọi người rất muốn rút lui, nhưng Tô Vũ còn chưa lên tiếng, lại nhớ tới lời hắn căn đặn lúc trước, toàn bộ chiến trường chỉ hắn mới có thể ra lệnh, thế nên những vị Hầu thượng cổ này cuối cùng vẫn lựa chọn nhịn xuống.
Mà bốn vị Thiên Vương đều đã bị Bách Chiến giãy giụa làm suy yếu rất nhiều, hiện tại Nhẫn đạo bộc phát khiến họ hơi trì trệ.
Trì trệ thì cũng không có gì, nhưng mấu chốt ở chỗ, hòn đá nhỏ đột nhiên truyền đến sức áp chế mạnh bạo, giống như đồng căn đồng nguyên với đại đạo của họ, chỉ chốc lát hòn đá nhỏ đã phóng đại ngàn vạn lần, đè ép chiến lực của cả đám xuống!
Hệt như có ngọn núi to đè lên!
Bốn đại đạo dưới tình huống bình thường sẽ không thể nào bị chặt đứt liên hệ, nhưng mà khi hòn đá kia phóng đại lao tới thì đã trực tiếp cắt đứt chút liên hệ giữa bọn họ với bốn đầu đại đạo!
Bình thường bị cắt đứt thì cũng chẳng sao.
Nhưng bây giờ lại đang đại chiến sinh tử.
Thoáng một cái cũng đủ để xảy ra chuyện!
Bốn vị Thiên Vương đều hoàn toàn thay đổi sắc mặt, khí tức lập tức tụt xuống.
Hiệu quả trấn áp còn đáng sợ hơn những gì Tô Vũ tưởng tượng!
Vốn dĩ bốn vị kia còn có chiến lực Hợp Đạo đỉnh cấp, cơ hỏ là trong tích tắc, khí tức đã tụt xuống tam đẳng, tứ đẳng, thậm chí là ngũ đẳng. Tốc độ tụt giảm vẫn chưa ngừng, còn đang tiếp tục hạ xuống nữa!
Nếu có thêm thời gian, có lẽ Tô Vũ còn có thể cướp đoạt quyền khống chế đại đạo.
Nhưng giờ phút này hắn làm gì còn thời gian rảnh để quản tới quyền khống chế gì đó!
Âm!
Tất cả mọi người công kích cùng lúc!
Một tiếng nổ đùng kinh thiên, vang vọng đất trời.
Trên mặt bốn vị Thiên Vương đều lộ ra vẻ không dám tin, tuyệt vọng và rúng động.
Một lão Thiên Vương mục nát không còn hình dáng, cả giận gầm lên: "Không, đại đạo bị đứt đoạn, đổi đạo... là âm mưu... "
Uỷnh!
Lời còn chưa đứt thì lão đã bị đánh cho tan xương nát thịt.
Một khắc trước khi chết, lão chợt ý thức được một chuyện.
Không thể đổi đạo!
Đạo này có vấn đề.
Bốn người bọn họ cơ hồ là bị cắt đứt liên hệ với đại đạo trong giây lát, điều này đối với đỉnh cấp cường giả gần như là chuyện không thể nào, trừ phi đại đạo bọn họ tu luyện xảy ra vấn đề.
Đạo Vũ đang giao chiến với Tô Vũ, thân thể cũng không khỏi run lên!
Trong lòng đầy kinh hoảng, không thể nào tưởng tượng nổi!
Tình huống gì đây?
Khí tức của bốn vị Thiên Vương bỗng chốc tụt xuống tới cực hạn, tiếp đó liền bị nhóm Đại Chu vương liên thủ oanh sát tại chỗ!
Vốn là cường giả Thiên Vương đỉnh cấp, thế mà lại bị giết hết sức dễ dàng, cảm giác như chẳng khó giết hơn Vĩnh Hằng là bao!
8 giây!
Tô Vũ vẫn đang căng thẳng tính toán thời gian, ngay lúc này, hắn chợt quát lớn: "Bách Chiến, lập tức giải phong, ngăn cản kê kia!"
Bách Chiến vương cũng chấn động kịch liệt!
Xiểng xích trên người hắn bỗng nhiên đứt gãy hoàn toàn.
Chỉ còn lại một đạo xiểng xích duy nhất, đây không phải là của sáu vị Thiên Vương mà là phong ấn do Ngục vương nhất mạch lưu lại, cũng chính là phong ấn cuối cùng.
Còn 6 đại đạo khóa ở bên ngoài đã võ nát toàn bộ!
Bách Chiến vương kỳ thật cũng chấn động, những xiềng xích giam hãm hắn lúc trước đều đã bị phá võ, hắn cũng không ngờ tới bỗng nhiên sẽ xuất hiện biến cố như vậy.
Lúc này hắn nghe được thanh âm của Tô Vũ, thanh âm của vị Chuẩn Vương kia.
Hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều được!
Hình như hắn có thể giải phong rồi!
Hắn điên cuồng cười lớn.
Âm!
Khí tức cường hãn vô biên!
Chỉ trong nháy mắt, một cỗ khí tức ngập trời phóng ra, trực tiếp chọc tan hư không, trong Phong Ấn sơn lan ra tiếng nổ tung!
Đại trận cũng bị hắn xông phá!
Đại Minh vương đang duy trì trận pháp bị chấn tới nỗi phun một ngụm máu tươi, nhìn lại thì ông đã không thể làm gì thêm nữa.
