Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3002 - Chương 3002: Nguy Cơ Cũng Là Cơ Hội.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3002: Nguy Cơ Cũng Là Cơ Hội.
 

Tam Nguyệt nóng nảy truyền âm cho Tô Vũ: "Chúng ta làm sao đây? Dịch chuyển Nhân Sơn, 3 vị Thiên Tôn phong tỏa Hỗn Độn Sơn, những người khác bắt đầu càn quét từ Đạo Nguyên chi địa, vậy thì sẽ rất phiền toái"

Đây là chiêu rút củi dưới đáy nôi.

Nhiều năm qua vạn tộc chưa từng hoàn toàn nhất thống, lần này lại thành điều kiện xúc tiến bọn họ quy tụ.

Tam Nguyệt câm nín.

Tô Vũ cũng cảm thấy vấn đẻ rất nghiêm trọng, có lẽ mấy tiểu tộc đang nói đến đám người Hạ Long Võ và trấn thủ.

Mà nếu phải di dời chủng tộc, vậy thì giải quyết vấn đề ở Thực Thiết nhất tộc như thế nào?

Đám Tứ Nguyệt và đám người Vạn Thiên Thánh rất khó trốn được dưới sự càn quét của nhiều vị Thiên Tôn.

Càn quét từ Đông đến Tây sẽ phải hao phí không ít thời gian, nhưng cũng không phải không thể tìm ra.

Nếu rời đi từ Tâng Hồn Sơn mà Táng Hôn Sơn cũng bị càn quét, vậy thông đạo có thể bị phát hiện hay không?

Nếu phát hiện, một khi những người này di chuyển xuống hạ giới thì đó sẽ là nguy cơ lớn.

Giờ phút này, Tô Vũ đã mắng Hỗn Độn Sơn khốn kiếp mấy vạn lần.

Má nhà ngươi!

Kế hoạch của ta còn chưa bắt đầu sao đã có cảm giác nguy cơ trùng trùng rồi, Hỗn Độn Sơn khốn kiếp lại thành kẻ điểm nhiên ngồi xem diễn.

Vạn tộc đã hạ quyết tâm, phải làm sao bây giờ?

Phản đối là chuyện không có khả năng!

Một khi phản đối, có lẽ bọn họ sẽ ra tay với Thực Thiết tộc trước tiên.

Tô Vũ nghĩ ra một đống kế hoạch sau đó lại nhanh chóng từ bỏ, không thể thực hiện được.

Bên cạnh, Thiên Mệnh Hầu chợt thở dài một tiếng, nhẹ giọng nói: "Chúng ta dừng chân ở thượng giới nhiều năm, đạo tràng cũng thiết lập nhiều năm, giờ phải từ bỏ tất cả, tới Vạn Tộc Sơn định cư một lần nữa sao? Nếu thế... có một số việc chúng ta phải tự mình an bài mới được. Chúng ta không thể so với Thần Ma Tiên, các ngươi cường giả đông đảo, còn chúng ta cần trở về sắp xếp thì mới có thể kéo cả tộc đàn cùng di chuyển, dù từ bỏ đạo tràng thì cũng phải phong ấn lại, tránh cho tâm huyết nhiều năm hủy trong một ngày"

Ma Thiên Tôn khẽ cười: "Để ta phái người giúp ngươi về dọn dẹp nhé? Nguyên Thánh Hầu đủ sức đảm nhiệm, Đoạn Huyết cũng có thể. Nếu Thiên Mệnh đạo huynh không tín nhiệm bọn họ thì..."

Thiên Mệnh Hầu nhíu mày: "Ma đạo hữu muốn gì?"

Ma Thiên Tôn lạnh nhạt nói: "Không muốn gì cả, chỉ là hiện giờ để chư vị phân tán thì ta lo rằng sẽ có nguy hiểm. Tam Nguyệt, Lôi Bạo, hay các vị đạo huynh cũng vậy đi, ta nghĩ mấy người chúng ta sẽ bắt đầu càn quét từ Đạo Nguyên chi địa. Không phải có đám Tứ Nguyệt đó sao? Phái một người trở về an bài việc phong ấn là xong, gấp cái gì?

Chẳng lẽ sợ các tộc xâm chiếm đạo tràng của các ngươi?"

Tam Nguyệt nhìn ông ta: "Đạo hữu sợ chúng ta chạy trốn? Sao làm vậy được, thượng giới chỉ lớn có nhiêu đó, thông đạo hạ giới còn chưa mở ra, chúng ta có thể đi đâu?"

Ma Thiên Tôn cười đáp: "Đạo hữu hiểu lầm, chỉ là lúc này nguy cơ cấp bách, ta cùng đi với Tam Nguyệt đạo hữu, Đạo Thiên Tôn cùng đi với Thiên Mệnh đạo hữu, Nguyệt Thiên Tôn đi với Lôi Bạo đạo hữu, hai người một đội, như vậy cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau"

Sáu vị Thiên Tôn, ba người phong tỏa nơi đây.

