Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3013 - Chương 3013: Tình Báo Không Chuẩn Hại Chết Người.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3013: Tình Báo Không Chuẩn Hại Chết Người.
 

Đám người Vạn Thiên Thánh lần lượt tiến vào cánh cửa.

Liệt Không Hầu vung tay lên, lực lượng không gian dũng mãnh tràn vào, không gian môn lập lòe một lát rồi bắt đầu truyền tống.

Lực lượng truyền tống giằng co một hỏi, bỗng nhiên một cái đầu nhô ra từ trong cánh cửa, đó là Thông Thiên Hầu với về mặt có chút đáng khinh: "Bệ hạ xem đi, ta đã nói ta có thể tùy ý truyền tống mà, ta đã nắm giữ một phần quy luật rồi, ta qua đó rồi xuyên về cũng được này, bệ hạ có việc gì thì hãy gọi ta bất cứ lúc nào nhé"

Dứt lời, y liền biến mất.

Liệt Không Hầu lộ vẻ ngưng trọng, không khỏi nghiến răng nghiến lợi mắng: "Vô sỉ!"

Tô Vũ nghi hoặc nhìn bà, Liệt Không Hầu cắn răng: "Hắn đang đánh cắp ấn ký tộc ta lưu lại trong thông đạo. Hắn đang thử khống chế truyền tống thông đạo"

Sắc mặt Tô Vũ khẽ biến: "Khốn kiếp! Nếu hắn chưa đi, ta nhất định sẽ xử lý hắn, để ta gọi hắn trở về..."

"Không cần"

Liệt Không Hầu thở dài: "Thôi, có lẽ hắn nói cũng đúng, nếu tộc ta đã từ bỏ, giao hết cánh cửa cho Nhân Chủ thì thôi tùy hắn đi"

Giọng bà lộ ra vẻ bất lực.

Liệt Không Hầu rất không vui, tuy rằng ta đã giao cho Tô Vũ, nhưng đáng lẽ Không Gian nhất tộc ta vẫn có thể dùng những thông đạo này.

Giờ thì khác, Thông Thiên Hầu đang nhanh chóng khống chế ấn ký của Không Gian cổ tộc trong thông đạo, xóa đi sự khống chế của bọn họ đối với những thông đạo ấy.

Làm như vậy, Không Gian cổ tộc sẽ không thể dùng những thông đạo do chính mình sáng lập được nữa.

Dưới trướng Tô Vũ đúng là người nào cũng có!

Lúc trước Liệt Không Hầu hoàn toàn quên mất sự tồn tại của y.

Hiện giờ bà mới nhớ tới năm xưa gia hỏa Thông Thiên Hầu này cũng là khắc tinh của truyền tống đạo, y khống chế cửa thông đạo tầng 8, dù Không Gian cổ tộc giỏi ra sao, có thể truyền tống đột phá bất cứ hàng rào nào, nhưng nếu muốn lên tầng 8 thì cũng phải đi qua cánh cửa của ÿ.

Y không cho ngươi đi vào, dù ngươi là Cổ Hoàng Không Gian tộc thì cũng không vào được tầng 8, trừ khi mạnh mẽ đánh bạo cánh cửa.

Năm đó Văn vương tự mình phong Hầu cho y, không phải là không có ai mạnh hơn y, nhưng y lại nhận được Hầu vị, hiển nhiên là Văn vương cũng coi trọng năng lực của người này.

Tô Vũ ngoài miệng xã giao mà thôi.

Liệt Không Hầu không cần đoán cũng biết Tô Vũ chắc chắn sẽ âm thầm vui về khi Thông Thiên Hầu có thể khống chế thông đạo.

Bấy giò, sắc mặt Tô Vũ hết sức khó coi, bởi vì hắn đang phải kìm nén vui mừng trong lòng, hắn tô thái độ nghiêm nghị hứa hẹn: "Liệt Không Hầu yên tâm, lần sau gặp gia hỏa đó, ta nhất định sẽ trừng phạt hắn. Quá hồ nháo rồi!"

Liệt Không Hầu không muốn nói chuyện.

Tô Vũ ho nhẹ một tiếng, không nói thêm nữa. Hắn nhìn về phía những cánh cửa khác:

"Ta sẽ thu những cánh cửa này lại. Thật lòng đa tạ Liệt Không Hầu"

"Nhân Chủ khách khí"

Tô Vũ mỉm cười không nói nhiều, nhanh chóng thu lấy tất cả các cánh cửa.

Đây đúng là thứ tốt!

Một lát sau, Tô Vũ và Liệt Không Hầu từ biệt, vấn đề giải quyết xong khiến hắn nhẹ cả người.

Hắn cùng Lam Thiên nhanh chóng độn không biến mất khỏi lãnh địa Không Gian cổ tộc.

Chờ bọn họ đi rỏi, Liệt Không Hầu bỗng nhiên bắt lấy Không Không, trong ánh mắt khủng hoảng của ông ta, bà dùng sức bóp cổ ông, cắn răng quát "Tiểu gia hỏa chết tiệt!

Ngươi không nói cho ta rất nhiều tình báo. Ngươi không nói bọn họ có bao nhiêu vị Chuẩn Vương, bao nhiêu Hợp Đạo đỉnh cấp. Ngươi còn không nói tên Thông Thiên lắm mồm kia cũng đến"

"Ngươi cũng không nói tân Nhân Chủ có cảnh giới Chuẩn Vương"

"Ngươi cũng chưa nói trong đó có vị tồn tại cấp bậc Thiên Tôn, cả con chó kia nữa, vì sao ngươi cũng không nhắc tới?"

