Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2991 - Chương 2991: Ảnh Hưởng Của Nhân Sơn.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2991: Ảnh Hưởng Của Nhân Sơn.
 

Trên bầu trời.

Ba đầu Thực Thiết Thú giống nhau như đúc, thực ra Tô Vũ cảm thấy Lam Thiên giả mạo Ngũ Nguyệt hay Viên Nguyệt cũng không có gì khác nhau, đương nhiên khí tức có hơi khác biệt chút.

Tam Nguyệt có cái đầu lớn nhất, Tô Vũ thứ hai.

Bay trên không trung, Tam Nguyệt thỉnh thoảng lại quay đầu ngó Tô Vũ cùng Lam Thiên một chút, hai người này ngụy trang cực kỳ tốt, Tam Nguyệt nhìn mà ngạc nhiên không thôi.

Tô Vũ thấy Tam Nguyệt nhìn qua thì khẽ cười: "Phụ thân có chuyện gì muốn nói sao?"

Tam Nguyệt hơi khó chịu, xưng hô này quá khó nhăn.

Bất quá không thể không nói, nhìn người ta kìa, ngụy trang cực kỳ đúng chỗ, đi trên đường cũng không quên tiểu tiết.

Tam Nguyệt không đáp lời, rất nhanh đã nói sang chuyện khác: "Hai vị có hiểu rõ Nhân Sơn không?"

"Biết đơn giản một chút"

Tam Nguyệt khẽ gật đầu: "Vậy để ta giới thiệu thêm cho hai vị, lãnh địa của ba tộc Thần Ma Tiên tại thượng giới nằm ở bốn phía Nhân Sơn, lãnh địa của các tộc này bao vây Nhân Sơn"

"Nhân Sơn là nơi mà năm đó Nhân tộc chuẩn bị kiến tạo hoàng cung"

"Lai lịch của Nhân Sơn cũng không đơn giản, nó cũng không phải là ngay từ đầu liền có, mà là khi Nhân tộc mở thượng giới, Văn vương dẫn đầu mấy vị chủ nhân quy tắc, tự mình đi sâu vào Hỗn Độn Sơn na di đến một tòa Thiên Thần Sơn"

"Bởi vì ngọn núi này nghe nói còn có cổ thú chủ nhân quy tắc cảnh bị giết"

Tam Nguyệt giới thiệu sơ lược về Nhân Sơn.

Tô Vũ yên lặng lắng nghe, nghe một hồi bèn hỏi: "Tam đại tộc đều không chiếm cứ Nhân Sơn, là do Nhân Sơn có điểm đặc thù gì sao?"

Tam Nguyệt đáp: "Chỗ đặc thù đương nhiên là có, Nhân Sơn là do cường giả Nhân tộc na di mà đến để chế tạo kiến trúc hạch tâm ở thượng giới! Mà bản thân nó vốn là Thần Sơn ở thuở Khai Thiên, trên núi có lực lượng hỗn độn cùng vạn đạo hết sức phong phú. Tính ra cũng là thánh địa cực giai để tu luyện!"

Tô Vũ thầm ngẫm nghĩ.

Nếu là thánh địa thì tại sao tam đại tộc không chiếm lĩnh?

Hắn tin tưởng Tam Nguyệt sẽ biết một vài thứ.

Quả nhiên, Tam Nguyệt tiếp tục nói: "Sở dĩ tam đại tộc không chiếm cứ Nhân Sơn, nguyên nhân thì rất nhiều. Thứ nhất, tam đại tộc đều muốn chiếm làm của riêng, vậy nên không dễ dàng phân thắng bại, vì một ngọn núi mà khai chiến thì không có lời"

"Thứ hai, Nhân Sơn là thánh địa tu luyện nhưng Nhân Sơn có điểm rất đặc thù, đó là dễ dàng bị ảnh hưởng, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến tam tộc từ bỏ Nhân Sơn"

Tô Vũ nghi hoặc: "Ảnh hưởng?"

Tam Nguyệt gật gật cái đầu to: "Õ lâu tại Nhân Sơn sẽ xuất hiện một loại hậu quả, sẽ nhiều hơn một chút cảm giác thân thiết, tinh thần trách nhiệm đối với Nhân tộc. Lúc trước, kỳ thật tam đại tộc cũng đã an bài một số cường giả đến Nhân Sơn tu luyện, kết quả sau khi ở đó một thời gian, những người này giao thủ với Nhân tộc đều sẽ sinh ra một loại cảm giác tội lỗi. Õ lâu thậm chí sẽ cảm thấy bản thân nên có trách nhiệm với Nhân tộc!"

