Trong phủ đệ rộng lớn không bố trí xa hoa, chỉ có một chữ để đánh giá —— lớn!
Thật sự rất lớn!
Bản thể của Không Gian Cổ Thú đều rất to, không có khả năng lúc nào bọn họ cũng giữ hình người khi ở trong phủ đệ, vậy nên chắc chắn phủ đệ phải thật rộng, cũng không cần trang trí vật dụng quá nhiều, nếu không khi khôi phục bản thể thì mọi thứ đều sẽ bị đè hỏng hết.
Liệt Không Hầu là người sảng khoái, sau khi tiến vào phủ đệ, bà mời mấy người ngồi xuống rồi đi thẳng vào vấn đề: "Nhân Chủ đến đây vì truyền tống môn của tộc ta, đúng chứ?"
"Không sai"
Tô Vũ gật đâu: "Ngài nói như vậy tức là Không Gian cổ tộc thật sự có rất nhiều truyền tống môn à?"
"Đương nhiên là có"
Liệt Không Hầu cũng không giấu giếm, người đã tìm tới tận đây, bà dứt khoát nói thẳng: "Những truyền tống môn đó đều do tộc ta hao phí rất nhiều tinh lực và trả giá cực lớn để chế tạo, sáng lập tại các hiểm địa, cũng vì thế mà mấy năm nay không ngừng có Hợp Đạo ngã xuống, thậm chí có Chuẩn Vương đã chết"
"Những thứ này vốn để dành cho tương lai của tộc ta. Nếu ngày nào đó đại chiến bùng nổ, Không Gian cổ tộc có thể tị nạn bất cứ lúc nào.."
Tô Vũ yên lặng lắng nghe, đoạn bảo: "Liệt Không Hầu nói không sai. Hiện tại ta muốn mượn một cánh cửa không gian, vậy cần phải trả giá cái gì?"
"Cánh cửa nào? Đi đến đâu?"
"Nội vây Hỗn Độn Sơn"
Tô Vũ nhìn thẳng Liệt Không Hầu.
Liệt Không Hầu nhíu mày không vội đáp lời, có điều thái độ này đã chứng minh là bà có.
Trong lòng Tô Vũ thất kinh.
Thật sự có sao?
Liệt Không Hầu lên tiếng: "Năm xưa, để sáng lập thông đạo đó, một tôn Chuẩn Vương của tộc ta đã trọng thương hấp hối, không lâu sau liền ngã xuống"
Cái giá cực lớn!
Tô Vũ chấn động, một tôn Chuẩn Vương ngã xuống, xem ra hắn không dễ gì mà trả nổi cái giá này.
Liệt Không Hầu thấy hắn im lặng bèn tự mình nói tiếp: "Hiện giờ đại chiến sắp bùng nổ, tam đại tộc muốn dọn dẹp thượng giới, truyền tống môn đến các hiểm địa của tộc ta có lẽ đều sẽ biến thành vô dụng. Chỉ có Hỗn Độn Sơn là còn chưa bị đánh vào, đó có thể là đường sống cuối cùng của tộc ta"
Trả giá lớn để sáng lập vô số cánh cửa, nhưng tất cả có khả năng sẽ thành vô dụng.
Kỳ thật Liệt Không Hầu cũng vô cùng bi ai, nhưng không có biện pháp nào cả.
Cánh cửa nối đến Hỗn Độn Sơn có lẽ là đường lui cuối cùng.
Giờ Tô Vũ muốn mượn đi, mượn rồi chưa chắc đã có thể trả lại, khi trả lại cũng chưa chắc còn là bí ẩn, nếu không bí ẩn thì sao có thể tính là đường lui?
Tô Vũ suy xét một lát rồi nói: "Liệt Không Hầu có yêu cầu gì không? Nếu không quá phận mà ta có thể làm được, ta nhất định sẽ cố hết sức để hoàn thành!"
"Yêu câu?"
Liệt Không Hầu nhìn thoáng qua Không Không, trầm giọng nói: "Tộc ta ở hạ giới đã đầu phục Vũ Hoàng, lão gia hôa hạ giới kia là đạo lữ của ta, chủng tộc vốn là nhất thể, sao có thể phân chia ra?"
Bà thở dài một tiếng, lộ vẻ bất đắc dĩ: "Tộc ta vẫn luôn trung lập, lão gia hỏa lại cảm thấy Nhân Chủ có thể trở thành Nhân Hoàng thứ hai, ta và Nhân Chủ không thân, không biết thực sự có hy vọng đó hay không"
"Lúc này tam đại tộc muốn vạn tộc tụ tập tại Nhân Sơn, chưa chắc ta đã có thể mang những không gian truyền tống môn ấy đi cùng. Nếu thế, đưa cho Nhân Chủ, thuận nước giong thuyền cũng không phải là không được"
"Về phần yêu cầu thì Nhân Chủ bất bại chính là điều tốt nhất với tộc ta, một khi Nhân Chủ thất bại, tất cả yêu cầu đều không còn ý nghĩa"
Bà nói lời thật lòng, yêu cầu có hữu dụng không?
Kỳ thật không có tác dụng gì cả!
Hiện tại bà chỉ muốn tộc đàn sống sót, bà muốn cầu sinh!
Thế cục không rõ, ai thắng ai thua còn chưa thể đoán được.
Phe Tô Vũ có không ít Chuẩn Vương, thực lực không thua kém bất cứ chủng tộc nào trong tam đại tộc, cộng thêm Tam Nguyệt hẳn là có thể địch nổi một trong tam đại tộc, nhưng đó chỉ một tộc, tam đại tộc không chỉ là một tộc.
