Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3030 - Chương 3030: Hợp Tác (2).

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3030: Hợp Tác (2).
 

Nguyệt Thiên Tôn nhìn Lục Dực rồi lại nhìn Diệt Tầm vương, y hít sâu một hơi, đoạn mở miệng: "Hiện tại ngươi xuất hiện là vì muốn hợp tác với bọn ta sao?"

Tô Vũ hài lòng: "Nói chuyện với người thông minh tốt thật!

Nguyệt Thiên Tôn cười lạnh: "Ngươi có tư cách hợp tác sao? Cường giả của các ngươi đâu? Muốn hợp tác cũng được thôi, các ngươi lộ diện đi! Lẽ nào các ngươi chỉ muốn lợi dụng chúng ta?"

"Không phải sao?"

Tô Vũ đả kích: "Chẳng lẽ các ngươi cảm thấy mình không nên bị lợi dụng à? Nói thật, các ngươi chỉ là quân cờ trên bàn cờ của chúng ta và Hỗn Độn nhất tộc mà thôi. Quân cờ của chúng ta là Nhân tộc, quân cờ của chi mạch Ngục vương là các ngươi. Đáng tiếc là chúng ta đã thua, Bách Chiến đã chôn vùi tất cả"

Lời này khiến người ta quá khó tiếp nhận!

Sắc mặt hai vị Thiên Tôn đều vô cùng khó coi!

Dựa theo lời hắn nói, hai bên đã đánh cờ 10 vạn năm, vạn tộc bọn họ và Nhân tộc thuần túy đều là quân cờ, chỉ có nhất mạch của người truyền lửa và Hỗn Độn nhất tộc mới là kỳ thủ trong ngần ấy năm qua.

Nhưng xét từ tình hình hiện tại thì có lẽ tất cả lời này đều là thật!

Nếu thế, 10 vạn năm chiến tranh đều chỉ là trò cười!

Tô Vũ tỏ vẻ thương hại: "Thứ các ngươi biết quá ít. Các ngươi không biết gì cả, không biết chúng ta hay Hỗn Độn nhất tộc, không biết Đạo Nguyên chi địa chính là hậu chiêu của Nhân Hoàng, tất cả cường giả ngụy đạo đều nằm trong sự khống chế của bọn ta.

Các ngươi không biết gì mà dám để tộc nhân tu luyện ngụy đạo. Ngươi có biết Nhân tộc không cho phép tộc nhân tu luyện ngụy đạo không? Bởi vì mỗi thế hệ người truyền „ lửa chúng ta đều sẽ cảnh báo bọn họ không được tu luyện "Các ngươi hệt như đứa trẻ vô tri. Còn không biết Hỗn Độn nhất tộc có chủ nhân quy tắc. Cũng không biết trong vạn giới này không phải chỉ có 1 - 2 vị chủ nhân quy tắc, ở trong hạ giới vốn đã có không ít"

Đồng tử hai người co lại, Nguyệt Thiên Tôn lãnh lệ quát: "Nói hươu nói vượn!"

Tô Vũ bật cười: "Thật ngu xuẩn. Ngươi cho rằng các ngươi có thể thắng ư? Đám kiến hôi nực cười! Võ Hoàng còn sống dưới hạ giới kia kìa. Có lẽ các ngươi còn không biết Võ Hoàng là ai, Võ Hoàng đang bị trấn áp, lão và Hỗn Độn nhất tộc cũng coi như cùng phe"

Tô Vũ trầm giọng: "Trong Tử Linh giới vực cũng có mấy vị chủ nhân quy tắc bị trấn áp, chẳng lẽ chuyện này các ngươi cũng không hay biết gì? Từ trước tới nay chỉ có cuộc chiến của Nhân tộc, còn vạn tộc các ngươi chỉ là quân cờ mà thôi"

Lời này khiến hai vị Thiên Tôn không thể tiếp thu!

Ma Thiên Tôn giận giữ át giọng: "Quân cờ ư? Tất cả chỉ là lời nói một bên của ngươi, các ngươi có tư cách gì để khống chế vạn tộc? Các ngươi cho rằng mình là ai?"

Ông ta không thể chấp nhận kết luận như vậy, bởi vì nó quá đả kích!

Khí tức cường đại thổi quét qua khiến Tô Vũ phải lùi lại vài bước, nhưng hắn vẫn tươi cười nói tiếp: "Đừng nóng giận, là Thiên Tôn mà không có chút kiên nhẫn nào sao?"