Tô Vũ không phản bác được.

Cuối cùng hắn đã biết nguyên nhân. Khả năng cao là Nhân Hoàng đã giổ trò gì đó, đây là Trách nhiệm đại đạo của Nhân Hoàng phải không?

Nhân Sơn vốn là chế tạo cho cường giả Nhân tộc thượng cổ.

Nhân tộc ở đây đều là tỉnh nhuệ trong tinh nhuệ, vậy thì dĩ nhiên phải giao phó cho những người này một chút tinh thân trách nhiệm, đơn giản mà nói, chính là tẩy não thay đổi một cách vô tri vô giác.

Thời gian lâu dài, cường giả cao tầng của Nhân tộc đều sẽ sinh ra một loại cảm giác sứ mệnh mãnh liệt.

Nhân Hoàng... quả nhiên là kẻ hố to!

Khó trách Nhân Sơn là bảo địa mà tam đại tộc đều từ bỏ, chỉ khi vạn tộc nghị hội mới kéo nhau đến Nhân Sơn tổ chức.

Tô Vũ bèn hỏi: "Vậy sao vạn tộc nghị hội lại lựa chọn mở ở đây?"

"Thời gian ngắn thì không có vấn đề gì" Tam Nguyệt giải thích: "Đi Nhân Sơn mở nghị hội cũng có thể mượn dùng lực lượng vạn tộc xua tan một chút ảnh hưởng, tránh ảnh hưởng của Nhân Sơn ngày một khuếch tán, dù sao tam đại tộc đều ở phụ cận"

Tô Vũ đã hiểu.

"Mà Nhân Sơn nằm ở trung tâm của cả giới vực, đến Nhân Sơn thì các tộc đều sẽ thuận tiện hơn một chút"

Tam Nguyệt nói đến đây, lại bảo: "Lần này Nhân Chủ tận lực đừng dùng Thiên Môn nhìn trộm, những vị Thiên Tôn kia nhiều ít gì đều có thể cảm ứng được một hai"

Tô Vũ ghi nhớ: "Cái này thì ta biết, lần trước đã bị phát hiện rồi"

Bất quá lần trước hắn chưa mạnh như bây giờ cho nên cũng khó nói.

Đương nhiên, vì để phòng ngừa vạn nhất, trừ phi cực kỳ cần thiết, nếu không Tô Vũ cũng sẽ không tùy tiện mở Thiên Môn.

Vừa đi vừa tâm sự, rất nhanh họ đã đến khu vực lân cận.

Từ Trúc Sơn đến Nhân Sơn sẽ trải qua lãnh địa của mấy đại tộc, tới gần Nhân Sơn, bên này là lãnh địa thuộc về Ma tộc.

Muốn lên núi cần phải xuyên qua lãnh địa của bọn họ.

Còn chưa tới gần thì Tô Vũ đã cảm nhận được ma khí tung hoành.

Từ không trung nhìn lại, từng tòa thành lớn của Ma tộc hoành thông trời đất.

Tô Vũ truyền âm hỏi: "Tam Nguyêt tiền bối, giữa ba tộc Thần Ma Tiên không lưu lại lối đi nào sao?"

Trực tiếp xuyên qua lãnh địa của Ma tộc, người bình thường cũng không dám làm như Vậy.

"Không có"

Tam Nguyệt đáp: "Tam tộc vây Nhân Sơn vào giữa, ngay từ đầu còn không giáp giới, nhưng về sau cường giả gia tăng, đạo tràng nhiều hơn, những vùng đất trống cũng đều bị chiếm đoạt, tam tộc lúc này mới bắt đầu giáp giới"

Dứt lời, họ đã đến một tòa cự thành.

Đám Tam Nguyệt cũng không che lấp khí tức.

Vừa đến cự thành trên không, một thân ảnh liền hiển hiện, ma khí ngập trời.

Cảnh giới Hợp Đạo!

Không chỉ vị Hợp Đạo này mà rất nhanh, mấy vị Vĩnh Hằng cũng đằng không phóng lên.

