Tô Vũ mượn lực trấn áp của hòn đá nhỏ nên tốc độ nhanh hơn hẳn Ma Thiên Tôn.
Đối phương muốn đuổi theo mình chỉ sợ rất khó.
Đây dù sao cũng là sân nhà của hắn.
Bất quá Tô Vũ không thể giao thủ cùng đối phương, một khi giao thủ, khẳng định là hắn sẽ không địch lại, chẳng những không địch lại mà còn lộ ra dấu vết, vậy thì mọi chuẩn bị trước đó đều sẽ lãng phí!
Một vài kế hoạch cũng sẽ phá sản.
Lúc bấy giờ, ánh mắt Tô Vũ lấp lóe về ngoan ác.
Hắn truyền âm cho đám người trong Văn Minh Chí: "Văn Minh Chí vừa mở thì lập tức theo ta đi giết người!"
Đám người giật mình, ngươi còn muốn nghênh chiến kẻ đang đuổi theo nữa ư?
Quá mạnh!
Thiên Tôn là Chuẩn Vương đỉnh cấp chân chính, nghiêm chỉnh mà nói thì có thể sánh cùng với cấp độ của Bách Chiến, chỉ là Nhục thân đại đạo của Bách Chiến quá mạnh nên mới vượt qua hết thầy những vị kia mà thôi.
tồn tại như vậy mà ngươi cũng dám chiến?
Đang nghĩ ngợi, Tô Vũ đã đột ngột xé rách trường hà, thân ảnh thoáng hiện, nơi đây có một nhánh sông ngụy đạo tồn tại.
Trong nháy mắt Tô Vũ hiện thân, một tôn Hợp Đạo đang quan sát Phong Ấn sơn bỗng nhiên biến sắc!
Tô Vũ vỗ xuống một chưởng, hòn đá nhỏ tỏa ra lực trấn áp.
Lực lượng đại đạo của đối phương rung chuyển tức thì, ngay sau đó Văn Minh Chí mở ra, đám người Lam Thiên nhao nhao xuất thủ!
Âm!
Một kích tổng hợp, một tôn Hợp Đạo bị đánh cho chia năm xẻ bảy, trực tiếp nổ tung!
Văn Minh Chí khẽ quét qua, hết thảy trở thành hư không.
Tô Vũ lại tiếp tục xé rách thời không trường hà, trong nháy mắt đã chui vào trong đó.
Mà Ma Thiên Tôn vừa mới chuẩn bị xé rách trường hà để đuổi theo, bởi vì ông ta cũng cảm ứng được đối phương bỏ chạy, kết quả còn chưa kịp ra ngoài thì Tô Vũ lại trở về.
Nhưng giờ khắc này, Ma Thiên Tôn rõ ràng cảm nhận được có điều không thích hợp.
Ngoại giới, lại có thêm một đóa pháo hoa nổ tung!
Toàn bộ Đạo Nguyên chi địa đại loạn ngay tức thì!
Một vị chí cường cực kỳ mạnh mẽ tức giận quát lên, thanh âm nối liền trời đất, xuyên qua trường hà: "Hợp Đạo hội tụ! Chú ý động tĩnh từ thời không trường hà, tên ác ôn kia vẫn đang giết chóc!"
Thật hung tàn!
Bị Ma Thiên Tôn truy sát mà lại dám xuất thủ lần nữa, tàn sát tứ phương!
Loại người hung ác này khó trách lại dám đánh giết những vị Chuẩn Vương kia.
Quá ngoan độc!
Hôm nay, vị Hợp Đạo thứ 10 vẫn lạc.
Trong thời không trường hà.
Trong Văn Minh Chí, mấy người Định Quân Hầu cũng điên cuồng hít khí, quá đáng sợ!
Bị một tôn Chuẩn Vương đỉnh cấp truy sát mà Tô Vũ vẫn dám tiếp tục giết người.
Quá hung hăng!
Nhưng mà... sảng khoái không nói nên lời!
