Tô Vũ đang giao thủ với Đạo Vũ chợt lộ ra ánh mắt vui mừng.
Vây kín đã hoàn thành!
Bây giờ chỉ cần hắn trấn áp bốn vị Thiên Vương kia thì thực lực của họ sẽ tụt giảm trong nháy mắt, lập tức, cục diện bế tắc sẽ bị đánh vỡ, mấy tên này cũng sẽ bị giết ngay, kế hoạch của Tô Vũ xem như hoàn thành!
Về phần Bách Chiến... Nếu dựa theo thế cục hiện tại thì hắn ta rất có hi vọng phá phong, sau đó thoát đi.
Điều kiện tiên quyết là gia hỏa này chạy trốn ngay lập tức, đừng ngu ngốc nhất định phải ở lại nghênh chiến cường giả các phương, nếu không vẫn sẽ là số mệnh bị đánh chết!
Giết 6 đại Thiên Vương là đủ rồi!
Vận khí tốt thì vây giết luôn Đạo Vũ cùng Huyết Ma, vận khí không tốt thì không giết cũng được. Lần này Tô Vũ không có ý định theo đuổi việc phải giết bao nhiêu người.
Tô Vũ đang định vận dụng hòn đá nhỏ đi trấn áp bốn người kia.
Bỗng nhiên, Đạo Vũ đối diện trở nên gấp gáp, y đã nóng nảy tới cực hạn.
Bởi vì bốn vị kia đã sắp không chống đỡ nổi nữa rồi.
"Thật sự cho rằng nơi đây là Hỗn Độn sơn, các ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi à?"
Đạo Vũ nổi giận gầm lên, sau một khắc, y chợt quát: "Huyết Ma!"
Phía sau, Huyết Ma đang cùng Lam Thiên đánh oanh oanh liệt liệt với vô số phân thân.
Đúng vậy, Lam Thiên phân thân, gia hỏa Ma tộc kia cũng có rất nhiều phân thân.
Vô số Huyết Ma cùng vô số Lam Thiên chiến đấu dữ dội trong hư không.
Nghe được thanh âm của Đạo Vũ, Huyết Ma cười lạnh một tiếng: "Đã sớm nên như thế, bất quá chỉ sợ ngươi và ta phải gánh trách nhiệm!"
"Bót nói nhảm!"
Đạo Vũ gào thét, lúc bấy giờ nào còn có dư nhiều thời gian nói nhảm.
Ngay từ đầu, y cũng không nghĩ tới việc sẽ bại nhanh như vậy.
Càng không nghĩ tới 6 đại Thiên Vương lại chết mất 2 vị trong phút chốc, lại còn phải để mình tự thân ra tay bắt lấy đám này.
Huyết Ma cười lạnh một tiếng, cũng không nhiều lời.
Sau một khắc, mấy chục Huyết Ma hội tụ đến cùng một chỗ, đột ngột nổ tung!
Tốc độ nhanh đến tột cùng!
Mấy đạo phân thân của Lam Thiên đều bị những Huyết Ma kia tự bạo, tạc bay tứ tán.
Huyết Ma nổ tung khiến huyết khí tràn ngập.
Mà Đạo Vũ đang giao chiến cùng Tô Vũ lại cấp tốc rút lui.
Tô Vũ hơi kinh ngạc.
Tình huống gì đây?
Chỉ thấy trong tay Đạo Vũ đột nhiên hiện ra một viên thần văn, viên thần văn này cực kỳ cường đại, nháy mắt bèn rơi vào trong đám huyết vụ.
Huyết vụ vốn đang phân tán tứ tung lại lập tức định hình!
Dần dần, từng đạo không gian dao động truyền ra.
Nơi xa Đại Chu vương đang giao chiến bỗng nhiên biến sắc, vội quát: "Rút lui! Huyết đạo truyền tống môn, mau chạy đi!"
Dù Tô Vũ không hiểu rõ lắm, nhưng hắn có thể cảm nhận được không gian dao động lợi hại.
Cộng thêm lời Đại Chu vương vừa nói, hắn cơ bản đã đoán được đó là cái gì.
Quả nhiên, Đạo Vũ không định rút lui nữa, mà là mau chóng áp chế lên, lạnh lùng quát:
"Một lũ hỗn đản muốn chết! Vài ngàn năm trước tới một lần đã để các ngươi chạy mất, thế mà còn dám đến nữa!"