Tên cường giả Ma tộc kia nhìn lướt qua mấy người, nhận ra Tam Nguyệt thì vẻ mặt hơi dị dạng, rất nhanh lại cười nói: "Thì ra là mấy vị đạo hữu Thực Thiết nhất tộc! Lần này vạn tộc nghị hội, ta còn tưởng rằng các vị đạo hữu không tới!"

Gã nói: "Tam Nguyệt Thiên Tôn, xin chờ một lát, ta sẽ báo cho Hồn Thiên tiền bối tới đón tiếp ngài!"

Tam Nguyệt phất tay: "Không cần, ta tự đi là được!"

"Thiên Tôn xin cứ chờ một lát, miễn cho người phía dưới không biết thân phận của Thiên Tôn rồi lại va chạm với ngài!"

Tam Nguyệt liếc mắt nhìn gã, thấy gã không có ý nhường đường, nhìn lại vài toà cự thành xa xa dường như cũng có khí tức Hợp Đạo bộc phát, lão nhếch miệng nói: "Thế thì tùy các ngươi, lão gia hỏa Thiên Mệnh tới rồi chứ?"

Ma tộc Hợp Đạo đối diện khẽ cười đáp: "Cái này tạm thời còn chưa biết được, nếu không đi qua Ma tộc ta thì ta cũng không rõ, có lẽ là đã đi qua hai tộc Tiên Thần rồi"

Tam Nguyệt không hỏi lại nữa, cũng không thèm để ý tới gia hỏa này.

Cấp độ quá thấp, lão không thèm chú tâm.

Hợp Đạo tại vạn giới là sự tồn tại đỉnh cấp, bất quá đối với Tam Nguyệt mà nói, trong mắt của lão chỉ có đám cường giả cấp Thiên Tôn mà thôi, đám người đó mới cùng cấp độ với lão, nếu không phải thời cơ không đúng thì những người như lão đều đã trở thành chủ nhân quy tắc từ lâu rồi.

Mà Tô Vũ cũng không mở miệng, ở đây sẽ do Tam Nguyệt làm chủ.

Bấy giờ, Tô Vũ yên lặng quan sát.

Quan sát số lượng cường giả của Ma tộc và số lượng thành trì.

Trong đầu hắn đã bắt đầu diễn luyện, nếu giết ra từ Nhân Sơn thì làm như thế nào mới cấp tốc đột phá tuyến phong tỏa của Ma tộc?

Như thế nào mới có thể giết ra bằng tốc độ nhanh nhất?

Lộ tuyến rút lui ra sao? Sẽ tao ngộ bao nhiêu Hợp Đạo?

Vừa quan sát một hồi, hư không chợt bị xé rách, một tôn cường giả ma khí cực kỳ mạnh mẽ đi ra từ trong hư không, thân thể hơi còng xuống, thanh âm cười hơi âm trầm: "Tam Nguyệt đạo huynh, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không tới chứ!"

Thân thể Tam Nguyệt to lớn, so với đối phương thì còn hùng tráng hơn.

Tam Nguyệt liếc mắt nhìn Hồn Thiên, nhàn nhạt nói: "Ta không tới thì có phải Hôn Thiên đạo hữu sẽ tự đi mời ta?"

"Đạo hữu chớ nói đùa!"

Hồn Thiên mỉm cười, nhìn thoáng qua Tô Vũ cùng Lam Thiên, cũng không để ý lắm mà chỉ hỏi: "Cự Trúc đạo hữu không đến sao?"

"Giữ nhà!"

Tam Nguyệt ngáp một cái: "Trong nhà dù sao cũng phải có người, miễn cho ta không ở đó lại có một số tên vương bát đản ôm ý đồ xấu với Trúc Sơn"

Hồn Thiên mỉm cười, không định bồi tiếp mấy lời đó.

Tam Nguyệt đã tới, đây là chuyện tốt.

Rất nhanh, Hồn Thiên nói: "Tam Nguyệt huynh, ta đưa các ngươi đến Nhân Sơn, hiện tại các tộc khác hầu như đều đã đến, chỉ còn vài vị đang đi đường nữa thôi"

Tam Nguyệt không cự tuyệt, lão vượt không một bước tới gần Hồn Thiên.

Bình Luận (0)
Comment