Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2999 - Chương 2999: Ngọa Hổ Tàng Long.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2999: Ngọa Hổ Tàng Long.
 

"Tới nhanh thật, chúng ta khinh thường vạn tộc rồi"

Nhóm người Vũ Hi đều đẫm máu, nhưng đó là máu của cường giả Minh tộc chứ không phải của bọn họ.

Đấu Kha thở dốc: "Không ngờ lại trực tiếp truyền tống từ Nhân Sơn tới đây, hơn nữa còn có một tên Hợp Đạo chưa chết"

Vũ Hi không quan tâm tới Hợp Đạo sống sót, nàng nhíu mày, cảm nhận được hai cỗ khí tức cường đại phía sau đang nhanh chóng đuổi theo bọn họ.

Nàng rất bất đắc dĩ, nhíu mày nói: "Nhiệm vụ chưa hoàn thành trọn vẹn... Mà thôi.

Chạy nhanh lên!"

Nghe nàng thúc giục, mọi người đều điên cuồng đẩy nhanh tốc độ.

Khi cảm nhận được khí tức phía sau càng ngày càng gần, Vũ Hi cười lạnh ném xuống một khối ngọc phù rồi nhanh chóng rời đi.

Bọn họ mới vừa rời đi không lâu, hai thân ảnh tốc độ cực nhanh ấy đã bay đến, vừa đến đây thì bỗng ầm một tiếng, một cỗ khí tức cường hãn lập tức bùng nổ.

Minh Thiên Tôn cùng Hoang Thiên Tôn lui lại vài bước, Minh Thiên Tôn nhíu mày, có bẫy ư?

Uy lực vụ nổ không quá mạnh!

Lão nhíu mày nhìn không trung, chỉ thấy vị trí bị nổ chợt xuất hiện một vòng xoáy lớn.

Ngay sau đó, bốn phía vang lên tiếng cổ thú gầm gừ.

Hai người định tiếp tục đuổi theo, nhưng có cổ thú tỏa ra khí tức cường hãn lấy tốc độ cực nhanh đã lao về phía hai người.

Minh Thiên Tôn nhíu mày, Hoang Thiên Tôn cũng chửi nhỏ một tiếng: "Bọn họ đảo loạn lực lượng hỗn độn nơi đây, đám gia hỏa đó quá hiểu về nơi này.."

Ngay khi bọn họ nói chuyện, bốn cổ thú khổng lô đã lao đến. Có con chạy trên mặt đất, có cổ thú sải cánh che trời, bọn chúng đều có khí tức Hợp Đạo.

"Người ngoài đến... Giết!"

Cổ thú tồn tại từ thời kỳ khai thiên.

Mấy cổ thú này có một chút trí tuệ, chúng nó cảm nhận được hỗn độn đại đạo bài xích người ngoại lai, chúng nhanh chóng tấn công hai đại cường giả, dù khí tức hai người rất mạnh nhưng chúng nó vẫn không hề sợ hãi.

Âm âm ầm!

Đại chiến bùng nổ, Minh Thiên Tôn hết sức phẫn nộ!

Minh hà hiện ra vờn quanh một cỗ thú, thiên địa bị ăn mòn, hư không vỡ vụn, huyết nhục cổ thú kia tức khắc hóa thành bột mịn.

Phía dưới, Hoang Thiên Tôn giãm chân, đại địa rung động, một cự thú mãnh hổ vừa muốn đằng không thì một lực lượng vô cùng mạnh mẽ đã phóng từ dưới đất lên.

Ẩm một tiếng, mặt đất chấn động khiến mãnh hổ kia bỗng chốc chia năm xẻ bảy.

Hai cự thú đã bị giết trong chớp mắt.

Hai cổ thú còn lại đều kinh hãi gầm gừ kêu gọi cổ thú tứ phương tới cứu viện.

Hoang Thiên Tôn nhìn về nơi xa: "Minh Thiên Tôn, nên rút lui thôi, nơi này có không ít cổ thú, nếu tiếp tục thì chúng ta sẽ bị bao vây. Như vậy thì phải khai chiến ngay hiện „ tại Hiện giờ vạn tộc còn chưa tra xét rõ ràng.

Sắc mặt Minh Thiên Tôn hết sức khó coi, lão cắn răng nói: "Giết sạch đám cổ thú này đi đã"

Hoang Thiên Tôn khẽ gật đầu, không cự tuyệt yêu cầu của lão.

