Tô Vũ thở dài một hơi: "Sáu ngàn năm qua, vạn tộc đã sinh ra rất nhiều Chuẩn Vương, nhiều hơn mười vạn năm trước không ít!"
Tam Nguyệt cười khổ: "Thật đúng là như vậy! Mười vạn năm trước, mọi người khắc chế lẫn nhau, nhằm vào nhau, thỉnh thoảng còn có một số cường giả vẫn lạc. Trong khi gần sáu ngàn năm nay, nội bộ vạn tộc tranh đấu không lớn, đều đang tích trữ thực lực, chuẩn bị diệt Nhân tộc xong mới bộc phát cuộc chiến của vạn giới"
"Đạo Nguyên chi địa dù là nơi tranh đoạt đại đạo nhưng mấy trăm năm cũng chưa chắc đã có vị Hợp Đạo nào vẫn lạc, năm đó khi còn Nhân tộc, tranh đoạt lẫn nhau có khi vài ba năm sẽ chết một vị Hợp Đạo. Cho nên số lượng Hợp Đạo đều bảo trì ở mức nhất định, không gia tăng quy mô lớn"
Tam Nguyệt cảm khái một tiếng: "Ngươi nhìn tộc ta liền biết, hiện tại Hợp Đạo của tộc ta gần như giữ chắc, bởi vì sáu ngàn năm qua luôn bị nhằm vào nên số lượng cũng coi như khá ít, năm đó có vài cổ tộc còn không bằng tộc ta, nhưng hiện tại số lượng Hợp Đạo đều nhiều hơn bọn ta rồi!"
Tô Vũ minh bạch: "Cho nên, trước mắt không cần thiết bại lộ! Thật sự bại lộ thì cũng phải làm suy yếu thực lực các phương trước mới được! Tối thiểu phải duy trì thế cục chân vạc!"
"Không đến mức xuất hiện tình trạng một phương tủy tiện tiêu hao chút lực lượng liền có thể tiêu diệt chúng ta!"
Tô Vũ cười nói: "Bây giờ có thêm Cự Trúc Hầu và Tam Nguyệt tiền bối, thực lực của chúng ta cũng không tính quá yếu"
Tam Nguyệt khẽ gật đầu, ngẫm nghĩ rồi lại nhắc nhở: "Nếu Nhân Chủ thật sự muốn cùng chúng ta tới Nhân Sơn, vậy thì ngươi nhất định phải khắc chế!"
Lão lo lắng khi vị này đến Nhân Sơn lại giống với bộ dạng hung hăng khi ở Đạo Nguyên chi địa, thế thì sẽ rất nguy hiểm!
"Đương nhiên!"
Tô Vũ bật cười, ta đâu có ngốc.
Đánh thắng được thì mới đánh, đánh không lại, ta cũng đâu có muốn chết!
Khi đang trò chuyện, bỗng nhiên, đám người Tô Vũ nhao nhao nhìn về phía tây!
Sắc mặt Tam Nguyệt biến hóa, Tô Vũ cũng khẽ nhíu mày.
Đại Chu vương biến sắc: "Khí tức của Bách Chiến?"
Cái quỹ gì đây?
Giờ phút này, ở cực Tây bốc lên một cỗ khí tức cường hãn.
Sau một khắc, dù còn đang ở trong Trúc Sơn thì mọi người vẫn nghe được tiếng rống giận lôi đình: "Nguyệt La, bản vương giết ngươi!"
Một đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, Tam Nguyệt thì bày ra thái độ cạn lời nhìn về phía Tô Vũ.
Mà Tô Vũ cũng bó tay nhìn về phía Hỏa Vân Hầu, nửa ngày sau mới nói: "Bách Chiến dù sao cũng từng là Nhân Chủ, từng làm lãnh tụ! Tính tình hắn táo bạo thành dạng này à?
Bây giờ vạn tộc đều đang ngó chừng hắn, đều đang tìm bắt hắn, hắn cứ thế mà tùy tiện bại lộ vị trí của mình?"
Đám Hỏa Vân Hầu xấu hổ cúi đầu, Đại Chu vương cười khổ một tiếng, bất đắc đĩ nói:
"Hắn... đại khái hắn cũng đã nhẫn nhịn mấy ngàn năm, tức đến phát nổ rồi, có lẽ hắn đã gặp Nguyệt La nên nhất thời bùng nổ"
Có thể là như vậy!
Nếu không, Bách Chiến trốn kĩ trong nhiều ngày qua vẫn không lên tiếng, bỗng nhiên lại bạo phát thế kia, hiển nhiên là thực sự nhịn không được nữa!
Tô Vũ ngẫm nghĩ, bất đắc dĩ nói: "Quá vọng động rồi! Có điều đối với chúng ta mà nói đó cũng là chuyện tốt, khả năng Nguyệt La đã xuất hiện, việc này cũng nghiệm chứng sự tồn tại của Hỗn Độn nhất mạch, hiện tại vạn tộc đều đang chăm chú vào bên kia"
Mấy người cũng cảm ứng một phen, bên đó truyền đến một cơn chấn động, nhưng rất nhanh đã biến mất.
