Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3012 - Chương 3012: Lời Ít Ýy Nhiều.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3012: Lời Ít ÝY Nhiều.
 

Giờ phút này, các cường giả đều đã chuẩn bị để truyền tống, Thiên Diệt lộ vẻ bất đắc dĩ, từ khi lên đây thì chỉ toàn là trốn chạy, chưa được đánh trận nào, hiện tại còn phải chạy tới Hỗn Độn Sơn, thật buồn chán!

Hắn còn không được phân phối trận pháp phù, khi đến Hỗn Độn Sơn hắn cũng không thể đơn độc rời đi, hiển nhiên là cũng không có cơ hội đánh nhau, vậy thì lại càng thêm mất hứng!

Thông Thiên Hầu không thèm để ý chuyện này, y cười ha hả nói: "Vũ Hoàng bệ hạ, khi ta đến Hỗn Độn Sơn, ta sẽ cố gắng dọc theo thông đạo của Không Gian nhất tộc để thành lập truyền tống môn tùy ý. Đến lúc đó, Vũ Hoàng nắm giữ cánh cửa Không Gian cổ tộc, ta có thể định vị bất cứ lúc nào"

Y hào hứng bảo: "Nếu có cơ hội, về sau bệ hạ chỉ cần mang theo ta là được, không cần mang cánh cửa nữa. Những cánh cửa kia có thể đảm đương điểm định vị, thế thì hãy giao chúng cho những người khác, khi đó Vũ Hoàng mang theo ta là ta có thể truyền tống Vũ Hoàng đến vị trí bất cứ cánh cửa nào"

Y muốn triển lộ giá trị bản thân, thuận tiện tranh giành tình cảm.h Hãy xem sự lợi hại của Thông Thiên Hầu ta đây!

Lời Thông Thiên Hầu nói làm sắc mặt Liệt Không Hầu khẽ biến: "Ngươi... Thông Thiên Hầu?"

Thông Thiên Hầu nhe răng cười: "Liệt Không Hầu, Không Gian cổ tộc các ngươi truyền tống rất phiền toái, làm nhiều cảnh cửa như vậy quá phiền luôn. Một cánh cửa như ta là đủ rồi. Chờ ta thăm dò rõ ràng hệ thống thông đạo của các ngươi xong thì muốn đi đâu cũng được. Trong vạn giới này có nơi nào không thể mở cửa chứ? Nếu Vũ Hoàng tìm được Cổng Địa Ngục thì ta cũng có thể so tranh với cánh cửa kia một phen. Luận môn đạo, ta cảm thấy ta là đệ nhất thiên hạ, Cổng Địa Ngục cũng đừng hòng đoạt danh đệ nhất của ta"

Mở cái cửa mà thôi, ta chính là cửa, còn là một cánh cửa tu luyện đến Hợp Đạo, ai sợ ai?

Liệt Không Hầu kinh ngạc: "Không ngờ ngươi có thể ra ngoài"

Bà chấn động, sau một lúc lâu bà nhìn về phía Tô Vũ: "Có gia hỏa này thì quả thật có thể bớt đi chút phiền toái, kỳ thật năm đó Hoàng tộc ta muốn luyện hóa y để hóa thành không gian môn của tộc ta, tiếc là y lại được hoàng đình thượng cổ coi trọng"

Bà tiếc nuối: "Nếu tộc ta khống chế được cánh cửa này thì thật sự có thể tùy ý truyền tống đến bất cứ đâu. Nhân Chủ cảm thấy cần thiết thì có thể giao Thông Thiên cho ta luyện hóa, sau khi luyện hóa xong có lẽ ta có thể xuyên đến hạ giới"

Thông Thiên Hầu tái mặt, tức giận quát: "Nói hươu nói vượn. Bệ hạ đừng tin lời gièm pha của bà ta. Nếu bà ta nắm giữ ta, Thiên Tôn cũng khó bắt giữ được, sớm hay muộn bà ta cũng sẽ tạo phản, đúng, Liệt Không Hầu sẽ tạo phản!"

Liệt Không Hầu trừng mắt nhìn y, tức đến không nói nổi thành lời.

Thông Thiên Hầu hừ lạnh một tiếng, tiếp tục châm dầu vào lửa: "Bệ hạ yên tâm, sớm hay muộn ta cũng khống chế được tất cả thông đạo của chủng tộc này, đến lúc đó có bọn họ hay không cũng không quan trọng. Chủng tộc này dám cò kè mặc cả với bệ hạ, tự cho rằng mình vô cùng quan trọng, kỳ thật bọn họ chẳng là cái gì sất. Có ta ở đây, một người bằng cả một tộc"

Liệt Không Hầu híp mắt nhìn chằm chằm y.

