Đám người Tô Vũ nhanh chóng tiến vào mê cung.
Vừa bước vào, tất cả đều hít hà một hơi.
Quá nhiều! Ít nhất cũng phải có gần trăm cánh cửa.
Liệt Không Hầu âm thầm đắc ý kiêu ngạo, có điều rất nhanh sau đó lại biến thành dáng vẻ uể oải, bởi vì những thứ ở đây rồi sẽ trở nên vô dụng.
Bà thở dài một tiếng, mở miệng giới thiệu: "Cánh cửa này đi thông Thần Hỏa Sơn, năm đó khi cường giả tộc ta tra xét Thần Hỏa Sơn, Vân Hỏa Hầu còn chưa tiến vào, sau đó tộc ta kiểm tra lại thì phát hiện Vân Hỏa đã bá chiếm căn cứ chúng ta lưu lại lúc trước, vì thế cánh cửa đó xem như vô dụng, không dùng được nữa"
"co Vân Hỏa Hầu sửng sốt nhìn bà, Liệt Không Hầu bình tĩnh nói: "Vân Hỏa Hầu ẩn thân ở trong ngọn núi thứ 47 trong Thần Hỏa Sơn, hẳn là lúc đi qua đã phát hiện chỗ đó cực kỳ thích hợp để ẩn nấp, có một cái động lớn đủ để cất chứa hơn vạn người"
Vân Hỏa Hầu chấn động: "Liệt Không Hầu... ý ngươi cái động ấy là do tộc ngươi sáng lập ư?"
Liệt Không Hầu thở dài: "Không phải, nhưng chúng ta đã phát hiện ra và thấy chỗ đó thích hợp ẩn thân nên đã thành lập không gian truyền tống thông đạo ở đó. Lúc trước nghe nói Vân Hỏa Hầu ẩn thân ở Thần Hỏa Sơn, chúng ta liền đoán có phải các ngươi trùng hợp chọn đúng chỗ của chúng ta hay không? Sau đó thử một chút thì quả nhiên là thế, vậy nên chỉ có thể từ bỏ nơi ẩn thân này"
"ca Vân Hỏa Hầu lộ vẻ chấn động: "Nếu bấy lâu nay Không Gian cổ tộc báo cho vạn tộc, chúng ta chẳng phải là.."
Xong đời?
Liệt Không Hầu không quá để ý: "Đây là đường lui của tộc ta, sao lại tùy ý báo cho người khác? Báo cho tộc khác để bọn họ biết chúng có có không gian thông đạo đi đến khắp nơi sao? Mà diệt Vân Hỏa Hầu thì có ích gì với bọn ta?"
Vân Hỏa Hầu vừa sợ vừa cảm thấy may mắn, vội vàng nói: "Lúc trước ta từng tra xét nhưng không thấy sự tồn tại của không gian thông đạo"
"Không gian thông đạo tộc ta thành lập, sao có thể bị phát hiện dễ dàng như vậy được?"
Liệt Không Hầu kiêu ngạo nói: "Không gian thông đạo của tộc ta đều là được sáng lập xong phong bế. Nói cách khác, kỳ thật chỉ là định vị một địa điểm, mở ra thông đạo sau đó dùng lực lượng không gian phong bế, dù ngươi đánh võ không gian thì cũng chỉ tưởng là không gian rách nát tầm thường, sẽ không thể tìm được đầu mối rồi tìm đến chỗ chúng ta"
Là chủng tộc am hiểu không gian nhất trong vạn tộc, Liệt Không Hầu có tư cách để kiêu ngạo.
"Không chỉ Thần Hỏa Sơn, đây là Minh Nguyệt Hoa Cốc, nhưng cánh cửa cũng vô dụng rồi, Minh Nguyệt Hoa Cốc không còn nữa"
Tô Vũ thật sự ngoài ý muốn: "Quả thật ngày đó chúng ta không phát hiện ra thông đạo ở Minh Nguyệt Hoa Cốc"
Liệt Không Hầu mỉm cười, tiếp tục chỉ vào những cánh cửa khác: "Đây là Nhất Tuyến Hạp, đây là Thiên Quật Lĩnh, đây là Phù Trầm Hà, đây là Vân Vụ Sơn, đây là Trụy Ma Khe, đây là Táng Hồn Sơn.."