Ba người khác dịch chuyển Nhân Sơn, sau đó 2 người một đội dọn dẹp thượng giới.

Hai vị Thiên Tôn liên thủ, dù Bách Chiến giải phong muốn giết bọn họ thì cũng phải ác chiến một hồi, những người khác đương nhiên có thể kịp thời chạy tới cứu viện.

Hơn nữa còn có thể để phòng ba kẻ kia làm chuyện xấu gì đó.

Chờ tộc nhân tới Nhân Sơn xong, Nhân Sơn sẽ lập tức phong tỏa, khi đó trừ khi bọn họ từ bỏ tộc nhân, muốn đơn độc phản bội thoát ly, nếu không thì tất cả đều nằm trong TỌ.

Mấy người Tam Nguyệt đều bất đắc dĩ nhìn nhau.

Thiên Mệnh Hầu cười khổ: "Sao lại đến nông nỗi này?"

"Để ngừa vạn nhất thôi"

Thiên Mệnh hết sức bất đắc dĩ, đành phải nói: "Thôi thôi, vậy cứ thế đi. Nhân tâm vạn tộc không đồng lòng thì sao có thể thành công"

"Lần này tụ hợp tại Vạn Tộc Sơn, nhân tâm tự nhiên sẽ tề tụ"

Ma Thiên Tôn cười nói: "Năm xưa Nhân tộc thượng cổ bá đạo, ở thời kỳ đó, không phải vạn tộc cũng đông lòng nhất trí sao? Hội nghị vạn tộc trì hoàn bước chân thống nhất chư thiên của Nhân tộc, nếu không có hội nghị thì làm gì có chúng ta hôm nay. Tuy rằng hội nghị đã biến mất, mà Nhân tộc thượng cổ bá quyền cũng theo đó xuống dốc.

Người người đều nói Nhân tộc nội tình thâm hậu, vạn tộc không phải cũng vậy à? Tiền bối của chúng ta cũng giúp chúng ta san bằng chướng ngại, ít nhất chúng ta không cần đối mặt đám bá chủ như Nhân Hoàng hay Văn vương"

Từ góc độ vạn tộc mà nói, thượng cổ biến mất, Nhân tộc để lại rất nhiều thứ, nhưng không phải vạn tộc cũng vậy sao?

Nếu không phải các tiền bối mang đám người Nhân Hoàng đi, hiện tại địch nhân của bọn họ chính là bầy yêu nghiệt đó.

Vậy thì sao có thể địch nổi?

Hiện tại dù Nhân tộc yêu nghiệt thế nào thì cũng không bằng thời kỳ kia, không đến mức hoàn toàn không thể chống lại.

Tam Nguyệt lười nói chuyện, trong lòng thầm mắng một trận, sau đó nhìn về phía Tô Vũ và Lam Thiên, nghiêm mặt dặn dò: "Tứ Nguyệt, ngươi và Viên Nguyệt về trước đi, hãy di dời tộc đàn, phong ấn Trúc Sơn, ít nhất không cho cường giả lưu lạc tiến vào để tránh phá hỏng đạo tràng nhà chúng ta.."

Bên kia, Ma Thiên Tôn cất cao giọng hô: "Đều là cường giả, các tộc hãy hội tụ tới Vạn Tộc Sơn trong vòng 10 ngày"

"Trong vòng 10 ngày?"

Có người không nhịn được: "Có phải quá gấp gáp rồi hay không? Dù sao các tộc đều có không ít kê yếu.."

Ma Thiên Tôn lạnh lùng nói: "Dù yếu thì cũng có thể bay được. Không được thì thu vào binh khí không gian trước, dù các tộc nghèo thế nào thì cũng không đến mức không có Thiên binh chứ, nếu Thiên binh mà cũng không có thì xứng đáng bị diệt tộc. Những thứ khác không quan trọng thì bỏ qua, chẳng lẽ ngay cả sàn nhà mà các ngươi cũng muốn đào đi?"

"Từ cực Đông, một vị Nhật Nguyệt đi cũng không đến 5 ngày. Cho các ngươi 10 ngày là đủ rồi. Hay chư vị cảm thấy chỉ mạch Hỗn Độn Sơn sẽ không ra tay nữa?"

Bọn họ có ra tay không?

Có thể có, có thể không!

Hỗn Độn Sơn không ra tay, tam đại tộc không biết giả mạo bọn họ chắc?

Cho ngươi 10 ngày, ngươi phải tới trong 10 ngày Mọi người nhìn nhau tràn đầy bất đắc di.

