Minh Thiên Tôn nghiến răng nghiến lợi: "Địch trong tối ta ngoài sáng, đây là vấn đề lớn nhất của chúng ta. Triều tịch thứ chín đại thắng, hiện tại chúng ta bại lộ, lực lượng phân tán, khi gặp nguy cơ vạn tộc không thể lập tức liên thủ như năm đó, tuy rằng thực lực mạnh nhưng lại trở nên xa cách lẫn nhau, khoảng cách các đạo tràng cực xa, có muốn cứu viện cũng không kịp"
Đầu tiên là Long tộc, sau đó là Minh tộc, mấu chốt là địch nhân ẩn núp còn bọn họ thì bại lộ.
Chi mạch người truyền lửa và Hỗn Độn nhất tộc đều như nhau, ngươi biết đối phương có bao nhiêu cường giả không?
Không biết gì cả!
Trông bề ngoài thì Nhân tộc có về đã sắp tận diệt, thực ra là Nhân tộc âm thầm ẩn náu, càng ngày càng đáng sợ, giết ngươi rồi ngươi cũng không biết ai là hung thủ.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt mọi người đều vô cùng khó coi.
Sau khi đại thắng, vạn tộc không còn cẩn thận đề phòng như trước, bọn họ lập ra rất nhiều đạo tràng khiến Hợp Đạo phân tán. Trong khi 6000 năm trước, Hợp Đạo tam tộc Thần Ma Tiên một mực như hình với bóng, đạo tràng các tộc khác cũng gần như nối liền thành một chỉnh thể.
Sau khi đại thắng, các tộc chiếm địa bàn, người tăng thêm nhiều, thượng giới vốn chỉ có một vài Hợp Đạo và Vĩnh Hằng thì nay tính riêng 3 tộc Thần Ma Tiên là đã có gần ngàn vạn cư dân ở thượng giới.
Bấy giờ nhìn tình cảnh thê thảm của Minh tộc, một đám người sắc mặt biến ảo không thôi, nhất là cường giả tiểu tộc lại càng cảm thấy bất an.
Long - Minh là đại tộc mà vẫn rơi vào kết cục thê thảm như thế. Vậy bọn họ thì sao?
Đối phương chỉ cần tùy tiện phái ra mấy vị cường giả là có thể diệt tộc bọn họ đúng không?
Ma Thiên Tôn nhìn thoáng qua Đạo Thiên Tôn, Đạo Thiên Tôn lại nhìn Nguyệt Thiên Tôn, mấy vị Thiên Tôn nhìn nhau, Ma Thiên Tôn lạnh nhạt nói: "Địch trong tối ta ngoài sáng, đây là khuyết điểm lớn nhất của chúng ta hiện tại, lực lượng phân tán, khi gặp phải nguy cơ thì không kịp cứu viện"
Ông ta trầm mặc hồi lâu rồi mở miệng: "Lúc trước ta và vài vị Thiên Tôn đã từng thương lượng, Nhân Sơn vốn rộng lớn, lại là bảo địa tu luyện, vấn đề là có lực lượng đại đạo ảnh hưởng, nhưng nhiều năm qua nó cũng sắp tiêu tan hoàn toàn. Ta nghĩ chúng ta nên lập lại liên minh vạn tộc, di chuyển đến Nhân Sơn, dùng nơi đó để chống lại Hỗn Độn Sơn. Vạn tộc di dời, từ bỏ đạo tràng, cắm rễ cùng một chỗ"
Nghe vậy, ánh mắt mọi người liền trở nên khác thường.
Có đại tộc không nguyện ý, một vài cường giả tiểu tộc lại cắn răng, sau đó có cường giả tiểu tộc cao giọng hô: "Tộc ta nguyện ý di dời chủng tộc tới Nhân Sơn"
Nguyện ý đi chuyển, tạo thành liên minh vạn tộc.
Kết cục của Minh tộc và Long tộc khiến cường giả tam tộc càng thêm kiên định chuyện thống nhất.
Nếu không xảy ra chuyện của Minh tộc thì có lẽ rất nhiều người sẽ không đáp ứng.
Ta tự làm bá chủ không tốt sao?
Vì sao phải ăn nhờ ở đậu?
Năm xưa Tinh Vũ phủ đệ cũng vậy, cường giả vạn tộc đều không muốn hội hợp ở đấy, nhưng hiện tại Hỗn Độn Sơn dễ dàng đánh tan Minh tộc khiến mọi người đều trở nên lo lắng sốt ruột.