Các cánh cửa thông đến các hiểm địa khiến người ta chấn động.
Không Gian cổ tộc giống như một con nhện dệt tơ nối đến mọi hiểm địa, xuyên qua toàn bộ thượng giới.
Tô Vũ không nhịn được hỏi: "Quanh đạo tràng các đại tộc không có thông đạo ư?"
"Có"
Liệt Không Hầu ho nhẹ một tiếng: "Đương nhiên là có, bất quá ta không tùy tiện dùng tới mà thôi"
"Cho nên hôm trước, khi Minh tộc bị tập kích, kỳ thật ngài không cần sáng lập thông đạo vẫn có thể trực tiếp truyền tống qua, đúng không?"
"Không mang cánh cửa theo nên vẫn phải sáng lập"
Liệt Không Hầu cười nói: "Chỉ là ta biết thông đạo ở đâu, kỳ thật có thể sáng lập dọc theo thông đạo kia, tốc độ sẽ rất nhanh, hoàn toàn có thể truyền tống Minh Thiên Tôn qua đó kịp thời. Nhưng... vì sao ta phải làm như vậy?"
Lúc ấy bà có thể nhanh chóng truyền tống Minh Thiên Tôn đến đó.
Nhưng bà sẽ được gì?
Bà nói: "Nếu ta nháy mắt truyền tống Minh Thiên Tôn đến nơi, vậy ngày chết của ta không còn xa nữa. Tộc ta giỏi truyền tống nhưng vẫn cần thời gian, mọi người đều biết chuyện này, thường khi cần gấp thì sẽ không kịp. Nếu tộc ta có thể lập tức đến bất cứ nơi nào ở thượng giới, vậy thì Không Gian cổ tộc chắc chắn sẽ bị hủy diệt, chủng tộc như vậy không nên tồn tại"
Tô Vũ gật đầu.
Đúng vậy!
Thật là đáng sợ!
Hắn quan sát vô số cánh cửa ở đây, hít sâu một hơi: "Nói cách khác, nơi này gần như là đầu mối giao thông then chốt tại thượng giới, có thể đi đến bất cứ đâu, tốc độ đều rất nhanh đúng không?"
"Đại khái vậy"
Liệt Không Hầu có chút thổn thức nhìn các cánh cửa của mình: "Tộc ta đã trả giá quá nhiều vì chúng, nhưng hầu hết lại là vô dụng. Hơn nữa gần như là chưa từng dùng đến, chỉ là để lại đường lui cho tộc ta mà thôi"
Bà chỉ vào một cánh cửa thật lớn: "Đó là Đạo Nguyên chi địa, nhưng chỉ có thể truyền tống đến ngoài quầng sáng, trong quảng sáng sẽ dễ bị lực lượng quy tắc xâm nhập"
Bà lại chỉ vào một cánh cửa khác: "Đây là cánh cửa nội vây Hỗn Độn Sơn, năm đó một vị Chuẩn Vương thâm nhập nội vây Hỗn Độn Sơn bị cổ thú vây công nên trọng thương hấp hối. Nội vây Hỗn Độn Sơn có không ít cổ thú, hơn nữa thực lực đều rất mạnh, các ngươi phải cẩn thận"
Bà cảnh báo: "Cổ thú ở đó rất cường đại, có không ít Chuẩn Vương, thậm chí có khả năng tồn tại cổ thú cấp bậc Thiên Tôn, chỉ là chúng ta vẫn chưa gặp phải. Diện tích nội vây rộng lớn vô biên, có vô số núi non, so với bên ngoài thì lớn hơn rất nhiều, Hỗn Độn Sơn kéo dài không biết bao nhiêu vạn dặm, có khi lại trực tiếp nối liền với vạn giới cũng không chừng"
"Chư vị cũng biết, vạn giới và thượng giới đều có giới hạn. Bên ngoài ranh giới là hỗn độn. Hỗn Độn Sơn là hỗn độn lan tràn, là nơi giao giới giữa vạn giới và hỗn độn. Ö sâu trong đó có Cổng Địa Ngục, xem như đường ranh giới giữa hai bên. Nếu nói Hỗn Độn nhất tộc ẩn nấp ở đâu thì ta cảm thấy có lẽ là ở ngay bên kia"
"Tộc ta từng tra xét nội vây, tuy không dám thâm nhập, nhưng khu vực chúng ta tra xét chỉ sợ không thích hợp che giấu quá nhiều người, 300 - 500 thì còn được, nhưng dựa theo phỏng đoán thì Hỗn Độn nhất tộc có không ít người, thậm chí đủ thành lập cả một chủng tộc riêng biệt. Vậy thì chỉ có thể là ở nơi sâu nhất"
Tô Vũ gật đâu.