Hai người liên thủ hiển nhiên có chiến lực vô cùng cường hãn.

Không đến 10 giây, 4 cổ thú đều đã biến thành thi thể.

Lúc này, một tiếng gầm thật lớn đến từ phía bên kia rừng rậm nguyên thủy chấn động thiên địa: "Người ngoại lai đáng chết!"

Một đạo hắc quang xuyên thủng thiên địa, xuyên thấu hư không lao đến.

Minh Thiên Tôn dùng minh hà cắt nát hắc quang, lạnh lùng nhìn về phía bên kia, âm lãnh nói: "Cổ thú, các ngươi mà quấy nhiễu chúng ta thì đừng nghĩ rằng Hỗn Độn Sơn có thể bảo vệ các ngươi"

Lão hừ lạnh, dù đang rất phẫn nộ nhưng lão còn giữ được tỉnh táo, thức thời nhanh chóng rút lui cùng Hoang Thiên Tôn.

Kê vừa ra tay có chiến lực Chuẩn Vương, so với bọn họ thì chênh lệch không nhỏ.

Nếu không phải hiện tại chưa muốn khai chiến thì cũng có thể chiến một trận với cổ thú Chuẩn Vương kia.

Bất quá cảm nhận được bốn phương tám hướng có tới mười mấy đạo khí tức cường hãn đang đến gần, hai người liền đứt khoát lựa chọn rút lui.

"Rất mạnh!"

Đám người Vũ Hi đã rút lui vào trong hỗn độn rừng rậm, bọn họ quay đầu lại nhìn thoáng qua, sắc mặt lộ vê ngưng trọng.

Hai người kia cực kỳ cường đại, bốn cổ thú Hợp Đạo mà bị giết chỉ trong chớp mắt.

Lúc này Đấu Kha không càn rỡ nữa, lo lắng nói: "Trong tộc cũng không có nhiều người có thể địch nổi bọn họ. Đây là cảnh giới Thiên Tôn đúng không?"

Vũ Hi ngoắc tay: "Đi về trước, cường giả Thiên Tôn không phải mục tiêu của chúng ta.

Đám người Nguyệt Hạo thúc thúc sẽ có biện pháp ứng đối"

Bọn họ nhanh chóng rút lui.

Lúc này đám người Tô Vũ cũng đã tới nơi.

Khung cảnh cực kỳ thê lương, thi thể la liệt khắp nơi, máu chảy thành sông.

Lần trước tập kích Long tộc, Cửu Nguyệt đã nuốt hết nên cảnh tượng không thảm lắm.

Nhưng hôm nay khắp Minh tộc lại vương đây thi thể, máu chảy lênh láng, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

"Truyền lửa"

Mấy chữ nhàn nhạt hiện lên trong hư không.

"Nơi truyền lửa đến, không còn manh giáp"

Tô Vũ khẽ nhíu mày.

Đổ tội à?

Muốn ám chỉ việc này do nhất mạch của người truyền lửa làm ra?

Đây rõ ràng là kịch bản của ta dùng để đối phó địch nhân và người khác, vậy mà hôm nay lại có kẻ khác dùng với ta, dù để lại mấy chữ này quá có vẻ giấu đầu lộ đuôi.

Lam Thiên bên cạnh truyền âm: "Hình như chúng ta phải gánh tội rồi"

Tam Nguyệt chân chờ truyền âm xác nhận: "Thật sự không phải chúng ta làm à?"

Lão không chắc chắn lắm.

Tô Vũ im lặng, đương nhiên là không rồi!

Thằng ngốc cũng biết là không cần thiết làm như thết Nhưng mọi người vẫn sẽ cảnh giác.

Giờ phút này có rất nhiều người quanh đây khiến Tô Vũ không tiện khai Thiên Môn, nếu không vừa rồi hắn rất muốn nhìn xem rốt cuộc chi mạch Ngục vương có bao nhiêu người.

Thực lực bọn họ đều không yếu.

"Muốn đổ tội cho ta sao? Ý tưởng không tồi, xuống tay cũng nhanh, đáng tiếc là lão tử không phải nhất mạch của người truyền lửa"

Tô Vũ thầm mắng trong lòng.

