Sắc mặt của hai người Nguyệt Thiên Tôn và Ma Thiên Tôn rất kém.
Lời nói không bằng chứng thì hiển nhiên không đáng tin, nhưng bọn họ đã tận mắt chứng kiến sự biến hóa của Cốt Dực Hầu và Lục Dực.
Bọn họ tận mắt nhìn thấy Lục Dực trở nên cuồng loạn như thế nào, thậm chí là ý đồ tự bạo bất chấp tất cả.
Nguyệt Thiên Tôn áp xuống xúc động muốn giết Tô Vũ trong lòng, y lo rằng giết gia hỏa này rồi thì cũng vô dụng, hơn một ngàn phân thân kia đều có khí tức Chuẩn Vương, rốt cuộc cái nào mới là chân thân của hắn?
Y không thể phán đoán chính xác, đành nói: "Nói cách khác, chúng ta tìn được cường giả Nhân tộc thì giao cho ngươi, còn ngươi chỉ có thể bảo đảm không động tay chân với ngụy đạo trước khi Hỗn Độn nhất tộc bị diệt?"
Tô Vũ gật đâu: "Đúng vậy, hơn nữa người của các ngươi không được nhằm vào chúng ta, nếu không lúc cần động thủ thì chúng ta vẫn phải động thủ"
Nguyệt Thiên Tôn thử hỏi: "Vậy chuyện hợp tác thì là hợp tác như thế nào?"
Tô Vũ đáp lời: "Cái này không tiện nói cho các ngươi. Nhưng nếu các ngươi muốn hợp tác thì ta cũng không ngại lộ ra một chút tin tức. Trong chỉ mạch Hỗn Độn có người của chúng ta, chúng ta có thể cho đối phương một đòn trí mạng ở thời khắc mấu chốt.
Nếu không phải như thế thì chúng ta cũng khó bắt được đám người Tử Yên"
Tô Vũ cười tủm tỉm: "Hai vị, ta đã nói đến mức này rồi, nếu các ngươi có hứng thú thì thử hợp tác xem sao. Hai vị có thể chờ tin tức của ta, sắp tới chúng ta chuẩn bị tập kích bọn họ. Nếu các ngươi có hứng thú thì chúng ta có thể liên thủ một lần. Vạn tộc đã chết nhiều Chuẩn Vương, chúng ta cũng tổn thất một ít, nhưng chi mạch Hỗn Độn lại không tổn thất gì, hợp tác một lần giết mấy tôn Chuẩn Vương của bọn họ, thế nào?"
Hai người liếc nhìn nhau, Ma Thiên Tôn lạnh nhạt nói: "Ta và Nguyệt Thiên Tôn không thể làm chủ, huống chỉ Tiên tộc không ở đây nên không thể đưa ra quyết định"
Tô Vũ nhướng mày: "Tiên tộc nhiều người thông minh, bọn họ sẽ tự biết cân nhắc. Nếu đáp ứng thì các ngươi cứ tiếp tục càn quét, tìm được cường giả Nhân tộc thì giao cho ta coi như thể hiện thành ý. Nếu các ngươi không muốn thì thôi"
"Giao cho ngươi mà chỉ đạt được một lời hứa hẹn đơn giản thôi sao?"
Nguyệt Thiên Tôn mất hứng: "Có phải ngươi yêu cầu quá nhiều rồi hay không?"
Tô Vũ ra vẻ thở dài: "Cũng đúng, vậy các ngươi giao cường giả Nhân tộc cho ta, ta đưa các ngươi một ít trận phù để khi tiến vào Hỗn Độn Sơn sẽ không bị cổ thú bài xích, bằng không, cổ thú mới là mối uy hiếp lớn nhất của các ngươi khi tấn công Hỗn Độn Sơn. Chi mạch Hỗn Độn và một mạch chúng ta tiến vào đó sẽ không bị cổ thú nhằm vào, nhưng các ngươi thì khác, cứ tự cầu may mắn đi"
Nghe vậy, ánh mắt hai người sáng ngời.