Hắn liếm liếm môi nhìn các cánh cửa trong mê cung, thật nhiều cửa.
Khống chế nơi đây thì có thể đi đến bất cứ nơi nào ở thượng giới.
Liệt Không Hầu biết tâm tư hắn, thở dài can ngăn: "Nhân Chủ tốt nhất là đừng dùng, nếu dùng thì chuyện tộc ta sáng lập thông đạo có lẽ sẽ bại lộ, trừ khi vạn bất đắc dĩ, không thì ta kiến nghị đừng sử dụng"
Tô Vũ lập tức thanh tỉnh, gật đầu đáp: "Ta biết, yên tâm đi"
Hắn chỉ vào cánh cửa Hỗn Độn Sơn: "Ta có thể mang cái này đi không?"
Liệt Không Hầu trầm ngâm một hỏi, cuối cùng mới nói: "Cố gắng đừng dịch chuyển, để nó ở đây nghĩa là lối vào thông đạo chúng ta đã mở ra ở nơi này, một khi di động thì sẽ phải sáng lập không gian nhập khẩu một lần nữa"
Bà lại nói: "Õ cùng một tuyến đường thì có thể mỡ liên tiếp bất cứ lúc nào"
"Nói cách khác, chỗ này nằm trên cùng một lộ tuyến với Hỗn Độn Sơn, miễn là trên cùng một con đường thì bất cứ chỗ nào đều có thể dùng cánh cửa của ta để mở ra thông đạo, nhưng nơi khác thì không được"
"Nếu ngươi mở ra ở nơi khác thì phải sáng lập thêm một thông đạo nữa mới được, mà như vậy thì động tĩnh sẽ quá lớn"
Trên đường thẳng nối giữa hai điểm có thể tùy ý mở ra thông đạo, còn ở ngoài đường thẳng thì không thể.
Tô Vũ hồi tưởng lại địa bàn Không Gian Cổ Thú nhất tộc cùng với phương vị của Hỗn Độn Sơn, vội đặt câu hỏi: "Nói vậy thì cũng có thể mở ra ở Minh tộc, về cơ bản là nằm trên cùng một đường thẳng đúng không?"
"Đúng"
Liệt Không Hầu gật đầu: "Liên tiếp một chút là được, Nhân Chủ mà muốn mang đi, ta sẽ dạy Nhân Chủ cách thao tác và liên hệ thông đạo"
Ánh mắt Tô Vũ sáng như tuyết: "Vậy các cánh cửa khác cũng có thể làm tương tự sao?"
"Phần lớn đều có thể"
Liệt Không Hầu đáp: "Nếu nằm trên đường thẳng thì có thể nối liền, nếu không nằm trên đường thẳng thì không có biện pháp. Còn có một điều ta cần phải nhắc nhở Nhân Chủ, sau khi mở ra, có khả năng người khác sẽ cảm ứng được sự tồn tại của không gian thông đạo, vậy nên đừng tùy tiện vận dụng"
Tô Vũ minh bạch, mỉm cười nói: "Một lần là đủ rồi"
Đâu cần phải nhiều lần.
Mà tới sau này khi có đủ thực lực, bị phát hiện thì có vấn đề gì?