"Nơi này không phải là địa bàn của các ngươi!"
Y rất phẫn nộ!
Y và Huyết Ma chính là người dẫn đầu của 8 vị nơi đây, hôm nay, chắc chắn y sẽ bị truy cứu trách nhiệm.
Dù giết sạch đám Hỗn Độn ấy thì y chắc chắn vẫn bị trừng phạt.
Hiện tại, kết quả tốt nhất là bắt lại đám hỗn đản này, một tên cũng không thể chạy.
Nơi xa, huyết vụ hóa thành một cánh cổng.
Mà chiếc cổng đỏ như máu dần dần mở ra.
Giống như đang thông về nơi xa, vì một vị nào đó mà mở ra cánh cổng không gian.
Huyết vụ hóa thành cổng, đối diện truyền đến một âm thanh cổ lão tang thương: "Cần ta xuất thủ sao?"
Huyết Ma lập tức hô lên: "Kính xin đạo huynh khôi phục!"
"Được... Chờ ta một lát"
Một cỗ ma khí ngập trời từ đối diện truyền tới.
Cánh cửa này đang kết nối tới một vị cường giả ma đạo chí cường nào đó.
Trái tim Tô Vũ đập nhanh!
Thiên Môn lập tức khai mở!
Dọc theo cánh cổng này nhìn lại, cái nhìn này phẳng phất như nhìn về nơi rất xa, sau một khắc, sắc mặt Tô Vũ biến hóa, vội vã nhìn xuống dưới mặt đất.
Đệt!
Một tôn cường giả đỉnh cấp ngủ say!
Thế mà lại ngủ ngay dưới nền đất của ngọn núi này!
Trước đó Tô Vũ không phát hiện, bởi vì đối phương đã cắt đứt liên hệ với đại đạo, lâm vào trạng thái triệt để trầm miên.
Bấy giờ Phong Ấn sơn biến động, Huyết Ma cùng Đạo Vũ mới lựa chọn thức tỉnh đối phương.
"10 giây!"
Tô Vũ cả kinh nhưng không hốt hoảng.
Một vị chí cường còn chưa triệt để khôi phục!
Muốn khôi phục thì chí ít cần một khoảng thời gian.
Cho nên đối phương mới nói là chờ một lát.
Từ khi khôi phục đến lúc kết nối đại đạo rồi đi ra, chỉ sợ cần khoảng 10 giây.
Tất cả suy nghĩ hiển hiện trong nháy mắt.
Sau một khắc, một hòn đá trực tiếp bay tới hướng Đại Chu vương bên kia.
Giờ phút này, Đại Chu vương vô cùng khẩn trương, bạo hống liên tục, cảm nhận được ma khí thao thiên khiến y hoảng sợ: "Là khí tức của Ma Thiên Hầu, lão chưa chết!"
Không chỉ y mà những cường giả thời thượng cổ cũng đều nhận ra.
Mấy vị Hỏa Vân Hầu đều tái mặt.
Lão già này đã biến mất rất nhiều năm, bọn họ còn tưởng rằng lão đã chết từ lâu, không nghĩ tới thế mà vẫn còn sống, chỉ là triệt để ngủ say mà thôi.
Hiện tại, cả ngọn núi đều bị ma khí rung chuyển!
Bách Chiến vương đang gầm thét cũng hơi biến sắc, hắn vội vã thúc giục: "Nhanh, giết mấy tên khốn kiếp này để bản vương phá phong ra đi giết tên Ma Thiên kia!"
Hắn rất lo lắng!
Ma Thiên Hầu, hắn không quen thuộc cũng chưa từng giao thủ, nhưng khí tức kia thì hắn cảm nhận được, tuyệt đối là Chuẩn Vương đỉnh cấp.
Bất quá rống là rống vậy, chứ trong lòng Bách Chiến lại tràn ngập bất đắc dĩ và tuyệt vọng.
Xong rồi!
Không còn kịp rồi!
Đám Định Quân Hầu không giết được tứ đại Chuẩn Vương kia, mặc dù có thể áp chế thế nhưng lại không đủ thời gian.
Bách Chiến vương vừa gấp lại vừa phẫn nộ!
Dưới chân mình thế mà còn có một tên vương bát đản ngủ say!
Đã nhiều năm trôi qua, hắn hoàn toàn không hề hay biết chuyện này.