Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2998 - Chương 2998: Tam Tộc Hợp Tác.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2998: Tam Tộc Hợp Tác.
 

Ánh mắt Tam Nguyệt lộ vê cổ quái, truyền âm cho Tô Vũ: "Này.."

Tô Vũ không hé răng.

Chuyện này không liên quan gì tới ta.

Người của ta đều đang ở Thực Thiết tộc, cho nên chắc chắn là do chỉ mạch Ngục vương chân chính ra tay.

Minh tộc... Cũng đúng, nơi đó rất gần Hỗn Độn Sơn, chỉ mạch Ngục vương ra tay thì Minh tộc sẽ đứng mũi chịu sào, không đánh Minh tộc thì đánh ai, lần trước Tô Vũ cũng định đối phó Minh tộc, chỉ là sau đó lại lựa chọn Long tộc mà thôi.

Một đám người không hé răng, Ma Thiên Tôn quát khẽ: "Đi lên, tất cả cùng đi"

Ông ta ném ra một binh khí hình thoi kim sắc thật lớn, toàn bộ cường giả Ma tộc đều phi thân tiến vào, mấy người Tô Vũ liếc nhìn nhau, thấy những người khác đều lên rồi thì cũng nhảy lên.

Sau khi cường giả trong đại điện đều tiến nhập, binh khí kim sắc liền đẩy tốc độ cực nhanh xuyên qua hư không, chỉ trong chớp mắt đã đi qua lãnh địa Thần tộc, nhanh chóng triều bay đến địa bàn Minh tộc. So với không gian truyền tống thì chậm hơn không ít, nhưng lại nhanh hơn Hợp Đạo phi hành nhiều. Chưa kể còn mang theo nhiều người như vậy mà vẫn có thể bảo trì tốc độ nhanh như thế, đúng là lợi hại.

Tô Vũ yên lặng ghi nhớ, dù là không gian truyền tống môn hay là binh khí kim sắc thì đều phải lưu ý thời gian để sau này đề phòng.

Lúc trước hắn không gặp được là bởi vì hắn toàn đánh cho đối phương trở tay không kịp.

Hiện tại vạn tộc đang dần thích ứng thế tiến công chớp nhoáng của bọn họ.

Trong lúc Tô Vũ đang suy nghĩ, cách đó không xa, Thiên Mệnh Hầu tóc trắng xóa bỗng bước đến gần.

Thiên Mệnh Hầu đi tới trước mặt Tam Nguyệt, thở dài một tiếng: "Vạn tộc chỉ kiếp đã buông xuống. Đầu tiên là Long tộc, tiếp đó là Minh tộc... 10 vạn năm ân ân oán oán chỉ sợ đều sẽ kết thúc ở thời đại này"

Tam Nguyệt liếc mắt nhìn y, tỏ vẻ ngơ ngác khó hiểu: "Thiên Mệnh đạo huynh nhìn thấy gì à?"

"Máu và lửa"

Thiên Mệnh Hầu than nhẹ: "Tai nạn, kiếp nạn, vô số cường giả ngã xuống"

"Mệnh tộc trung lập, cùng lắm thì đi theo Hỗn Độn nhất tộc thôi, tộc ngươi thấy ai mạnh thì cứ đi theo kê đó"

Tam Nguyệt vờ ngớ ngẩn lớn tiếng nói.

Tức khắc, mấy người Ma Thiên Tôn đều nhìn lại đây.

Sắc mặt Thiên Mệnh Hầu cổ quái, y cười cười: "Tam Nguyệt đạo huynh nói đùa, kiếp nạn buông xuống, ai có thể tránh thoát chứ? Mệnh tộc thượng khải thiên mệnh, hạ câu hoàng tuyền. Dù là ai thắng ai thua, chỉ sợ Mệnh tộc đều sẽ gặp nạn. Mệnh tộc hy vọng vạn tộc hòa bình hơn..."

Tam Nguyệt bèn đáp: "Ý Thiên Mệnh đạo huynh là ai mạnh thì đánh kẻ đó ư? Có lẽ vạn tộc chúng ta mạnh hơn, chẳng lẽ đạo huynh định giúp Hỗn Độn nhất tộc?"

Thiên Mệnh Hầu nhìn lão: "Tam Nguyệt đạo hữu, lão hủ không có ý này, Hỗn Độn nhất tộc giết chóc thành tánh, Long Minh trước sau gặp nạn, Mệnh tộc ta sao có thể là ngoại lệ? Nhưng thực lực Mệnh tộc tầm thường, tam đại cường tộc không lo gặp họa, dù thực lực chúng ta mạnh nhưng tộc nhân thì khó tránh khỏi kết cục bị chôn vùi bởi Hỗn Độn tộc. Ta chỉ muốn chúng ta chiếu ứng lẫn nhau. Thực Thiết nhất tộc thiện thủ thiện công, tộc ta thiện xem vận đạo. Có lẽ sắp tới hai tộc chúng ta nên liên thủ nhiều hơn"

Hai người nói chuyện không hề che giấu.