"Thật sao?"
Tô Vũ nói: "Đương nhiên, chỉ có bọn ta và chỉ mạch Hỗn Độn biết cấm thiên đại trận.
Trước đó các ngươi đã thấy pháp trận phong ấn khí tức rồi, bọn ta biết, bọn họ cũng biết, chỉ có các ngươi là không. Vậy thì khi các ngươi tiến vào Hỗn Độn Sơn sẽ không thể lưu lại lâu, ở sâu bên trong thậm chí có cổ thú Thiên Tôn và chủ nhân quy tắc"
Sắc mặt hai người lại thay đổi.
Trận phù cộng thêm không động tới cường giả ngụy đạo chính là lời hứa hẹn mà nhất mạch của người truyền lửa đưa ra, mà yêu cầu của bọn họ lại rất đơn giản, chỉ cần lấy cường giả Nhân tộc ra làm vật trao đổi.
Ma Thiên Tôn trầm giọng nói: "Nếu không tìm thấy cường giả Nhân tộc thì sao?"
Tô Vũ nhún vai: "Không thấy thì thôi, nhưng nếu bị các ngươi giết thì ta chắc chắn sẽ biết, các ngươi nghĩ trong nội bộ của các ngươi không có quân cờ của bọn ta và Hỗn Độn nhất tộc à? Không nói đâu xa, Tam Nguyệt và tộc chúng ta là đồng minh giao hảo nhiều năm, chính các ngươi cũng biết mà. Lôi Bạo cũng thế, chẳng lẽ các ngươi không biết Bách Chiến và Cự Nhân nhất tộc liên hôn ư? Thiên Mệnh là cỏ đầu tường, tùy ý nói vài câu với hắn thì hắn cũng không ngại bán tin tức cho chúng ta, còn những người khác thì ta đây sẽ không nói nhiều"
Tô Vũ cười ha hả: "Còn có đám cường giả ngụy đạo nữa, ta muốn moi tin tức từ miệng bọn họ là chuyện quá đơn giản!"
"Hai vị, ta đã dám đưa ra yêu cầu như vậy thì đương nhiên là có nắm chắc. Tốt nhất là các ngươi cũng bảo mật cho tốt vào, việc hợp tác chỉ nên giới hạn cho một vài Thiên Tôn biết được thôi, tuyệt đối đừng truyền lung tung, nếu Hợp Đạo biết thì có lẽ chỉ mạch Hỗn Độn cũng sẽ biết"
Nguyệt Thiên Tôn và Ma Thiên Tôn đều cảm thấy nghẹn khuất khó chịu, dường như tất cả đều nằm trong sự tính kế của người khác, bên cạnh luôn có đôi mắt của người khác nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của bọn họ.
Thậm chí hiện giờ, địch nhân của bọn họ lại đang nhắc nhở bọn họ phải giữ mồm giữ miệng!
Quá khó chịu!
"Chúng ta phải liên hệ với ngươi như thế nào?"
Tô Vũ cười đáp: "Đơn giản thôi, ta có vô số phân thân, khi các ngươi muốn tìm ta thì chỉ cần lớn tiếng hét "Cuồng đồ to gan" ở nơi đông người, phân thân của ta sẽ lập tức đến trao đổi với các ngươi"
Sắc mặt hai người càng thêm khó coi.
Vậy tức là nhất cử nhất động của bọn họ thật sự đều nằm trong sự theo dõi của người này ư?
Tìm chỗ nhiều người hét lên một tiếng là được?
Bọn họ không tin!
Nhưng nếu là thật thì sao?
Nguyệt Thiên Tôn đè nén tức giận và sát ý trong lòng, y nhìn về phía Lục Dực, đoạn hồi: "Ngươi có thể thả Lục Dực ra không?"
