Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3016 - Chương 3016: Dò Xét Đạo Nguyên Chi Địa.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3016: Dò Xét Đạo Nguyên chi địa.
 

"Được rồi, không nói chuyện của Trường Hà nữa"

Tô Vũ kết thúc đề tài này, hắn nhìn về phía mấy người Hạ Long Võ: "Vào trong Văn Minh Chí của ta đi. Có vẻ các vị trấn thủ đã có hy vọng thăng cấp, nhưng bây giờ không phải thời điểm thích hợp"

"Cự Trúc Hầu, ngươi đi chủ trì chuyện di chuyển, thuận tiện che giấu vấn đề chúng ta không ở đó"

Tô Vũ dặn dò vài câu, Cự Trúc Hầu mau chóng rời đi trước.

Đám người Hạ Long Võ thì nhanh nhẹn tiến vào Văn Minh Chí.

Tô Vũ nhìn về phương Đông, cười nói: "Đến Đạo Nguyên chi địa thôi. Nhân lúc các vị Thiên Tôn còn đang đời núi, chúng ta hãy đến đó tra xét tình huống, hôm nay phải không kiêng nể gì mà khai Thiên Môn, biết đâu lại phát hiện ra vài chuyện thú vị!

9 vị cường giả Thiên Tôn đã đi ra ngoài.

Nếu trong Đạo Nguyên chi địa vẫn còn cường giả thì rốt cuộc là còn bao nhiêu?

Hiện giờ phần lớn cường giả trong Đạo Nguyên chi địa đã rời đi, còn lại rất ít người, hắn có thể thoải mái tra xét quy mô lớn một chút.

Đạo Nguyên chi địa.

Quảng sáng bao phủ vẫn thần bí như trước.

Trong vùng đất rộng lớn này đang chôn không biết bao nhiêu hào kiệt, có người đã chết già trong thánh địa, có người mãi không thể thăng cấp nên lựa chọn ngủ say tại đây.

10 vạn năm trôi qua, một vài cường giả vốn không còn nhiều thọ nguyên khi thượng cổ kết thúc, có lẽ đã chết già ở Đạo Nguyên chi địa.

Thọ nguyên của Hợp Đạo cũng chỉ có mười mấy vạn năm.

Ví dụ như Tô Vũ, kỳ thật thọ nguyên của hắn có mười mấy vạn năm, bất quá hắn đã thiêu đốt gần hết để giúp Lam Thiên khai đạo, nếu hắn không tới cảnh giới chủ nhân quy tắc thì có lẽ cả đời này không thể gia tăng thọ nguyên thêm nữa.

Mà thượng cổ biến mất đã 10 vạn năm. Có vài cường giả đã vài vạn tuổi từ thời kỳ thượng cổ, dù đạo hạnh gia tăng trì hoãn đại nạn, nhưng tới giờ thì vẫn có vài người không chịu đựng nổi.

Kỳ thật rất nhiều người thế hệ trước đều lâm vào tình cảnh tương tự.

Ở thời đại này, vô số cường giả đỏ cổ xuất hiện là vì tĩnh cực tư động, đám người không ngồi yên được nữa nên mới lựa chọn xuất thế.

Nếu 10 vạn năm trước có kẻ nào lo lắng về thọ nguyên thì đúng là chuyện cười. Còn cả mấy vạn năm để sống, lo lắng về thọ nguyên chẳng phải là lo hão sao?

Tu giả hiếm khi lo lắng về vấn đề này, đặc biệt là tới Vĩnh Hằng rồi thì gần như không có khái niệm chết già, nếu là Nhật Nguyệt thì còn có khả năng.

Nhưng hôm nay, chết già đã trở thành chuyện có thể xảy ra bất cứ lúc nào, với bất cứ ai, kể cả đám Thiên Vương bị Tô Vũ giết ở Phong Ấn Sơn lần trước cũng vậy, bọn họ đều đã hủ bại, không cần Tô Vũ ra tay thì mấy trăm năm sau, chính bọn họ cũng sẽ tự ngã xuống.

Chưa tới 1 tháng, Tô Vũ lại tới Đạo Nguyên chi địa.

Tinh Vũ ấn trấn áp quầng sáng bạo động, giờ phút này Đạo Nguyên chi địa rất an tĩnh, thậm chí có phần quạnh quẽ.

Đa số cường giả lựa chọn rời đi đã rút khỏi Đạo Nguyên chi địa từ sớm.

Lần trước nhiều vị Thiên Vương ngã xuống đã khiến các Hợp Đạo cảm nhận được nguy cơ.

Hơn nữa tin tức truyền đến từ Hỗn Độn Sơn khiến các Hợp Đạo dứt khoát rời khỏi nơi này.

Sau khi Tô Vũ mới vừa tiến vào không lâu, nơi xa, một đạo khí tức mạnh mẽ chợt bốc lên, một tồn tại cường đại mang theo khí tức bưu hãn xé rách đại địa, lớn tiếng quát:

"Khốn kiếp, tham dự hội nghị vạn tộc, di chuyển đạo tràng cái gì, nực cười! Tộc ta dừng chân tại thượng giới vô số năm tháng, sao có thể tùy ý đi chuyển đạo tràng?"

Hiển nhiên đây là một đồ cổ mới vừa sống lại, kẻ đó phẫn nộ bay ra ngoài cùng với một vị Hợp Đạo.

Tô Vũ quan sát từ xa, hắn hơi nhướng mày.

"Thiên Vương"

Lam Thiên nói: "Hình như là Thao Thiết tộc"

Tô Vũ khẽ gật đầu, hắn nhìn lướt qua thân ảnh cường hãn kia: "Đúng là có điểm tương tự với ghi chép, hình như chưa từng thấy ở hạ giới?"