Mặc kệ có phải hay không, từ bây giờ cường giả vạn tộc chắc chắn sẽ thảo luận về nhất mạch của người truyền lửa.

Dù biết là do chỉ mạch Ngục vương làm thì bọn họ cũng phải suy xét xem nhất mạch của người truyền lửa có tồn tại hay không chứ không thể tùy tiện cho qua.

Bởi vì dựa theo một vài tin tức, chuyện lúc trước không phải do Hỗn Độn nhất tộc làm mà là có kẻ hãm hại, kỳ thật các tộc cũng đang tự hỏi Hỗn Độn nhất tộc có cần thiết phải bại lộ sớm như vậy hay không?

Hơn nữa sau khi giải cứu Bách Chiến, Bách Chiến không công kích vạn tộc mà là đi tìm Nguyệt La trả thù.

Ngày đó Tô Vũ cố ý đề cập tới Nguyệt La cũng là muốn Bách Chiến đi tìm ả, nếu thật sự do chỉ mạch Hỗn Độn làm thì sao phải cố ý nói là Nguyệt La phái người tới cứu Bách Chiến?

Đám người Ma Thiên Tôn đều đang tra xét tình huống, tìm kiếm manh mối.

Bọn họ đều lộ vẻ nghiêm trọng.

Còn chưa khai chiến mà đã chết thêm hai vị Chuẩn Vương, những người này xuống tay quá nhanh, lá gan cũng lớn kinh người.

"Hỗn Độn, truyền lửa.."

"Nhân tộc đúng là ngọa hổ tàng long"

Mấy vị cường giả nhỏ giọng thì thầm, nếu không phải Nhân tộc nội chiến thì có lẽ bọn họ đã không thể địch nổi Nhân tộc.

Chi mạch người truyền lửa thật sự tồn tại sao? Không ai biết được!

Kê vừa ra tay rõ ràng là chi mạch Hỗn Độn, nhưng ai có thể bảo đảm trong đó không có bóng dáng nhất mạch của người truyền lửa?

Giờ phút này, Minh Thiên Tôn cùng Hoang Thiên Tôn đã trở về, khí tức dật tán, sắc mặt âm lãnh.

Hai người cũng thấy những dòng chữ kia, ánh mắt Minh Thiên Tôn lãnh lệ nhìn một vòng, kiềm nén lửa giận, đoạn nói: "Là Hỗn Độn nhất tộc"

Ma Thiên Tôn khẽ gật đâu, rồi lại đặt ra nghi vấn: "Nhưng trận chiến ở Đạo Nguyên chỉ địa thật sự do Hỗn Độn nhất tộc xuất thủ sao?"

Mọi người trầm mặc không đáp.

Ma Thiên Tôn lại nói: "Trong trận chiến Đạo Nguyên chi địa, vị Chuẩn Vương đã chết của đối phương tên là Tử Yên. Lúc trước có vài tin tức lưu truyền, hẳn là chư vị cũng từng nghe nói đúng không?"

"Biết, nghe nói sau lần triều tịch trước, Tử Yên không về thượng giới"

"Không về thượng giới thì sao lại chết ở Đạo Nguyên chi địa được?"

Bấy giờ, cường giả vạn tộc đều lộ vẻ khác thường.

Một Hỗn Độn nhất tộc đã đủ rồi, hiện tại có khả năng lại có thêm nhất mạch của người truyền lửa nữa...

Bên phía Tiên tộc, Nguyên Thánh Hầu bỗng lên tiếng: "Thế cục hạ giới cũng không tốt, Vẫn Tinh Hầu, Ma Đãng Hầu và nhiều vị Hợp Đạo chết trận, gần đây Thiên Cổ cũng không truyền tin tức lên, nếu không phải biết rằng lão vẫn còn sống thì ta đã cho rằng hạ giới bị công phá"

"Vốn là thế cục áp đảo, sao thoáng cái lại thành ra thế này?"

Nguyệt Thiên Tôn cũng thấy hơi đau đầu.

Vạn tộc đánh tan Nhân tộc trong đại chiến triều tịch thứ chín, rõ ràng là thế cục đại thắng, dù là Nhân tộc ở thời kỳ đỉnh cao thì cũng chưa chắc có thể phản kích, bọn họ đã tiến sát tới bờ vực diệt vong, vậy mà lúc này lại xảy ra một đống biến cố.

Bình Luận (0)
Comment