Thật sự điên cuồng!
Mọi người đã muốn làm như vậy từ rất lâu rồi, đáng tiếc bọn họ không có thực lực đó, nhưng hiện giờ Tô Vũ lại mang bọn háo tung hoành tứ phương, thật sự sảng khoái muốn thăng thiên!
Đang nghĩ ngợi, Tô Vũ lại lần nữa xé rách trường hà.
Một tôn Hợp Đạo hiện lên ở trước mặt bọn họ, mà vị Hợp Đạo kia thấy có người xé rách trường hà thì sắc mặt đã hoàn toàn thay đổi, hoảng loạn thét to: "Thiên Tôn cứu ta!"
Toàn bộ Đạo Nguyên chi địa triệt để hỗn loạn!
Vô số cường giả cấp tốc trốn chạy khỏi Phong Ấn sơn.
Một tôn cường giả kinh khủng đang thông qua thời không trường hà, phá không lao ra, hoành hành giết chóc!
Ma Thiên Tôn không thể đuổi kịp đối phương!
Oanh!
Tên Hợp Đạo kia vừa rống xong liền nghênh đón hơn mười vị cường giả dốc toàn lực tung một kích, trực tiếp bị đánh thành bụi mờ!
Thanh âm của Tô Vũ chấn động tứ phương: "Đám cấp thấp các ngươi lại dám phạm thượng, còn đám chặn đường bản tọa, hôm nay giết cho các ngươi máu chảy thành sông!"
Tiếng quát lạnh xuyên thủng đất trời.
Bách Chiến đang điên cuồng nghênh chiến cũng không khỏi nhìn về phía Tô Vũ, hắn ta lớn tiếng cười ha hả: "Đủ cuồng vọng! Tiện nhân Nguyệt La thế mà lại có thuộc hạ tâm cõ như ngươi, khốn kiếp, ả không xứng! Hãy đâu nhập dưới trướng bản vương, bản vương sẽ ban thưởng cho ngươi..- Tô Vũ chẳng thèm để ý, chính ngươi có thể sống sót đi đã lại nói!
Phí lời làm gì chứ!
Hắn lại xé rách trường hà, chui vào bên trong, Tô Vũ quan sát sơ bộ tình huống một thoáng rồi tiếp tục cấp tốc trốn chạy.
Mà ngay sau khi hắn rời đi không lâu, một thân ảnh hiện ra tại nơi hắn vừa biến mất.
Lại là một vị Thiên Tôn!
Ánh mắt của vị Thiên Tôn này lộ ra một vòng thần quang, nhíu mày lẩm bẩm: "Trong thời không trường hà mà có thể định vị chuẩn xác vị trí của Hợp Đạo, chẳng lẽ đối phương đã mở Thiên Môn?"
Bằng không, làm sao có thể khóa chặt vị trí đại đạo, trực tiếp từ trường hà giáng lâm giết Hợp Đạo được!
Không có khả năng!
Từ sau thượng cổ, không ai có thể mở Thiên Môn!
Thế nhưng nếu không mở Thiên Môn thì đúng là không cách nào giải thích được thủ đoạn của người nọ.
"Hỗn Độn nhất tộc... yêu nghiệt mở Thiên Môn!"
Bóng người thầm chấn động trong lòng, giờ phút này, sắc mặt y khẽ động, trong nháy mắt cũng xé rách trường hà, bên trong, Ma Thiên Tôn vừa đuổi tới, nhìn thấy người xuất hiện thì vội gọi: "Nguyệt Thiên Tôn.. "
Nguyệt Thiên Tôn lên tiếng: "Không dễ phong tỏa, nơi đây là đại đạo trường hà thông tới Cự Lãng chi địa! Kê địch lại không kiêng nể gì cả, ắt có một ít năng lực! Hẳn là hắn có thể mở ra Thiên Môn... Ngươi tiếp tục đuổi theo đi, ta sẽ khóa chặt vị trí của hắn tại Đạo Nguyên chi địa, hắn mà xuất hiện lần nữa, có ta ở bên ngoài ngươi ở bên trong thì sẽ bắt giữ được hắn!"
