Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3001 - Chương 3001: Thần Hồn Lệnh.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3001: Thần Hồn Lệnh.
 

Mọi người còn đang suy nghĩ, Hoang Thiên Tôn đã nói tiếp: "Chư vị cảm thấy thế nào?

Làm vậy thì mọi người đều sẽ được bảo hộ, không lo bị Hỗn Độn Sơn hoặc là nhất mạch của người truyền lửa tập kích. Tuy rằng Đạo Nguyên chi địa nhiều lợi ích nhưng hiện tại đã không còn an toàn. Nếu các tộc có người bế quan trong Đạo Nguyên chi địa tu luyện thì hãy triệu hỏi về Vạn Tộc Sơn đi. Trong lần càn quét này, Đạo Nguyên chi địa cũng sẽ bị tra xét"

"Nhiều năm qua, bởi vì Đạo Nguyên chi địa có nhiều cường giả, các tộc muốn làm theo ý mình nên không tiện quấy nhiễu địa bàn của nhau. Ai biết được rốt cuộc trong đó ẩn giấu bao nhiêu cường giả? Có lẽ có cả Nhân tộc cổ xưa trốn trong đó cũng nên"

Hoang Thiên Tôn lạnh nhạt nói tiếp: "Ngoài ra, để đề phòng cường giả Nhân tộc đột nhập, Vĩnh Hằng và Hợp Đạo các tộc hãy lưu lại một sợi ý chí lực chế tác thành Thần Hồn lệnh. Ra vào Nhân Sơn đều phải dùng Thần Hồn lệnh, đây cũng là vì sự an toàn của mọi người. Kẻ không có lệnh bài thì không được ra vào"

Nghe vậy, không ít người biến sắc.

Tam Nguyệt muốn mở miệng nhưng lại nghẹn lại, bởi vì lão cảm thấy Lôi Bạo cũng muốn nói gì đó.

Quả nhiên, Lôi Bạo đã lên tiếng: "Thần Hồn lệnh? Kẻ không có lệnh bài không được ra vào, vậy thì khác gì cảm tù?"

"Đây là thời kỳ đặc thù"

Hoang Thiên Tôn đáp: "Giải quyết Hỗn Độn Sơn xong, tự nhiên tất cả sẽ trở về bình thường. Lôi Bạo, Thái Cổ Cự Nhân tộc của ngươi tổn thất không lớn hoặc nên nói là không tổn thất, đương nhiên ngươi sẽ không để bụng, các tộc đều có tổn thất, vì sao Thái Cổ Cự Nhân tộc lại không? Ngươi hỏi vạn tộc xem an toàn bảo mệnh quan trọng hơn hay tự do quan trọng hơn? Huống chỉ Vạn Tộc Sơn rất lớn, còn là thánh địa tu luyện, chỉ cần áp chế lực ảnh hưởng đại đạo Nhân tộc lưu lại năm xưa thì sẽ không ảnh hưởng đến bất cứ điều gì"

Tô Vũ âm thầm cầu nguyện, đừng như vậy, Lôi Bạo tức giận nữa đi.

Giờ phút này, sắc mặt Lôi Bạo biến ảo không ngừng.

Bốn phía, các vị Thiên Tôn khí tức nội liễm, có cảm giác như sự bình yên trước cơn bão.

Lôi Bạo kiểm nén lửa giận, sau một lúc lâu mới nói: "Được, ta có thể đáp ứng, nhưng Thái Cổ Cự Nhân tộc muốn gia nhập tầng quyết sách của hội nghị vạn tộc"

Lúc trước gã không muốn làm, nhưng hiện tại lại cần phải tranh quyền. Nếu không, ai biết sẽ bị tam đại tộc tính kế như thế nào.

Ma Thiên Tôn mỉm cười: "Không thành vấn đề, không chỉ mình tộc ngươi.."

Ông ta nhìn quét một vòng, khẽ cười nói: "Nếu chủng tộc nào có Thiên Tôn nguyện ý chủ động rời núi tương trợ thì đều có thể gia nhập tầng quyết sách hội nghị"

Bọn họ muốn lôi ra toàn bộ cường giả che giấu của các tộc khác.

Không ra cũng được thôi. Vậy thì chúng ta sẽ quyết định, các chủng tộc khác tự cầu may mắn đi.

Mấy người Ma Thiên Tôn nhìn về phía một vài đại tộc.

Long tộc còn Thiên Tôn không?

Phượng tộc thì sao?

Linh tộc lại thế nào?

Côn Bằng, Kim Sí Đại Bằng, Tam Đầu Ma Lang, Địa Ngục Thần Khuyển, Kim Ô...

Đám cổ tộc các ngươi chẳng lẽ không có thủ đoạn ẩn giấu?

Muốn chờ tam đại tộc tổn thất thảm trọng mới lộ ra ư?

Dù sao vạn tộc cũng không phải một tộc, mâu thuẫn rất gay gắt, tính kế không ngừng.

