"Vũ Hoàng"
Tô Vũ hài lòng nhận xét: "Diệt Tằm tiền bối thu hoạch không tệ"
Diệt Tằm tươi cười, định mở miệng đáp thì chợt nhìn thấy Lam Thiên hóa thành nữ nhân, sắc mặt y xanh mét, nghiến răng nghiến lợi quát: "Đủ rồi"
Lam Thiên u oán: "A Hổ, ngươi làm sao vậy?"
"c9 Thấy Diệt Tằm vương muốn bùng nổ, Tô Vũ liền ho nhẹ một tiếng: "Thôi đi! Chọc tức Diệt Tằm vương có lợi gì cho ngươi à?"
Diệt Tằm vương bực bội nói: "Vũ Hoàng, bảo gia hỏa này cách ta xa một chút, ta không muốn ở gần y"
Tô Vũ nở nụ cười, gật gật đầu: "Được, ngươi vào Văn Minh Chí chơi đi. Đúng rồi, ngươi hãy ngụy trang thành người chi mạch Ngục vương rồi tâm sự với Văn Khởi, nói rằng ngươi cũng bị ta bắt tới. Ngươi có huyết mạch Ngục vương nên ngụy trang không khó, thử một chút xem, nếu gia hỏa ấy có vấn đề thì sớm giải quyết gã đi, Văn Minh Chí của ta sắp biến thành nôi lẩu thập cẩm rồi"
Diệt Tầm vương vừa bị Lam Thiên tra tấn tinh thần, nay nghe thế thì lập tức vui vẻ, không cần Tô Vũ nhiều lời, y gấp gáp nói: "Ta hiểu rồi, Văn Khởi đúng không, Vũ Hoàng nói tình huống đi, ta cũng muốn thử cảm giác lừa gạt người khác"
Tô Vũ giải thích đơn giản, Diệt Tầm vương lập tức nhận việc: "Cái này ta làm được"
Lam Thiên trêu chọc: "Ngươi vụng về như vậy, thật sự làm được à?"
"Câm miệng!"
Diệt Tằm vương phẫn nộ, tuy rằng y biết Lam Thiên rất cường đại nhưng y không nén được cơn giận.
Hiện tại có Vũ Hoàng iwr đây, lão tử mắng vài câu thì ngươi có thể làm gì được ta?
Đương nhiên nếu không có Tô Vũ ở đây thì... khụ khu, phải cách xa Lam Thiên một chút, không thể chọc đến y!
Lam Thiên cười hì hì không hề tức giận.
Diệt Tằm vương thấy y cười thì không rét mà run, lập tức chui vào Văn Minh Chí, gia hỏa này càng cười thì y lại càng sợ hãi, thà y nổi giận còn hơn.
Tô Vũ mỉm cười chờ y đi vào, sau đó mới nghiêm túc 'dạy dỗ: "Đừng đùa, là người một nhà thì đừng để mâu thuẫn với nhau, coi chừng cuối cùng lại thành ép người ta phản loạn. Năm xưa gia hỏa Ngục vương kia cũng là trụ cột của Nhân tộc, không phải về sau cũng bị Văn vương ép cho tới bước đường phản bội sao?"
Nụ cười trên mặt Lam Thiên hơi cứng lại, sau đó y khẽ gật đầu: "Cũng đúng, nhưng Diệt Tằm không có vốn liếng và trí tuệ để phản bội, ta thấy kẻ có khả phản bội năng nhất vẫn là Đại Chu vương"
Tô Vũ cạn lời, ngươi vẫn muốn chống đối Đại Chu vương đúng không?
Lam Thiên cười thâm sâu: "Người phản bội đều là người thông minh, kẻ ngốc hiếm khi có tâm tư ấy! Trong chúng ta, Đại Chu vương là kẻ có khả năng phản bội cao nhất, Thiên Thánh thứ hai, ta thứ ba. Vũ Hoàng chỉ cần phòng bị ba chúng ta là sẽ không có vấn đề gì"
Tô Vũ bật cười.
Lam Thiên bèn hồi: "Sao ngươi lại cười?"
Tô Vũ liền đáp: "Chỉ là cảm thấy nếu ba người các ngươi đều phản bội... mà như vậy cũng chẳng sao, các ngươi tự chơi đi, ta không chơi với các ngươi, thế gian này có rất nhiều niềm vui, sao ta phải chơi trò phản bội với các ngươi trong khi không biết mục đích là cái gì? Nhân Hoàng là vì trách nhiệm, ta thì không, từ khi bắt đầu tu đạo tới nay ta chỉ thuận theo tâm ý mà thôi"
Thuận theo tâm ý!
