Cả chư thiên đều đang nghị luận về sự tình Bách Chiến - Nguyệt La, cũng như trận chiến ở Đạo Nguyên chi địa.
Mà nơi xem như trung tâm của chủ đề, Hỗn Độn nhất tộc - Ngục vương nhất mạch, giờ phút này cũng đang rất phẫn nộ.
Sâu trong Hỗn Độn Sơn.
Ở một sơn cốc bên trong vùng bình nguyên rộng lớn.
Nơi đây tựa như một vùng đất mới.
Bây giờ trong đại điện cổ truyền ra một loạt tiếng quát giận dữ!
"Phế vật!"
"Một đám rác rưởi!"
"Đáng chết, tại sao lại thế?"
"Tử Yên chết rồi, sao nàng ta lại lên đây được?"
"Đã đi lên thì tại sao không liên hệ với chúng ta?"
"Tin đồn nói Tử Yên giải phong cho Bách Chiến, nhưng hai vị Chuẩn Vương khác từ đâu ra?"
Tiếng gầm gừ không ngừng.
Ngục vương nhất mạch mặc dù ở thượng giới cực kỳ điệu thấp, nhưng cũng không phải là một chút tin tức đều không thu được, nếu không thì cũng sẽ chẳng biết được chuyện lần trước Long tộc bị tập kích.
Giờ phút này, vị cường giả được xưng là lão tổ phẫn nộ nói: "Lần trước Long tộc bị tập kích, ta đã cảm thấy có điều không ổn! Không nghĩ tới mới chỉ qua mấy ngày mà mọi chuyện đã nghiêng trời lệch đất, vạn tộc đều biết tới sự tồn tại của chúng ta!"
"Ấn nhẫn mười vạn năm, vì sao đến thời khắc cuối cùng lại nhịn không được?"
Lão tổ rất bực bội, ở dưới có người lên tiếng: "Lão tổ bớt giận, triều tịch này tộc ta vốn đã chuẩn bị xuất thủ, kỳ thật cũng rất khó che giấu, năm xưa việc Nguyệt La cô cô ra mặt đã khiến vạn tộc cảnh giác... "
"Hỗn trướng!"
Lão tổ cả giận đập bàn, ngắt lời vị trung niên kia: "Vạn tộc vốn không biết ngọn ngành, cho là chúng ta nhiều nhất cũng chỉ có mấy chục người, mấy trăm người, Hợp Đạo chưa hẳn đã được mấy vị! Bây giờ lại liên tiếp đánh giết 9 tôn Chuẩn Vương, 8 vị Hợp Đạo. Đồ ngớ ngẩn cũng biết nhất tộc của ta hẳn là cực kỳ cường đại, chúng sẽ dốc toàn lực ứng phó, cảnh giác vạn phần, cái này có thể giống nhau nữa sao?"
Triều tịch trước Nguyệt La xuất thủ chính xác là đã bại lộ chút ít.
Thế nhưng cũng chỉ bại lộ một mình Nguyệt La mà thôi.
Vạn tộc sao có thể biết nhất mạch bọn họ rốt cục mạnh đến mức nào?
Nhiều năm như vậy, vạn tộc cũng không dò xét được cái gì, chỉ cho là bọn họ chỉ có mấy người ẩn nấp ở nơi nào đó, sao có thể đoán được thực lực của mạch này cường đại tới không tưởng như bây giờ?
Kết quả thì hay rồi, khi không lại để người ngoài tin rằng Ngục vương nhất mạch đã giết 9 vị Chuẩn Vương của vạn tộc!
Giờ mà ngươi lại nói thực lực của ngươi rất bình thường, ai sẽ chịu tin ngươi?
Ngẫm nghĩ một lúc, vị lão tổ ấy phân tích: "Mọi việc diễn ra không thích hợp, Tử Yên chết rồi, tình huống cụ thể thì khó mà biết rõ. Nhưng đầu tiên, Tử Yên lên thượng giới như thế nào cũng là cả một vấn đề. Thứ hai, nếu Tử Yên thật sự tới được đây thì nàng cũng sẽ không tùy tiện hành động, trừ phi nàng bị người ta bức hiếp, nếu không, Tử Yên há lại hy sinh thân mình để cứu Bách Chiến!"
"Thứ ba, hai vị Chuẩn Vương còn lại rốt cuộc là thần thánh phương nào? Chẳng lẽ là người dưới hạ giới lên? Nếu là người hạ giới, chẳng lẽ hạ giới có Chuẩn Vương cảnh hay sao?"