Tô Vũ đáp: "Đương nhiên, vấn đề nhỏ mà thôi, có lẽ sắp tới Lục Dực sẽ là mãnh tướng dùng để đối phó với Hỗn Độn nhất tộc, tốc độ gã rất nhanh, ta thích gã như vậy thì sao có thể bắt gã đi chết được. Để ta khôi phục thần trí cho Lục Dực, tránh cho gã động một chút là lại đòi tự bạo"
Tô Vũ giơ tay ra, lực lượng đại đạo lan tràn tiếp xúc với lực lượng đại đạo của Lục Dực, hắn nhanh chóng rút ra ý chí hỗn loạn trong đó.
Một lát sau, hắn tiện tay ném Lục Dực về phía Nguyệt Thiên Tôn.
Nguyệt Thiên Tôn vội vã lui về phía sau một bước, nhưng lúc này Lục Dực không nổi điên, gã thử kết nối đại đạo để khôi phục khí tức Thiên Vương, nhưng vừa kết nối thì Lục Dực đã hoàn toàn tuyệt vọng, gã quay đầu, nghiến răng nghiến lợi quát: "Cả đời ta sẽ bị các ngươi quản chế à?"
Tô Vũ lớn tiếng cười: "Có thể đổi đạo mà, phải là đại đạo chân chính, ta đâu ngăn cản ngươi. Nhưng bây giờ là thời điểm yêu cầu chiến lực, tốt nhất là ngươi nên suy xét rõ ràng. Các ngươi tu luyện ngụy đạo là do ta ép các ngươi chắc? Lục Dực, ta không giết ngươi, giết ngươi cũng không có ý nghĩa gì. Ta chỉ muốn cho các vị Thiên Tôn hiểu được rằng ta có thể khống chế cường giả ngụy đạo của vạn tộc bất cứ lúc nào"
Nguyệt Thiên Tôn âm thầm kinh hãi.
Gia hỏa này hóa giải khống chế Lục Dực cũng nhẹ nhàng như khi khống chế gã.
Thực lực Lục Dực không yếu, vậy mà hắn nói thả liền thả.
Tô Vũ khẽ cười: "Nếu các vị không còn chuyện gì khác thì ta đây xin cáo từ"
Nguyệt Thiên Tôn và Ma Thiên Tôn đều rất muốn ra tay, nhưng không biết có nên bắt hắn hay không, hai người đều nhíu mày nhìn phân thân dày đặc bốn phía.
Tô Vũ nhẹ nhàng búng tay một cái.
Ngay sau đó, một thân ảnh hiện lên rồi lập tức hóa thành cánh cửa, giọng Thông Thiên Hầu truyền đến mang theo ý cười: "Phó mạch chủ muốn đi đâu, Thông Thiên sẽ phục vụ ngài"
"Tùy ngươi!"
"Rõ* Âm một tiếng, Tô Vũ biến mất, đồng thời các phân thân khác cũng lập tức biến mất!
Nơi xa, bản tôn Lam Thiên có thực lực Chuẩn Vương cũng biến mất ngay tức thì!
Ma Thiên Tôn muốn đuổi theo nhưng Nguyệt Thiên Tôn đã giơ tay cản lại, y cắn răng nói: "Đuổi làm gì? Chỉ là phân thân mà thôi, ngươi đuổi theo thì thế nào? Ban nãy là Thông Thiên Hầu đúng không? Gia hỏa đó đã ra ngoài được rồi sao?"
Y hơi rét lạnh, xem ra nhất mạch của người truyền lửa thật sự quá thần bí, quá nguy hiểm!
Y có cảm giác bản thân như sắp phát điên: "Ma Thiên Tôn, ngươi cảm thấy những gì hắn nói rốt cuộc là thật hay giả?"
Ma Thiên Tôn trầm mặc không đáp!
Rất khó phán xét chuyện này, bọn họ chỉ biết, mọi chuyện đã không còn nằm trong sự khống chế của tam đại tộc nữa.