"Quân cờ không phải là không thể lật ngược thế cục. Hiện giờ trong vạn giới này có ai mà không phải quân cờ chứ? Đều là quân cờ của Nhân Hoàng, Ngục vương, Tiên Hoàng... Các ngươi cho rằng bọn họ đã chết thật rồi à? Nếu thế thì ta chỉ có thể nói rằng các ngươi quá ngây thơ"

Nguyệt Thiên Tôn nhíu mày, đây là việc khiến y cực kỳ quan tâm: "Lẽ nào bọn họ còn sống?"

Tô Vũ hỏi ngược lại: "Lẽ nào các ngươi thật sự cho rằng bọn họ đã ngã xuống hết?"

Âm thanh của hắn lộ vẻ bất đắc dĩ: "Trời ạ, các ngươi vẫn luôn cho rằng các đại nhân vật ấy đã vẫn lạc cả à? Ngươi đùa ta chắc? Đương nhiên là không! Sao Nhân Hoàng có thể chết được? Bọn họ còn đang ở sâu trong thời không trường hà chiến đấu đến nay, chủ nhân quy tắc chưa chết được bao nhiêu đâu"

Một loạt tin tức khiến hai người không ngừng chấn động!

Chi mạch người truyền lửa đang nói thật hay giả?

Đám người Nhân Hoàng chưa chết?

Trong vạn giới này rốt cuộc còn bao nhiêu vị chủ nhân quy tắc?

Đạo trong Đạo Nguyên chi địa thật sự bị một mạch của Nhân Hoàng khống chế hết thảy sao?

Những tin tức ấy liên tục oanh tạc trong đầu bọn họ khiến cả hai choáng váng.

Nếu những gì người này đang nói đều là sự thật, vậy thì cuộc chiến mấy ngàn năm qua rốt cuộc là vì cái gì?

Tất cả những gì bọn họ làm đều nằm trong sự khống chế của người khác ư?

Hình như Tô Vũ đoán được bọn họ đang nghĩ cái gì, hắn cười nói: "Chiến đấu đương nhiên là có ý nghĩa. Hiện tại cường giả hai phe đều đang chiến đấu, hoặc nên nói cường giả ba phe, một phe là Nhân tộc, một phe là vạn tộc, một phe là Ngục vương, có lẽ có thể xem Ngục vương là người phát ngôn của hỗn độn cổ thú"

Tô Vũ nhẹ giọng nói: "Hắn phản bội Nhân tộc nhưng không đi theo vạn tộc, mà là tự thành lập một chủng tộc riêng, liên thủ cường giả hỗn độn cổ thú mở ra Cổng Địa Ngục, hãm hại đám người Văn vương"

Tô Vũ cảm khái: "Ngục vương mới là địch nhân chung của chúng ta. Đương nhiên, Nhân tộc và vạn tộc cũng không có tình hữu nghị gì đáng nói, đều là lợi dụng lẫn nhau mà thôi"

Nói đến đây, Tô Vũ bật cười: "Hôm nay ta tới đây chỉ là để nhắc nhở các ngươi một chuyện, Hỗn Độn nhất tộc còn khó chơi hơn so với tưởng tượng của các ngươi. Dù đánh bại được Hỗn Độn nhất tộc thì sau lưng đối phương vẫn còn có rất nhiều cổ thú, thậm chí có không ít chủ nhân quy tắc. Hiện giờ chỉ có liên thủ với bọn ta thì hai bên mới có đường sống, nếu không tất cả chỉ có con đường chết"

Nguyệt Thiên Tôn cố gắng tiêu hóa số tin tức ấy, đè nén rung động trong lòng, y bình tĩnh nói: "Hợp tác liên thủ ư? Nhưng chúng ta đã chém giết nhiều năm như vậy thì hợp tác thế nào? Liên thủ thế nào? Sao có thể tín nhiệm lẫn nhau?"

Tô Vũ lắc đầu: "Ngu ngốc! Đâu nhất thiết phải hợp binh, ngươi làm chuyện của ngươi, ta làm chuyện của ta, chỉ là chúng ta có thể có vài hợp tác thích hợp, mục tiêu là Hỗn Độn nhất tộc, giữa chúng ta thì cố gắng giảm bớt tiêu hao lẫn nhau. Nói thật, lần trước giết chết 9 vị Chuẩn Vương của các ngươi cũng khiến ta đau lòng, chết nhiều như vậy chắc đã khiến Hỗn Độn nhất tộc cười nở hoa rồi"

Khí tức hai người bùng nổ mang theo sát khí.

Ma Thiên Tôn phẫn nộ quát: "Đừng nghĩ là bọn ta không dám giết ngươi!"

"Ngươi cứ giết đi!"