Vẻ mặt Thông Thiên Hầu vô cùng kiêu ngạo: "Đừng giải thích, giải thích chính là che giấu. Ta chính là Hầu được Văn vương tự mình sắc phong, thượng thông thiên hạ thông địa, trong vạn giới này có vị Hâu nào tôn quý như ta?"

Liệt Không Hầu không còn lời gì để nói, bà chẳng thèm để ý nữa luôn.

Bất quá trong lòng thật sự dâng lên chút cảm giác nguy cơ.

Bà quên mất sự tồn tại của Thông Thiên Hầu.

Giờ đã giao ra toàn bộ không gian môn, sau khi Thông Thiên Hầu khống chế, làm quen toàn bộ hệ thống thông đạo, có lẽ y thật sự có thể tùy ý truyền tống đến bất cứ nơi nào tại thượng giới, đến lúc đó tầm quan trọng của Không Gian nhất tộc quả thật sẽ giảm xuống rất nhiều.

Nhưng giờ bà không tiện nhiều lời.

Lúc này Tô Vũ cũng có chút ngoài ý muốn, hắn cố nén ý cười nhìn Thông Thiên Hầu, ra vẻ trách mắng: "Thông Thiên Hầu đừng nói hươu nói vượn.."

Thông Thiên Hầu liền hùa theo: "Vũ Hoàng nói đúng, dù vui thế nào thì cũng nên giấu trong lòng, không thể tùy tiện lộ ra. Vũ Hoàng không nói ta cũng hiểu là cần phải khắc chế Không Gian tộc mà, ta sẽ khống chế tất cả cánh cửa, giúp Vũ Hoàng bệ hạ áp chế toàn bộ Không Gian hệ"

Má nói Tô Vũ thầm mắng, ta có nói như vậy sao?

Ta có ý tứ này ư?

Gia hỏa nhà ngươi nghĩ nhiều rồi!

Ta chưa bao giờ nói vậy, là do chính ngươi tự tưởng tượng ra.

Những người xung quanh đều lộ vẻ khác thường.

Tô Vũ có nghĩ vậy không?

Có lẽ... là có.

Dù sao Không Gian nhất tộc khiến người ta có cảm giác khá đáng sợ!

Ngày đó Đại Chu vương dẫn người tùy ý truyền tống, trở thành pháp bảo khắc chế vạn tộc, có thể dẫn người tập kích bất cứ lúc nào, Hợp Đạo muốn chạy cũng không dám, bây giờ mới biết Không Gian cổ tộc còn đáng sợ hơn, bọn họ làm ra hệ thống truyền tống dày đặc tại khắp giới vực.

Tô Vũ mà không kiêng kị mới là lạ.

Hiện tại thì hay rồi, có Thông Thiên Hầu nên rõ ràng Tô Vũ có thể áp chế nhuệ khí của Không Gian hệ.

Đương nhiên Tô Vũ sẽ không thừa nhận, giờ phút này hắn sầm mặt, lạnh lùng quát, "Không nói được gì hay thì câm miệng vào! Đừng nói nhảm nữa, truyền tống đi!"

Thông Thiên Hầu cũng không tức giận, trong lòng y thầm nghĩ: Ta hiểu mà.

Yên tâm đi, hãy xem bản lĩnh của ta đây, trước khi đi, y còn cố nói một câu: "Bệ hạ yên tâm, ta sẽ bớt thời giờ tìm hiểu toàn bộ hệ thống truyền tống thượng giới, để phòng Liệt Không Hầu âm thầm ẩn giấu thông đạo. Bệ hạ yên tâm đi, có ta ở đây, ta có thể khắc chế bọn họ"

"co Dứt lời, y liền nhanh chóng chui vào trong cánh cửa, rất nhanh lại có thanh âm mơ hồ truyền đến: "Bệ hạ không cần lo lắng, ta biết bệ hạ sẽ không nói thẳng ra, chỉ là ta tự chủ trương, ta hiểu đạo lý ấy mà. Ta trông cửa nhiều năm như vậy thì có gì mà không hiểu chứ, cái này gọi là lời ít ý nhiều, một ánh mắt thông tỏ hết thảy!"

Tô Vũ nhìn Liệt Không Hầu, hắn lúng túng thanh minh: "Ta không nói gì cả"

Ta không nói gì hết!

Chỉ là hiểu lầm thôi!

Thông Thiên Hầu khốn kiếp nhà ngươi, ngươi nói ít đi mấy câu thì sẽ chết sao?

Liệt Không Hầu cũng không còn lời gì để nói, hồi lâu sau bà ta mới lên tiếng: "Không sao"

Trong lòng bà vô cùng buồn bực.

Tên khốn Thông Thiên Hầu, sớm muộn øì ta cũng sẽ tính sổ với ngươi.

Ta còn chưa đầu phục Nhân tộc đâu, thế mà tên chết tiệt nhà ngươi đã ra oai phủ đầu, đáng lẽ lúc trước nên luyện hóa y!

Bình Luận (0)
Comment