Đại trận của ông đã bị Bách Chiến vô tình phá nát!
Bách Chiến trực tiếp bộc phát chiến lực, Đại Minh vương há có thể ngăn cản?
"Ha ha ha!"
Bách Chiến vương cao ngạo quát: "Hạng giá áo túi cơm mà cũng đám ngủ say ở nơi đây với bản vương?"
Oanh!
Chỉ thấy Bách Chiến vương nện một quyền xuống mặt đất!
Đùng đùng! ! !
Cả ngọn núi lớn đột ngột nổ tung!
Khí huyết xung kích đến tận mây xanh.
Dù còn một đạo phong ấn cuối cùng thì Bách Chiến vẫn cường hãn khủng khiếp, một quyền đánh ra lại khiến đại địa đều bị đánh thành vực sâu. Dưới vực sâu, một tôn cường giả Ma đạo vừa khôi phục, muốn bước vào truyền tống môn thì bước chân chợt khựng lại.
Lão đang chuẩn bị truyền tống lên, kết quả, Phong Ấn sơn lại bị Bách Chiến đánh nổ rồi!
Ma Thiên Hầu vừa khôi phục lại phải đối mặt với Bách Chiến vương vừa phá phong!
Diện mạo Ma Thiên Hầu vô cùng già nua, khí tức dao động nhìn về phía đối thủ, cười khổ: "Thật đúng là đã giải phong. Đáng tiếc, phong ấn cuối cùng chưa bị phá vỡ... Bách Chiến... Ta biết ngươi, lại chưa từng giao thủ với ngươi.. "
"Nói nhảm nhiều quá, đi chết đi!"
Âm!
Thân thể của Bách Chiến vương phá không, tung ra một quyền, thiên địa biến sắc!
Dù chưa triệt để phá phong ấn thì hắn vẫn là sự tồn tại đỉnh cấp.
Một quyền này cũng khiến Ma Thiên Hầu triệt để thanh tỉnh, trước đó khi mới khôi phục thì lão còn chút mê mang, giờ đây đã tiêu tán sạch sẽ, chỉ còn lại vẻ mặt ngưng trọng.
Hay cho cái tên Bách Chiến!
Lão nhanh chóng hiển hiện trường thương, một thương quét ra, hư không võ vụn!
Hai người va vào nhau ngay tức thì!
Tốc độ nhanh đến lóa mắt!
Đánh cho đại địa bên dưới sụp đổ, Bách Chiến lao xuống điên cuồng oanh kích, trong chớp mắt đã đánh ra một cái hố sâu vạn mét!
Bách Chiến vương cười ha hả, cười như điên như đại: "Bản vương đã giải phong! Mau giết hai con rệp trên kia đi, đợi ta giết lão già này cho thống khoái!"
Mà lúc này, Đại Chu vương không để ý tới hắn, một đám người đã giết xong mấy vị Thiên Vương, cấp tốc tụ tập về chỗ Tô Vũ.
Hôm nay, Tô Vũ nói mới tính!
Tô Vũ cũng không để ý tới Bách Chiến.
Ngớ ngẩn!
Ngươi cứ tiếp tục chơi đi, ta chẳng có tâm tư đùa với ngươi, giết mấy tên Thiên Vương thì có ích gì?
Giết cho vui chút thôi!
Hắn mở Thiên Môn ra, càn quét tứ phương.
Rất nhanh, hắn đã thấy được bảy tám vị Hợp Đạo đang cấp tốc phóng về bên này, những kê đó không đáng sợ, Tô Vũ chẳng sợ bọn họ.
Hắn quét Thiên Môn một lượt, không khỏi chấn động trong lòng.
Quả nhiên!
Động tĩnh giải phong của Bách Chiến quá lớn, hai đạo lực lượng quá mức cường đại mà lúc trước hắn nhìn thấy cũng đang nhanh chóng dịch chuyển về nơi đây.
Một người là vị cường giả đầu tiên mà hắn nhìn thấy trên ngọn núi.
Một người là cường giả bá đạo mà ngày đó hắn gặp trên sông.
Hai vị này đều đang tiến về Phong Ấn sơn.
Còn Thiên Mệnh Hầu thì chỉ có lực lượng đại đạo dao động, giống như muốn đến nhưng cuối cùng lại vẫn khắc chế, không hề nhúc nhích.
Kể cả Tam Nguyệt cũng chỉ có lực lượng đại đạo khởi động sóng dậy, có vẻ đang chân chừ do dự, cuối cùng thì Tam Nguyệt cũng na di tới bên này. Hiển nhiên là Tam Nguyệt đã cảm nhận được khí tức giải phong của Bách Chiến, suy nghĩ một chút thì vẫn quyết định chạy đến.
Không chỉ vậy, Tô Vũ nhìn lại, hắn hắn phát hiện có thêm một lực lượng Đại Đạo đột nhiên dâng lên, cũng đang cấp tốc hướng về chỗ bọn hắn..
Đó là vị cường giả chôn ở dưới đất mà ngày đó Tô Vũ không phát hiện ra được.
Năm vị cường giả tuyệt thết Ngoại trừ Thiên Mệnh Hầu không di chuyển, bốn vị còn lại đều đang gấp gáp chạy đến.
Người còn chưa tới thì đã có âm thanh vang lên: "Ma Thiên, cuốn lấy hắn!"