"Hạ giới không còn nữa, theo sách sử ghi lại thì sau khi triều tịch lần thứ 3 kết thúc, thượng giới còn một ít tộc nhân, nhưng số lượng không nhiều lắm"

Hai người nghị luận, quả là may mắn khi bọn họ vừa tiến vào liền gặp được một vị Thiên Vương vừa thức tỉnh, nhưng Tô Vũ không có hứng thú đối phó với đối phương, cũng không cần thiết.

Thực lực chủng tộc này ở thượng giới chỉ thuộc dạng bình thường, hiện tại lão Thao Thiết ấy sống lại, có khi sẽ đi gây hấn với tam đại tộc, hắn cứ chờ xem náo nhiệt là được.

Thiên Môn của Tô Vũ hiện ra, hắn cười nói: "Nếu vạn tộc nguyện ý để ta tìm người giúp bọn họ, ta sẽ giúp bọn họ càn quét từng tấc một, dù là kẻ mạnh thế nào thì ta cũng quét ra sạch sẽ"

Lam Thiên bật cười, hào hứng đi theo Tô Vũ.

Tô Vũ quét một lượt, hắn hơi nhướng mày: "Người ít đi rất nhiều, lúc trước đảo qua ít nhất có thể nhìn thấy vài vị Hợp Đạo, hiện tại quét một vòng chỉ mơ hồ thấy một vị Hợp Đạo cảnh, khó trách một vị Thiên Vương xuất thế cũng không gây ra động tĩnh gì"

Bình thường mà một vị Thiên Vương sống lại thì thế nào cũng khiến cho một vài Hợp Đạo bùng nổ khí tức đến tra xét. Đương nhiên là bọn họ chỉ tra xét xem có nguy hiểm hay không chứ không định xem náo nhiệt.

Lam Thiên cười ha hả không thèm để ý. Ít thì ít thôi.

Tô Vũ tiếp tục tra xét từng tấc một, hắn muốn nhìn xem tại địa phương quỷ quái này rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu người?

Lúc trước có 9 vị Thiên tồn tại đây khiến hắn không dám xem nhiều, nhưng bây giờ thì hắn có thể càn quét không kiêng nể gì. Trong mắt hắn hiện ra thế giới bất đồng với người khác.

Bản thân Tô Vũ đã có chiến lực Chuẩn Vương, giờ tra xét trũng Thiên Tôn thì đối phương cũng chưa chắc đã có thể phát hiện ra.

Nhưng Đạo Nguyên chi địa thật sự rất lớn, muốn dò xét cũng phải mất thời gian hỏi lâu.

Tô Vũ đề nghị: "Tiến vào thời không trường hà trước đã, để ta xem còn cường giả ngụy đạo nào hay không"

Cường giả chân đạo không dễ tìm, nhưng nếu là cường giả ngụy đạo thì dù ngươi đang trầm miên, ta cũng đào được ngươi ra.

Chỉ cần ngươi từng đổi đạo, dù ngươi không kết nối với nó thì đạo này vẫn tồn tại trong thời không trường hà, đạo của Nhân Hoàng không quá dài, không thể so với thời không trường hà trong vạn giới, ta chỉ cần tra xét từng chút một thì trước sau gì cũng tìm ra.

Lam Thiên không có ý kiến, bản lĩnh của Tô Vũ trong phương diện này mạnh hơn y nhiều.

Rất nhanh, cả hai đã chui vào trong thời không trường hà.

Tô Vũ đi vào từ đoạn đại đạo bị cụt, dùng Tinh Vũ ấn trấn áp lực lượng quy tắc rồi mang theo Lam Thiên chạy tới cuối, bắt đầu tra xét ngược lại.

Nơi có nhánh sông chính là có ngụy đạo.

Nếu cường giả ngụy đạo rời khỏi Đạo Nguyên chi địa, không ở gần thì có thể nhìn thấy đại đạo tách ra. Nếu không ra ngoài thì chứng tỏ đối phương còn ở đây.

Nguy đạo thì cũng phải xem đối phương dung hợp được bao nhiêu, cơ bản là có thể nhìn thấy được điều này, nếu dung hợp không nhiều thì chỉ là Vĩnh Hằng, không cần chú ý đến những kẻ như thế. Quan trọng là những kẻ dung hợp rất nhiều hay thậm chí có xu thế khống chế ngụy đạo, điều đó chứng tỏ kẻ nọ không phải Hợp Đạo thì cũng là Thiên Vương, hoặc là cường giả cấp bậc Thiên Tôn.

Tô Vũ không sợ Thiên Tôn ngụy đạo.

Nếu buộc phải giao thủ, hắn dùng tiểu ấn trấn áp thì khả năng cao sẽ giành phần thắng, sao hắn phải sợ?

Cả hai đi một đoạn, ngụy đạo đầu tiên đã hiện ra.

Tô Vũ xé rách trường hà, cùng Lam Thiên bước ra ngoài.

Bọn họ tỉ mỉ tra xét một phen, sau đó Tô Vũ lắc đầu nói: "Hẳn là một vị Hợp Đạo cảnh, kê đó không còn ở Đạo Nguyên chi địa nữa, quanh đây không có khí tức liên kết với đại đạo, đại đạo đã có dấu hiệu phóng đến Hỗn Độn Sơn bên kia"

Điều này chứng tỏ đối phương đã đi rồi.

Tô Vũ mặc kệ, tiếp tục bước vào thời không trường hà để tra tìm.

Bình Luận (0)
Comment