"Thứ tư, hiện tại vạn tộc muốn mở nghị hội, thương thảo xem làm sao để đối phó tộc ta, đây là tổn thất lớn nhất của chúng ta lần này!"
"Thứ năm, Bách Chiến giải phong... lấy tính cách của Bách Chiến thì hắn nhất định sẽ tới tìm chúng ta, tìm Nguyệt La báo thù! Mặc dù Bách Chiến còn bị phong ấn, nhưng thực lực của hắn vẫn cường đại như trước, có thể thoát đi từ trong tay mấy vị Thiên Tôn thì tức là dù còn mang xiểng xích nhưng hắn vẫn mạnh đến đáng sợ"
Bị gài bẫy!
Kỳ thật lão tổ đã đoán được ít nhiều, lão hít sâu một hơi, nhìn về phía đám người vẫn không lên tiếng dưới kia, đoạn hỏi: "Các ngươi cảm thấy là ai đang thao túng hết thảy, tính kế chúng ta?"
Đám người đứng sau chuyện này thật sự là không dễ phán đoán.
Hạ giới có thực lực đi tính kế bọn họ như vậy sao?
Rất nhanh, một nữ tử trẻ tuổi mở miệng: "Nếu thật sự bị gài bẫy, liệu có phải là do nhất mạch của người truyền lửa làm không?"
Nghe phỏng đoán của nàng ta, ánh mắt đám người xung quanh khẽ động.
Nữ tử này nhắc nhở: "Đừng quên, chỉ có hai thông đạo từ hạ giới đến thượng giới, lối đi thứ nhất nằm ở Mệnh tộc, lối còn lại thì do người truyền lửa nắm giữ!"
Lão tổ nghe vậy thì gật đầu: "Nhất mạch phe truyền lửa có tam đại lãnh tụ, Binh Quật và Đan Ngọc đã vẫn lạc, nhưng nghe nói vị quan trọng nhất thì vẫn còn sống, chưa từng hiện thân! Năm đó Nguyệt La hỏi Bách Chiến, Bách Chiến đã từng bảo Binh Quật mời đối phương rời núi, Binh Quật lại nói vị kia mới là người chủ đạo trong số người truyền lửa, bọn hắn có thể tử chiến nhưng vị kia thì không được. Cuối cùng Bách Chiến cũng hết cách, chỉ có thể từ bỏ"
Nói đến đây, lão tổ khẽ nhíu mày: "Nếu là như vậy, chuyện Tử Yên lên đây ngược lại đã có lời giải thích! Binh Quật còn có thực lực Thiên Tôn, vị lãnh tụ thứ ba hiển nhiên sẽ không yếu. Nếu y bắt Tử Yên, uy hiếp Tử Yên thì cũng có thể giải thích rõ"
"Về phần hai vị Chuẩn Vương cảnh phối hợp hành động với Tử Yên... Có lẽ là dư nghiệt người truyền lửa!"
Lão tổ hít sâu một hơi rồi nói: "Vậy theo những đầu mối này, chỉ sợ là Tử Yên bị truyền lửa nhất mạch bắt sống, hoặc là nàng đã dứt khoát bán đứng chúng ta, đem tin tức tiết lộ ra ngoài, nên mới có hết thảy tính toán ngày hôm nay!"
Lời lão nói chứa đầy phẫn nộ cùng bất đắc dĩ, quả là thất sách!
Trong đại điện, trung niên đã lên tiếng trước đó lại mở miệng: "Lão tổ, hiện tại dù chúng ta ra mặt đính chính, chỉ sợ là có miệng cũng khó mà trả lời!"
"Đính chính?"
Lão tổ lạnh lùng gạt đi: "Ngươi sẽ tin tưởng lời đáp trả của địch nhân sao? Ngươi sẽ tin tưởng lời của những kẻ đã ẩn giấu mười vạn năm như chúng ta? Ngươi sẽ tin tưởng kẻ từng phong ấn Bách Chiến là người tốt?"
Đóng cửa lại tự hỏi lòng xem, đổi thành bọn họ là vạn tộc thì cũng chỉ coi mọi lời nói tựa như đánh rắm mà thôi!
Nói nhảm!
Một mạch nhà các ngươi ẩn tàng mười vạn năm, còn làm ra không ít động tác, vừa phong ấn Bách Chiến, lại vừa giải phong cho Bách Chiến, còn giết rất nhiều Chuẩn Vương, bây giờ lại nhảy ra tự nhận tấm thẻ người tốt, ai mà tin được?