Trong lòng Tô Vũ cũng hơi chấn động, sau đó không nhịn được thầm mắng một tiếng.
Má nói Đám Hỗn Độn Sơn khốn kiếp, giờ thì hay rồi, phiền toái lớn rồi.
Vạn tộc muốn tập hợp thành một chỉnh thể!
Lúc trước còn có cơ hội tập kích đánh lén, nhưng một khi vạn tộc tụ tập ở Nhân Sơn, ngươi đánh một kẻ thì sẽ có hai kẻ lập tức tới cứu viện, như vậy thì rất khó sử dụng chiến thuật đánh lén và tiến công chớp nhoáng, còn phải cẩn thận kẻo bị vây giết bất cứ lúc nào.
Thế thì có thể thành công mới là chuyện lạ.
Minh tộc bình an thì chưa chắc đề nghị của Ma Thiên Tôn đã được mọi người chấp thuận, chắc chắn sẽ có tộc đàn phản đối.
Nhưng hiện tại Minh tộc cường đại mà còn rơi vào kết cục diệt vong, tiểu tộc không sợ bị diệt sao?
Quả nhiên sau đó một vài tiểu tộc lên tiếng: "Các vị Thiên Tôn, việc cấp bách đó là đối phó Nhân tộc, ta đồng ý phương án di chuyển đến Nhân Sơn"
"Hỗn Độn nhất tộc hay nhất mạch của người truyền lửa thì đều như nhau, nếu chúng ta là một thể thống nhất thì không cần lo lắng. Nếu bọn họ không cùng phe, vậy thực lực bọn họ chắc chắn không bằng chúng ta, không thì đã không phải là đánh lén nữa mà là chính diện khai chiến rồi"
"Nhân tộc chắc chắn không thể địch lại vạn tộc liên hợp"
"Nếu hai phe không phải một thể, có lẽ còn có thù oán. Dù sao Hỗn Độn nhất tộc cũng đã tính kế Bách Chiến. Chúng ta củng cố trận địa, có lẽ bọn họ sẽ tự chém giết lẫn nhau"
"c Cuối cùng kế hoạch của Nguyệt Hạo đã thành công.
Không cần các ngươi tin tưởng đây là nhất mạch của người truyền lửa làm, nhưng kiểu gì thì vạn tộc các ngươi cũng cần phải đề phòng nhất mạch của người truyền lửa thật sự tồn tại.
Ngoài miệng Tô Vũ nói ta không phải nhất mạch của người truyền lửa, nhưng hiện tại địch nhân đã biết có một cỗ thế lực khác, hay là hắn quăng Đại Chu vương ra thế mạng nhỉ?
"Hại người hại mình"
Tô Vũ thầm mắng trong lòng, chi mạch Ngục vương làm việc này tốn công vô ích rồi.
Tuy phe Tô Vũ chịu ảnh hưởng nhưng vạn tộc lại hợp nhất, về sau chi mạch Ngục vương muốn đánh thì chắc chắn sẽ phải có một hồi ác chiến, ngẫm lại xem các ngươi được lợi gì không?
"Mẹ nó"
Tô Vũ chửi thầm, cẩn thận ngẫm nghĩ, rồi hắn thở dài, dù sao Nhân tộc... vẫn là Nhân tộc.
Đúng vậy, nếu là hắn thì có lẽ hắn cũng sẽ làm tương tự.
Mặc kệ hết thầy!
Ta biết làm vậy thì bí mật của ta sẽ bại lộ nhưng ta vẫn muốn cắn ngươi một phát, khiến ngươi cũng chịu thiệt theo.
Không phải ngươi muốn che giấu sao?
Ta cứ muốn lôi ngươi ra đấy!
Khi đánh Hỗn Độn Sơn, vạn tộc chắc chắn sẽ để phòng nhất mạch của người truyền lửa.