Lam Thiên thầm nhủ, điều này rất khó!
Thế gian có vô số cường giả, vô số sự việc, không phải chuyện nào cũng có thể hài lòng, điều Tô Vũ theo đuổi còn khó hơn cả Nhân Hoàng.
Nhân Hoàng cũng không thể khiến mọi chuyện hài lòng như ý!
Tô Vũ tiếp tục đi đón người, Cự Trúc Hầu cũng đang giúp đỡ hắn tìm bọn họ.
Có phân thân Lam Thiên định vị nên việc tìm người không khó.
Người thứ hai được đón là Chu Thiên Nguyên - Tiểu Chu vương, không gặp sau một thời gian ngắn ngủi mà khí tức y đã cường đại hơn rất nhiều, có xu thế vượt qua Diệt Tằm vương, hiện tại Diệt Tằm vương đã sắp thăng cấp Vĩnh Hằng thất đoạn.
Hai người đều sắp đến thất đoạn.
Người thứ ba chính là Nam Vô Cương và Vân Trần, bọn họ đồng hành cùng nhau, hai người đều bị thương không nhẹ, hai người đang bị đuổi giết khi Tô Vũ tìm được bọn họ.
Từng người lần lượt được tìm thấy rồi đón đi.
Các trấn thủ đã tập hợp đủ, sau đó Hỏ Hiển Thánh, Nguyệt Hi và cả Hạ Long Võ cũng được Cự Trúc Hầu đưa tới, Tô Vũ kiểm kê một vòng, sắc mặt lộ vẻ khác thường.
"Làm sao vậy?"
Cự Trúc Hầu thấy Tô Vũ biến sắc thì dò hỏi.
Tô Vũ nhíu mày, sau một lúc lâu hắn mới nói: "Thiếu người"
"Đã chết rồi à?"
Cự Trúc Hầu an ủi: "Bình thường thôi, chết cũng không có gì lạ"
"Không phải, là mất tích"
Hắn nhìn về phía Lam Thiên, Lam Thiên liền nói: "Đúng thế, là mất tích, phân thân của ta không còn nữa"
"Ai mất tích?"
Hạ Long Võ vừa trở về, khí tức y cường đại hơn trước rất nhiều, nghe vậy liền hỏi: "Diệt Tàm mất tích à?"
"Không phải hắn" Tô Vũ lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không thấy Trường Hà"
Trường Hà Mệnh tộc!
Bọn họ đã tìm được Thôn Thiên, chỉ có Trường Hà là không thấy đâu!
"Trường Hà?"
Sắc mặt Hạ Long Võ khẽ biến: "Hắn làm phản ư?"
Tô Vũ trầm mặc một hỏi rồi lắc đầu: "Không biết. Có lẽ đã bị người nào đó đón đi rồi"
Tô Vũ híp mắt: "Lúc trước những lời Thiên Sách nói với ta đều là do Thiên Mệnh Hầu bảo hắn chuyển đạt, Thiên Mệnh Hầu biết không ít chuyện, thậm chí y đã xem thấu thứ gì đó, ngay cả chúng ta cũng bị y nhìn ra một hai. Nếu đã vậy, lẽ nào y lại không cảm giác được thiên tài Mệnh tộc Trường Hà mang theo tín vật của Mệnh Hoàng đến thượng giới?"
Hắn hoài nghi Trường Hà đã bị Thiên Mệnh Hầu đón đi.
Tuy rằng lúc này Thiên Mệnh Hầu đang lo dọn nhà, nhưng Trường Hà không phải Hợp Đạo, dù Thiên Mệnh Hầu chỉ dùng phân thân thì cũng có thể dễ dàng mang hắn ta đi theo.
Tất cả mọi người không sao, chỉ có Trường Hà - một gia hỏa Mệnh tộc mất tích.
Tô Vũ thở hắt ra: "Thôi, dù là bị mang đi hay là đã chết thì chúng ta cũng không thể làm gì"
Tâm tình Cự Trúc Hầu trầm trọng: "Nếu không bị Mệnh tộc mang đi mà là bị những người khác bắt thì sao? Chuyện của chúng ta và cả tình hình hạ giới sẽ bại lộ ư?"
Tô Vũ lắc đầu: "Không đến mức ấy, ta đã đặt một ít lực lượng quy tắc trong biển ý chí của bọn họ, nếu có kẻ cố ý tra xét thì sẽ lập tức bị động kích nổ. Không thể tra xét ký ức, trừ khi Trường Hà chủ động tiết lộ, mà nếu hắn có tâm làm thế thì ta cũng không có biện pháp ngăn cản"
"Đạo lực lượng quy tắc ấy đang bị che giấu, ta không thể định vị vị trí đối phương. Chắc chắn là do cường giả làm, người bình thường không thể ngăn cần ta định vị"
Trường Hà mất tích!
