Nhánh sông rẽ thứ nhất, vị ngụy đạo kia đã rời đi trước khi Tô Vũ tới.
Tô Vũ và Lam Thiên tiếp tục đi kiểm tra.
Nhánh sông thứ hai và thứ ba cũng vậy, người dung hợp đều đã đi rồi.
Tô Vũ nhìn lướt qua cái thứ tư và thứ năm liền thấy chúng quá nhỏ yếu, là đạo quy tắc không hoàn chỉnh, dù luyện hóa toàn bộ thì cùng lắm chỉ trở thành Hợp Đạo, hắn lười nhìn nhiều.
Chúng còn chẳng bằng nhẫn đạo của Đại Chu vương, cường giả không có khả năng trở thành Thiên Vương.
Tiếp tục tra xét, ánh mắt Tô Vũ khẽ động, phía trước có một nhánh sông có vẻ khá cường đại.
Hắn cùng Lam Thiên lặng yên xé rách trường hà rồi xuất hiện ở bên ngoài.
Đây là một ngọn núi đá không biết đã tồn tại bao nhiêu năm.
Tô Vũ vừa ra ngoài liền nhìn theo hướng đại đạo liên kết, hắn nhíu mày truyền âm nói:
"Có khả năng đối phương đang ở ngay đây, chưa chết nhưng cắt đứt mối liên hệ với đại đạo, ta nghĩ hắn đã hoàn toàn trầm miên rồi"
Hắn nhìn về phía chân núi đá, nơi này thực bình thường, không hề hiếm thấy trong Đạo Nguyên chi địa.
"Độn thổ đi xuống nhìn xem"
Cường giả ngụy đạo cắt đứt liên hệ với đại đạo muốn sống lại thì cũng cần thời gian, Tô Vũ đương nhiên không lo lắng.
Hai người đều có thể độn thổ, bọn họ lập tức chui vào trong lòng đất.
Bọn họ đi xuống, xuống càng sâu thì mặt đất càng cứng rắn, đào đất tại đây chưa chắc đã đào được mạch nước ngầm, có lẽ đào mấy năm thì cũng chỉ đào được một cục đá lớn hay thậm chí là đào tới vách tường giới vực, vĩnh viễn không thể đào xuyên.
Không biết độn bao lâu, Tô Vũ và Lam Thiên mới thu liễm tất cả khí tức.
Sâu dưới đất có một thạch ốc nho nhỏ, trong phòng có một sinh vật hình người ngôi xếp bằng, trông tựa như xương khô, thoạt nhìn có vẻ đã chết.
Thứ này không có sinh khí, chỉ có khí tức hủ bại nhàn nhạt vờn quanh thạch ốc.
"Dùng cấm pháp thạch chế tạo thạch ốc có thể tiêu trừ khí tức, đây là một cường giả bế tử quan"
Lam Thiên truyền âm, Tô Vũ nhìn kẻ kia một hỏi, truyền âm đáp: "Không phải Nhân tộc, hình như là cường giả Thần tộc, có chút khí tức Thần tộc nhàn nhạt, đã tu luyện ngụy đạo tới cực hạn, ngụy đạo của gã không yếu, nếu sống lại có lẽ sẽ có chiến lực Thiên Vương"
Đây là một cường giả Thần tộc đã bế tử quan ở đây không biết bao nhiêu năm.
"Ra tay không?" Lam Thiên hỏi ý Tô Vũ. "Ngươi dùng Tinh Vũ ấn trấn áp không cho đối phương kết nối đại đạo, gã thức tỉnh mà bị trấn áp thì xem như chỉ có chiến lực Vĩnh Hằng, chúng ta dễ dàng bắt được"
Kỳ thật chỉ có lực lượng Nhật Nguyệt, nhưng dù sao gã cũng là cường giả Thiên Vương, dù không kết nối đại đạo thì cũng có thể bùng nổ chiến lực Vĩnh Hằng.
"Bắt làm gì?"
Tô Vũ nheo mắt: "Cường giả ngụy đạo bế tử quan chẳng là cái gì cả. Nhưng đối với những người khác lại là Thiên Vương hàng thật giá thật"
"Không phải tam đại tộc muốn càn quét cường giả sao? Ta sẽ cho đại đạo của hắn thêm vài thứ để khi hắn kết nối đại đạo thì sẽ lập tức trở nên điên cuồng, Nguyệt Thiên Tôn moi ra vị này mới tốt, gã dám giết người nhà không? Không giết thì một vị Thiên Vương điên cuông cũng phải khiến Thiên Tôn cẩn thận ứng đối"
"Ngươi thật xấu xa!"
Giọng điệu của Lam Thiên bỗng nhiên trở nên âm nhu vũ mị khiến Tô Vũ nổi cả da gà.
Má nó, ta bóp chết ngươi bây giờ.
Tô Vũ lười để ý đến y, hắn lặng lẽ đi tiếp, thả ra chút lực lượng quy tắc lên cục đá rồi truyền âm: "Ta phục vụ trọn bộ luôn, sợ bọn họ không tìm thấy vị này nên để lại chút khí tức Thần tộc cho Nguyệt Thiên Tôn dễ dàng tìm thấy, cho gã vui về một chút, có lẽ đây là một cường giả Thần tộc đã bị lãng quên. Có một vị cường giả Thiên Vương sống lại, chắc gã có thể cười đến nổ hoa đấy"
"Vũ Hoàng ca ca càng ngày càng xấu"
Lam Thiên lại phát ra thanh âm ngọt ngào rợn người, Tô Vũ rất muốn đấm võ đầu y, nhưng hắn chỉ có thể làm lơ xem như không nghe thấy, nhanh chóng chạy lên trên.
