Tô Vũ vừa ném Lục Dực ra, gã liền cấp tốc liên hệ lực lượng đại đạo theo bản năng, gã lại điên cuồng, hai mắt đồ như máu, có dấu hiệu tự bạo.
Ma Thiên Tôn và Nguyệt Thiên Tôn vội lui về phía sau, Tô Vũ lại dùng Tinh Vũ ấn trấn áp, sau đó bắt lấy Lục Dực vào tay, hắn đạp không tiến lên, tươi cười hỏi: "Hai vị Thiên Tôn không muốn gã sao?"
Sắc mặt Nguyệt Thiên Tôn tối sầm, ánh mắt lãnh lệ: "Do ngươi làm sao?"
Bọn họ đoán Lục Dực xảy ra chuyện là do người này gây ra.
Giờ phút này, ánh mắt Lục Dực bị trấn áp đã dân trở nên thanh minh, ánh mắt gã nhìn Nguyệt Thiên Tôn mang theo chút bi ai nhưng lại không thể làm gì cũng không thể nói nên lời, so với vẻ điên cuồng ban nãy thì cứ như hai người hoàn toàn khác nhau.
Ma Thiên Tôn vừa định ra tay thì Tô Vũ đã cảnh cáo trước: "Ma Thiên Tôn đừng nên cử động thì hơn, trong tộc các ngươi có không ít người cũng tu luyện ngụy đạo, ngươi muốn từ bỏ tính mạng của bọn chúng sao?"
Tô Vũ âm trầm cười nói: "Huống chỉ đây còn không phải bản tôn của ta"
Nơi xa bỗng nhiên xuất hiện một đảm người y hệt Tô Vũ.
Bọn họ đều có biển ý chí và thân thể, khí tức cũng không khác gì.
Một đám Tô Vũ đều đeo mặt nạ, trăm miệng một lời cất tiếng: "Hai vị Thiên Tôn có thể giết một ta hoặc giết trăm ta, nhưng nếu có đến một ngàn một vạn người như ta thì sao?"
"c3 Ma Thiên Tôn dùng ý chí lực bao trùm, sắc mặt ông ta khẽ biến, ông ta cảm thấy bọn họ đều là chân thân, chỉ có thực lực bất đồng.
Rốt cuộc ai mới là chân thân chân chính?
Người trước mắt thực lực không yếu, hắn là phân thân ư? Nhưng ở nơi xa hình như còn có tồn tại thực lực Chuẩn Vương.
Thực ra bọn họ đều là Lam Thiên. Trừ người đầu tiên xuất hiện ra thì còn lại đều là Lam Thiên.
Đây là thủ đoạn nhiễu loạn phán đoán.
Phân thân của Lam Thiên đều cực kỳ am hiểu ngụy trang, hơn nữa vốn dĩ bọn họ đều là chân thân chẳng kém gì bản tôn.
Giờ khắc này, sắc mặt hai người đều vô cùng khó coi.
Bọn họ vốn định bắt lấy Tô Vũ nhưng lời hắn nói vẫn khiến cả hai kiêng ky, nhất thời không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nguyệt Thiên Tôn lạnh lùng chất vấn: "Ngươi là Nhân tộc à?"
Tô Vũ khẽ cười: "Chi mạch người truyền lửa Chu Thiên Đạo, bái kiến hai vị Thiên Tôn"
"Chi mạch người truyền lửa?"
Hai người lại biến sắc, dường như Ma Thiên Tôn nghĩ tới gì đó, ông ta vội hỏi: "Lân trước tập kích Phong Ấn Sơn là do các ngươi làm phải không?"
Tô Vũ thẳng thắn thừa nhận: "Đúng, chỉ là muốn nhắc nhở các ngươi mà thôi. Các ngươi quá ngu xuẩn khi không phát hiện ra sự tồn tại của Hỗn Độn nhất tộc. Ta quá thất vọng về các ngươi. Chắc các ngươi cũng không biết Hỗn Độn nhất tộc có hơn 10 vị Chuẩn Vương, 5 - 6 vị Thiên Tôn, hai vị chủ nhân quy tắc. Ta lo rằng các ngươi đến chết cũng không ai có thể ngăn cản bọn họ"
"Nói bậy"
Ma Thiên Tôn gạt đi: "Trong thiên địa này không cho phép chủ nhân quy tắc ra đời"
Tô Vũ khinh miệt: "Ếch ngồi đáy giếng ngu muội! Chẳng lẽ các ngươi không biết hỗn độn đạo sao? Hỗn độn đạo không thuộc vạn đạo. Năm xưa Nhân Hoàng phong ấn vạn đạo khiến vạn tộc không thể khống chế lực lượng quy tắc, nhưng ông ta không phong ấn được hỗn độn đạo. Tên ngu xuẩn, nhất mạch của người truyền lửa ta đến từ truyền thừa của Nhân Hoàng bệ hạ, chẳng lẽ chúng ta không biết nhiều bằng các ngươi chắc?"