"Còn nữa, ngươi cũng chưa nói đám người Vân Hỏa Hầu đã đầu phục hắn"

"Còn có...

Không Không khóc không ra nước mắt!

Ta không biết thật mà!

Ta chỉ là Vĩnh Hằng, chúng ta tách ra hành động, mới mấy ngày trôi qua thôi, sao ta biết ở chỗ Tô Vũ đã xảy ra nhiều chuyện như vậy?

Còn có, ta lớn tuổi rồi, không phải tiểu gia hỏa đâu.

Đáng tiếc tại đây thì ông đích thật chỉ là tiểu gia hỏa!

Ít nhất ở trong mắt Liệt Không Hầu, ông chính là tiểu gia hỏa!

Liệt Không Hầu tức giận một lát, suýt nữa bóp chết Không Không, hồi lâu sau bà có chút suy sụp nói: "Thôi, ta không so đo với ngươi. Dưới trướng tân Nhân Chủ nhân tài đông đúc, có lẽ thật sự có thể hoàn thành đại sự"

Bà vỗ vai Không Không, đoạn nhắc nhở: "Nỗ lực tu luyện đi, ngươi quá yếu! Nếu tộc ta thật sự đầu nhập vào thì cũng không phải là thời điểm hiện tại. Hình như lão gia hỏa tại hạ giới cũng không lập công gì lớn, gia nhập mà không có công lao thì ai sẽ coi trọng ngươi? Dưới trướng hắn có không ít Chuẩn Vương, trong khi Không Gian cổ tộc chúng ta lại không có Thiên Tôn, chẳng lẽ để hắn bỏ mặc chúng ta, không trọng dụng chúng ta ư? Thế thì đầu nhập còn có ý nghĩa gì nữa?"

Ánh mắt Liệt Không Hầu thâm thúy: "Phải lập công lớn, khi đầu nhập vào thì cũng có thể lập tức trở thành trụ cột. Nếu không thì cứ duy trì thế cục như bây giờ, hiểu chưa?"

"Ta hiểu"

Không Không gật đâu, ông biết tâm tư Liệt Không Hầu.

Quả thật dưới trướng Tô Vũ có không ít cường giả, Không Gian cổ tộc không chiếm địa vị quá quan trọng!

"Vậy ý đại nhân là..."

"Không cần hỏi nhiều, tu luyện đi"

Liệt Không Hầu không thèm trả lời, nói cho ngươi biết làm gì, đồ yếu ớt!

Không Không thở dài, thời đại này mà không đủ thực lực thì thật bi ai...

"Giờ chúng ta đi đâu?" Rời khỏi Không Gian cổ tộc, Lam Thiên nhắc nhở: "Hiện tại ngươi là Ngũ Nguyệt, ta là Viên Nguyệt, chúng ta còn phải trở về đấy"

"Không vội" Tô Vũ cười cười: "Không phải có 10 ngày để đi đường sao? Mới 1 ngày mà thôi, gấp cái gì. Tìm được đám người Hạ Long Võ trước đã, đừng để lạc mất"

Trong số mấy người cùng đi lên, Hồ Hiển Thánh đang mang theo nữ nhi của Định Quân Hầu, Hạ Long Võ đơn độc rời đi, mấy người Diệt Tằm vương và các vị trấn thủ cũng tự đi lịch luyện.

Thời gian này, các vị Thiên Tôn đã chú ý tới bọn họ, phải dẫn người rời đi kịp thời mới được.

"Cũng đúng" Lam Thiên cười tủm tỉm: "Phải tìm được Diệt Tằm, ta thấy hình như hắn rất sợ ta"

Đương nhiên, là ai thì cũng chịu không nổi ngươi.

Tô Vũ mặc kệ, Lam Thiên lại nói: "Có sợ Liệt Không Hầu bán đứng chúng ta không?"

Tô Vũ không để ý lắm: "Sợ thì cũng vậy thôi. Tới lúc này rồi, chúng ta sợ hay không thì cũng không thay đổi được điều gì. Đám người Vạn phủ trưởng đến Hỗn Độn Sơn, dù bị bán đứng thì cũng không đến mức không có năng lực chống đỡ, đã thế thì cũng không cần ta quá lo lắng cho bọn họ"

Tô Vũ thở dài: "Tình báo không chuẩn hại chết người. Ta vốn nghĩ thượng giới chỉ có bảy tám chục Hợp Đạo, vài ba vị Thiên Vương mặc cho ta đánh. Nhưng thực tế thì sao?

Đồ cổ trước kia không lộ diện đều xuất thế ở thời đại của ta, vậy là có ý gì?"

Bảy tám chục Hợp Đạo?

Cút!

Phải đến vài ba trăm thì có!

11 vị Thiên Vương đã chết, không nhiều, các tộc cộng lại chỉ sợ có đến 30 vị, đó là còn chưa tính đến đồ cổ có thể xuất hiện, nếu có thêm người thì có lẽ sẽ đạt tới 50 vị.

Vài ba người cái píp, phải cộng thêm số 0 đằng sau mới đúng.

Trước mắt đã có 9 vị Thiên Tôn lộ diện, ai biết có còn nữa hay không?

Có khi số lượng sẽ vượt quá hai bàn tay cũng nên.

Thần tộc chỉ có một Thiên Tôn thôi ư?

Ta không tin!

Đại tộc như Long tộc Phượng tộc mà không có Thiên Tôn sao?

Ta không tin!

Dù sao Tô Vũ cũng chán chẳng buôn nói gì thêm nữa về tình báo do đám khốn kiếp kia cung cấp.

Bình Luận (0)
Comment