Thiên Mệnh Hầu cũng nói rõ ràng, tam đại tộc tự thành một liên minh, rất khó dung nhập vào đó, đồng thời dễ bị dùng như pháo hôi, Mệnh tộc có cường giả tham chiến thì hợp tác với Thực Thiết tộc sẽ an toàn hơn.

Nơi xa, mấy người Ma Thiên Tôn không nói gì.

Người khác kéo liên minh là chuyện bình thường. Ai cũng muốn sống sót.

Mà ít nhất điều này chứng minh mấy tộc ấy nguyện ý tham chiến.

Lôi Bạo của Thái Cổ Cự Nhân tộc nghe vậy thì liền xán lại gần: "Cự Nhân tộc cũng muốn hợp tác cùng Mệnh tộc"

Có Mệnh tộc chuyên xem vận, cơ hội sống sót sẽ lớn hơn. Dù thực lực Mệnh tộc bình thường nhưng hợp tác cùng Mệnh tộc vẫn rất có lời.

Thiên Mệnh Hầu trực tiếp tìm Tam Nguyệt khiến gã không không thể không xen vào.

Ý gã là Cự Nhân tộc ta cũng có thể hợp tác.

Thiên Mệnh Hầu mỉm cười gật đầu, y lại nhìn về phía Tô Vũ, nhẹ giọng nói: "Tứ Nguyệt đạo hữu, chúng ta chưa chắc sẽ lập tức tham chiến, khi người Mệnh tộc tới, xin Tứ Nguyệt đạo hữu chiếu cố một chút"

Tô Vũ mỉm cười: "Thiên Mệnh tiền bối khách khí, ta chỉ làm theo lệnh mà thôi"

Trong lòng hắn thì lại thấy cổ quái. Ngươi nói chuyện với ta làm gì?

Mệnh tộc rất huyền bí, chẳng lẽ đã xem thấu cái gì rồi sao?

Không đến mức đó chứ?

Tô Vũ cực kỳ cẩn thận, dù là kẻ nào nhìn trộm hắn thì hắn đều sẽ cảm nhận được, dù là cường giả Mệnh tộc muốn nhìn thấu chính mình thì cũng không đơn giản, trừ khi đối phương là chủ nhân quy tắc.

Thiên Mệnh Hầu không nói thêm, chỉ khẽ thở dài: "Kiếp nạn vạn tộc buông xuống... Hy vọng lần công phạt Hỗn Độn Sơn này diễn ra thuận lợi"

Dứt lời, y phiêu nhiên rời đi.

Những người khác đều thu hồi ánh mắt.

Tốc độ của kim sắc cự thoi nhanh vô cùng, trong nháy mắt đã đi qua vô số đạo tràng và hiểm địa phía dưới.

Bọn họ đã mơ hồ nhìn thấy đạo tràng Minh tộc.

Bấy giờ, một tồn tại hết sức cường hãn chợt đánh vỡ hư không.

Lực lượng quy tắc quay cuồng nháy mắt nổ tung.

Vô số pháo hoa bắn lên.

Đó là dấu hiệu Hợp Đạo ngã xuống, trước đó chúng bị phong tỏa trong đại trận.

Sau khi đại trận bị phá, mọi người mới cảm ứng được biến cố bên đây.

Trong đạo tràng U Ảnh tộc, ba chùm pháo hoa bay lên, hai trong số đó chiếu rọi đến lóa mắt.

Hai vị cường giả đỉnh cấp Minh tộc cộng thêm một vị Hợp Đạo U Ảnh tộc đã ngã xuống.

Trên bầu trời Minh tộc có 3 chùm pháo hoa bay lên.

Xem ra đã có 6 vị cường giả vẫn lạc.

"Khốn kiếp!"

Minh Thiên Tôn phẫn nộ gào lên!

Bầy đạo tràng Minh tộc có bốn đạo tràng bị tàn sát hầu như không còn, lúc này toàn bộ Minh tộc chỉ còn lại một vị Hợp Đạo trọng thương hấp hối đang cố bảo vệ ba tòa đạo tràng.

Bọn họ tới rất nhanh nhưng thủ phạm vẫn kịp chạy thoát.

Hoang Thiên Tôn bùng nổ lực lượng đại đạo, toàn bộ đại địa sôi trào, lão lắng lặng cảm ứng một phen rồi quát: "Đuổi theo đến Hỗn Độn Sơn"

Minh Thiên Tôn lạnh lùng nhìn về hướng Hỗn Độn Sơn, một minh hà hiện ra, hai người nhanh chóng chạy đến đó.

Lần này trực tiếp truyền tống nên tốc độ nhanh hơn dự đoán của đối phương, đối phương vẫn chưa trốn xa được.

Trong nháy mắt, hai đại cường giả đã xé rách hư không lao đến hiểm địa.

Bình Luận (0)
Comment