Bốn phía, hơn một ngàn Tô Vũ đều phát ra tiếng cười lạnh lẽo, ong ong lên tiếng: "Giết đi, giết ta rồi thì chúng ta sẽ không hợp tác nữa. Tới lúc đó, bọn ta chỉ cần ẩn nấp kỹ một chút, vậy thì Hỗn Độn nhất tộc sẽ đối phó với các ngươi trước tiên. Nếu các ngươi cảm thấy tự mình có thể ngăn cản được thì có thể thử xem. Không hợp tác cũng không sao, ta chờ các ngươi ăn thiệt nặng rồi phải đến cầu xin bọn ta"

Tô Vũ cười lạnh: "Tin ta đi, khi các ngươi tấn công Hỗn Độn Sơn thì chắc chắn sẽ chịu thiệt. Không ăn lỗ nặng thì các ngươi sẽ không biết đối phương rốt cuộc mạnh như thế nào, bọn họ cường đại vượt quá sự tưởng tượng của các ngươi"

Nguyệt Thiên Tôn duỗi tay ngăn cản Ma Thiên Tôn đang bừng bừng lửa giận, y dò hỏi:

"Vậy hợp tác mà ngươi nói là không quấy nhiễu lẫn nhau đúng không?"

"Không không"

Tô Vũ nói: "Hợp tác bước đầu tiên chính là chúng ta có thể hoàn thành một vài giao dịch"

"Giao dịch?"

"Không sai, giao dịch! Bước đầu tiên chính là các ngươi có thể dọn dẹp Đạo Nguyên chỉ địa và tứ phương thượng giới, ta sẽ không quấy rối, thậm chí còn có thể giúp các ngươi, nhưng các ngươi tìn được cường giả Nhân tộc thì phải giao cho ta. Đổi lại, ta đáp ứng các ngươi một việc, tuyệt đối không động đến tất cả cường giả ngụy đạo"

"Ngươi đang nói đùa sao?"

Nguyệt Thiên Tôn mỉa mai: "Chúng ta càn quét thượng giới chính là để đánh chết Nhân tộc, kết quả ngươi lại yêu cầu chúng ta giao Nhân tộc tìm được cho ngươi, mà điều ngươi dùng để trao đổi lại là không động đến đám cường giả ngụy đạo?"

Tô Vũ không tươi cười nữa, hắn chợt thay đổi thái độ: "Buồn cười lắm à? Không đâu!

Các ngươi càn quét thượng giới không đơn giản chỉ là để giết Nhân tộc, mục đích của các ngươi là chỉnh hợp lực lượng vạn giới, ba đại tộc hoàn toàn khống chế vạn tộc. Về phần tiêu diệt Nhân tộc, Nhân tộc còn bao nhiêu người sống sót cho các ngươi giết?"

Ánh mắt Ma Thiên Tôn biến ảo, dường như đang truyền âm trao đổi với Nguyệt Thiên Tôn, một lát sau Nguyệt Thiên Tôn bình tĩnh đáp: "Ngươi muốn mang Nhân tộc đi cũng không phải là không thể, nhưng ngươi hãy giao thủ đoạn giải trừ khống chế cường giả ngụy đạo cho chúng ta, xem như hai bên hoàn thành giao dịch này"

Tô Vũ từ chối: "Chuyện này ta cũng không có biện pháp. Chúng ta khống chế cường giả ngụy đạo là nhờ kế thừa lực lượng đạo tắc của Nhân Hoàng chứ không phải muốn khống chế là khống chế, khống chế ngụy đạo chỉ là nhân tiện mà thôi. Ta chỉ có thể hứa hẹn rằng chúng ta sẽ không động tới bọn họ trước khi Hỗn Độn nhất tộc bị tận diệt. Bởi làm vậy không khác gì đang giúp đám phản nghịch kia. Còn sau đó thì các ngươi tự dựa vào bản lĩnh đi. Đương nhiên trong khoảng thời gian này, các ngươi có thể nghĩ cách giúp cường giả ngụy đạo đổi đạo, tu lại đại đạo của chính mình"

Tô Vũ ác ý nói: "Thật sự không được nữa thì cứ lấy đám người đó làm pháo hôi, chết hết là xong! Khi đại chiến diễn ra hãy cho bọn chúng xông lên trước, tiêu hao lực lượng Hỗn Độn nhất tộc, không có chuyện ta khống chế bọn họ vì Hỗn Độn nhất tộc đâu"

Tô Vũ nhắc nhở: "Nếu các ngươi không muốn làm giao dịch này thì, xin lỗi, ta chỉ có thể biến đám cường giả ngụy đạo đó trở thành hậu hoạn trong lòng các ngươi, bọn họ có thể ra tay với các ngươi bất cứ lúc nào"

Bình Luận (0)
Comment