Hai người biến sắc, thật sao? Chủ nhân quy tắc ư?
Tin được không?
Nguyệt Thiên Tôn rối rắm, vội hỏi: "Các ngươi vốn ẩn nấp rất kĩ, vì sao bây giờ lại lựa chọn xuất hiện? Cốt Dực Hầu và Lục Dực đều là trò do ngươi bày ra đúng không?"
Tô Vũ trầm giọng: "Đừng liên hệ những người khác, không cần thiết đâu. Ta dám hiện thân tức là không sợ bị các ngươi bắt được, các ngươi bắt được một phân thân của ta thì có tác dụng gì?"
Nguyệt Thiên Tôn nhíu mày: "Đạo hữu hiểu lầm rồi"
Tô Vũ bâng quơ đáp: "Có phải hiểu lầm hay không tự các ngươi rõ ràng"
"Vậy lần này đạo hữu muốn làm gì?"
Hai người bọn họ đều rất muốn biết. Có khả năng người trước mắt đây sẽ tiết lộ vài điều cho bọn họ.
Tô Vũ nghiền ngẫm nói: "Hỗn Độn nhất tộc đến từ chi mạch Ngục vương. Năm xưa Ngục vương làm phản và hãm hại Văn vương, Thời Gian sư và Võ vương lần lượt biến mất, nếu không vạn tộc dám làm phản ư? Chi mạch Ngục vương mới là tội nhân lớn nhất của Nhân tộc"
Tô Vũ lạnh nhạt nói tiếp: "Ma Thiên, ta không biết ngươi không hiểu thật hay là đang giả vờ, chỉ mạch Ngục vương hiện giờ là hỗn huyết Nhân Ma, một nửa huyết mạch là Ma tộc, nửa còn lại là Nhân tộc"
Nguyệt Thiên Tôn cả kinh.
Sắc mặt Ma Thiên Tôn kịch biến, ông ta cắn răng quát: "Nói láo!"
Ông ta tuyệt đối không thể nhận việc này.
Tô Vũ cười thâm sâu: "Ta nói láo ư?"
Hắn đột ngột bắt một người từ trong hư không ra, đó là Diệt Tằm vương sắc mặt trắng bệch, Tô Vũ nói: "Chúng ta hao phí tinh lực, mất rất nhiều thời gian mới bắt giữ được vị tộc nhân Hỗn Độn này. Còn có Tử Yên nữa, bọn họ là cùng một mạch"
Dứt lời, hắn xé xuống một mảnh máu thịt từ trên ngực Diệt Tằm vương, thẳng tay ném về phía hai người nơi xa, lạnh nhạt nói: "Các ngươi tự đoán xem có phải huyết mạch Ngục vương hay không, cũng thử đoán xem huyết mạch là thật hay giả. Chúng ta tra ra một mạch này chính là hậu duệ của Ngục vương và Viêm Hỏa Ma Hoàng"
Nguyệt Thiên Tôn và Ma Thiên Tôn nhanh tay nhận lấy số máu thịt ấy, lập tức cẩn thận tra xét, rất nhanh, sắc mặt cả hai liền trở nên khác thường.
Nguyệt Thiên Tôn kịch chấn trong lòng.
Hỗn Độn nhất tộc không đơn giản là huyết mạch Ngục vương mà còn là huyết mạch Ma tộc.
Thật đáng sợ!
Lực lượng huyết mạch không phải giả, nó hoàn mỹ dung hợp chứ không phải do hỗn hợp tạo thành, y là cường giả Thiên Tôn, đương nhiên y có thể đưa ra phán đoán.
Muốn làm giả thì chỉ có trộn lẫn huyết mạch Ngục vương và huyết mạch Viêm Hỏa Ma Hoàng từ thật lâu trước đây, hai người đồng thời tiêu trừ lực bài xích thì mới làm được.
Nguyệt Thiên Tôn chấn động, y vừa kinh vừa sợ.
