"Đánh giặc quan trọng nhất là tình báo"
Tô Vũ cảm khái: "Tình báo không chuẩn thì còn đánh cái gì? Cũng may hiện tại vạn tộc muốn tự bại lộ, bằng không sớm hay muộn ta cũng bị đám tình báo lạc hậu của đám người Định Quân Hầu hại chết"
Lam Thiên nhún vai: "Đành chịu thôi, ai bảo thời đại này thú vị đến vậy? Kẻ ẩn núp đều muốn nhảy ra! Cũng tốt, thế thì giải quyết hết luôn, tránh để lại hậu hoạn"
"Nói thì đơn giản vậy thôi"
Tô Vũ lắc đầu, nói dễ dàng nhưng nào có đơn giản như vậy.
Tô Vũ chuyển sang vấn đề khác: "Phải cường hóa chính mình, suy yếu địch nhân. Hỗn độn đạo rất đáng để nghiên cứu, chờ lần này đảo loạn thượng giới xong, chúng ta sẽ về hạ giới nghiên cứu"
"Ngươi có kế hoạch gì chưa?"
"Tạm thời chưa có" Tô Vũ lắc đầu, lại nói: "Lần này tra xét tình báo là chủ yếu, thăm dò chỉ tiết hai bên, điều tra rõ thực lực, phải biết rõ để còn tìm cách đối phó. Ta lo rằng nếu giết quá nhiều người thì hai bên đều sẽ nhìn chằm chằm chúng ta"
Lam Thiên cười thâm sâu: "Hay là đổi mục tiêu để giết đi. Lúc trước đã giết không ít cường giả vạn tộc, giờ ta kiến nghị nên giết chi mạch Ngục vương cho vạn tộc cảm thấy chúng ta đang chó cắn chó"
So sánh như vậy không dễ nghe, nhưng đó là sự thật.
Bọn họ đang ở thời kỳ nhỏ yếu, đánh cả hai bên thì dễ dàng trở thành bia ngắm chung của hai bên.
Lam Thiên lại nói: "Tuy rằng lúc trước chúng ta giết Thiên Vương vạn tộc, nhưng vạn tộc cảm thấy chúng ta làm vậy là để vu oan cho chỉ mạch Ngục vương. Hiện tại lại giết chi mạch Ngục vương, khiến vạn tộc cảm thấy mục tiêu của chúng ta chính là chỉ mạch phản đồ ấy. Chi mạch Ngục vương thực lực cường đại khiến kẻ khác phải kiêng kị, hiển nhiên vạn tộc nhất định sẽ mừng rỡ xem chúng ta cắn xé lẫn nhau"
Lam Thiên nhấn mạnh: "Ta cảm thấy chỉ mạch Ngục vương còn đáng sợ hơn vạn tộc.
Dù sao vạn tộc cũng không phải một tộc, dù tam đại tộc đồng tâm hiệp lực thế nào thì cũng không phải nhất thể. Trong khi chỉ mạch Ngục vương thì khác, từ lần tập kích Minh tộc, ta đã phát hiện bọn họ phân chia cấp bậc nghiêm ngặt, kỷ luật nghiêm minh giống như chúng ta. Đám ô hợp thực lực cường đại không đáng sợ, đáng sợ là thế lực có hệ thống, là đoàn thể cấp bậc nghiêm chỉnh. Cho nên, dù hiện tại chưa rõ thực lực chi mạch Ngục vương thì ta vẫn kiêng kị bọn họ hơn"
Lam Thiên lạnh nhạt nói: "Còn nữa, bọn họ cũng am hiểu đánh lén, liễm tức đại trận kia rất đáng sợ, kẻ càng mạnh sử dụng lại càng đạt được hiệu quả cao hơn. Hai vị Thiên Vương Minh tộc ẩn thân ở nơi khác mà cũng bị phát hiện, chứng tỏ đối phương có năng lực tra xét đại đạo giống với chúng ta, đây cũng là một vấn đề cực kỳ đáng gờm"
Lam Thiên càng nói càng lạnh lùng: "Vũ Hoàng, đối thủ như vậy mới thật sự khó chơi.
Vạn tộc cường đại nhưng tính ra chỉ là hổ giấy. Còn nữa, chi mạch này vẫn luôn ẩn thân trong Hỗn Độn Sơn, không ai biết tình huống trong Hỗn Độn Sơn thế nào, vì sao có thể ra đời nhiều cường giả như vậy. Thiên phú, tài nguyên thế nào? Chiến đấu thì sao? Nếu không chiến đấu thì không có khả năng trở thành cường giả"
"Chúng ta am hiểu đánh lén, am hiểu chiến tranh chớp nhoáng, đối phương cũng thế!