Lam Thiên truy đuổi phía sau, truyền âm hỏi: "Nếu bọn họ chỉ trấn áp người nọ mà không giết thì làm sao đây?"
Tô Vũ truyền âm: "Hừ, chẳng lẽ ta không thể làm gì chắc? Cho đại đạo của hắn thêm vài thứ để hắn tự bạo khi bị trấn áp, khiến vạn tộc điên cuồng chút đi"
"Có thể được không?"
"Đừng hỏi được không, ở hạ giới thì không nhưng tại đây thì được"
Tinh Vũ ấn chính là bảo đảm lớn nhất, hiện giờ đối phương không liên kết đại đạo, chỉ cân Tô Vũ dùng Tinh Vũ ấn trấn áp thì đối phương không thể phát hiện đại đạo của mình đã bị cải tạo rối tung.
Tô Vũ không thể làm được chuyện này ở hạ giới, không thì hắn đã đánh cắp lực lượng đại đạo vạn tộc với quy mô lớn rồi.
Tô Vũ tiến vào thời không trường hà, dùng Tinh Vũ ấn trấn áp rồi cải tạo ngụy đạo của đối phương.
Điên cuồng, hỗn loạn, giết chóc... loại ý chí lực nào Tô Vũ cũng biết, bấy giờ hắn sử dụng dễ như trở bàn tay.
Phí chút sức cải tạo ngụy đạo một phen, Tô Vũ hết sức vừa lòng, lát nữa chỉ cần chờ xem kết quả, hắn hy vọng đám Thiên Tôn tới sớm một chút, theo lý thuyết một vị Thiên Vương mà phát điên thì chắc chắn sẽ có trò hay để xem.
Tô Vũ nhớ kỹ vị trí nơi đây xong liền tiếp tục đi tìm kiếm, sau đó lại tìm được vị Hợp Đạo trầm miên thứ hai, Tô Vũ có cảm giác kẻ này chỉ có lực lượng Hợp Đạo tam đẳng, quá yếu, hắn lười ra tay cải tạo, để tránh khiến cường giả vạn tộc chú ý.
Trên đường đi hắn cũng bắt gặp không ít cường giả ngụy đạo, nhưng phần lớn đã sớm rời đi.
Mất gần một ngày, lúc này Tô Vũ mới tìm được vị Thiên Vương ngụy đạo trầm miên thứ hai.
Đây là một nhánh sông rất lớn.
Lam Thiên và Tô Vũ đều nhíu mày, sâu dưới đáy sông có một vật thể hình người tựa như bộ xương khô, đang yên lặng nằm trong bùn lầy, không có chút khí tức nào, nhìn thoáng qua giống như đã chết thật.
"Là Nhân tộc ư?"
Lam Thiên không chắc lắm: "Cảm giác giống Nhân tộc nhưng không có chút khí tức nào, có phải đã chết rồi hay không"
Đối phương trầm miên không biết đã bao nhiêu năm, nơi bế quan ban đầu chưa chắc đã là con sông này.
Hiện giờ dòng sông đã tồn tại vô số năm tháng, dòng chảy làm sập động phủ khiến bộ xương khô lộ ra.
Tô Vũ cẩn thận quan sát, hắn mở ra Thiên Môn, sau hỏi lâu hắn lắc đầu: "Còn sống, nhưng có cảm giác sắp chết rồi, chúng ta mà không tới thì vài năm nữa đối phương sẽ vô thanh vô tức chết đi. Gia hỏa này có thể sống lại hay không cũng khó nói. Năm xưa Nhân tộc cũng tu luyện ngụy đạo ư?"
Người nọ đã bế quan rất nhiều năm, chứng tỏ không phải chỉ trong vạn năm trở lại đây, thậm chí có khả năng là 10 vạn năm trước.
Khi đó Nhân tộc đã bắt đầu tu luyện ngụy đạo rồi sao?
Đúng là không có lòng cầu tiến!
Theo lời đám người Định Quân Hầu thì trước triều tịch thứ chín, Nhân tộc gần như không tu ngụy đạo, bởi vì tu luyện ngụy đạo rất phù phiếm, mỗi thế hệ Nhân Chủ - kể cả Bách Chiến - đều kiến nghị không tu luyện ngụy đạo.
Lam Thiên cười cười: "Có lẽ sắp chết nên cầu một cơ hội bảo mệnh. Vậy làm gì bây giờ?
Hay cứ nổ chết luôn đi!
"Ngươi thật độc ác!" Tô Vũ khinh thường mỉa mai y: "Dù sao kẻ đó cũng là Nhân tộc"
"Nhưng nếu là địch nhân thì sao? Nổ là xong hết"
Tô Vũ mỉm cười: "Cũng không nhất định, không phải tất cả đồ cổ đều là địch nhân, Thiên Vương ngụy đạo cũng là Thiên Vương, để xem tình hình đã, ta trấn áp rồi ngươi ra tay bắt hắn, đừng gây ra động tĩnh lớn"
"Được"
Hai người phân công rõ ràng, Tô Vũ dùng Tinh Vũ ấn trấn áp, chút lực lượng đại đạo kết nối lập tức tách ra.