Ma Thiên Tôn cắn răng quát: "Ngươi đang ly gián chúng ta đúng không?"
Tô Vũ nhếch môi: "Không hề, ta tin tưởng Ma tộc. Nhân tộc còn không thèm nhận chỉ mạch Ngục vương huống chỉ là Ma tộc. Huyết mạch chỉ là huyết mạch, nó không thể chứng tỏ điều gì. Ta không có ý ly gián, làm vậy vừa ấu trĩ vừa không thú vị. Mà nếu Ma Thiên Tôn cảm thấy Hỗn Độn nhất tộc sẽ xem ngươi như người một nhà thì ngươi có thể mang Ma tộc đến đầu nhập thử xem, để xem rốt cuộc bọn họ là chủ nhân hay các ngươi sẽ là chủ nhân?"
Tô Vũ châm chọc: "Chẳng lẽ Ma tộc các ngươi muốn đoạt quyền với bọn họ ư? Ngươi cảm thấy chi mạch Ngục vương sẽ đáp ứng sao?"
Ma Thiên Tôn khẽ nhíu mày.
Nguyệt Thiên Tôn lạnh lùng hỏi: "Rốt cuộc ngươi có ý gì?"
"Đừng nhúc nhích! ?
Tô Vũ cảnh cáo: "Ta nói rồi, bắt được phân thân của ta thì cũng không thể làm gì đâu, ta cũng không muốn vô duyên vô cớ tổn thất một khối phân thân Chuẩn Vương trân quý"
Trong lòng Nguyệt Thiên Tôn hơi chấn động, bàn tay dần dần buông lỏng: "Đạo hữu đừng hiểu lâm"
Tô Vũ phất tay: "Bô đi. Hôm nay ta hiện thân chỉ là muốn nhắc nhở các ngươi rằng cái gọi là liên minh vạn tộc quá yếu ớt. Tựa như tên Lục Dực và Cốt Dực Hầu kia đều bị ta nhẹ nhàng đùa bốn trong lòng bàn tay"
Tô Vũ kiêu ngạo nói: "Không chỉ bọn họ, lần trước tập kích Phong Ấn Sơn ta cũng giết đám Chuẩn Vương bằng cách tương tự. Mạch chúng ta truyền thừa từ Nhân Hoàng nên đương nhiên có thể khắc chế bọn họ"
Nguyệt Thiên Tôn e ngại: "Ý ngươi là một mạch Nhân Hoàng đều có thể khắc chế cường giả ngụy đạo?"
"Đương nhiên"
Tô Vũ nói thẳng: "Chi mạch người truyền lửa chỉ có chúng ta là chỉ mạch Nhân Hoàng chân chính, năm xưa Binh Quật và Đan Ngọc không nghe lời mạch chủ, tùy tiện rời núi trợ chiến Bách Chiến. Bọn họ quá ngu xuẩn!"
"Cái chết của bọn họ khiến mạch chủ cực kỳ bi thống, nhưng người đã chết rồi, nói gì đi nữa cũng vô ích"
Ma Thiên Tôn còn đang tự hỏi về chi mạch Hỗn Độn, nay thấy bọn họ nhắc tới điều này thì không khỏi bận tâm: "Cho nên lần trước và lần này đều do các ngươi giổ trò quý?"
Tô Vũ nói: "Chuyện Minh tộc không phải do chúng ta làm mà là do những kẻ muốn khiến chúng ta bại lộ. Tương tự, chúng ta làm những chuyện này cũng là để vạch trần bọn họ. Vạn tộc là tồn tại để cân bằng chúng ta. Các ngươi rất mạnh, tuy rằng ngu xuẩn nhưng thực lực không yếu. Các ngươi tranh đấu nhiều năm, kể cả trận chiến với đám người Bách Chiến cũng chỉ là kế hoạch của Hỗn Độn nhất tộc mà thôi"
Tô Vũ nghiêm mặt: "Chi mạch người truyền lửa chúng ta không thể khắc chế hay địch nổi bọn họ nên mới mạo hiểm giết người để nhắc nhở các ngươi rằng bọn họ muốn rời núi. Phóng thích Bách Chiến chỉ là để cho bọn họ chút áp lực, một mình Nguyệt La đã đủ khiến Bách Chiến bị chơi vòng vòng, một mình ả cũng đủ để khiến các ngươi chịu thiệt"
Sắc mặt hai vị Thiên Tôn càng thêm trầm trọng.