Tô Vũ lo lắng không?
Có một chút!
Nhưng hắn suy đoán chuyện là do Mệnh tộc làm. Thiên Mệnh Hầu là hạng người cáo già xảo quyệt, có lẽ y đã sớm biết chuyện gì đó, giờ phút này y mang Trường Hà đi có lẽ là để tìm hiểu tin tức.
Lam Thiên vội nói: "Vũ Hoàng, không thể đặt cược vào khả năng Mệnh tộc sẽ giúp phe ta, phải suy xét đến tình huống Trường Hà bại lộ tất cả, tệ hơn là Thiên Mệnh Hầu sẽ âm thảm báo cho kẻ khác để ám toán chúng ta"
Không thể giao vận mệnh cho người khác!
Hiện giờ không thể so với lúc trước, lúc trước là đánh cược mạng sống, hiện tại an toàn là quan trọng nhất.
"Thế cục hạ giới sẽ bị bại lộ!"
"Trường Hà còn biết vị trí thông đạo Táng Hồn Sơn" Lam Thiên nhắc nhở: "Đây mới là điểm mấu chốt!"
Tin tức về hạ giới bại lộ cũng không sao, dù sao kẻ trên đây cũng không thể liên hệ với hạ giới.
Chỉ sợ thông đạo Táng Hồn Sơn bị phát hiện, đó mới là chuyện phiền toái nhất.
Nếu Trường Hà chủ động khai ra thì thủ đoạn ngăn cản tra xét ký ức bị động mà Tô Vũ để lại lúc trước không thể ngăn cản được.
Tô Vũ nhướng mày, trấn an mọi người: "Ta đã thiết kế chút bẫy ở đó, nếu thật sự có người phát hiện thì ta sẽ biết. Tới lúc đó chúng ta sẽ dùng thời gian trường hà để đến hạ giới diệt Mệnh tộc rồi tính"
"Lúc ấy cũng đã muộn"
"Muộn cái gì?"
Tô Vũ cười gần: "Cùng lắm thì đánh một trận ở hạ giới trước. Trong tình huống bình thường mà cường giả chưa chết thì ai sẽ giết kẻ yếu trước? Vạn tộc muốn giết sạch Nhân tộc thì bọn họ cũng phải nghĩ cho kỹ, chúng ta trốn đi rồi giết kẻ yếu của bọn họ, để xem ai sợ ai?"
Chiến tranh vạn giới chính là như thế, cường giả trong tộc thường chết trước, rất ít người ra tay với kẻ yếu đầu tiên.
Chuyện diệt tộc không phổ biến. Diệt tộc phải là khi cường giả tử thương hầu như không còn, những kẻ còn lại không thể làm nên sóng gió gì!
Lam Thiên không nói gì nữa, y hít sâu một hơi, khí tức có chút lạnh lẽo. Phân thân của y đã bị giết.
Nếu do Mệnh tộc gây ra, mặc kệ Thiên Mệnh Hầu muốn làm gì thì bọn họ hãy cứ chờ xem.
Tô Vũ cũng kiềm nén sự bực bội.
Trường Hà mất tích khiến hắn không vui.
Nếu là tộc khác làm, chỉ cần Trường Hà không chủ động bại lộ thì không sao, bởi vì tối thiểu thì lực lượng quy tắc còn chưa bị động đến, chứng tỏ đối phương còn chưa biết gì, chỉ sợ Trường Hà chủ động khai ra mọi chuyện.
Nếu là Mệnh tộc thì 99% Trường Hà đã khai báo sạch sẽ mọi chuyện cho Thiên Mệnh Hầu, đặc biệt là về thông đạo Táng Hồn Sơn.
Lần này hắn sơ suất rồi!
Những người đi lên đều biết vị trí cụ thể của thông đạo!
Con người không hoàn mỹ, Tô Vũ cũng không phải thần, hắn chưa từng suy xét việc đám người Trường Hà phản bội, nếu hắn không tin bọn họ thì đã không dẫn người lên đây.
Tô Vũ liếm môi, hắn cười lạnh một tiếng: "Mặc kệ đi! Nếu thông đạo hạ giới bị phát hiện thì chúng ta chơi lớn một hồi, kẻ nào xuống hạ giới thì giết kẻ đó"
"Đâu phải ta chỉ nắm giữ một lối đi dẫn xuống hạ giới"
Lam Thiên ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng cũng nhẹ nhõm thở ra: "Cũng đúng. Đầu trọc đâu sợ bị nắm tóc!"