Ma Thiên Tôn lại nói: "Các tộc lưu lại ít nhất một vị Hợp Đạo tại đây, nếu chỉ có một vị Hợp Đạo thì Hợp Đạo đừng rời khỏi, hãy phái Vĩnh Hằng đi làm"

Thực Thiết tộc thì chỉ cần Tam Nguyệt lưu lại là được.

Các đại cường giả đều đang nghị luận.

Rõ ràng là thương lượng chuyện đối phó Hỗn Độn Sơn, vậy mà hiện giờ lại thành việc đời nhà đi chuyển.

Tam đại tộc mượn cơ hội này nhẹ nhàng hoàn thành một bước nhất thống quan trọng.

Tộc đàn hội tụ, người người hội tụ, đây là cơ sở nhất thống.

Giờ phút này, chỉ cần tam đại tộc có thể đạt thành nhất trí, không sinh ra xung đột, vậy thì trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có ai có thể lật đổ.

Tam Nguyệt cần phải đi cùng Ma Thiên Tôn, giờ phút này, Tam Nguyệt gọi Tô Vũ và Lam Thiên đến, truyền âm bảo: "Ta vốn nghĩ cùng lắm là phải làm tiên phong, ai biết tam đại tộc sẽ thừa dịp Minh tộc xảy ra chuyện để thu nạp các tộc"

Chuyện này còn tệ hơn dự đoán.

Tam Nguyệt rất buồn bực, nhanh chóng nói: "Hai vị trở về hãy cẩn thận. Còn những chuyện khác... Ta sẽ không nói gì, đám người Ngũ Nguyệt sẽ nghe các ngươi hiệu lệnh"

Lão sẽ không đưa ra an bài, nhưng nếu xui xẻo, người Tô Vũ mang đến lần này đều sẽ bại lộ.

"Dù tộc nhân đã rời hết khỏi Trúc Sơn đạo tràng thì ta lo rằng vẫn sẽ có người tới càn quét hoặc là âm thầm tra xét, cho nên đừng để người lại đó"

Tam Nguyệt thở dài.

Lão không nhịn được mắng: "Chi mạch Ngục vương hố người quá nặng"

Khốn kiếp!

Đang yên đang lành tập kích Minh tộc làm gì?

Tô Vũ hít sâu một hơi, truyền âm đáp: "Cũng là chuyện tốt, ít nhất lực lượng vạn tộc che giấu đều sẽ bại lộ. Kể cả cường giả ở Đạo Nguyên chi địa cũng sẽ hiện thân. Biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Lúc trước, cường giả vạn tộc xuất hiện ùn ùn không dứt, không ai biết rốt cuộc còn bao nhiêu cường giả. Lần này là nguy cơ cũng là cơ hội"

Để thăm đò rõ ràng số lượng cường giả thượng giới.

Ngay cả Đạo Nguyên chi địa cũng dọn dẹp, vậy mấy lão gia hỏa đang ẩn núp cũng hết cách, không muốn ra cũng phải ra.

Kể cả một vài gia hỏa hoàn toàn trầm miên cũng sẽ bị quét ra.

Tam Nguyệt ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, nhưng vẫn lo lắng nói: "Ta lo rằng trong Đạo Nguyên chi địa có cường giả Nhân tộc tiềm tàng, một khi bị phát hiện sợ là sẽ trốn không thoát"

Chạy đi đâu?

Không thể chạy được!

6 Thiên Tôn càn quét, 3 vị Thiên Tôn phong tỏa phương Tây, càn quét từng chút một thì sớm hay muộn cũng có thể lôi người ra.

Tô Vũ im lặng, quả thật rất nguy hiểm, tự cầu nhiều phúc đi.

Tam Nguyệt lại nói: "Ngoài ra, tộc nhân di chuyển đến đây thì chúng ta sẽ bị kìm chế, trừ khi hoàn toàn từ bỏ chủng tộc"

Nhưng cường giả đều không phải tồn tại đơn độc.

Ai có thể từ bỏ tộc đàn chứ?

Dù cường giả mạnh thế nào đi nữa thì cũng sinh ra và lớn lên trong tộc đàn.

Tuy hiện tại có nhiều tộc nhân rất yếu, nhưng đám người Tam Nguyệt cũng phát triển lên từ trong tộc, không có thế hệ mới thì sớm hay muộn cũng sẽ huỷ diệt, chủng tộc có mạnh mẽ thế nào thì cũng vậy.

Đám người Nhân Hoàng mang các cường giả vạn tộc đi không phải cũng là vì chủng tộc của mình sao?

Tô Vũ gật đầu: "Ta sẽ nghĩ cách, nếu không được thì mang người trong không gian binh khí, số lượng Thực Thiết tộc không nhiều lắm cũng dễ mang theo"

Chỉ có thể tạm thời suy xét như thế!

Bình Luận (0)
Comment