Tam đại tộc muốn biết át chủ bài của các tộc thì hiện giờ chính là một thời cơ thích hợp.

Thực lực chi mạch Hỗn Độn còn chưa rõ ràng nhưng bọn họ đã bắt đầu muốn lôi tất cả lực lượng thượng giới ra ánh sáng, đây không phải phản ứng bình thường mà là có dự mưu từ trước, chỉ là vẫn luôn chờ đợi cơ hội mà thôi.

Cường giả các đại chủng tộc nhìn nhau, các Hợp Đạo đều đang truyền âm hoặc tự hỏi.

Mấy người Nguyệt Thiên Tôn đều thản nhiên chờ đợi.

Sắc mặt Minh Thiên Tôn rất khó coi, hiển nhiên lão cũng biết ý đồ của bọn họ, đó là nhân cơ hội tập quyền, tập trung lực lượng vạn tộc trước đã rồi tính.

Quyền lên tiếng yếu thì sẽ bị quăng ra làm pháo hôi.

Minh Thiên Tôn im lặng, lão không xen vào, lão đang yên lặng tụ tập lực lượng Minh tộc, lần này Minh tộc tổn thất thảm trọng, lão rất đau lòng, hai vị Chuẩn Vương trong tộc đã bị giết khiến lão tức hộc máu.

Hồi lâu sau, lão chợt mở miệng: "Hẳn là Hỗn Độn nhất tộc có khả năng tra xét thiên cơ.

Lần trước có vài người đã cảm ứng được, lần này cũng tương tự. Đám người Minh Nhạc không ở bổn tộc, bọn họ trốn ở U Ảnh nhất tộc nhưng vẫn bị phát hiện, thậm chí còn bị giết đầu tiên. Hiển nhiên đối phương có thể xem xét rõ ràng vị trí của các cường giả.

Ngoài ra, bọn họ còn am hiểu trận pháp, có thể là khinh thiên chỉ trận của Ngục vương năm xưa"

"Hai đám người gây chuyện bữa giờ có phải cùng một phe không?"

Lôi Bạo không nhịn được hỏi một câu, hình như hai đám người đó đều có những kỹ năng tương tự nhau.

Quan sát thiên cơ, khinh thiên đại trận.

Sao càng nghĩ càng cảm thấy đến cùng là chỉ có một phe?

"Có lẽ là Hỗn Độn nhất tộc muốn làm rối loạn phán đoán khiến chúng ta phải đề phòng, tất cả đều có khả năng, cứ chuẩn bị kĩ là được"

Nguyệt Thiên Tôn cười lạnh.

Mặc kệ có phải một phe hay không, tạm thời cứ coi như có hai phe đi.

Lúc này bỗng nhiên có một cường giả Hợp Đạo mở miệng: "Bẩm báo chư vị Thiên Tôn, nói đến Hỗn Độn nhất tộc, ta nhớ tới một chuyện. Theo tình báo của tộc ta thì gần đây có một vài cường giả gặp những kẻ có thể là dư nghiệt Nhân tộc xung quanh địa bàn bổn tộc. Thực lực bọn họ không mạnh, có người từng gặp Nhật Nguyệt, có người gặp được Vĩnh Hằng. Không biết chuyện này có quan hệ với Hỗn Độn nhất tộc hay không?"

"Tộc ngươi cũng có à? Hình như ở tộc ta cũng có người từng nhắc đến.."

Nghe vậy liền có người góp lời.

Mấy người Ma Thiên Tôn khẽ biến sắc, ông ta tức giận chất vấn: "Vì sao không sớm hội báo?"

Các vị Hợp Đạo hơi bực.

Việc nhỏ thôi mà. Vài tên Nhật Nguyệt Vĩnh Hằng mà thôi, chúng ta biết là được, còn phải báo cho các ngươi sao?

Chúng ta cũng đâu phải cấp dưới của các ngươi.

Sắc mặt Ma Thiên Tôn u lãnh: "Việc vạn tộc tụ hợp tại Vạn Tộc Sơn phải lập tức tiến hành. Hồn Thiên Tôn, Đạo Thiên Tôn, Minh Thiên Tôn, ba vị canh phòng bên ngoài Hỗn Độn Sơn, chúng ta dịch chuyển Vạn Tộc Sơn đến đó, dịch chuyển xong, mấy người chúng ta cộng thêm 10 vị Chuẩn Vương sẽ quét sạch các hiểm địa thượng giới.

6000 năm trước, ta từng đề nghị dọn dẹp hiểm địa, mọi người đều không tán đồng nên Nhân tộc mới có cơ hội phản kháng, mãi không thể tiêu diệt đám người Định Quân Hầu, mà nay nhiều cường giả đã chết như vậy, chắc chư vị cũng đã thanh tỉnh rồi"

Khi đó cảm thấy Nhân tộc không đủ sức uy hiếp, nguy hiểm lớn nhất là bản thân vạn tộc.

Hiện tại thì sao?

Còn ai nghĩ chúng không đủ sức uy hiếp nữa không?

Bình Luận (0)
Comment