Lúc này, Ma Thiên Tôn lên tiếng: "Thượng giới rất lớn, rất nhiều cường giả phân tán khắp nơi, khó có thể dọn sạch. Nhưng khi vạn tộc đều tụ ở Nhân Sơn, diện tích Nhân Sơn rộng lớn vô cùng, cất chứa hàng tỉ sinh linh cũng đủ"
"Hội tụ vạn tộc, chiêu cáo thượng giới, phàm là kẻ không tới Nhân Sơn tụ tập đều sẽ bị coi là Nhân tộc, coi là sinh linh ngoại vạn tộc. Hôm nay mọi người đã biết rồi đấy, Hỗn Độn chỉ mạch có rất nhiều Chuẩn Vương, mà đó có lẽ còn chưa phải là toàn bộ lực lượng của bọn chúng"
"Tập hợp lực lượng vạn tộc chống lại, Hợp Đạo tụ lại ở Nhân Sơn, Thiên Tôn theo ta càn quét thượng giới tra xét từng tấc, chỉ cần là sinh linh không vào Nhân Sơn thì đều có thể giết. Quét sạch Đạo Nguyên chi địa và các hiểm địa, những năm qua, bởi vì chúng ta không thể một lòng nên chưa làm được. Nhưng giờ phút này cường địch lăm le, chúng ta phải đồng lòng, càn quét thượng giới, đào ra tất cả địch nhân và chém giết tất cả"
"Trên Nhân Sơn thiết lập Vạn Tộc Giám Sát Tư để ngừa trong ngoài cấu kết, sửa tên Nhân Sơn thành Vạn Tộc Sơn. Tìm kiếm thông đạo hạ giới thượng giới, thiết lập Vạn Pháp Tháp giám sát vạn pháp dao động, nếu có dị tượng thì Giám Sát Tư lập tức xuất động tiêu diệt"
"Đầu tiên diệt Hỗn Độn chi mạch và Nhân tộc trước, sau đó sẽ thương thảo vấn đề vạn tộc sau"
"Chỉ có một lòng thì mới có thể chống lại Nhân tộc. Nhân tộc vốn là con cưng của trời cao, muôn đời bất diệt, thế nhưng Nhân tộc mà không diệt thì sớm hay muộn vạn tộc cũng sẽ diệt vong"
Các vị Thiên Tôn mỗi người một lời.
Hiển nhiên đây không phải quyết định hôm nay mới có, có lẽ bọn họ đã có quyết định từ lâu, chỉ là không có thời cơ thích hợp, hôm nay vừa khéo có chuyện Minh tộc làm cái cớ để bọn họ nói ra.
Những lời này khiến tâm trạng Tô Vũ cảm thấy càng thêm nặng nề.
Thật quyết đoán!
Tập hợp vạn tộc tới Nhân Sơn, các vị Thiên Tôn càn quét toàn bộ thượng giới, dẹp yên các hiểm địa, bình ổn hết thảy họa loạn hậu phương, nếu có thêm bất cứ dị động nào thì đó chắc chắn là địch nhân, không cần biết là ai, cứ chém giết là được.
Phiền toái lớn rồi đây.
Người của mình phải trốn đi đâu?
Thượng giới không quá rộng nhưng cũng không hề nhỏ.
Có nhiều hiểm địa nhưng không ngăn được cường giả đỉnh cấp, một khi bị càn quét...
Còn có thông đạo Táng Hồn Sơn nữa, khi đám Thiên Tôn tra xét tất cả hiểm địa, có lẽ nơi này cũng sẽ xảy ra chuyện.
Còn cái gọi là Vạn Pháp Tháp, Tô Vũ cảm thấy có lẽ nó giống như kính cảm ứng có thể cảm nhận được tất cả năng lượng dao động của Đại Minh phủ.
Lúc này Tô Vũ thật sự rất muốn lớn tiếng văng tục.
Chi mạch Ngục vương chết tiệt, đang êm đẹp đi diệt Minh tộc làm cái gì?
Thiên Tôn các tộc mượn cơ hội giải quyết những nan đề lúc trước, hiện tại không có ai phản đối, ai dám phản đối... kẻ đó có vấn đề.
Quả nhiên, sau khi mấy vị Thiên Tôn dứt lời, Tam Nguyệt, Thiên Mệnh Hầu, Lôi Bạo khẽ nhíu mày liếc nhìn nhau nhưng không thể làm gì.
Cự tuyệt ư?
Vậy thì rất nguy hiểm, Hỗn Độn nhất tộc có thể tập kích diệt tộc bất cứ lúc nào, các ngươi không muốn tụ hợp bảo mệnh, vì sao lại không muốn? Chẳng lẽ là do các ngươi cấu kết với đối phương?