"Chúng ta là Nhân tộc, bọn họ cũng vậy, chúng ta tiến vào các giới vực không bị áp chế, bọn họ cũng không ngoại lệ"
"Chúng ta có thể ngụy trang xen lẫn vào vạn tộc, bọn họ thì sao? Thậm chí bọn họ còn có thể lẩn trốn giữa chúng ta"
Lam Thiên liệt kê một loạt những vấn đề về chi mạch Ngục vương, dù hiện giờ mới chỉ thấy một góc của tảng băng chìm, y vẫn cảm thấy việc cấp bách là đối phó với bọn họ chứ không phải vạn tộc.
"Cho dù vạn tộc có 10 vị hay 20 vị Thiên Tôn cũng không phải là vấn đề lớn"
Lam Thiên cười lạnh: "Nói khó nghe thì chỉ cần Võ Hoàng trong Tinh Vũ phủ đệ xuất thế là có thể giết hết bọn họ. Lão sẽ nương tay khi giết vạn tộc sao? Ta cảm thấy là không. Nhưng ngươi bảo Võ Hoàng đi giết chi mạch Ngục vương, tại sao lão phải giết?
Có lẽ lão còn cảm thấy lão và Ngục vương cùng cảnh ngộ, cùng chung kẻ địch, bọn họ nên giết chúng ta mới đúng"
Lam Thiên đang nhắc nhở Tô Vũ.
Võ Hoàng mà thoát khốn, dù lão có ý muốn giúp Nhân tộc nhưng lão sẽ giúp ai?
Đương nhiên là giúp chỉ mạch Ngục vương sẽ sảng khoái hơn rồi.
Bọn họ có kẻ thù chung là Văn vương Võ vương. Hơn nữa bản thân đều là Nhân tộc, Võ Hoàng tự xưng là Nhân tộc, nếu lão muốn dọn đẹp dư nghiệt đám người Hoàng đình lưu lại thì phải giết Tô Vũ, chứ chẳng lẽ lại đi giết đám kẻ thù của phe Văn vương?
Địch nhân của địch nhân thì chính là bằng hữu.
Sắc mặt Tô Vũ khẽ biến.
Tiếng cười của Lam Thiên càng thêm u lãnh: "Vũ Hoàng, hiện tại đừng coi vạn tộc là địch nhân, có lẽ bọn họ là sự trợ giúp của chúng ta đấy"
Tô Vũ híp mắt, sau một lúc lâu mới nói: "Ngươi đang bảo ta giúp vạn tộc đánh Nhân tộc à? Dù sao đối phương cũng không phải là người của mình, ngươi đúng là... Hư hồng!"
Chất giọng lạnh lùng của Lam Thiên biến mất, y lại quay về thái độ giỡn hớt thường ngày: "Vũ Hoàng ca ca sao lại nói người ta như vậy, ta đang nhắc nhở Vũ Hoàng ca ca đừng xác định sai mục tiêu, chi mạch Ngục vương thật sự khó chơi hơn vạn tộc mà"
Tô Vũ khẽ gật đầu.
10 vạn năm... rốt cuộc đối phương đã tích tụ bao nhiêu lực lượng?
Còn có Cổng Địa Ngục, Ngục vương tọa trấn Cổng Địa Ngục ngàn năm, sau đó đám người kia liền trốn vào Hỗn Độn Sơn, điều này có liên hệ gì?
Chi mạch Ngục vương có tổ huấn không cho Văn vương trở về do Ngục vương lưu lại, vậy chứng tỏ Ngục vương biết Văn vương ở đâu, gặp chuyện gì, đám người Văn vương xảy ra chuyện có phải do Ngục vương tính kế hay không?
Nhân Hoàng và tứ cực Nhân vương đều là thiên tài, là những nhân vật lợi hại nhất thời đại ấy, hơn 40 vị chủ nhân quy tắc Nhân tộc trấn áp hơn trăm vị chủ nhân quy tắc vạn tộc, dù vạn tộc liên thủ thì cuối cùng vẫn bị Nhân tộc đánh phá.
Rốt cuộc vì sao Ngục vương phải phản bội?
Văn vương trừng phạt gã...
Bọn họ đều là tứ cực Nhân vương, Văn vương tuy mạnh hơn gã, nhưng y trừng phạt gã như thế mà Nhân Hoàng cũng đồng ý, thật ra Ngục vương đã phạm tội gì?
Chân tướng hệt như một cuộn chỉ rối!
Còn có chi mạch Ngục vương có quan hệ huyết mạch với Ma Hoàng...
Tô Vũ rất hiếu kỳ, chẳng lẽ bởi vì Nhân Ma không thể thông hôn nên trình diễn một hỏi tình yêu bị ngăn cấm, Văn vương chính là kẻ ngăn cấm nên Ngục vương mới phản loạn ư? Muốn giết chết đám người Văn vương vì người mình yêu sao?
Chà chà, thật cảm động!
Đang tưởng tượng, bỗng nhiên Tô Vũ xuyên qua hư không, khi xuất hiện lại thì hắn đã bắt được một người, người nọ tái mặt, có điều khi nhận ra người bắt mình là Tô Vũ thì mới nhẹ nhàng thở phào một hơi.