Bất quá phe Tô Vũ phát triển rất nhanh, rất nhiều cường giả đều đang tiến bộ, đỏ cổ vạn tộc đã giậm chân tại chỗ quá nhiều năm, tính ra thì phe Tô Vũ có tiềm lực lớn hơn bọn họ.
Liệt Không Hầu cân nhắc một lát rồi tiếp tục nói: "Mấy thứ kia có thể giao cho Nhân Chủ, ta không cần gì nhiều. Điều kiện duy nhất chính là, trước khi Nhân Chủ nắm chắc chống lại tam đại tộc hoặc là chi mạch Hỗn Độn, Không Gian cổ tộc ta sẽ không công khai ủng hộ Nhân Chủ"
Bà nói rất dứt khoát: "Không sai. Yêu cầu với Nhân Chủ chính là đừng lộ ra bất cứ quan hệ gì với tộc ta trước khi hạ giới mở phong bế. Trừ khi ta nguyện ý chủ động tương trợ, nếu không thì ta sẽ không vì chuyện hạ giới hợp tác mà chịu uy hiếp. Liên thủ cùng Nhân Chủ mà mặc kệ chủng tộc không phải là kết quả mà ta mong muốn"
Tô Vũ minh bạch: "Nói cách khác, Không Gian cổ tộc ở thượng giới sẽ vẫn nhất trí với quyết định của tam đại tộc?"
"Đúng thế"
Liệt Không Hầu gật đầu: "Không Gian cổ tộc không thể chống lại tam đại tộc. Thực Thiết nhất tộc ít nhất còn có Tam Nguyệt là Thiên Tôn, mà ta thì không phải, vậy tộc ta phải làm thế nào để ngăn cản Thần Ma Tiên? Nếu Nhân Chủ có thể dựng thẳng cờ xí, đứng vững gót chân ở thượng giới, tộc ta tự nhiên sẽ đi theo. Nếu không thể thì...
Xin lỗi, ta chỉ hy vọng Nhân Chủ có thể bỏ qua cho chúng ta, thả cho chúng ta một con đường sống, đừng chôn vùi Không Gian cổ tộc"
Bà nhìn Tô Vũ, bà chỉ có yêu cầu này.
Tô Vũ mà đáp ứng thì những truyền tống môn kia sẽ là của hắn.
Trừ truyền tống môn Hỗn Độn Sơn, các cánh cửa khác đều sắp biến thành thứ vô dụng, để lại cũng không có tác dụng lớn.
Hiểm địa bị dọn đẹp, giữ lại cánh cửa chỉ là có một điểm truyền tống mà thôi.
Tô Vũ mỉm cười, hỏi ngược lại bà: "Nếu ta thua, Không Gian cổ tộc hạ giới hợp tác cùng ta, vậy thì chủng tộc ở thượng giới sẽ không bị liên lụy sao?"
Liệt Không Hầu cắn chặt răng: "Nếu ngày đó đến... Chết một nửa vẫn tốt hơn là toàn diệt. Lão gia hỏa đi theo ngươi, vậy để hắn thỉnh tội với tam đại tộc, muốn giết hay làm gì thì tùy tam đại tộc, tộc ta am hiểu không gian đạo nên vẫn có khả năng tồn tại"
Tô Vũ bật cười, trong nụ cười mang theo một chút cảm khái.
Liệt Không Hầu quyết định không sai, tất cả đều chỉ vì tộc đàn!
Tộc yếu chỉ có thể bị động như thết Dù Không Gian cổ tộc không yếu, nhưng ở thời điểm này cũng là thân bất do kỷ, chỉ có thể suy xét vì sự tồn vong của chủng tộc.
Tô Vũ khẳng khái đồng ý: "Trừ khi ta có thực lực chống đỡ vạn tộc và chi mạch Hỗn Độn Sơn, nếu không, ta quyết sẽ không quấy rầy Liệt Không Hầu và cả Không Không, hắn cũng nên ở lại đây thì hơn, vạn tộc sẽ không để ý trong tộc các ngài có thêm một vị Vĩnh Hằng"
"Vũ Hoàng.."
Tô Vũ giơ tay ngắt lời Không Không, cười nói: "Ngươi ở đây đi, ta sẽ không xuống hạ giới sớm đâu, nếu ngươi muốn đi xuống thì có thể liên hệ qua Thực Thiết nhất tộc, khi đó ta sẽ mang ngươi đi xuống. Hiện tại các tộc muốn càn quét thượng giới, tình cảnh rất nguy hiểm, ngươi đi theo Liệt Không Hầu sẽ an toàn hơn"
Không Không nghe vậy đành phải gật đầu.
Thực lực không đủ, không có biện pháp nào khác.
Liệt Không Hầu không nói gì, bà có chút hiểu biết về tính cách Tô Vũ thông qua Không Không, nay thấy Tô Vũ đã đáp ứng thì bà cũng không ngoài ý muốn, lại càng không tỏ ý nghi ngờ.
Tô Vũ đánh chiếm được giang sơn tại hạ giới thì không đến mức không thể tuân thủ một lời hứa hẹn!
Lực lượng quy tắc dao động, một xoáy nước không gian hiện ra, bà nói: "Truyền tống môn ở trong đó, Nhân Chủ muốn vào xem không?"
"Cùng đi thôi"
Tô Vũ gọi cả những người khác cùng đi quan sát xoáy nước không gian, nó ở ngay đây vậy mà trước đó hắn không cảm ứng được, tuy một phần là vì hắn chưa mở Thiên Môn, thế nhưng như vậy cũng đủ chứng minh tính bảo mật của nó rất cao.