Ngay tiếp theo đó, khí tức của Bách Chiến cũng triệt để tan biến.
Tô Vũ cảm ứng một phen, mở miệng nói: "Có thể là đi vào khu vực Hỗn Độn Sơn rồi nên khí tức mới bị che đậy! Vạn tộc sẽ không tùy tiện xông vào Hỗn Độn Sơn lúc này, nhưng có thể xác định rõ Bách Chiến cùng Nguyệt La đều đã tiến vào đó, xem ra trong vạn tộc nghị hội sắp tới, mấy vị cường giả Thiên Tôn sẽ nhanh chóng đưa ra quyết định"
Bách Chiến và Nguyệt La xuất hiện sẽ kích thích vạn tộc tăng tốc độ hợp tác với nhau.
Điều này đối với Tô Vũ mà nói đích thật là chuyện tốt.
Nếu còn dây dưa, Tô Vũ còn lo lắng sẽ nảy sinh biến cố, đại chiến ở Hỗn Độn Sơn sẽ không bạo phát nữa.
Tam Nguyệt ngưng trọng nhắc nhở: "Bách Chiến tiến vào Hỗn Độn Sơn, chỗ kia nếu là hang ổ của đối phương thì Bách Chiến sẽ rất nguy hiểm! Trên người hắn còn có một đạo phong ấn chưa được giải khai!"
Tô Vũ khoát khoát tay: "Mặc kệ hắn! Tính cách của hắn quá vọng động, có lẽ Nguyệt La cố ý dẫn dụ hắn tiến vào cũng nên. Thế mà hắn lại thật sự truy đuổi, nếu xảy ra chuyện thì cũng là tự hắn tìm phiền phức!"
Tô Vũ lạnh lùng nói: "Tự mình xảy ra chuyện thì tự mình phụ trách, đừng hi vọng người khác đi cứu giúp! Mọi người cũng vậy, nếu khi chấp hành nhiệm vụ xảy ra phiền toái, hoặc là tao ngộ vạn tộc, không thể không khai chiến, có thể cứu nhất định ta sẽ cứu, nhưng bởi vì hành vi không lý trí của chính bản thân mình mà gây ra phiền toái... Ta sẽ không trả giá lớn vì kẻ đó!"
Nói đến đây, hắn nhìn thẳng về phía Thiên Diệt.
Thiên Diệt đầy mặt vô tội: "Ta không đến mức xúc động như Bách Chiến mà. Ta rất có chừng mực đó, Bách Chiến là đồ ngốc, ta chỉ là hiếu chiến thôi, chúng ta không giống nhau!"
Ngươi nhìn ta làm gì?
Mà lúc này, Đại Chu vương bọn họ đã vô lực nói thêm.
Bách Chiến quá đáng thương!
Ngay cả tên mãng phu Thiên Diệt cũng tỏ ý khinh bỉ cả ngươi, chuyện này... Thật đúng là không có biện pháp!
Tô Vũ khẽ bật cười, hắn gật gật đầu: "Cũng phải, khi ngươi đánh không lại thì chạy cũng nhanh lắm, cái này ta biết"
Thiên Diệt phiền muộn, nói gì thế, ngươi đánh không lại chẳng lẽ còn ở đó đợi ăn đòn à?
Đánh không lại, biết rõ sẽ phải chết, trừ phi bắt buộc phải tử chiến, còn không thì tội gì mà không chạy?
Tô Vũ mặc kệ Bách Chiến, với hắn thì Bách Chiến tiến vào Hỗn Độn Sơn đại biểu đại chiến ở Hỗn Độn Sơn trăm phần trăm sẽ bạo phát.
Hắn không nói những việc này nữa, chỉ bảo: "Vậy ta giả mạo Tứ Nguyệt, Lam Thiên giả mạo Ngũ Nguyệt!"
Lam Thiên vội phản bác: "Không, ta giả mạo Viên Nguyệt, không làm nhi tử ngươi đâu!"
Cửu Nguyệt đứng sau muốn nói lại thôi, y không dám.
Có điều y thật sự không muốn!
Ngươi giả mạo Viên Nguyệt thì ta sẽ có bóng ma tâm lý đấy!
Tô Vũ giả mạo Tứ Nguyệt, Lam Thiên giả mạo Viên Nguyệt.
Hai người thương lượng xong, Cửu Nguyệt phản đối cũng đành vô hiệu.
An bài đơn giản một chút, rất nhanh, đám người đều đã đạt thành nhất trí, đám người Vạn Thiên Thánh tạm thời sẽ ở lại Thực Thiết nhất tộc, tùy thời chờ đợi mệnh lệnh của Tô Vũ.
Mà trong lần vạn tộc hội nghị thứ hai này, Thực Thiết nhất tộc có Tam Nguyệt đích thân tham gia, ngoài ra còn có Tô Vũ cùng Lam Thiên, Cự Trúc Hầu thì ở lại thủ Trúc Sơn.
Ngày thứ hai sau khi nhóm Tô Vũ đến, một nhóm ba người tiến về hướng Nhân Sơn.