"Được!"
Ma Thiên Tôn gật đâu, làm như thế sẽ bảo đảm hơn nhiều.
Một trong một ngoài!
Mở Thiên Môn... trong lòng ông ta cũng khẽ chấn động, đối phương mở Thiên Môn thật sao?
Nếu là sự thật, thế thì càng thêm chắc chắn hắn là nhân vật hết sức quan trọng ở Hỗn Độn nhất tộc.
"Cự Lãng chi địa là nơi mà ta cũng khó có thể tới gần, thật sự đến chỗ đó thì hắn chẳng còn đường nào để trốn!"
Ma Thiên Tôn nói một câu, Nguyệt Thiên Tôn gật đầu, trong nháy mắt đã biến mất.
Phía trước.
Lam Thiên truyền ra thanh âm: "Giết chưa tận hứng, tiếp tục đi nào!"
Tiếp tục cái đầu ngươi ấy!
"Không giết nữa, bị người để mắt tới rồi, bên ngoài trường hà lại có một tên chí cường tới!"
Thôi vậy, nghe Tô Vũ nói thế, Lam Thiên chỉ đành từ bỏ.
Rất nhanh, y lại cười nói: "Có thể chạy thoát được không? Trốn không thoát thì ở ngay tại đây chơi ông ta một trận đi!"
Tô Vũ không để ý tới y.
Có thể chạy thoát được không?
Đương nhiên có thể!
Nhưng Tô Vũ còn chưa quyết định được trốn đi từ chỗ nào!
Thứ nhất, lối đi ở Mệnh tộc.
Thứ hai, lỗ hổng của thời không trường hà chân chính.
Một cái thông tới Mệnh giới, một cái thông về thời không trường hà, khả năng là sẽ kết nối tới tầng chín của Tinh Vũ phủ đệ!
Nhưng lối đi ở Mệnh tộc có quy tắc trừng phạt không nhỏ.
Tô Vũ mang theo nhiều người như vậy, dù là giấu ở trong Văn Minh Chí thì đó cũng là mang người, sẽ bị quy tắc phát hiện, nhất định sẽ nghênh đón trừng phạt rất lớn. Nếu không thì cường giả thượng giới cứ tạo ra không gian trong binh khí rồi tùy tiện mang hơn mười vị Hợp Đạo hạ giới là được.
Dù hòn đá nhỏ có thể trấn áp quy tắc thì cũng sẽ khiến lực trừng phạt trong lối đi ở Mệnh tộc hao sạch, đến lúc ấy, hàng rào ngăn cách giữa thượng giới và hạ giới sẽ bị đánh vỡ tức thì!
Đây không phải kết quả mà Tô Vũ muốn nhìn thấy!
Cho nên, đường ra duy nhất bây giờ kỳ thật chỉ có một, đi tới cuối cùng, tiến vào thời không trường hà thực thụ!
Đương nhiên, còn có một con đường nữa.
Giờ phút này, hắn có thể thử kế thừa Nhân Hoàng đại đạo, như vậy, dù không thể địch nổi chủ nhân quy tắc trong nháy mắt thì cũng có thể cấp tốc tăng lên thực lực, cộng thêm Đạo Nguyên chi địa vốn chính là sân nhà, Ma Thiên Tôn chưa hẳn có thể đấu qua được Tô Vũ.
Bất quá, đây là lựa chọn cuối cùng.
Mang theo những ý niệm ấy, Tô Vũ quyết định không giết người nữa, giết hai tên Hợp Đạo đều chỉ là vì chấn nhiếp bốn phương, đề phòng những kẻ không thức thời bỗng nhiên xé rách trường hà, không chừng lại sẽ chắn ở phía trước đường của hắn!
Hiện tại, những người kia đã không dám tùy tiện xé rách trường hà để tiến vào.